Chương 12: Đồng môn Phù Tang.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái gọi là "Đại hội Tản Tu" chính là một đại hội tụ họp hơn năm trăm môn phái tông bang tề tựu lại tỉ thí cùng nhau, cứ một trăm năm sẽ diễn ra một lần nhằm tìm ra tông môn cường thịnh nhất tu chân giới và tu giả tài giỏi nhất tu giới. Tư Úy còn nhớ trong "Khi sư diệt tổ" thì khi Khưu Kinh Vị mới chỉ tu vi lên Kim Đan kỳ liền đứng đầu Tản Tu đại hội, từ sau khi ấy thì y nổi danh khắp giới tu chân.

Khẩu quyết và kiếm pháp Khưu Kinh Vị truyền cho Tư Úy đã được cậu nghiên cứu và đọc thuộc làu làu, cái đáng chú ý không phải chuyện này. Trong kiếm pháp y truyền cho cậu có hai chương kiếm lộ quá nhiều sơ hở lớn ở vùng yếu. Hơn nữa, khi nghiên cứu luyện khẩu pháp luôn làm cậu cảm thấy linh lực trong người rối loạn và thậm chí là không đả thông nổi kinh mạch. Cũng may Tư Úy là một fan cuồng của những tác phẩm kiếm hiệp và tu tiên, tuỳ tiện nhặt một bộ tâm pháp và Độc Cô Cửu Kiếm lại học, chiêu thức tuy đơn giản nhưng có thể phá tất cả những đường kiếm của đối thủ, nguyên lý tối cao chính là lấy vô chiêu thắng hữu chiêu. Kim Dung không hổ danh là vua của truyện kiếm hiệp, cậu thầm cảm ơn Kim Dung và Độc Cô Cầu Bại một lượt.

"Hệ thống"

[Hệ thống: ký chủ, hệ thống sẽ tắt nguồn nâng cấp lại trong vòng 12 tiếng tới. Mong ký chủ tự mình định đoạt mọi sự trong 12 tiếng]

Tư Úy: "..."

Tư Úy buồn bực trở lại với thực tại, sáu canh giờ không có hệ thống thì cậu phải làm gì đây? Bình thường khi đêm đến, cậu luôn nghe hệ thống chít chít meo meo bên tai báo cáo nhiệm vụ hàng ngày nay lại offline thế này thì còn gì vui vẻ nữa? Hệ thống tuy không phải smartphone hay TV samsung màn hình cong mới nhưng chí ít nó khiến cậu nhớ đến cái nơi cậu từng thuộc về.

"Sư huynh, huynh ngủ chưa?!" tiếng nữ nhân nho nhỏ gọi khẽ ngoài cửa phòng cuối cùng cũng làm cậu thanh tỉnh, Tư Úy chỉnh trang y phục lại một chút rồi đến mở cửa. Nếu hôm nay hệ thống offline thì cũng vị tiểu sư muội Phù Tang môn này tâm sư cùng cậu. Tóm lại là không buồn bực nữa rồi.

Cửa vừa mở, sáu vị đệ tử Phù Tang môn lò dò đi vào khiến Tư Úy kinh hỷ kêu lên: "hết cả hồn, rơi cả mũ bảo hiểm", khép cửa lại, cậu đến bên giường ngồi xuống nhìn lần lượt bọn họ. Nhị đệ tử Vân Lâm, tam đệ tử Vân Hoa, tứ đệ tử Vân Long, ngũ đệ tử Vân Nhu, lục đệ tử Vân Khinh và thất đệ tử Vân Nhược.

Vân Hoa được xem là tên mặt than cố hữu thì Vân Khinh là đứa bé bán manh, Vân Long cùng Vân Nhược dè dặt, Vân Lâm đạo mạo đường hoàng, riêng chỉ Vân Nhu nóng nảy, khảng khái. Tư Úy thầm cảm thán một tiếng rõ dài trong lòng rồi ra dáng huynh trưởng hỏi:

"Các vị sư đệ, sư muội đêm đã khuya, mọi người không định ngủ sao?"

Vân Khinh cười hì hì xoa má gãi tai thật thà đáp, "đại sư huynh, bọn đệ lâu ngày không được gặp sư huynh nên muốn qua trò chuyện cùng sư huynh thôi. Ngày thường sư phụ ít cho bọn đệ đến làm phiền sư huynh nên mới tìm cơ hội sang chơi một lát."

"À." theo ký ức kiếp trước của cậu thì Khưu Kinh Vị rất sủng Tư Úy là thật nhưng chuyện không để đệ tử, sư huynh đệ đồng môn giao du qua lại thì hình như không có. Vân Khinh vui vẻ cười đùa với Vân Nhu liền bị Vân Hoa trừng mắt, mấy trò vặt này luôn làm Tư Úy cảm thấy vui vẻ.

Đám đệ tử Phù Tang môn trêu đùa trò chuyện với Tư Úy một lát rồi lần lượt kéo nhau ra về. Theo như những gì Tư Úy thu thập lại qua cuộc trò chuyện này, Khưu Kinh Vị sẽ chọn cậu làm con át chủ bài tham đấu lần này, một cỗ tự hào dâng lên trong lòng cậu. Đêm trôi qua sáng lại đến,  canh năm vừa đến Đan Chấn Tông đã tụ họp đông đủ bắt đầu khởi hành đến đỉnh Minh Kính. Nếu theo lộ trình hiện tại thì còn hơn nửa tháng nữa sẽ đến đỉnh Minh Kính, Tư Úy âm thầm gào thét.

Rõ ràng ngự kiếm so với đi bộ ngao du này nhanh hơn rất nhiều, ba ngày đường chỉ bằng nửa canh giờ ngự kiếm vậy mà họ lại học cái thú vui nhân sĩ giang hồ đi bộ thế này thì còn khuya mới đến. Cái thú chơi ngựa ở kiếm hiệp còn có ích hơn. Vân Khinh trên đường mon men mò đến gần Tư Úy, y híp mắt kể lể:

"Đại sư huynh sớm an. Vân Khinh và các sư huynh muội hôm qua làm phiền đại sư huynh nghỉ ngơi, thất lễ quá." y vừa nói vừa cười nheo cả mắt, lại lấy một con phù màu đỏ nho nhỏ ra đưa cho cậu, đoạn lại tiếp lời: "Ở Phù Tang môn, trong đám sư huynh muội thì đệ thân nhất với Vân Hoa sư huynh, các sư huynh muội còn lại thì chê đệ phiền, đại sư huynh hôm qua đến nay không có phàn nàn chắc là chịu chơi với đệ. Cái bùa hộ thân này đệ xin ở Kim Thiền tự, đệ tặng cho huynh xem như quà kết giao."

Tư Úy hơi nghệch ra trước cái bộ dáng không tiền đồ của Vân Khinh, cậu vui vẻ nhận tấm phù từ tay Vân Khinh lại cảm nhận một ánh mắt lạnh lẽo chạy dọc sống lưng. Theo bản năng Tư Úy nhìn lại đằng sau đã thấy mặt than sư đệ Vân Hoa, y nhìn chằm chằm cậu rồi đến kéo Vân Khinh đi, buông lại một câu:

"Đại sư huynh, cáo từ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net