Chương 67: Căn Cứ Bí Mật (Ba)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 67: Căn Cứ Bí Mật (Ba)

Chỉ là thời gian bình thản này trôi qua quá nhanh, Tống Diễn sắc mặt trầm trọng buông chiếc đũa xuống, nhìn thấy Tần Y Y cũng có cùng cảm giác, trầm giọng nói “Xem ra tối hôm nay trước khi nghỉ ngơi phải làm vận động mạnh rồi.” Vài người nghe xong Tống Diễn nói cũng có cảm giác, bọn họ cũng có cảm giác có một ít sinh vật hướng bên này đi tới.

“Lão đại, mấy thứ kia đã đến sao? Sao lại có cảm giác không giống với tang thi?” Hoắc Lăng Hạo hơi không xác định mở miệng hỏi nói.“Là cây.” Tần Y Y trả lời một câu. Tống Diễn cũng gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.“Cây, làm sao có thể, đầu năm nay cây cũng đã biến dị, nhưng trên đường đi chúng ta có gặp cái cây nào đâu, chung quanh cũng không có.” Tạ Y Kỳ không thể tin được.

“Bây giờ không phải lúc để nói chuyện này, tùy thời chuẩn bị tác chiến.” Tống Diễn vung tay lên thu bàn và giường vào trong không gian,mọi người còn lại cũng làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu.

“Bụp”“Bụp” Một tiếng gõ cửa lớn vang lên, ở trong không gian yên tĩnh của ban đêm vang lên làm cho người khác run sợ. Năm người không nói hai lời đều phóng ra ngoài căn nhà, cơ hồ ngay lúc đó căn nhà cũng sụp đổ, còn chưa đứng vững thì mọi người nhìn thấy cũng kinh hãi.

“Xem ra cái cây biến dị này so với cái cây biến dị gặp được lần trước mạnh hơn không ít.” Tần Y Y cười khổ nói với Tống Diễn, nhưng trong mắt lại nổi lên nồng đậm thú vị, cái cây này vừa vặn giúp nàng luyện tập. Trời tối đen, chỉ có ánh sáng từ ánh trăng, nguyên lại thực vật không có ở hai bên đường đều tập trung ở đây, từng cái cành đều phải hai người ôm mới hết. Lá cây là nồng đậm màu đen, dưới ánh trăng ánh lên màu sắc lạnh lẽo, viền lá hình răng cưa, có thể đoán được độ sắc bén của của lá cây.

Vài người sắc mặt đều rất nghiêm túc, có thể nghĩ xem nếu đứng bên trong, chỉ sợ sẽ phải đối mặt với tình huống càng thêm ác liệt, bởi vì bọn họ không khó phát hiện bản thể của cái cây này ở trung tâm thành phố, đây chỉ là cành cây thôi, nghĩ cũng biết bản thể của nó đáng sợ ra sao.

“Lăng Hạo đánh bên trái, Kỳ Dương đánh bên phải, Y Kỳ phụ trách phía sau, anh cùng Y Y phụ trách đằng trước.” Tống Diễn dứt lời liền trực tiếp tấn công, mọi người cũng bắt đầu tấn công.

Giống như đang cười nhạo những người đang đánh nhau với nó, lá cây xào xạc vang lên, thanh âm vừa chói tai lại khó nghe.“Dựa vào, đây còn là thân cây sao, rõ ràng là cây gậy sắt.” Hoắc Lăng Hạo nhìn cành cây phải dùng đến ba lần dị năng mới rụng thì tức tới mức muốn giơ chân, cấp bậc bây giờ của hắn cho dù chém một tảng đá lớn cũng không tốn sức như vậy, bây giờ thì ngược lại, nếu tiếp tục như vậy thì dị năng sẽ hao hết mà không thể làm gì được, lại nhìn đến chỗ lão đại và đại tẩu thì ngây người, mợ nó, có thể đừng dọa người như vậy hay không.

Hai luồng lửa đỏ xanh phóng ra, cành cây đụng phải ngọn lửa đều hóa thành tro bụi, trách không được nói cấp bảy và cấp sáu cách nhau một khoảng lớn, lực lượng này có phải quá lớn hay không.“Y Y, có cảm giác gì?” Tống Diễn một bên vận dụng dị năng một bên linh hoạt trốn tránh cành công kích, một chút cũng không thấy hỗn độn.“Cái cây này cấp bậc không thấp, phiền toái nhất là lực lượng ở trung tâm nhất định rất mạnh, có chút khó giải quyết.” Tay Tần Y Y không ngừng phóng hỏa,, chỉ cần cảnh chạm vào thì đều hóa thành tro bụi. Nhưng cũng không quá lợi hại, chỉ cần chặt đứt bản mệnh thì ngay cả kéo dài hơi tàn cũng không thể.” Tần Y Y trong mắt lướt qua tia sáng, nhìn Tống Diễn nói.“Đúng vậy, kéo dài hơi tàn có lẽ cũng là việc rất khó đấy. Một khi đã như vậy, chúng ta phải đi chặt đứt sinh mệnh chi nguyên của nó.” Hai người trốn tránh cành công kích đi về phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net