Chương 77: Đêm Trước Đại Chiến (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 77: Đêm Trước Đại Chiến (1)

“Hệ thống, đến cùng là ngươi muốn lấy cái gì từ Lý Hữu?” Tần Y Y có thể cảm giác được hệ thống rất vội vàng, khẩn trương với một thứ như vậy, cho dù là căn nguyên sinh mệnh cũng không vội vàng như vậy.

“Kí chủ, chỉ cần có được thứ kia, thì cuộc sống của chúng ta ở nơi này mới có đảm bảo, ta cũng không thể bức bách ngươi quá được.”

Tần Y Y sửng sốt, nghĩ đến những việc hệ thống làm trước kia, ánh mắt Tần Y Y khi nhìn về phía Lý Hữu cũng nhiều hơn vài phần kiên định.

“Kí chủ, lui ra bên ngoài! Bây giờ Lý Hữu cũng không khống chế được nó rồi.”

Cơ hồ ngay lúc thanh âm hệ thống nói ra, Tần Y Y lập tức lui về phía sau, mà mấy người Tống Diễn thấy Tần Y Y lui ra sau thì cũng lập tức lui lại, Tống Diễn đứng trước mặt Tần Y Y, bảo vệ nàng ở sau lưng.

Một luồng sáng hướng bốn phía khuếch tán, ánh sáng chạm vào thứ gì thứ đó liền biến mất, theo sau đó còn vang lên thanh âm thê lương của Lý Hữu.“Tô Nhuế, hôm nay tao muốn kéo mày xuống tận địa ngục!”

Đợi đến khi ánh sáng biến mất, bục thí nghiệm và Lý Hữu cũng đã biến mất , chỉ còn sót lại vài lọ nước thuốc, có lẽ do vây quanh bình đều có độc khí tang thi nên mới không bị biến mất.

Tần Y Y, Tống Diễn và mọi người đều không nói gì, mấy người Hoắc Lăng Hạo tưởng là do Tống Diễn ra tay, mà Tống Diễn biết đây là do Tần Y Y, trong lòng có chút ảo não, năng lực của hắn cũng không đủ mạnh.

Kỳ thật Tống Diễn nghĩ sai rồi, Tần Y Y cũng không có năng lực như vậy, cái này hoàn toàn là công lao của hệ thống.

“Ha ha, thật không nghĩ đến lần này đi làm nhiệm vụ thu hoạch cũng không nhỏ đâu, đoán chừng lần này căn cứ phía nam loạn không nhẹ đâu, Trình Nam cùng Tô Nhuế đều chết ở nơi này .” Khi trở về xe Hoắc Lăng Hạo nói qua điều này đã mấy lần.

“Hạo ngươi yên tĩnh một chút đi, ầm ỹ làm đầu ta đau muốn chết.” Kỳ Dương vỗ xuống bả vai của Hoắc Lăng Hạo, tuy miệng kêu đau đầu nhưng lời nói lại thật nhẹ nhàng, có thể thấy được tâm tình lúc này rất tốt.

“Lão đại, chị dâu sao hai người không nói cái gì, hai người có phải lại đang lo lắng căn cứ phía nam sẽ làm gì chúng ta chứ?” Hoắc Lăng Hạo nhìn Tống Diễn và Tần Y Y trên mặt không có một chút gì là vui vẻ thì không hiểu hỏi.

Theo lý thuyết cho dù căn cứ phía nam muốn báo thù cũng không được, hai căn cứ cách nhau xa như vậy, trừ phi bọn họ không muốn sống mới có thể khai chiến.

“Mọi người cảm thấy chuyện này có thể kết thúc nhẹ nhàng như vậy sao?” Tống Diễn nghĩ đến tình cảnh vừa rồi thản nhiên nói.“Lão đại, ngươi sẽ không nói bọn họ còn chưa chết đi? Bọn họ có năng lực cao như vậy sao?” Hoắc Lăng Hạo cũng không dám nói họ có năng lực có thể thoát được tình cảnh vừa rồi.

“Không phải bọn họ, là nàng, Tô Nhuế.” Tần Y Y không nhanh không chậm nói.

“Tô Nhuế?” Lần này mở miệng là Kỳ Phong, giọng điệu mang theo tia không xác định.

“Phong, em biết chuyện gì phải không?” Kỳ Dương nhìn em trai, lại nghĩ đến trước đây Kỳ Phong có ở căn cứ phía nam một thời gian hỏi.

“Cũng không phải biết cái gì, chỉ là ở bên cạnh bọn lâu như vậy, luôn có cảm giác Tô Nhuế này rất kì quái, lúc đi ra ngoài làm nhiệm vụ vận khí của nàng ta luôn rất tốt, hơn nữa lúc có nguy hiểm…” Nói đến chỗ này Kỳ Phong dừng lại, giường như đang tìm từ thích hợp.

“Bình thường lúc đụng phải nguy hiểm luôn có thể hóa nguy thành an, cho dù có chiến đấu với tang thi cấp cao cũng có thể hóa giải hung hiểm.” Tần Y Y lại giúp Kỳ Phong bổ sung những lời tiếp theo.

“Phải phải, chính là như vậy.” Kỳ Phong gật gật đầu đồng ý nói.

“Có lẽ là do mệnh của nàng ta tốt đi, nếu có chuyện gì nguy hiểm thì nàng ta đều có thể nháy mắt biến mất, phỏng chừng là nhận được kì ngộ làm không gian có thể để người trốn vào bên trong một lúc.” Tần Y Y đối với việc Tô Nhuế có thể thoát hiểm thì không có gì ngoài ý muốn, cho dù nàng đến thế giới này, bởi vì có hệ thống nên cosraats nhiều thứ của Tô Nhuế đều bị nàng lấy mất, nhưng Tô Nhuế dù sao cũng là nữ chủ chứ không phải vật hi sinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net