Chương 56: Tang thi triều (hai)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 56: Tang thi triều (hai)

“Diễn, tình huống lần này có chút phức tạp.” Tần Y Y và Tống Diễn đứng đứng ở trên tường thành căn cứ lo lắng nhìn xuống mười vạn con tang thi phía dưới, không biết vì sao lần này Tần Y Y luôn có chút không yên, giống như có chuyện gì đó muốn xảy ra. Trong sách tác giả không nói nhiều về căn cứ phía tây, nếu nhắc đến thì chỉ nói đến nơi gần căn cứ phía nam, ở trong sách có viết căn cứ phía nam trải qua ba lần tang thi triều, mỗi lần đều sẽ có cao giai tang thi chỉ huy, Tô Nhuế và Trình Nam mặc dù ở trong tang thi triều ít nhiều cũng bị thương nhưng không nặng lại còn có đột phá, còn những người muốn hại Tô Nhuế và Trình Nam không những không thành công mà còn bị tang thi cào trúng bồi thường cả tính mạng. Nàng xuyên đến làm vật hi sinh nữ phụ, cho dù nàng bây giờ sống cách xa nữ chủ Tô Nhuế nhưng không có vòng sáng nhân vật chính mà tác giả cho, muốn sống sót thì phải dựa hoàn toàn vào mình.

“Không có việc gì , Y Y, chờ chút nữa nhất định phải bảo vệ thật tốt bản thân.” Tống Diễn có chút lo lắng nói. Ngày đó tuy không gian của Y Y ngẫu nhiên có thể vào nhưng lúc được lúc không, Y Y cũng không biết bởi vì sao. Nếu trước kia Y Y mặc kệ nói như thế nào còn có cái không gian bảo mệnh gì đó, nhưng bây giờ lúc được lúc không , hắn thật lo lắng khi đang chiến đấu Y Y có chuyện.

“Ân, em đã biết, Diễn anh cũng phải cẩn thận, đầu lĩnh tang thi lần này cấp bậc nhất định không thấp, hai chúng ta tìm không được, em nghĩ số lượng tang thi quá nhiều cũng là nguyên nhân, có lẽ cấp bậc con tang thi đầu lĩnh này quá cao cũng là nguyên nhân.” Ngay từ đầu Tần Y Y có phóng tinh thần lực tỏa ra xung quanh nhưng cũng không tìm được tung tích con tang thi đầu lĩnh đó, làm bất an trong lòng nàng phóng đại thêm vài lần. phải biết rằng đánh giặc trướci đánh tướng, dầu lĩnh tang thi này còn chưa bị diệt thì .

“Mặc kệ nó cấp cao bao nhiêu chỉ cần nó có đến sẽ không có đi.” Tống Diễn cũng có cảm giác con tang thi này không yếu, nhưng hắn cũng tin tưởng chính mình, cho dù cấp bậc của nó cao thì thế nào, hắn tuyệt đối sẽ không để nó muốn đến thì đến muốn đi thì đi, nếu nó trốn mất thì chiến đấu rất khó thắng.

“Các vị, tang thi triều sắp xảy ra, lần này căn cứ phía tây của chúng ta gặp phải nguy cơ lớn nhất từ trước tới nay, ta hi vọng mọi người có thể đoàn kết một lòng, cùng nhau đối kháng tang thi.” Tống Đào cầm dụng cụ để khuếch đại âm thanh để đảm bảo tất cả mọi người đều có thể nghe được ông nói.“Đó là tang thi triều, muốn đi các ngươi đi, ta không đi, ta chỉ là một người thường làm sao có thể giết chết tang thi.” Một người đàn ông trung niên gầy yếu vứt cây đao lớn do binh lính phát hoảng sợ nói.” Đúng vậy, đúng vậy, lúc vào căn cứ này chúng ta cũng đã giao nộp vật tư, các ngươi có trách nhiệm bảo vệ chúng ta, thế nào đến lúc nguy hiểm thì đẩy chúng ta ra làm lá chắn thịt, ta nhổ vào.” Một người phụ nữ hơn bốn mươi mắng mỏ. Trong căn cứ có tổng cộng mười vạn người, dân chúng là tám vạn, binh lính thì không đến hai vạn, trong dân chúng có khoảng một vạn dị năng giả, còn một ít là người thường, người có lá gan lớn, năng lực cũng không sai còn có thể gia nhập tiểu đội lính đánh thuê ra ngoài giết tang thi, còn lại một ít thì ở trong căn cứ bán vài thứ lặt vặt, giúp người ta làm một vài chuyện đổi lấy vật tư, tuy rằng có lúc thất vọng nhưng không một ai muốn cuộc sống đang yên bình này bị đánh vỡ, dù sao ở trong căn cứ đợi có thể cam đoan được an toàn, không cần lo lắng giây tiếp theo sẽ bị chết dưới móng vuốt của tang thi. Bây giờ tang thi triều đến , quân đội cư nhiên còn để những người thường như họ đi giết tang thi, đây không phải là muốn lấy mạng của họ sao?

Có một số người thường đã nhận rõ tình thế, sáng sớm đã làm tốt công tác chuẩn bị tùy thời đều có thể chiến đấu với tang thi, một bộ phận người thường khác thì la ó không muốn ra ngoài đánh tang thi. Bên ngoài căn cứ có một tầng ô dù, bên ngoài tang thi sợ hãi loại năng lượng này lên không dám đi vào, rõ ràng ở bên trong mới là an toàn nhất , bọn họ làm sao có thể ngốc ngếch đến mức chạy ra bỏ mạng.

Tần Y Y nhìn một số người còn không có nhận thức rõ ràng tình huống bây giờ thì khóe miệng cong lên nở nụ cười trào phúng, những người này cư nhiên còn lấy vật tư nói chuyện, vài ngày nay ở trong căn cứ nàng cũng hiểu rõ rất nhiều người đi đến nơi này lấy vật tư, đừng nói bọn họ nộp một nửa vật tư cho căn cứ, chính là toàn bộ đều nộp cũng không đủ cho bọn họ ăn mấy tháng như vậy, bình thường căn cứ cũng sẽ có tiểu đội chuyên môn phụ trách mang những người thường này đi liệp sát tang thi chung quanh căn cứ, nhưng người thường đi lại không chiếm đến một nửa nhân số, thật là đáng buồn.

Tống Đào nhìn đám người phía dưới loạn lên thì gắt gao nhíu chặt mày, lúc trước có cùng ba nói không thể phóng túng những người này, phụ thân lại nói quân nhân vì bảo vệ dân chúng, làm người phục vụ cho dân, những người không đồng ý đi liệp sát tang thi một ngày không chỉ được nhận hai bữa cơm mà còn có thể lấy một ít vật tư đi bán, chuyển cái này cái kia cũng rất linh hoạt, bây giờ nguy hiểm đã đến, những người này cư nhiên còn không nhận rã sự thật, nếu mạt thế đều có một ít người như vậy, thì chiến tranh làm gì trực tiếp đầu hàng có phải nhanh hơn không.

Tại bộ chỉ huy quân sự Tống lão gia tử nhìn những người thường kia, tức đến sửng sốt sửng sốt , đây là có chuyện gì, nguy hiểm đến , không đoàn kết cùng nhau, nháo loạn nội chiến là thế nào. Tống Đào nghĩ nghĩ cảm thấy dù sao hơn mười vạn tang thi lại nhìn mấy người kia, hầu hết đều là những người thường không tham gia hoạt động liệp sát thang thi, có một chút sợ hãi cũngcó thể lý giải , nhìn đám người kia nháo sự nói“Các ngươi yên tâm, trong tang thi có tang thi cao cấp nhưng hầu hết đều là tang thi cấp một, cấp hai, cho dù là không có dị năng người thường cũng có thể đối phó với chúng, về phần tang thi cấp cao đã có quân đội với dị năng giả giải quyết, các ngươi không cần lo lắng, về phần người già và trẻ nhỏ có thể đứng ở trong khu bảo hộ.”

“Ngươi nói có thể là có thể, dựa vào cái gì chứ, ngươi đứng nói chuyện không đau thắt lưng, ngươi thường khác có thể, chúng ta đều không có dị năng, nếu đi ra ngoài ngay cả tang thi cấp một cũng không đấu lại.”“Đúng vậy, chúng ta cũng không muốn đi chịu chết, muốn đi thì các ngươi đi, chúng ta nhất định không đi, nơi này an toàn, không thấy tang thi đều không vào được sao, muốn cho chúng ta đi chịu chết để căn cứ tiết kiệm lương thực sao, các ngươi nghĩ đẹp quá.” Trong đám người thanh âm phản đối ùn ùn kéo đến. Tống Đào tức đến đỏ mặt nhưng cũng không biết làm sao, những người này không đi hắn cũng không thể nhanh chóng đi, trận pháp phòng vệ nơi này đều dùng tinh thạch đập vào, bảo hộ người càng nhiều năng lượng hao phí lại càng nhiều, những người này cộng lại hơn hai vạn , vòng bảo hộ có khi không thể giữ được đến ba giờ.

Ngay tại lúc Tống Đào không biết phải làm thế nào, một đạo thanh âm lạnh lẽo vang lên“Tang thi thì như thế nào, bọn họ trước kia cũng là người, cao giai tang thi so với người thường thì mạnh hơn một ít, những tang thi cấp một ngoài ngoại hình xấu xisthif mạnh hơn người thường một ít, còn có cái gì so với các ngươi mạnh, các ngươi còn không có đánh liền sợ hãi , đây là thua, mạt thế thì như thế nào, mạt thế đến , là cho các ngươi một cơ hội để suy nghĩ, cả ngày ngợp trong vàng son ngày qua ngày đần độn u mê, các ngươi ở trong căn cứ, có ăn đồ ăn, so với người bên ngoài mạnh bao nhiêu, tất cả đều là do có căn cứ tồn tại, nếu hôm nay căn cứ bị tang thi triều phá hủy thì các ngươi làm sao có thể sống tiếp? Cho dù các ngươi may mắn chạy thoát ra ngoài, còn có căn cứ nào dám nhận những người thương như các ngươi ngay cả một con tang thi cấp một cũng không giết được? Còn có thể có người để mắt các ngươi lúc căn cứ nguy hiểm không giúp sức sao?” Từng câu từng chữ của Tần Y Y như gõ vào lòng từng người, một ít thanh âm phản đối dần dần giảm nhỏ, một ít người cầm lại vũ khí, trên mặt lộ ra khát vọng thắng lợi không có chút sợ hãi.

“Mọi người đừng nghe nàng ta nói, lúc mới vào đã thông đồng cùng lão đại Lăng Thiên, nàng đay là muốn chúng ta đi ra ngoài làm lá chắn để nàng có thể an tâm ở trong này.” Một âm thanh nữ nhân bén nhọn vang lên, làm mọi người chú ý. Chủ nhân thanh âm là một nữ nhân khoảng hai mươi tuổi, dung mạo coi như xinh đẹp nhưng lâu rồi không rửa nên có chút bẩn, nàng nhìn chằm chằm Tần Y Y trong mắt không che dấu được phẫn hận lẫn ghen tị. Chuyển hướng nhìn phía Tống Diễn ánh mắt lộ ra si mê cùng ngưỡng mộ.

“Lý Nguyệt, ngươi bị điên sao, nói bậy bạ gì đó, chị dâu của Hoắc Lăng Hạo ta sao có thể để ngươi nói ba nói bốn, ngươi không phải là thích lão đại nhà ta sao, hôm nay lão tử liền nói với ngươi, người như ngươi cũng xứng với lão đại nhà ta sao, ngươi ngay cả tư cách xách giầy cho chị dâu cũng không có!” Hoắc Lăng Hạo hô lớn. Lý Nguyệt, nữ nhi Lý gia, Lý gia diệt, nàng cũng không có người bảo hộ, cả ngày dựa vào hai bữa cơm của căn cứ và hầu hạ đủ loại nam nhân để đổi lấy thức ăn, một lòng nghĩ gả cho Tống Diễn, khi nhìn thấy Tống Diễn và Tần Y Y đi chung với nhau thì ghen tị tới mức phát điên, lần trước nàng có nói với Mạnh Dã thời gian và địa điểm hành động của căn cứ phía tây, nàng vốn xác định Tần Y Y không thể trở về nữa, ai biết đến bây giờ còn còn sống rất tốt, một người luôn lạnh như băng, lúc nhìn nàng thì lộ ra biểu tình chán ghét, lúc nhìn nàng ta thì luôn sủng nịnh, tất cả làm nàng ghen tị phát điên.

“Hừ, nữ nhân xấu xí, ngươi tên là Lý Nguyệt đi, ngươi ngay cả tư cách nhìn chị Y Y cũng không có, liền ngươi, cả ngày cùng một ít nam nhân lăn lộn với nhau, có tư cách gì nói xấu chị Y Y, huống chi là chửi bới.” Âu Dương Tuyết cũng không khách khí, mấy ngày nay ở thị trường có thể nhìn thấy cô gái này ở đó dụ dỗ không ít nam nhân, bây giờ khen ngược còn muốn quay lại chửi chị Y Y. Nếu so tính tình bá đạo của một đại tiểu thư thì Âu Dương Tuyết so với Lý Nguyệt mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Âu Dương Lâm lần đầu tiên không có phản đối tính tình điêu ngoa của em gái, hắn còn cảm thấy chửi như thế còn chưa đủ.

Âu Dương Tuyết nói vừa dứt chung quanh liền vang lên thanh âm nghị luận, cái gì khó nghe đều hướng về phía Lý Nguyệt nói, nếu cẩn thận suy ngẫm thì có thể thấy người của Lăng Thiên đều hướng dẫn dư luận. Lý Nguyệt bị vài người chửi như như vậy thì sắc mặt khó coi, không tự giác nhìn về phía Tống Diễn, thân mình nháy mắt cương cứng, ánh mắt Tống Diễn bây giờ vẫn là chán ghét, ánh mắt lạnh băng kia như nhìn một người chết, chưa từng có tia ấm áp, thân mình Lý Nguyệt có một chút sợ run, người nhà của mình đều đã chết hết, còn lại ddeuf là những người có quan hệ không tốt với nàng ta, nàng ta vốn định hạ thấp đi danh tiếng của Tần Y Y, Tống Diễn nhất định sẽ không cưới nàng ta, bây giờ xem ra mình đã thua, nhưng nàng ta không cam lòng, dựa vào cái gì người kia cái gì cũng đều có, có Lăng Thiên ủng hộ, Tống gia một nhà yêu thích, vừa có Tống Diễn yêu, dựa vào cái gì! Dựa vào cái gì! Ánh mắt Lý Nguyệt nhuộm màu đỏ nhìn chằm chằm Tần Y Y giống như là nhìn kẻ thù không đội trời chung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net