Chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay sau khi Dạ Huyền gia nhập quân đoàn di chuyển, cô đã càn quét một lượng lớn thức ăn khiến Vĩ Yên và Tống Minh Kiệt nhìn đến méo miệng. Xin hãy cảm thông cho cái bụng đói mốc đói meo của cô, Dạ Huyền thầm nghĩ.

Với sự góp mặt của Dạ Huyền, tốc độ đi của ba người chậm hơn rất nhiều. Hay nói đúng hơn, là Tống Minh Kiệt cố gắng kéo chân cả nhóm, không cho tiến về phía trước.

- Ngươi nhá! Cứ lằng nhằng như vậy, đến bao giờ mới đến U Lâm đây?!

Vĩ Yên chống nạnh, mất kiên nhẫn chỉ tay, thiếu điều chọc thủng hai mắt Tống Minh Kiệt. Dạ Huyền một bên rắc lá lung tung xung quanh, một bên cũng thầm bất mãn. Cô biết nam chính là sợ gặp lại Kính Thiên sẽ bị giết, nhưng cố tình cô lại muốn hắn đi gặp cha mình đấy. Nếu cứ đi thế này thì tiến độ nhiệm vụ phải làm sao bây giờ.

- Chi Chi còn nhỏ, thể lực lại yếu, chúng ta cứ đi bình tĩnh thôi!

Tống Minh Kiệt tìm đại lí do nghe vô cùng hợp lí. Vĩ Yên cũng cảm nhận thấy linh khí xung quanh Dạ Huyền khá mỏng manh, liền không dị nghị gì nữa.

Dạ Huyền bị kẹp giữa hai người lẩm nhẩm mấy nốt nhạc không theo trình tự, tay quờ quạng hai bên, vừa đi vừa đá chân trông vô cùng đáng yêu.

- Ma tu này, cha của Chi Chi là ai vậy?

Vĩ Yên vuốt cằm suy nghĩ. Chi Chi lớn lên từ nhỏ với tên này, có khi nào cha nàng cũng là một ma tu không? Nếu vậy sao trên người Chi Chi lại có khí tức người tu tiên được?

Tống Minh Kiệt gỡ cái tay đang đập qua đập lại trên người mình xuống, trả lời.

- Ông ấy là Chưởng môn La Vọng tông, Kính Thiên Chân Nhân.

- Thì ra là Chưởng môn của môn phái hạng ba... Cái gì?! Kính Thiên Chân Nhân?!

Miệng Vĩ Yên há to như muốn rớt khỏi hàm luôn rồi. Phải biết, Kính Thiên Chân Nhân từng là nhân vật lừng lẫy tu chân giới trăm năm trước, đến nay hậu thế nghe danh vẫn phải kính nể, chỉ có điều y đột nhiên mai danh ẩn tích như biến mất khỏi nhân gian. Thì ra là lui về ở ẩn lập môn phái.

- Ngươi không có đùa ta chứ? Nếu là y, sao lại để con gái mình bị điểu yêu bắt mất?

- Cái đó ta cũng chịu thôi.

Tống Minh Kiệt nhún vai, nhìn xuống Chi Chi bên cạnh.

Dạ Huyền dỏng tai lắng nghe, tay vẫn không nhàn rỗi đung đưa nhánh cỏ. Đương nhiên cô biết quá khứ của Kính Thiên. Thiên linh căn hiếm gặp, nhục thân hạng nhất, tu luyện bảy mươi năm đã lên Hợp Thể. Sau đó, y yêu một phàm nhân, nhưng nàng lại chết sau khi sinh con. Ôm đứa bé trong tay, Kính Thiên hạ quyết tâm không đột phá Đại Thừa nữa, mà sẽ dành phần đời còn lại chăm sóc cho đứa nhỏ, chờ nó đi đến hết sinh mệnh thì bản thân cũng sẽ đi theo.

Điều bất ngờ là Chi Chi sinh ra kế thừa hoàn toàn thiên phú của Cha, đi ngược lại với nguyên lí tổ hợp gen của Menden, chẳng qua có hơi ngốc.

Vậy tại sao Kính Thiên lại chết dưới tay nam chính được? Đáp án rất đơn giản, y giết nam chính rồi tự sát, một nhà ba người đoàn tụ bên nhau. Nhưng ai có ngờ đâu nam chính biết cấm thuật tu ma, chết rồi lại hồi sinh, quả là Buff hết thuốc chữa. Đáng thương cho Kính Thiên Chân Nhân, một đời oanh liệt cứ thế đi tong, đến cuối cùng kẻ thù của mình vẫn sống nhăn răng ra.

Vậy mới là thể loại cẩu huyết yêu thích chứ, từ nhân vật đến tình tiết đều là một xô máu chó, nhuộm người ta đến đỏ lừ.

Dạ Huyền nhớ lại tư liệu trong đầu, đưa tay vặt be bét mấy cành cây rủ xuống.

- Đừng nghịch!

Tống Minh Kiệt quát nhẹ, Dạ Huyền ngoan ngoãn rụt tay lại, mắt chớp chớp nhìn nam nhân.

- Vệ Cẩn ca ca, bao giờ muội mới gặp lại cha?

- Sớm thôi, Chi Chi chịu khó đợi đi!

Với cái tốc độ rùa bò này, Dạ Huyền chỉ có thể mong Kính Thiên nhanh tìm đến đây một tí.

Nhưng mà...

- Cái đồ hệ thống kia, mau thức giấc!! Rõ ràng ta có mang lệnh bài tông môn mà sao Kính Thiên vẫn chưa mò tới vậy?!

Như cũ không có tiếng đáp lại. Từ lúc bị chim cắp đi đến giờ cũng phải trải qua đến một tuần rồi mà hệ thống một câu cũng không nói, thậm chí đến cả những lời lẽ thiếu đánh như "Hệ thống đang bảo trì xin kí chủ đợi trong giây lát" nó cũng không thèm nhả ra lấy một lần. Thỉnh thoảng trong đầu Dạ Huyền còn ong ong một vài tiếng rè rè rất nhỏ, khiến cô lo lắng liệu có phải hệ thống xảy ra vấn đề rồi hay không.

Ba người với tốc độ rùa bò rất nhanh đi đến một cái trũng lớn, xung quanh bao phủ một vài cây lâu năm, thoạt nhìn như muốn giam lỏng người ta vậy. Trùng hợp thay, nơi này chính là địa điểm xảy ra cuộc đại chiến với Kính Thiên làm thay đổi vận mệnh của nam chính.

Dạ Huyền đưa mắt ngó đông ngó tây một hồi, tự hỏi cái vực mà nam nữ chính ngã xuống là ở đâu.

- Cái trũng này nghe đâu có một truyền thuyết vô cùng đáng sợ! Chi Chi muội biết không,...

Nữ chính lại bắt đầu thao thao bất tuyệt, Dạ Huyền đá chân sáo đi bên cạnh không phản đối. Mấy ngày qua vị mĩ nữ này lảm nhảm đủ mọi chuyện trên trời dưới đất khiến Dạ Huyền có cảm giác thấu hiểu cho sự chết lặng của Tống Minh Kiệt. Tuy nhiên dù Vĩ Yên kể chuyện gì thì cô cũng rất cẩn thận lắng nghe, vì trong lúc đấy nàng ta sẽ lơ đễnh thêm vào một hai thông tin quan trọng. Mà đối với một người bị cắt liên hệ với hệ thống, thì những thứ vặt vãnh này tưởng vô dụng nhưng kì thực rất hữu ích.

- Nữ hiệp đây nên im miệng được rồi! Ngươi không nghĩ tiếng nói quá to sẽ dẫn dụng yêu thú sao?

Tống Minh Kiệt khoanh tay, Dạ Huyền cũng học theo khoanh tay lại.

Nữ chính tức mình kéo Dạ Huyền cách Tống Minh Kiệt xa thật xa.

- Được bổn nữ hiệp kể chuyện là diễm phúc của ngươi đấy! Ta cũng không phải nói cho ngươi nghe, ngươi bịt tai lại là được rồi! Còn nữa cứ gọi thẳng tên ta đi, chẳng lẽ ta không nghe ra giọng điệu khinh bỉ của người chắc?!

Nói xong lại cười cười kể chuyện tiếp.

- Nghe nói một vệt sáng trắng đã đâm sầm vào đây, tuy nhỏ nhưng uy lực cực lớn, toàn bộ mấy dặm xung quanh đều trở thành đất chết! Muội thấy mấy cái cây kia không, đều bị nhiễm độc hết đấy! Người thiên hạ mấy trăm năm đều đồn rằng vệt sáng đó là chiêu thức của một tu giả Đại Thừa, còn nói đây là tử lộ, tuyệt đối không nên bước vào, nhưng hôm nay xem ra tin đồn đó là vô căn cứ rồi!

Dạ Huyền thầm nghĩ, chẳng phải chỉ là rơi thiên thạch thôi sao, làm gì tâng bốc đến mức đó. Tuy nhiên, cái gì tử lộ lại hoàn toàn không phải lời đồn.
Bởi vì cô nhìn thấy Kính Thiên đang phi kiếm lại đây.

Excuse me! Bây giờ ngài đến có vẻ rất đúng lúc, khiến tiểu nữ sợ hãi.

Tình tiết hình như đi rất đúng quỹ đạo, kịch bản gặp nhau ở đâu ngoài đời gặp nhau ở đó.

Hệ thống, mau ra đây hộ giá!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC