Chương 62: Chuyện xưa khoa trương lại giả tạo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 62: Chuyện xưa khoa trương lại giả tạo

“Cho nên cái địa phương mà mọi người vừa nói chính là nơi nghiên cứu của vị khoa học gia kia?” Tần Y Y đột nhiên cảm thấy đây có thể là lí do giải thích nguyên nhân của mạt thế tốt nhất, ít nhất so với trong sách nói sau khi mưa thiên thạch rơi xuống làm bạo phát mạt thế thì đáng tin hơn.

“Ừ, lúc đó sau khi xảy ra chuyện này quốc gia vây lại chỗ nghiên cứu này lại, cho dù bên trong còn có phần đông nhân viên nghiên cứu khoa học, quốc gia lo lắng trên người bọn họ đã hoặc ít hoặc nhiều dẫn theo bệnh độc, cho nên tất cả người tham gia nghiên cứu đều bị vậy lại bên trong căn cứ, nhưng một thời gian ngắn trước có nhận được tin tức, Đường Vũ con trai Đường tiến sĩ có lấy một ít vật mẫu thí nghiệm, may mắn tránh được một kiếp này, sau này Đường Vũ đầu phục căn cứ phía nam, có lẽ vắc-xin không biết tên này là do Đường Vũ nghiên cứu ra .” Tần Y Y chú ý lúc Tống Diễn nhắc đến cái tên Đường Vũ này thì trong mắt lóe lên tia chán ghét làm nàng hiếu kì, Đường Vũ này là loại người gì mà có thể làm cho Diễn chán ghét như vậy? Suy nghĩ Tần Y Y liền hỏi ra miệng “Diễn, Đường Vũ này trước kia có đắc tội anh sao?” Tống Diễn nhấp hé miệng nói “Không phải đắc tội anh, hắn đắc tội là bác Hoắc.” Mày Tần Y Y nhíu một cái, đây là có chuyện gì? Sẽ không phải chuyện yêu hận tình thù vừa khoa trương lại giả tạo gì đi? Nhìn Tần Y Y nhíu mày suy nghĩ Tống Diễn biết nha đầu này lại suy nghĩ lung tung gì rồi, bất đắc dĩ chạm nhẹ cái mũi của Tần Y Y nói “Em lại suy nghĩ cái gì vậy, Đường Vũ này năng lực cũng không yếu, mới hơn bốn mươi tuổi mà trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học không kém cha hắn bao nhiêu, bởi vì Đường tiến sĩ nên ông nội và mấy bác trai cũng có quen biết Đường Vũ, sau này khi Đường Vũ gặp bác gái Hoắc xong thì yêu luôn bác gái Hoắc, khi đó Lăng Hạo mới ba tuổi, bác gái lúc đó đang mang thai thứ hai, ngay từ đầu Đường Vũ còn biết che giấu, sau này mượn rượu thổ lộ hết mọi chuyện, nhưng lại bị bác giá Hoắc nghiêm khắc cự tuyệt, nghe ông nội nói lúc đó ánh mắt của bác trai Hoắc có thể giết người, nhưng bởi vì Đường Vũ không động tay động chân lên mới không thể phát tác.”

“Nhưng nếu bác trai Hoắc biết chuyện sau này thì sẽ hối hận lúc đó không giết chết Đường Vũ, vốn mọi người cho rằng chuyện này cứ như vậy đi qua , bác trai bác giá Hoắc cũng bỏ qua chuyện này, nhưng về sau cũng không muốn gặp lại Đường Vũ nữa, nhưng ai biết lúc sinh bác gái Hoắc lại xảy ra vấn đề, Đường Vũ lợi dụng chức vụ lấy đứa bé kia đi, lại không biết lấy ở đâu ra một đứa bé gái sơ sinh đã chết nói là bác gái Hoắc sinh, bác gái vì không chịu nổi đả kích này mà sinh bệnh, mãi cho đến vài năm trước Hoắc gia thông qua một số người mới biết hết chuyện lúc đó, chỉ tiếc rất nhiều manh mối đều bị chặt đứt, đứa nhỏ cũng không tìm về được, dù vậy Hoắc gia cũng không có buông tha, ngươi đừng nhìn Lăng Hạo cả ngày hi hi ha ha , trong lòng khó chịu cũng không phải ai cũng biết, thân thể bác gái dạo này càng ngày càng không tốt, nguyện vọng duy nhất là có thể nhìn thấy đứa nhỏ của mình một lần, Lăng Hạo vì mẹ mà hối hả ngược xuôi nhưng vẫn không có tin tức gì, lúc biết Đường Vũ ở căn cứ phía nam thì tên tiểu tử đó sống chết muốn đi, cuối cùng vẫn là bác trai đi ngăn hắn lại ( Lam: edit đến đây sao lại có cảm giác đứa bé đó là Y Y tỷ nhỉ. ).”

Tần Y Y thật không ngờ ở đây cũng có loại chuyện khoa trương giả tạo này, cũng không ngờ Hoắc Lăng Hạo suốt ngày hi hi ha ha trong lòng cũng cất chứa nhiều chuyện như vậy, đồng thời trong lòng Tần Y Y cũng có một ít hâm mộ người em gái chưa từng gặp này của Hoắc Lăng Hạo, có nhiều người quan tâm nàng như vậy, dù sao cả hai đời nàng cũng chưa từng được nhận sự yêu thương, quan tâm từ cha mẹ, nhưng lại cảm nhận được bàn tay ấm áp của người kia, Tần Y Y nhếch khóe miệng lên, nếu dùng mấy thứ đó đổi lấy cả đời ở bên cạnh Diễn nàng còn mong chờ gì nữa?

“Xem ra mấy con tang thi biến dị kia chắc chắn có quan hệ với bí mật trong căn cứ kia.” Tần Y Y thật không ngờ nguyên nhân mạt thế đến lại do con người gây ra.“Ừ, nói vậy thì Đường Vũ đến căn cứ phía nam, Trình Nam cùng Tô Nhuế cũng sẽ bí mật đi căn cứ nhìn một lần, nói thật em thật sự không muốn gặp hai người kia.” Tống Diễn trong mắt ám mang chợt lóe, giọng điệu lạnh như băng.“Đúng vậy, cũng đến lúc rồi.” Tần Y Y từ chối cho ý kiến, nghĩ đến cái này lại nghĩ đến lúc hệ thống trở lại giọng điệu kia rất nghiêm túc, Tần Y Y cảm thấy chút nữa nên đi hỏi hệ thống, dù sao Tô Nhuế cũng có vòng sáng nhân vật chính, nói không chính xác quỹ đạo kịch tình đang bị sửa đổi.

“Ừ, chuyện bí mật đi căn cứ phía nam để sau hãy nói cho ông nội, nhiệm vụ hàng đầu bây giờ của chúng ta là phải nhanh chóng tăng thực lực, anh không hi vọng lại có chuyện nguy hiểm gì đó phát sinh.” Tống Diễn nhẹ nhàng ôm lấy Tần Y Y, cằm để ở trên đỉnh đầu Tần Y Y, giọng điệu kiên định. Hai tay ôm chặt thắt lưng Tống Diễn, Tần Y Y không nói gì, nhưng trong lòng lại kiên định ý nghĩ phải nhanh chóng tăng thực lực, thiệt thời lần này không thể bị một lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net