Chương 3: Điều tra Tần Giang Quý

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi cùng Tần Giang Quý "tản bộ" quanh viện tử vài vòng, Tư Úy trở về gian phòng được phân của mình. Cậu thả mình xuống giường, vô thức đưa tay xoa lấy đôi gò má mà khẽ rùng mình. Điểm lướt lại ký ức nguyên thân, Tư Úy nguyên là một đứa con hoang xuất thân từ một gia đình phú hộ. Mẹ thân sinh của hắn bị chính phu nhân phú hộ kia ám toán, sinh hắn chẳng bao lâu thì đổ bệnh qua đời. Tuy vậy, hắn biết mẫu thân bị hạ độc. Cái tên "Tư Úy" của hắn không phải họ Tư hiệu Úy mà rằng chỉ là một cái tên không có họ. Năm hắn bốn tuổi đã bị chính phu nhân đem bỏ lại tại bìa rừng làm mồi cho chó sói. Mấy con sói da lông xám xịt toe toét máu me rách toạc, cồi mụn cùng mủ nhọt mọc chi chít trên mình, hiển nhiên mấy con sói hoang ghẻ lở này vô cùng đói. Chúng tru tréo hú vài tiếng dài xé toạc màn trời đen kịt, cái mùi hôi hám tởm lợm đến phát buồn nôn, nhăm nhe hướng đến phía đứa trẻ phì nộn như con ma đói cũng khiến hắn bật khóc. Rồi Khưu Kinh Vị xuất hiện, lúc này y có lẽ đang là nguyên anh hậu kỳ, vẫn là bạch y phiêu dật, mái tóc y lúc này đen nhánh muá tung trong gió đêm. Một động tác xuất phù nho nhỏ cũng khiến bầy chó hoang kia tan tác bỏ chạy, Khưu Kinh Vị ôm hắn lên dịu dàng hôn lên mi mắt đẫm nước nóng hổi của hắn. Hắn biết, từ sau nụ hôn ấy y sẽ vĩnh viễn bảo vệ hắn như một món trân bảo.

Tư Úy lên bảy tuổi đã bắt đầu tu luyện, với tư chất thượng phẩm, thông tuệ, chỉ không đầy năm năm hắn đã thăng lên trúc cơ. Sự kiện ngắn ngủi, cậu cũng không cảm nhận gì nhiều, điều duy nhất cậu ấn tượng là vị sư tôn của nguyên thân này tự tay đốt toà điện của mình, sau đó cư nhiên phủi sạch quan hệ và đem cậu bỏ vào động xà yêu vương. Ngay lúc này, tiếng hệ thống vang lên.

[Hệ thống: xin ký chủ chú ý, nhiệm vụ thu thập cốt truyện lần này là giết chết tiểu boss Tần Giang Quý. Nhiệm vụ hoàn thành sẽ thưởng 4% cốt truyện, tặng thưởng phẩm là ba mươi linh đan trung phẩm.]

Tần Giang Quý này là tiểu boss dị bản trong cốt truyện, sở thích của lão rốt cục là biến thái. Trong nguyên tác không có miêu tả quá nhiều về nhân vật này, chỉ biết Tần Giang Quý kia sau khi đón sư đồ Tư Uý nhập phủ liền bị xà yêu - cháu trai của một trưởng lão ma giáo giết chết rồi đoạt xá. Ma giáo và đạo giáo xưa nay như nước với lửa, lão giả kia cũng là người có tiếng tăm ở ma giáo sau trận tử chiến ở chiến trường Can Lộc, việc lão trả thù là không thể tránh khỏi, nhưng đó là chuyện của sau này. Cậu hỏi:

"Trong nguyên tác, là Khưu Kinh Vị giết Tần Giang Quý. Nếu hiện tại ta thay y 'diệt boss' thì cốt truyện có thay đổi không?"

[Hệ thống: Khưu Kinh Vị là sư phụ của ký chủ phải không?]

"Phải."

[Hệ thống: Vậy ký chủ giết boss thì khác gì y giết? Chẳng qua là trực tiếp hay gián tiếp thôi.]

"Ý ngươi là ta đổ tội cho y?"

[Hệ thống: Đây là nhiệm vụ của hệ thống, thỉnh ký chủ không nói lung tung. Nếu ký chủ không nhận, linh hồn của ký chủ sẽ bị xoá bỏ mãi mãi.]

Tư Uý nghe thấy tiếng cảnh báo đành im lặng, hệ thống nếu đã có sắp xếp như vậy thì cậu cũng chỉ có thể làm theo. Khưu Kinh Vị muốn nguyên thân điều tra chuyện của Tần Giang Quý, rốt cuộc là điều tra ai? Trong nguyên tác, Khưu Kinh Vị cũng không có để Tư Uý ở lại phủ đệ này một mình, hiện tại lại có nhiều thay đổi như vậy, tột cùng là đang có chuyện gì diễn ra? Không lẽ vì Phó Bác cậu xuyên vào cơ thể của công tử Tư Uý mà cốt truyện xảy ra biến hoá? Tới giờ phút này, cậu càng thêm ghét bỏ tác giả, đào hố thì nhiều nhưng lấp chẳng được bao nhiêu.

Với tu vi trúc cơ hậu kỳ của cậu, để che giấu khí tức đi khắp các tiểu viện ở đây là rất khó, vậy làm sao mới có thể qua mặt được Tần Giang Quý đây? Tư Uý cau mày, vẻ mặt cậu đăm chiêu suy nghĩ. Cùng lúc đó, hệ thống đã vang lên tiếng chuông thông báo mới.

[Hệ thống: Hàng Thuyên Bảng đã được kích hoạt, hệ thống các bảo vật đã được đăng tải hoàn tất. Mời xem.]

Hệ thống tích tích mấy tiếng, trong đầu cậu liền hiện ra một loạt vật phẩm từ thượng phẩm đến trung phẩm rồi hạ phẩm, tất cả đều phải dùng linh thạch để đổi. Cậu lướt xem một loạt những món kỳ trân dị bảo ở Hàng Thuyên Bảng, đôi mắt cậu nhìn chằm chằm vào Ẩn Hồn Châu. Ẩn Hồn Châu được miêu tả là một viên châu nhỏ như hạt ngọc trai, chỉ cần ngậm vào miệng thì khí tức dù ở cảnh giới tu vi nào bị lấp đi mất. Cậu ngầm gật đầu đồng ý, mua thì cậu không có đủ nhưng thuê thì chắc chắn dư.

"Hệ thống, ta thuê Ẩn Hồn Châu. Trả sau."

Tư Uý nhấn mạnh hai chữ "trả sau", dù sao cũng phải hoàn thành nhiệm vụ cốt truyện thì cậu mới có linh thạch để hoàn trả, có lẽ hệ thống sẽ tự trừ thôi.

[Hệ thống: Xác nhận giao dịch hoàn tất.]

................

Vầng trắng lưỡi liềm treo trên trời toả ra một quầng sáng xanh trắng nhu hoà, Tư Uý đạp gió êm ái phi thân đến nơi hậu viện được trang hoàng lộng lẫy, tấm bảng gỗ khắc mấy chữ "Cô Thi Viện" như toả sáng trong đêm, thu hút đám thiêu thân, ruồi muỗi. Cậu di chuyển cước bộ, nhanh chóng vào trong đình viện, rà xoát các vật trên bàn thạch một lượt, cậu chú ý đến cái khay đựng bộ ly bằng ngọc lưu ly tinh tế. Chén ngọc vừa xoay chuyển, bức tường bên cạnh đã mở ra một thông đạo tối tăm. Tư Uý trù tính giây lát rồi men theo lối mòn, dò dẫm đi vào sâu bên trong. Cậu lờ mờ nhìn thấy le lói chùm sáng vàng nhạt, đó là một không gian ngục tù ẩm mốc.

Căn phòng u tối như bừng sáng bởi ánh nến vàng vọt hắt lên tường. Địa lao ẩm ướt chật hẹp khiến thân mình phì lũ mập mạp của Tần Giang Quý như to lớn hơn, tiếng rên rỉ quằn quại cùng hơi thở hồng hộc gấp gáp lấp đầy gian nhà lao kia. Cậu ghé mắt nhìn vào trong, cơ thể trần truồng loã lồ của nữ nhân liền đập thẳng vào mắt. Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra ở đây, Tư Uý sa sầm mặt mày.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net