Chương 17: Đại mưu kế.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Hệ thống: độ hảo cảm: 46%. Giá trị oán hận 0. Cốt truyện 20%. Thu được, 30 linh thạch thượng phẩm, 100 linh thạch trung phẩm, tam vĩ hoả hồ, hoả linh châu, Xích Can kiếm.]

"Làm sao giá trị oán hận thay đổi nhanh thế? -1000 đến 0? Đùa?"

[...]

"Dung hạp kiếm thế nào?" cậu nhíu mày.

[Hệ thống: để dung hạp Xích Can cùng Thương Thành, cần năm miếng linh thạch thượng phẩm, hoả linh châu một viên, kim đan yêu thú tu vi nguyên anh kỳ. Bảy bảy bốn mươi chín ngày dung luyện trong lửa đỏ than hồng, tế phẩm thân xác thần hồn]

"..."

Khưu Kinh Vị ngưng thần nhìn chằm chặp gương mặt Tư Úy, mi mục cậu nhăn lại thoáng có vẻ tiểu tức phụ đỏng đảnh, đáng yêu. Đời trước chính vì mê luyến tiểu đệ tử Tư Úy này mà phải rơi vào thảm cảnh, tơ hồng trận pháp bị Xích Can cắt đứt, phi thăng thất bại, đôi mắt mù lòa cả ngày chỉ có thể ngồi canh bên giường hắn (nguyên thân của Tư Úy) đợi hắn hoan ái xong liền hầu hạ. Chung quy cũng vì bản thân quá nhu nhược. Trọng sinh lại một lần nữa, y liên tiếp dồn Tư Úy vào chỗ chết, tính tình của Tư Úy cư nhiên thay đổi quá nhiều. Hắn bỗng dưng ỷ lại vào y, dựa dẫm y, lén ăn đậu hủ của y, lại vì y mà không tiếc mình che chắn một chưởng cho y. Khưu Kinh Vị tự nhủ: "đời trước nuôi lão bà sai cách rồi sao?"

"Khụ khụ.", Hí Cảnh ho suyễn vài tiếng gõ cửa tiến vào trong, hắn tay nâng một hộp gỗ tinh xảo đặt xuống cạnh giường Tư Úy, "Tử Diên chân quân, đây là Khai Lộ đan tặng ngài. Nó là đan do trưởng lão Dụ Tông luyện thành, trị bách bệnh, nội thương. Thiết nghĩ quý đệ tử của ngài cũng cần."

"Hí Cảnh trưởng lão có lòng, bản tôn xin nhận." Khưu Kinh Vị cắt ngang lời hắn, y thu hộp gỗ kia vào tay áo. Hí Cảnh cười nhàn nhạt, cáo lễ đi ra ngoài. Viên đan màu đen nho nhỏ được bỏ vào miệng cậu, Khưu Kinh Vị đứng lên rời bước ra ngoài. Hiện tại nghe nói Hoả linh châu đã không có tung tích, Thư Quân, Hạ Trí cùng Chánh Giác lật tung cả đỉnh Ngu Sơn cũng không tìm ra.

Tại Huyền Vũ đài, tam đại trưởng lão Dụ Tông cùng môn hạ đã tề tựu đông đủ xung quanh, hai phiến băng kiềm giữ Lôi linh châu cùng Mộc linh châu loé lên từ tia sáng yếu ớt. Khưu Kinh Vị tiến đến cạnh Ngưng Thần, y hỏi:

"Ngu Sơn đỉnh không tìm ra Hoả linh châu sao?!"

Ngưng Thần gật đầu, hắn cũng không nói gì nhiều, buông ra hai chữ, "Tư Úy". Không ngoài dự đoán của Ngưng Thần, Tư Úy một thân bạch y tiến vào trong, gương mặt tái trắng, thần sắc suy nhược mệt mỏi. Cậu mở càn khôn lấy Hoả linh châu ra ngoài, Hoả linh châu là một khối cầu đỏ lòm trong tay Tư Úy. Hí Cảnh cười cười, "Đan Chấn Tông Phù Tang Tư Úy, ngươi là người tìm ra Hoả linh châu? Vậy mời đạo hữu cùng Hạ Trí và Thư Quân tiến lên đài."

"Mời." Tư Úy hữu lễ đáp lại, cậu chậm rãi tiến lên đài như sàn trơn đầy nước. Theo nguyên tác "Khi sư diệt tổ" thì ải cuối cùng của Tản Tu đại hội chính là tâm ma, Hí Cảnh sẽ dẫn dắt nguyên thân cùng hai người còn lại vào mộng, tâm ma trỗi dậy. Nếu có thể thắng tâm ma chính là đại thành, nếu không, nhẹ thì tẩu hoả nhập ma hoặc nặng thì tâm ma nuốt chửng. Nói cách khác chính là hoặc tỉnh hoặc ngủ mãi mãi, vùi thời gian một đời trong mộng mị.

"Ba vị, mời an toạ để bắt đầu." đại trưởng lão Hí Ngôn lên tiếng. Tư Úy cùng hai người kia mỗi người một góc, chọn tư thế thiền tịnh an ổi ngồi xuống. Ba viên linh châu loé sáng tụ lại một khối chiếu thẳng vào ấn đường ba người. Trong tiềm thức, họ chìm sâu vào giấc ngủ.

_____góc riêng của tác giả_____
Tôi nay cạn ý. Có lẽ sẽ chuyển lịch viết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net