8. Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tìm kiếm:

hẹn hò với con trai thì đi đâu|

cách phân biệt vị trí trong quan hệ đồng tính|

cách chuẩn bị cho đối phương khi qu|

cách |

cách vệ sinh hậu môn|

|

gay porn|

- "..." - Mạc Quan Sơn vẻ mặt đau khổ nhìn vào màn hình vi tính

"Chết tiệt!!! Cái quần què gì vậy? Cái đó làm sao mà...AAAAA"

Sau 2 tiếng tìm hiểu về những thông tin liên quan đến quan hệ đồng tính, tam quan trong cậu dần sụp đổ. Tại sao trong phim gay họ lại có thể cho 'thứ đó' vào 'chỗ kia', Quan Sơn ngồi xem đoạn phim trong nơm nớp lo sợ sẽ phải thấy những điều gây ám ảnh.

Trên một diễn đàn lớn, họ có thảo luận về chủ đề an toàn tình dục trong quan hệ đồng tính nam. Hết thẩy là những thứ Mạc Quan Sơn lần đầu biết đến. Thật sự rất phức tạp. Ụp mặt xuống bàn rồi thở dài, qua cái đêm nhạy cảm đó, cậu có thể ngầm hiểu trong mối quan hệ yêu đương này, cậu không thể 'thắng' nổi Hạ Thiên.

Lại nói tự tôn của một người đàn ông đích thực dấy lên một cảm xúc không chịu khuất phục. Mạc Quan Sơn nghĩ đến phương án tạm gọi 'Có qua có lại'. Tại sao không? Thử tưởng tượng đến những hành động 18+ mình đang ở thế trên, biểu cảm ngầu lòi đầy nam tính khiến nhóc Mạc gật gù hài lòng.

Thế nhưng, trong khi Mạc Quan Sơn còn đang mải mê tìm hiểu cuộc đời, kẻ còn lại đã đặt mua đầy đủ những đạo cụ cần thiết sau đêm tình ấy và cất kỹ vào vali.

-----------------------

Tại thư phòng Hạ lão gia

Một người đàn ông tuổi trung niên với ánh mắt đượm màu ưu tư nhìn chầm vào bức họa thư 'Đạo' giữa nền tường sau bàn. Sau lưng, Hạ Trình bước vào, cuối người kính trọng thưa gửi.

- "Thưa cha, cha gọi con đến đây có việc quan trọng gì sao?"

Hạ lão gia vẫn nhìn vào bức thư pháp, ngón trỏ gãy nhẹ vào thái dương

- "Hạ Thiên về được bao lâu rồi?"

- "Từ đêm giao thừa"

- "Nó đang ở đâu?"

- "Ở nhà của một thằng nhóc đồng học cấp trung"

- "..."

"Đã về Trung Quốc ăn Tết mà lại không đến thăm gửi cha mẹ, trú lại nhà người khác đến giờ cũng chẳng đến gặp ta một lần"

"Có đứa con như vậy cũng thật đáng buồn"

- "Cha muốn gặp em, con liền mang nó đến"

- "Không cần, dù sao nó cũng chẳng muốn nhìn mặt ta" - lão huơ tay bỏ qua

Hạ lão gia tựa lưng sâu hơn, nhắm nghiền mắt thư giãn

- "Con đã nói với nó về hôn sự cùng con gái bang Hoa Hạ chưa?"

- "Con đã nói với em rồi, thưa cha"

- "Nó phản ứng thế nào?"

- "Kịch liệt phản đối"

- "Hahahaha" - lão cười đắc ý

"Cũng không ngoài dự đoán lắm nhỉ"

- "Tiểu Thiên đã có người nó phải bảo vệ"

- "Cái gì?" - lão có chút bất ngờ

"Từ khi nào? Là người như thế nào?"

- "Từ rất lâu về trước rồi. Là người hiện tại nó đang nương tựa"

- "Là đứa trẻ mà nó đem ra giao kèo với ta lúc trước sao?" - Hạ Trình không trả lời

"Chẳng lẽ ta chưa từng dạy nó rằng là người Hạ gia thì không nên lưu tình với bất kì thứ gì à? Có vẻ còn cứng đầu quá nhỉ!"

- "Cha định làm gì?"

- "Còn phải xem Tiểu Thiên có bảo vệ được người của nó không đã. Con cũng biết nên làm gì rồi, phải không?"

Hạ Trình không nói thêm, trong lòng pha lẫn nhiều suy tính phức tạp.

Cha - ông ta muốn Hạ Thiên quy phục số phận là người thuộc về hắc đạo. Những thứ như tình cảm sâu đậm vốn không cần thiết tồn tại. Có thể đó cũng là lí do ông ta đã rất lạnh lùng với Tiểu Thiên ngay từ khi còn nhỏ. Mượn việc hôn sự này chốt hạ những vọng tưởng êm ấm không cần thiết của Hạ Thiên.

- "Con hiểu rồi, thưa cha"

------------------------

'Xèo xèo'

- "A Sơn, đi giao hàng đây này!"

- "Con đến ngay!"

Mạc Quan Sơn kiểm tra đơn hàng, nắm bắt những địa điểm cần giao đến rồi phóng lên con xe máy màu xám. Lần này, có một đơn hàng hướng đi có chút không thuận tiện nên cậu đã để nó ở lượt cuối. Khi đến nơi lại càng bất ngờ hơn. Quan Sơn đang đi vào khu nhà giàu.

Thầm suy nghĩ vị khách giàu có nào lại rảnh rỗi đặt đồ ăn ở một tiệm ăn nhỏ bé nơi mình làm, họ có thể đặt ở một nhà hàng gần và tốt hơn mà. Chẳng lẽ đồ ăn tiệm chú Tư bắt đầu nổi tiếng rồi?

Hiện tại, Quan Sơn đã đứng trước địa chỉ giao hàng, cửa nhà này thật sự cao và to. Đây là lần thứ hai cậu cảm thấy choáng ngợp kể từ sau lần đầu tiên đến biệt thự riêng của Hạ Trình. Nhấn chuông cửa thông báo giao hàng, Quan Sơn nhận được lời đáp từ người có vẻ là một nữ quản gia. Cánh cửa tự động mở ra, quản gia nhờ cậu trực tiếp đi vào.

- "Tôi là nhân viên giao đồ ăn từ tiệm X. Cảm ơn đã ủng hộ cửa tiệm chúng tôi! Chúc mọi người dùng ngon miệng!" - Quan Sơn giao món ăn đến hầu gái, kế bên cô ấy là một nữ quản gia

- "Cậu trai này, không biết cậu có thể dành chút thời gian quý báu để gặp cô chủ chúng tôi ít phút không?" - nữ quản gia mỉm cười lịch sự, hai tay chấp vào nhau ở tư thế kính trọng

- "Sao? Nhưng tôi không quen biết gì với tiểu thư của các người. Quý khách có nhằm lẫn gì không?"

- "Mời cậu theo tôi lối này"

Quái lạ thật?! Có vẻ như việc gọi thức ăn là một cái cớ để vị tiểu thư nào đó của căn nhà to lớn này muốn gặp cậu. Nhưng có thể là ai chứ? Nghĩ mãi mà không bật ra được cái tên nào hợp lý. Một kẻ gia cảnh bình thường như cậu thì ngoài Hạ Thiên ra chắc chắn không liên quan gì đến giới thượng lưu.

Không để cậu suy nghĩ mông lung, sự xuất hiện của vị tiểu thư bang Hoa Hạ khiến Quan Sơn nhanh chóng hiểu chuyện. Đúng là không phải Hạ Thiên thì cũng là liên quan đến Hạ Thiên.

- "Chào cậu, tôi tên Hoa Cảnh Tình. Cậu còn nhớ tôi chứ?"

Trước Quan Sơn là một cô gái dung mạo xinh đẹp, vừa nhìn đã nghĩ ngay đến một minh tinh nổi tiếng nào đó.

- "Cô muốn gặp tôi là có việc gì sao?"

- "Ha~Đừng căng thẳng" - vẫn giữ nụ cười tươi, nói xong liền ra hiệu rót trà - "Ngồi xuống rồi chúng ta từ từ nói, không mất nhiều thời gian của cậu đâu"

"Chuyện là hôm ấy gặp nhau có chút đột ngột, chưa kịp chào hỏi với cậu. Cậu tên gì?"

- "Cô biết được nơi tôi làm việc mà lại không biết tên tôi sao?"

- "Ah, hahaha, thất lễ rồi"

"Có vẻ cậu Mạc không thích vòng vo nhỉ. Tốt thôi"

"Cậu và anh Thiên là bạn bè bao lâu rồi? Tôi chưa từng nghe anh ấy nói rằng mình có bạn thân ở Trung Quốc" - Cảnh Tình đưa lên môi một ngụm trà

Mạc Quan Sơn vừa định đáp lại câu hỏi vừa rồi lại thấy cần sửa lại câu trả lời trong đầu

- "Nếu cô muốn hỏi hiện tại, thì bây giờ, chúng tôi đang hẹn hò"

Câu trả lời của cậu buộc Cảnh Tình ngưng lại mọi hoạt động, cô từ vẻ ngoài thân thiện bắt đầu có chút biến sắc ở ánh mắt. Gắt gao nhìn chằm vào Quan Sơn nhưng vẫn giữ nụ cười không phù hợp với thái độ.

- "Ha, đâu có ngờ cậu lại có thể thẳng thắn như vậy, khiến tôi có chút bất ngờ đấy"

"Nhưng, hôm ấy cậu không nghe chúng tôi nói gì sao? Tôi là hôn thê của anh ấy"

- "Hạ Thiên đã nói là không phải"

- "Chỉ trả lời như vậy cậu liền tuyệt đối tin tưởng sao?"

- "Vậy nói xem tại sao tôi phải tin cô?"

- "..." - Cảnh Tình bất giác đuối lý, nhướng một bên mài nhìn Quan Sơn

"Nói thế nào đây. Cậu quen biết đủ lâu với anh Thiên chắc cũng phải biết gia đình anh ấy như thế nào nhỉ! Cậu, không cảm thấy cả hai người rất không tương xứng sao?"

- "Việc chúng tôi có hợp nhau hay không, không cần cô bình luận"

"Tôi phải quay về làm việc, xin phép" - nói xong, Quan Sơn đứng dậy ra về, không quên chào Cảnh Tình - "Cảm ơn quý khách đã ủng hộ đồ ăn tiệm chúng tôi, chúc ngon miệng!"

Đợi cậu đi được vài bước, Hoa Cảnh Tình mới lộ rõ chúc phẫn nộ, dùng một chất giọng chua ngoa với Quan Sơn

- "KINH TỞM!"

Quan Sơn nghe được liền dừng bước, xoay người lại phía cảnh tình nhìn cô. Hoa Cảnh Tình lúc này vẫn ngồi trên sofa, tay nghịch lọn tóc nâu đồng mềm xoăn, lần này cô ta tiếp chuyện với cậu mà không dùng thái độ kiêng nể gì.

- "Cô vừa nói gì?"

- "Tôi nói cậu, kinh, tởm!"

"Cậu không biết cậu và anh ấy đang là cái dạng gì à? Tình yêu? Hai thằng đàn ông? Tự nhìn lại mình xem, so với MB hạng nhất chắc cũng không bì được mà nghĩ rằng mình có được tình yêu của Hạ Thiên à?"

"Thiên, anh ấy chỉ đơn thuần muốn nếm thử hương vị khác lạ, vậy mà cậu Mạc đây cũng một mực tin đó là thực?"

- "Cô lắm tiền mà nói chuyện thiếu lịch sự thật đấy"

- "Tôi đã có ý tốt muốn nhắc nhở cậu, giúp cậu mau tỉnh mộng. Hôn sự của tôi là do chính cả hai gia đình đồng thuận. Đợi anh ấy chơi chán lại sợ cậu không chịu nổi đau khổ mà nghĩ quẩn, như vậy thì thật không hay, phải không?" - Cảnh Tình tay chống cầm, mỉm cười mỉa mai nhìn Quan Sơn

"Không tin sao?" - cô đứng dậy tiến lại gần, kề giọng đến bên tai cậu

"Mày nghĩ một gia tộc mafia lại chấp nhận xảy ra chuyện đồng tính luyến ái, hành động tuyệt tử tuyệt tôn như mày đang làm với Hạ Thiên à?"

--------------------------

Trở về nhà trong tâm trạng mệt mỏi, Quan Sơn cởi áo khoác treo lên móc. Những lời của Hoa Cảnh Tình cứ quanh quẩn trong đầu cậu. Đứng dưới vòi sen, dòng nước mát rượi từ tóc men xuống đường đi hình thể săn chắc. Thật sự cho đến bây giờ, ngoài Hạ Trình và anh Khâu, Quan Sơn chẳng biết được gì thêm về gia đình Hạ Thiên. Cũng chưa từng nghe hắn kể về cha mẹ hắn.

'Két'

Quan Sơn khóa nước, dùng khăn lau tóc rồi bước ra khỏi nhà tắm. Vào phòng liền thấy Hạ Thiên đang nằm trên giường, người vẫn còn mặc quần áo ra đường.

- "Thằng l*n này, chưa thay đồ không được nằm lên giường tao" - cậu đạp lên đùi hắn

Hạ Thiên nhìn cậu, mỉm cười, tay vuốt vuốt mắt cá chân đang đạp lên người mình

- "Ai lại gọi người yêu mình bằng mấy lời tục tĩu như vậy hả, Tiểu Sơn"

"Ây ây, cua đi tìm nơi ấm áp để ngủ đêm nay, ây ây ây" - tay chuyển sang luồn vào ống quần thể dục sờ soạn bắp chân

Bị mấy ngón tay giả động tác bò của loài cua vuốt ve đến tận vùng da nhạy cảm, Mạc Quan Sơn vì nhột bất giác gập chân lại

- "Đm lấy tay ra! Làm trò quần què gì vậy!!!"

- "Ối, tay bị kẹp rồi, cái hang này mau mở ra, cua bị ngộp rồi ah~"

Không chịu nổi cái sự nhột nhạt, cậu định nhanh chóng rút chân thì liền bị Hạ Thiên bấu chặt vào bắp chân, mất trớn mà té ạch ra sàn.

- "Ách, thằng lồn!!! Bể mông bố rồi!!! Fuck you!!!"

- "Hahaha, xin lỗi, cua định lên núi tìm một cái hang ngủ, núi không ngoan để cua đi nên mới bị đau mông đấy" - Hạ Thiên cười bỡn cợt xong liền xuống giường đến bế Quan Sơn thả lên giường, hắn thì ngồi dưới sàn, tay trượt ra sau mông cậu - "Để cua đến xoa cho nó hết đau nhé~"

Bị trò đùa này làm cho nổi da gà, Quan Sơn không mạnh không nhẹ thả cái đấm lên đầu hắn

- "Ngừng và đi tắm ngay cho bố!"

- "Ah~Tuân lệnh"

Cả hai nằm trên giường, Quan Sơn thì chăm chú lướt lướt bản tin, Hạ Thiên đóng laptop lại sau khi làm xong việc, liền dán đến người Quan Sơn mà vùi đầu vào.

- "Nhóc Mạc, hôm nay làm việc có mệt lắm không?"

- "Thường thôi, cũng không phải ngày lễ nên không mệt lắm" - vẫn chăm chú đọc gì đó trên điện thoại

- "Trễ rồi, đừng dùng điện thoại nữa, không tốt cho mắt đâu"

- "Im mồm, tao đang đọc truyện ma hay lắm, đừng có phiền"

- "Cái gì, đêm đọc truyện ma không sợ gặp ác mộng à? Cất đi nào"

- "..."

Thấy Mạc Quan Sơn cố tình lơ mình đi, Hạ Thiên nảy ra một ý định xấu xa. Vì nhóc Mạc đang ngồi tựa vào đầu giường, hắn thì đang nằm hẳn xuống nên mặt đang đối diện với phần eo của cậu. Hạ Thiên đấp chăn trùm kín đầu lại, ngón tay lại giả động tác loài cua mà mò vào trong áo Quan Sơn.

- "Chuỵt chuỵt chuỵt, cua lại đến tìm hang đây"

- "Lại cái trò biến thái gì vậy thằng l*n này!!!"

"Thả tay ra...nhột...haha...hahahaha...buông ra"

Thành công dứt điện thoại ra khỏi Quan Sơn, bàn tay Hạ Thiên sờ lên làn da ấm áp dễ chịu, tay vân vê hạt đậu nhỏ trên ngực cậu. Khẽ thì thằm bên tai cậu bằng một chất giọng trầm ổn.

- "Cua tìm thấy một hạt đậu nhỏ này, của ai đánh rơi đây, cua muốn đem nó theo về hang" - Hạ Thiên vui vẻ nhập vai con cua biến thái tìm được báu vật liền ngặm lấy vành tai Quan Sơn mà mút

- "Hưn...ha, đừng liếm tai tao..." - một tay cậu tì vào cầm hắn hòng muốn đẩy ra, tay còn lại thì muốn giữ lấy con cua nghịch ngợm kia không muốn nó làm càn

Xúc cảm ở đầu ti thật kì lạ, hồi hộp, nhộn nhạo đến khó chịu. Bên tai liên tục bị cái lưỡi ướt át của Hạ Thiên tấn công. Hắn bắt đầu trượt môi xuống cổ liếm một chút rồi lại đảo nhanh lên môi cậu ngậm mút.

- "Ngốc, đưa lưỡi ra một chút"

Hạ Thiên cả thân phủ lên người Quan Sơn, đảo lưỡi qua lại câu dẫn lưỡi người kia thè ra rồi dùng môi tóm lấy mà mút. Tay hắn sờ xuống mò mẫm vào quần cậu, tay xoa nắn cự vật đã cương cứng từ lâu vì bị kích thích. Rời khỏi khuôn nhan phiếm hồng, hắn kéo quần cậu xuống đến nửa đùi rồi khẩu giao cho cậu.

- "Haaa...ưn..." - Mạc Quan Sơn ưỡn người một chút, không kiềm được giọng mình vì bị bao bọc đột ngột, hai bàn tay ôm lấy đầu Hạ Thiên

'Cạch' - tiếng bật nấp khiến Quan Sơn bắt đầu cảnh giác

- "Cái gì vậy?"

- "Cái này sẽ làm mày dễ chịu hơn" - Hạ Thiên đổ một lượng gel vừa đủ vào tay, quay lại việc khẩu giao

Lúc chắc chắn Mạc Quan Sơn tiếp tục bị khoái cảm vây lấy, Hạ Thiên từ từ tách hai chân cậu thành chữ M, ngón trỏ mang theo gel tìm đến hậu huyệt ma sát. Quan Sơn bị việc đó làm cho giật mình, hiểu ngay sự việc liền hốt hoảng nắm tóc Hạ Thiên lại không cho tiếp tục.

- "Thằng chó, mày định làm gì đít tao?!!"

- "Là massage thôi mà, dễ chịu lắm" - mỉm cười tự tin

- "Đừng tưởng bố mày không biết mày định làm cái gì"

- "Thế thì chỉ cần tận hưởng thôi, nhóc Mạc" - không để mất thời gian nghe Quan Sơn chất vấn, hắn một ngón tay liền cho vào thăm dò

- "Ặc!!! Bỏ ngón tay ra, mày không thấy dơ à???"

Hạ Thiên lại không nói gì mà tiếp tục ngậm mút quy đầu, ngón tay thì chọc ngoái thăm thú vách thịt chặt khít đang co thắt vì sự căng thẳng của Quan Sơn.

Mạc Quan Sơn run rẩy, trong lòng lo lắng liền nghĩ đến những cảnh gay porn mình đã xem. Cảm giác nơi hậu môn tuyệt đối mới lạ, từ nhỏ cho đến lớn chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày ngón tay có thể chọc vào cái lỗ đó. Bây giờ chẳng khác nào đang có cục c*t di qua di lại. Cực kì cực kì khó chịu và kỳ quặc.

- "Tiểu Sơn, thả lỏng, thả lỏng nào" - nhả ra một tiếng 'phụt', Hạ Thiên trấn an cậu, chuyển sang hôn thước thịt non ở đùi trong

- "Nhột...đừng có liếm chỗ đó" - sự nhột nhạt làm cậu thấy buồn cười, thả lỏng người một chút

Hạ Thiên cảm thấy hậu huyệt cậu đã quen dần liền trộm chen thêm ngón trỏ vào, lưỡi đá tròn trên quy đầu lướt dọc xuống nút lấy tinh hoàn. Mạc Quan Sơn cảm thấy được sự nới rộng ở lỗ nhỏ nhưng không hề cảm thấy đau hay khó chịu. Từng điểm ma sát bằng ngón tay hắn đem lại một cảm giác rất trơn trợt, đàn hồi chứ không khô ráp như cậu tưởng tượng lúc xem phim.

Cảm nhận được cách thở của cậu, Hạ Thiên mốc ngón tay và ma sát nhiều hơn vào một điểm cộm trơn láng trong vách thịt. Càng ấn vào, Quan Sơn lại càng mất kiểm soát mà rê rỉ bảo không muốn. Đối với việc chuẩn bị trước khi lâm trận thế này, Hạ Thiên tuyệt không cảm thấy ghê tởm. Có phải chăng là do 'cái hang' nhỏ ở dưới này của nhóc Mạc đặc biệt dễ nhìn?

Lông nhóc Mạc có chút thưa, ở gần côn thịt là một đường nhạt màu ngắn củn, ở mông cũng chỉ có một ít lông mao mờ ảo. Màu của bé x là một sắc nâu nhạt gần giống màu đầu ti. Ánh đèn ngủ dạ lên làn da trơn mịn luôn được che giấu dưới lớp quần áo nam tính khiến hắn lần đầu nhìn thấy đã không khỏi rùng mình vì khoan khoái.

'mụp, mụp, phụt'

- "ha...sướng không" - miệng hắn nhả ra kéo theo nước miếng lẹp nhẹo, tay ma sát lỗ hậu nhanh hơn

- "hưn...cái chỗ đó, đừng móc...ngón tay mày lên nữa"

"ha! ... đã bảo đừng móc ngón tay lên...chậm...chậm lại"

- "Không sao đâu, là điểm sướng đó" - hắn cười, trườn người lên ép hai chân cậu banh ra một chút, một tay vẫn chọc ngoái huyệt động, một tay ve vút dương vật Quan Sơn

Hạ Thiên ngậm môi dưới của cậu dai dai như kẹo cao su để cậu lộ ra hàm dưới đều tắp, nhả ra rồi cắn yêu vào cằm, trượt môi xuống chiếc cổ đang phơi ra vì tư thế đang hưởng thụ khoái cảm của Quan Sơn. Để Quan Sơn có được lần xâm nhập bằng ngón tay dễ chịu và cực khoái hoàn toàn, hắn đã cố gắng phần dạo đầu, âu yếm cả thân thể cậu cẩn thận nhất để nhóc Mạc của hắn không cảm thấy sợ hãi.

Mạc Quan Sơn giờ đã không còn nghĩ đến cái gì là dơ bẩn hay kỳ quặc nữa. Khoái cảm cả cơ thể đều bị điều khiển bởi bàn tay người kia. Phó mặc cho mọi phản ứng, Quan Sơn quàng vào cổ Hạ Thiên đang hôn cạnh hàm mình và đạt cao trào.

- "hơơ...hưn...tao...tao ra mất"

- "Bắn đi, hìhì, có khăn giấy rồi không phải sợ bẩn nữa" - hắn vừa trêu vừa dụi mũi vào tai Quan Sơn âu yếm

- "ha...ưnnn!!!"

Mạc Quan Sơn như lạc trôi giữa cuộc đời, nhìn lên trần nhà mơ màng vì dư âm của khoái cảm, rồi cuối nhìn vào xoáy tóc kẻ đang ôm tựa vào ngực mình. Xấu hổ được một lúc lại thoáng nghĩ về sự việc hôm nay gặp Hoa Cảnh Tình.

- "Hạ Thiên"

- "Sao?"

- "Mày có giấu tao việc gì không?"

- "...Mày thấy rồi à?"

- "Chần dần ở đó mà bảo không thấy à?"

- "Nhưng tao cất kỹ rồi mà"

- "..."

"Khoan đã, cất kỹ cái gì?"

- "Thế mày không phải nói về cái đó à?"

- "Cái đó mà mày đang nói là cái gì?"

- "Không có gì không có gì"

- "..." - rõ ràng có mờ ám

"Mày vẫn chưa kể tao nghe lí do mày bỏ đi du học không nói lời nào"

- "...Đó là giao kèo với ông già, ngược lại họ phải giải quyết bọn chủ nợ luôn đe dọa đến mày và bác gái"

- "Cái gì?" - Quan Sơn bất ngờ - "Mày sao lại biết đến họ?"

- "Còn nhớ lúc một đám người đuổi theo đánh chúng ta năm trung học không? Tao đã về gặp lão già lúc đó"

- "...Thảo nào về sao không thấy đám người đó kéo đến, làm tao và mẹ cứ nghĩ họ đã bị...sao?" - nói đến đây, Quan Sơn chợt nhận ra điều gì đó liền bật dậy cúi xuống nhìn Hạ Thiên

"Người nhà của mày đã làm gì bọn chủ nợ?"

- "Ngốc, giết người không đơn giản như mày nghĩ, muốn liền có thể khử. Chỉ là khiến họ lao đao thôi, dù sao bọn chúng cũng là loại chuyên lừa gạt kẻ khác, sẽ sớm bị thanh trừng thôi...tao cũng đã nghe về việc cha mày bị chúng lừa tiền rồi bị tống vào tù"

"Đổi lại, tao phải ra nước ngoài học, sau khi quay về phải làm việc về mảng tài chính cho gia đình thay vì lựa chọn không đi theo họ. Cha tao ông ta biết, sống cùng thế giới của lão chính là thứ mà tao căm ghét nhất"

- "Tại sao? Tại sao lại làm vậy?"

- "...Không có gì là từ thiện cả, thời điểm lúc đó tao ngoài việc giao kèo với họ thì không còn cách nào giúp mày được, tao xin lỗi"

- "Tao hỏi tại sao mày phải làm vậy vì tao? Đánh đổi hướng đi riêng của bản thân vì gia đình tao, chẳng lẽ...việc cha tao được giảm án cũng là..." - Quan Sơn nhìn vô định, giọng có chút uất ức, mắt đã đỏ hoe ngấn lệ

Hạ Thiên ngước nhìn cậu, tay vuốt ve gò má cậu, hắn mỉm cười dịu dàng

- "Không phải tao đã bảo rằng mày phải sống thật ý nghĩa sao? Mạc Quan Sơn, có thể mày không tin, nhưng, mày chính là ý nghĩa trong mọi quyết định của tao lúc đó" - thấy người kia đã khóc, hắn liền mủi lòng kéo đầu người kia thấp xuống mình rồi hôn lên mắt cậu - "Đừng cảm thấy có lỗi, nhóc Mạc, tao làm vậy vì tao yêu mày mà"

-Hết tập 8-

-----------------------------------

Hạ Du: "Xin lỗi quý dị, dạo này tui íu đúi quá nên ra chap mới hơi lâu ಥ_ಥ

Nếu đã đọc đến đây tui biết chắc các cô khá ngứa ngáy quạo đeo vì 2 đứa nó chưa làm gì, tui cũng muốn viết một lèo đến H lắm nhưng tại hạ đã kiệt sức rồi.

Nhưng, lại phải nói nhưng, ngoài H trong chính truyện ra thì tui sẽ bù thêm cho các thím phiên ngoại H siêu cấp sau khi cái fic này được lấp xong, số lượng phiên ngoại thì để xem tín hiệu tốt không đã nhưng chắc chắn có (☞ ͡° ͜ʖ ͡°)☞ <3. Yêu mọi người! •́ε•̀٥"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net