Chương 13: Kiểm tra năng lực.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hai mươi mốt tháng chạp, gió xuân phơi phới, trăm hoa đua nở.

Tư Úy trong rừng đào ở trấn Viên Chân múa lại đạo kiếm ở hai chương kiếm pháp thủng* mà Khưu Kinh Vị truyền lại, cánh hoa tan tác, kiếm pháp như vũ. Đối với kẻ không tu luyện kiếm pháp thường xuyên thì những chiêu kiếm pháp này quá thâm sâu lại quá nhanh tay đẹp mắt, tuy nhiên với kẻ tinh thông kiếm pháp mà nói thì đạo kiếm pháp này tuy xảo diệu nhưng điểm sơ hở ở vùng yếu quá nhiều, dễ dàng bị phá. Khưu Kinh Vị bạch y ngoại bào đứng dưới tán cây hồng phấn to sụ quan sát cậu luyện kiếm, trong ánh mắt y cuồn cuộn sóng ngầm. Thiếu niên kia đã mười bốn tuổi, bạch y đồng phục phiêu phiêu, tóc huyền bay tán loạn, từng đạo kiếm pháp quang ảnh tà mị muá tung trong mưa hoa.

*kiếm pháp thủng: kiếm pháp để lộ nhiều sơ hở, dễ phá.

Khưu Kinh Vị phi thân đến phía Tư Úy, hai luồng kiếm pháp song song nhau, ánh mắt nóng bỏng quyến luyến thành một bộ. Sau một lúc giao đấu, triết phiến của y gác lên cổ cậu, cậu cười hì hì:

"Sư tôn, kiếm pháp của ngươi thật tuyệt diệu."

Khưu Kinh Vị hạ tay xuống, Tư Úy ngoan ngoãn tiến vào lòng y nằm gọn. Y ôn nhu xoa đầu cậu, "Úy nhi, nếu một ngày ngươi phát hiện ra sư tôn không có ý tốt với ngươi thì sao?"

"Vậy nếu một ngày sư tôn phát hiện ra ta không có ý tốt với sư tôn thì sao?", cậu dè dặt bật ngược lại hỏi y. Khưu Kinh Vị, cười trừ:

"Giữa chúng ta còn nói những chuyện xúi quẩy này?"

Tư Úy giương khoé môi cười xán lạn, cậu vùi mặt vào lồng ngực Khưu Kinh Vị, lắc đầu. Ngày qua ngày, đoàn người Đan Chấn Tông chẳng mấy chốc chỉ còn năm ngày đường đến Vương Khanh thành dưới đỉnh Minh Kính. Ở cổng thành Vương Khanh, Hí Cảnh cùng một trăm hai mươi ba môn đệ Dụ Tông đã đứng nghênh đón. Tư Úy vẫn còn rõ mồn một câu chuyện của Vong Hư cùng Xuất Chiếu, cậu liếc mắt đánh giá từ đầu đến chân người này. Dáng vẻ hắn chỉ vừa ngoài hai mươi, trên trán rực đỏ một vết bớt hình đốm lửa như vẽ, dải lụa buộc tóc hắn buông dài dịu dàng nằm sau lưng, thần thái nghiêm nghị, dáng vẻ đường hoàng. Ở nguyên tác không đề cập đến nhân vật Dụ Tông trưởng lão Hí Cảnh quá nhiều.

Hắn niềm nở đến chào Ngưng Thần cùng Khưu Kinh Vị, cả ánh mắt hoa đào như bừng nở rộ đua với trăm hoa, "Tiền Nguyên tôn giả, Tử Diên chân quân, mời", Tiền Nguyên tôn giả ở đây là Ngưng Thần, y nguyên là Xuất Khiếu kỳ tu giả. Ngưng Thần cười đáp lễ hắn, "Hí Cảnh trưởng lão, mời"

Bọn họ người đưa tay kẻ đáp lễ, nếu không biết còn tưởng sự kiện lớn của giới thượng lưu. Tư Úy theo chân đoàn người tiến vào, Vương Khanh thành thịnh thế phồn vinh, náo nhiệt sầm uất. Đến dưới chân đỉnh Minh Kính, đoàn người lúc này ngự kiếm lên, Tư Úy vui vẻ nhảy phốc lên kiếm tự mình lên đỉnh. Trên đỉnh Minh Kính lúc này ngoại trừ Đan Chấn Tông, Dụ Tông còn có hơn một trăm môn phái lớn nhỏ khác, Hí Cảnh hướng bọn họ đến sảnh đài Huyền Vũ tham gia bốc thẻ ngọc chọn cặp thi đấu. Thẻ ngọc vừa vào tay, có người vui mừng có kẻ lo âu, cả sảnh đài là một mảnh xao động. Thẻ của Tư Úy là hai tuần sau đấu, mã thẻ cùng Thư Quân là một bộ. Thư Quân là nhị đệ tử Hoàng Thanh Môn, y đã là thiếu niên mười bảy tuổi, tu vi hậu kim đan kỳ tu giả, y cùng Vân Hoa là cùng một dạng.

Thư Quân tiến đến trước mặt Tư Úy, thanh y thiếu niên ôn nhã chào hỏi cậu, cả hai cùng nhau tìm ra được rất nhiều điểm chung. Những ngày sau đó, tần suất gặp mặt của hai người tăng ngày càng cao. Khưu Kinh Vị dò hỏi mấy lần chỗ cậu rồi cũng không hỏi thêm gì, chỉ biết trong mắt y thoáng một tia tính toán.

[Hệ thống: ký chủ, sau khi nâng cấp hệ thống, toàn bộ chức năng đã được sửa đổi, hệ thống cốt truyện đã thay đổi, khả năng đáp ứng nhu cầu nhân vật là tất yếu]

"Cái đệch. Thế sửa đổi cốt truyện cũng không sao à?!"

[Hệ thống: hầu hết thôi]

"Ừ..."

[Hệ thống: độ hảo cảm của nhân vật là 30%, độ oán hận là -1000 điểm, giá trị cốt truyện rằng 17%]

"Rối tinh rối mù. Thôi, tóm lại là sủng chứ gì?!"

[Hệ thống: ký chủ trí tuệ như hải, thông minh tuyệt đỉnh.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net