❤️ 38/

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thức dậy vào một ngày chẳng mấy đẹp trời, phát hiện một quả bom rơi thẳng xuống, phá huỷ ngôi nhà của chúng ta, và đó là cách mà ta sẽ chết, banh xác, đen thui và khét nghẹt.

Đi một quãng đường dài trên đôi chân trần và cũng không biết điểm đến, bầu trời xanh ngắt, mây từng cụm từng cụm bay lửng lơ, ánh nắng chói chang rọi thẳng xuống vùng đất bốc lên không khí một mùi bi thương, máu đổ vì phải giữ gìn, nhưng vẫn bị mất đi.

Mỗi lần bị mất niềm tin nặng nề tôi thường nghĩ đến việc chúng ta sẽ chết như thế nào. Thực mới nghĩ sẽ thấy không liên quan lắm, nhưng nhìn kỹ xem, khi làm mất lòng tin ta sẽ mất đi một mối quan hệ tốt đẹp, và ngay lúc ta cần họ cứu giúp, không ai cả, một mình ta bơ vơ chống chọi, không chống chọi được, từ giã.

Một người mất niềm tin có thể đau khổ đến mức tự sát. Đó là sự thật. Hoặc nếu không họ sẽ tìm cách trốn chạy.

Nhưng tôi mong rằng, bằng mọi giá chúng ta phải sống, và giành quyền làm chủ. Cho họ thấy ta là ai, và ta làm được điều gì.

Đừng dại dột đi lừa dối người khác chỉ vì mục đích cá nhân. Họ biết tất cả, chỉ là họ thương bạn, nên họ bỏ qua, hoặc họ khinh bạn, họ muốn xem bạn diễn trò, hoặc là bạn không xứng đáng trở thành một thứ đáng để quan tâm nữa.

Có thấy quả bom kia không? Đánh mất niềm tin của người khác, nó sẽ nổ ở trái tim bạn đầu tiên.

Bầu trời vẫn đẹp và bình yên, nhưng hoa ở tâm hồn đã sớm bị dẫm nát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net