XXV ( Chương 1201-1250 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
hắn thì đám người Trình gia có chết hay sống cũng không có ý nghĩa, vì hắn vững tin

bọn họ căn bản không mang đến uy hiếp gì cho mình, vì thế hắn mới nể mặt Triệu Hiểu Trác. Tất nhiên vì để bảo hiểm, hắn còn tiện tay thôi miên Trình Chí Cao, một

mặt muốn biết Trình Chí Cao có phải là hung thủ đứng sau màn trong vụ ám sát A Cửu hay không, phương diện khác cũng là như vậy, nếu Trình gia sau này còn muốn tìm phiền toái, như vậy sẽ lập tức bị Hạ Thiên phát hiện, và tất nhiên hắn sẽ chẳng nể mặt mà xử lý. Đồng thời hắn cũng tin đám người Trình gia ngoài tình huống đầu óc hư hại, nếu không sẽ chẳng tự đi tìm chết.

Sau khi rời khỏi Trình gia, Hạ Thiên nhanh chóng đưa Sở Dao quay về, sau đó lại có chút buồn bực, không biết nên ở lại với Sở Dao là tốt hay quay về Ám tổ với Mộc Hàm và Mị Nhi? Hay đến Yêu Tinh Biệt Uyển để nhiệt tình với vợ Đại Yêu Tinh? Bây giờ hắn vẫn còn rất hoài niệm cảm giác lăn lộn trên người vợ Đại Yêu Tinh.

- Ở cùng một chỗ thì rất tốt.

Hạ Thiên thầm nói, sau đó hắn bắt đầu suy xét khả năng khác:

- À, hay là mang Sở Dao đi tìm Mộc Hàm, sau đó đưa hai nàng đến Yêu Tinh Biệt Uyển, như vậy hoàn toàn có thể ngủ trên giường lớn.

Đáng tiếc là kế hoạch chưa được áp dụng thì Hạ Thiên đã nhận được điện thoại, người gọi đến là Y Tiểu Âm.

Rõ ràng Y Tiểu Âm chủ động điện thoại cho Hạ Thiên là sự kiện không tầm thường, vì thế Hạ Thiên cũng nhận điện thoại không chút do dự.

- Vợ Y Y, có phải chị muốn cảm tạ vì tôi đã tìm ra hung thủ thật sự? Thật ra chị cũng không cần cảm ơn, vì chị là vợ của tôi... ....

Hạ Thiên bất cứ lúc nào cũng muốn kéo gần quan hệ với Y Tiểu Âm, nhưng hắn còn chưa nói dứt lời thì Y Tiểu Âm đã cắt ngang lời.

- Tôi đang ở đồn cảnh sát, tên Thường Tứ Phương kia đã chết rồi.

Y Tiểu Âm nói có chút bất mãn.

Hạ Thiên chợt sững sờ:

- Chết? Sao mà chết? Trước đó tôi đến gặp thì hắn vẫn còn tốt mà?

- Đầu trúng đạn, chết ngay tại chỗ, tôi cũng không kịp cứu sống hắn.

Y Tiểu Âm dùng giọng đơn giản nói:

- Kẻ giết hắn cũng tự sát ngay tại chỗ, vì vậy căn bản không biết có chuyện gì xảy ra.

- Việc này thật sự có chút kỳ quái.

Hạ Thiên thì thào nói, sau đó nhanh chóng nói một câu:

- Vợ Y Y, chị chờ tôi một chút, tôi sẽ đến ngay.

- Tôi muốn về Y Nhân Các, cậu thích thì cứ đến cục công an, không liên quan gì đến tôi, mà tôi cũng không chờ cậu.

Y Tiểu Âm tức giận nói, sau đó nàng cúp điện thoại.

Hạ Thiên cũng ngây người với điện thoại, sau đó hắn phát hiện đêm nay vẫn tạm thời chưa thể thực hiện kế hoạch ngủ trên giường lớn, vì vợ Y Y thật sự rất mất hứng, cần phải đi an ủi.

Vài phút sau Hạ Thiên dẫn Cố Hàm Sương rời khỏi Thường gia, lần này Sở Dao cũng không đi theo, nàng rất bận rộn, không có thời gian nghỉ ngơi. Bây giờ nàng cảm thấy mệt rã rời, mà cũng là buổi tối, nàng tính toán đi ngủ sớm một chút.

Hạ Thiên đi đến cục công an, nhưng cũng không gặp được Y Tiểu Âm, vì vậy hắn tìm La Dân Sinh hỏi về tình huống cái chết của Thường Tứ Phương, còn tự mình xem xét thi thể của đối phương. Hắn phát hiện tình huống không khác gì những điều Y Tiểu Âm đã nói trước đó, một phát súng bắn vào đầu, chính hắn cũng không cứu được.

Nhưng hắn biết một vấn đề, đó là kẻ bắn chết Thường Tứ Phương là cảnh sát, tên cảnh sát này vì sao bắn chết Thường Tứ Phương? Điều này còn chưa rõ. La Dân Sinh đã nhận lời sẽ tra xét rõ ràng, nhưng Hạ Thiên không trông cậy vào La Dân Sinh, hắn điện thoại cho Mộc Hàm, để nàng phái người điều tra về tình huống của tên cảnh sát kia.

Sau khi làm xong tất cả thì Hạ Thiên mới đưa Cố Hàm Sương đến Y Nhân Các, dù bây giờ Y Nhân Các có người bảo vệ, nhưng Hạ Thiên vẫn đi vào thông suốt. Khi Thập

Cửu muội và Thập Bát muội thấy Hạ Thiên đưa một đạo cô xinh đẹp tiến vào, cả hai đều cảm thấy quái dị, càng nhịn không được thầm oán Hạ Thiên, sắc tổ trưởng đã tìm được thêm một người phụ nữ xinh đẹp làm vợ nữa rồi.

Trong truyền thuyết thì Hạ Thiên là vô địch, nhưng Thập Bát muội và Thập Cửu muội nghĩ rằng nếu hắn có chết thì sẽ chết trong tay phụ nữ, mà sự kiện chết khi "cày cấy" có lẽ sẽ phát sinh trên người Hạ Thiên.

- Cậu đến đây làm gì?

Khi Thập Bát muội và Thập Cửu muội còn đang thầm oán Hạ Thiên thì âm thanh bất mãn của Y Tiểu Âm đã vang lên.

- Vợ Y Y, tôi thấy chị không vui, vì vậy mới cố ý đến đây.

Hạ Thiên nghiêm trang nói.

- Gặp cậu tôi càng không vui.

Y Tiểu Âm tức giận nói.

Khi thấy Y Tiểu giống như giận dỗi, Thập Bát muội và Thập Cửu muội đều lánh ra xa, nhưng Cố Hàm Sương lại coi như không, nàng vẫn đứng cách Hạ Thiên không

xa, thành thật thực hiện chức trách của nha hoàn.

- Vợ Y Y, vợ nói dối không phải vợ tốt, bây giờ chị nói dối, là không tốt đâu.

Hạ Thiên nghiêm trang nói.

Y Tiểu Âm chợt sinh ra xúc động muón bóp chết Hạ Thiên, trên đời này sao có loại đàn ông dày mặt như vậy? Mà nàng đã sớm có ý nghĩ bóp chết Hạ Thiên vạn lần.

- Tiểu thư không phải là vợ anh.

A Cửu lúc này không khỏi lên tiếng, đồng thời nàng còn liếc xéo Hạ Thiên.

- Tiểu thư nhà cô có phải vợ tôi hay không, điều này chỉ tiểu thư nhà cô mới biết, cô là nha hoàn thì đứng sang bên cạnh, đừng nói loạn.

Hạ Thiên dùng ánh mắt bất mãn nhìn A Cửu:

- Nha hoàn phải có giác ngộ của nha hoàn, không thể nói xen lời, phải ngoan ngoãn nghe lời.

Hạ Thiên nói đến đây thì quay đầu cười hì hì với Cố Hàm Sương:

- Sương nha đầu, cũng là chị ngoan ngoãn, không ngoan hơn A Cửu kia.

- Anh!

A Cửu dùng ánh mắt tức giận nhìn Hạ Thiên.

- Này, đừng nhìn tôi như vậy, cẩn thận kẻo tôi bảo vợ Y Y đổi nha hoàn.

Hạ Thiên bất mãn nói.

- Tiểu thư sẽ không nghe lời anh.

A Cửu hừ một tiếng.

- Đừng tranh luận với cậu ta, mất thời gian.

Y Tiểu Âm khẽ nói, nàng tất nhiên sẽ không nghe lời Hạ Thiên, nhưng nàng cũng biết, tranh luận với Hạ Thiên sẽ chẳng có kết quả gì.

- Vợ Y Y, chị nói không sai, nói chuyện với nha hoàn thật sự phí thời gian của tôi.

Hạ Thiên lập tức đón lời.

Y Tiểu Âm và A Cửu chợt chán nản, đây là loại người gì?

Chuông điện thoại vang lên xem như tạm thời làm hoàn hoãn bầu không khí, nhưng không phải là điện thoại của Hạ Thiên, là của Y Tiểu Âm.

Y Tiểu Âm lấy điện thoại ra xem, nàng cau mày, sau đó chần chừ tiếp điện thoại:

- Chào anh, Nhạc tiên sinh.

Hạ THiên chợt mất hứng, hắn mở miệng hỏi:

- Vợ Y Y, tên ngốc Nhạc Chi Phong điện thoại đến sao?

Y Tiểu Âm cũng không quan tâm đến Hạ Thiên, nhưng Nhạc Chi Phong lại nghe thấy âm thanh của Hạ Thiên, hắn trầm mặc vài giây rồi nói:

- Y tiểu thư, Hạ Thiên đang ở cùng em sao?

- Thằng ngu, anh tất nhiên đang ở đây.

Hạ Thiên tiến đến nói vào điện thoại của Y Tiểu Âm:

- Anh cảnh cáo chú em, đừng làm rối lên với vợ anh, nếu không anh xử lý chú.

- Cậu có phiền quá không?

Y Tiểu Âm trừng mắt nhìn Hạ Thiên, sau đó đi cách xa Hạ Thiên mười mét rồi nói vào trong điện thoại:

- Nhạc tiên sinh, anh có việc gì cứ nói thẳng ra.

Nhạc Chi Phong trầm mặc vài giây, sau đó nàng chậm rãi nói:

- Y tiểu thư, tôi nghe nói đã tìm ra hung thủ nổ súng bắn chết A Cửu, hơn nữa tôi cũng nghe nói hung thủ sau màn là Trình Chí Cao. Trước đó Hạ Thiên đến tìm tính sổ với Trình Chí Cao, nhưng vì Triệu gia có người giúp Trình gia, mà Hạ Thiên vì Triệu Vũ Cơ nên bỏ qua cho Trình Chí Cao, chuyện này em đã biết chưa?

Chương 1206: Đến đây nằm mơ

- Bây giờ tôi đã biết.

Vẻ mặt Y Tiểu Âm chợt trở nên khó coi, nàng nhìn thoáng qua Hạ Thiên, sau đó lại hỏi:

- Không biết Nhạc tiên sinh còn chuyện gì khác không?

- Y tiểu thư, chỉ hy vọng em có thể hiểu, Hạ Thiên chưa chắc quan tâm đến em, trong lòng hắn còn có rất nhiều người quan trọng hơn em... ....

Nhạc Chi Phong nói đến đây thì Hạ Thiên đã xuất hiện ngay bên cạnh Y Tiểu Âm, hắn giật lấy điện thoại trong tay nàng.

- Nhạc Chi Phong, thằng ngu này muốn châm ngòi ly gián sao? Chú đừng để anh chụp được, nếu không anh sẽ xử lý chú ngay tức khắc.

Hạ Thiên bất mãn nói một câu vào điện thoại, sau đó trực tiếp treo điện thoại.

- Đưa điện thoại cho tôi.

Y Tiểu Âm dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Hạ Thiên.

Hạ Thiên rất dứt khoát, hắn lập tức đưa điện thoại vào trong tay Y Tiểu Âm, còn tiện tay xoa nắn bàn tay ngọc của nàng.

Y Tiểu Âm trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nhưng nàng chỉ có thể đi qua một bên, rõ ràng cũng không quan tâm đến nội dung cuộc điện thoại vừa rồi. Nàng cũng hiểu mục đích của Nhạc Chi Phong, đó là nói cho nàng biết, Hạ Thiên quan tâm đến Triệu Vũ Cơ, mà không phải quan tâm đến nàng.

Điều này có nghĩa rằng, dù bây giờ là Nhạc Chi Phong cũng cho rằng Y Tiểu Âm có quan hệ với Hạ Thiên, nhưng lại cho rằng nàng cam tâm tình nguyện. Đáng tiếc là chẳng những Nhạc Chi Phong không biết, ngay cả những người ở thủ đô cũng không biết, đến bây giờ nàng cũng không tình nguyện ở cùng với Hạ Thiên. Quan hệ giữa nàng và hắn chỉ là vì ép buộc, mà bây giờ nàng sở dĩ không giải thích, đó chính là vì nàng không thể vứt đi tự tôn của mình, nàng không muốn mình là người đáng thương, không muốn người ta biết rõ, nàng là người bị đàn ông cưỡng hiếp.

Cũng vì thế mà Y Tiểu Âm thật sự không thèm quan tâm Hạ Thiên đối xử tốt với Triệu Vũ Cơ, thực tế nàng cũng tin tên khốn Hạ Thiên sẽ đối xử tốt với Triệu Vũ Cơ. Vì nếu Hạ Thiên thật sự tốt với nàng, sẽ không cưỡng hiếp nàng. Bây giờ hắn dù làm thế nào cũng không thể thay đổi sự thật này, không thể xóa bỏ đi những gì hắn đã làm trước đó.

Nhưng Y Tiểu Âm thật sự không quan tâm Hạ Thiên tốt với ai, cũng không đại biểu rằng nàng không quan tâm đến nội dung câu chuyện vừa rồi của Nhạc Chi Phong. Vì vậy lúc này nàng nhìn Hạ Thiên rồi dùng giọng tức giận nói:

- Sự việc Nhạc Chi Phong nói là thật sao? Cậu thật sự bỏ qua cho Trình Chí Cao, có đúng không?

- Vợ Y Y, chị đừng nghe tên Nhạc Chi Phong kia châm ngòi ly gián, tuy tôi yêu thích vợ Đại Yêu Tinh, nhưng cũng rất yêu vợ Y Y, nếu chị khai trừ A Cửu không biết nghe lời kia đi, tôi sẽ yêu chị hơn.

Hạ Thiên nhanh chóng nói.

- Vô sỉ.

A Cửu không nhịn được phải mắng, tên khốn kia muốn Y Tiểu Âm khai trừ mình, rõ ràng muốn mình bị đuổi đi và tha hồ ức hiếp tiểu thư, tất nhiên nàng sẽ không để cho hắn thực hiện hành vi khốn kiếp kia.

Y Tiểu Âm cũng dùng ánh mắt tức giận nhìn Hạ Thiên:

- Cậu đừng nói nhảm với tôi, Trình Chí Cao bây giờ còn sống sao?

- À, tên ngốc kia còn sống.

Hạ Thiên thành thật nói.

- Cậu thừa nhận là tốt, bây giờ cậu cút ra, tôi không muốn gặp cậu.

Y Tiểu Âm tức giận nói.

Hạ Thiên tất nhiên sẽ không đi ra, hắn dùng ánh mắt vô tội nhìn Y Tiểu Âm:

- Vợ Y Y, chị đừng giận, tôi đã nói tên Nhạc Chi Phong kia châm ngòi ly gián, tôi không giết Trình Chí Cao thật ra cũng không liên quan đến vợ Đại Yêu Tinh, tôi chỉ muốn điều tra ra hung thủ thật sự đứng phía sau mà thôi.

- Cái gì là hung thủ thật sự?

Y Tiểu Âm có vẻ không khống chế được:

- Chính cậu nói đã tìm được hung thủ, chính cậu nói cho tôi biết Trình Chí Cao là hung thủ, mà chính cậu cũng nói đi tìm tính sổ với Trình Chí Cao. Bây giờ cậu vì Triệu Vũ Cơ mà bỏ qua cho Trình Chí Cao, bỏ qua cho tên khốn muốn giết chết A Cửu. Tôi nói cho cậu biết, A Cửu không phải chỉ là a hoàn của tôi, cô ấy còn là chị em tốt của tôi, dù ai giết cô ấy, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho đối phương.

- Vợ Y Y, thì ra chị đang ghen.

Hạ Thiên cười hì hì nói.

- Thúi lắm, Hạ Thiên, tôi nói cho cậu biết, tên khốn cậu sau này nên đứng cách tôi xa ra một chút, đừng quấn lấy tôi.

Y Tiểu Âm hầu như rống lên, vì vậy mà ngay cả Thập Bát muội và Thập Cửu muội cũng nghe thấy. Tất nhiên bọn họ nghe thấy cũng coi như không, vì các nàng không thể hiểu rõ, rốt cuộc quan hệ giữa Hạ Thiên và Y Tiểu Âm là thế nào?

- Vợ Y Y, đuổi chồng ra khỏi nhà cũng không phải vợ tốt.

Hạ Thiên vẫn cười hì hì:

- Còn gì nữa không, tuy tôi không thích nha đầu A Cửu, nhưng vợ Y Y nếu đã thích cô ấy, tôi nhất định sẽ tìm ra hung thủ phía sau màn và xử lý. Nhưng Trình Chí Cao kia tuy ngu ngốc nhưng không phải là hung thủ thật sự.

- Một giờ trước chính là tên khốn cậu nói cho tôi biết hung hủ sau màn chính là Trình Chí Cao.

Y Tiểu Âm tức giận nói.

- Điều này, vợ Y Y, thần tiên tỷ tỷ có nói, dù là kẻ trí thì ngàn lo cũng có một mất, dù tôi là siêu cấp thiên tài cũng ngẫu nhiên phạm sai lầm, tôi chỉ nghĩ sai một sự kiện mà thôi.

Hạ Thiên có chút xấu hổ, nói đến đây hắn hỏi một câu:

- Vợ Y Y, chị nghe nói đến ngân châm thôi miên chưa?

- Nghe qua thì sao?

Y Tiểu Âm hừ lạnh một tiếng, sau đó dùng ánh mắt mỉa mai nhìn Hạ Thiên:

- Thế nào, cậu mất kiên nhẫn rồi, muốn dùng phương pháp vô sỉ này để đối phó với tôi sao? Cậu muốn thôi miên tôi, sau đó thích làm gì thì làm sao?

Hạ Thiên chợt có chút buồn bực, hắn cũng có chút mất vui, hắn nhìn Y Tiểu Âm rồi nói:

- Vợ Y Y, nghĩ bậy về chồng là không tốt, đến bây giờ tôi cũng không thôi miên vợ mình.

Hạ Thiên không đợi Y Tiểu Âm lên tiếng mà nhanh chóng nói:

- Vợ Y Y, chị đã nghe nói về ngân châm thôi miên, chị nên biết, người bị tôi thôi miên sẽ không nói dối. Khi tôi ở cục công an đã thôi miên Thường Tứ Phương, sau đó hắn nói cho tôi biết, Trình Chí Cao là hung thủ sau màn, vì vậy tôi tin đó là sự thật, nên mới điện thoại báo cho chị biết, sau đó đi tìm tính sổ với Trình Chí Cao.

- Như vậy sao cậu còn không cho rằng Trình Chí Cao là hung thủ sau màn?

Y Tiểu Âm rất bực bội, hận không thể cắn chết Hạ Thiên.

- Vợ Y Y, vấn đề là Trình Chí Cao cũng không nhận mình là hung thủ, nói là có người giá họa cho hắn, tôi thấy hắn không nói dối, vì thế mới thôi miên để hỏi, sau đó phát hiện hắn thật sự không nói dối.

Hạ Thiên có chút bất đắc dĩ:

- Tuy Trình Chí Cao sống chết hay không chẳng liên quan gì đến tôi, nhưng tôi cũng không muốn hắn chết oan, vì thế mới tiếp tục cho hắn được sống.

Hạ Thiên cảm thấy vợ Y Y nhất định là ghen với vợ Đại Yêu Tinh, vì vậy hắn tuyệt đối không đả động gì đến vợ Đại Yêu Tinh, cũng không nói ra những gì liên quan đến Triệu Hiểu Trác. Hắn chỉ nói mình buông tha chỉ vì Trình Chí Cao không phải là hung thủ, tất nhiên hắn cũng không nói bậy, thực tế hắn đã thôi miên Trình Chí Cao, cũng biết được đối phương không liên quan gì đến sự kiện bắn chết A Cửu.

Y Tiểu Âm càng căm tức:

- Cậu rốt cuộc muốn nói gì? Thường Tứ Phương nói và Trình Chí Cao đều bị cậu thôi miên, bọn họ đều có thể nói dối, Thường Tứ Phương nói hung thủ sau màn là Trình Chí Cao, mà Trình Chí Cao lại nói mình không phải, rốt cuộc có chuyện gì? Cậu muốn gạt tôi thì cũng đừng lên lấy cớ.

- Vợ Y Y, tôi cũng không lừa chị, tôi đã suy xét, bây giờ chỉ có một khả năng, đó là có người giả mạo Trình Chí Cao, Thường Tứ Phương thấy Trình Chí Cao giả mạo, nhưng thực tế lại không phải.

Hạ Thiên tỏ ra rất chăm chú:

- Tôi cảm thấy kẻ giả mạo đã cho người giết chết Thường Tứ Phương, coi như không còn ai đối chứng.

Hạ Thiên dừng lại một lát rồi bổ sung:

- Vợ Y Y cứ yên tâm, tôi sẽ nhất định tìm ra hung thủ sau màn.

- Cậu nói vậy thì trước khi tìm ra hung thủ thật sự đừng xuất hiện trước mặt tôi.

Y Tiểu Âm căm giận nói.

- Vợ Y Y, vậy có phải tìm được hung thủ, tôi có thể đến đây vào mỗi tối?

Hạ Thiên trừng hai mắt, sau đó hỏi.

- Cậu nằm mơ đi.

Y Tiểu Âm tức giận nói.

- À, vậy là được, đợi tôi tìm được hung thủ sau màn thì sẽ đến nơi này nằm mơ.

Hạ Thiên nhanh chóng nói, sau đó kéo Cố Hàm Sương rồi biến mất trước mặt Y Tiểu Âm.

Y Tiểu Âm chợt ngây người, sau đó lại bực tức, tên khốn kia bẻ cong lời nói của nàng, lại không cho nàng cơ hội phản bác.

Hạ Thiên rời khỏi Y Nhân Các, hắn suy xét xem có nên thực hiện kế hoạch cùng ngủ chung hay không, nhưng đúng lúc này Triệu Vũ Cơ lại điện thoại đến.

- Vợ Đại Yêu Tinh, có nhớ tôi không?

Hạ Thiên nhận điện thoại thì quyết định hỏi ngay.

- Hiểu Trác điện thoại cho tôi, nói vài câu tốt đẹp với cậu.

Triệu Vũ Cơ dịu dàng nói, quan hệ giữa hai người đã biến đổi, giọng điệu của nàng cũng biến đổi, cũng mềm mại hơn.

- Tên kia thường nói xấu về tôi sao?

Hạ Thiên hỏi ngược lại.

- Không, chỉ là trước kia không nói tốt.

Triệu Vũ Cơ khẽ nói:

- Này, không nói đến Hiểu Trác nữa, cậu đang ở đâu?

- Tôi sẽ đến tìm chị.

Hạ Thiên nhanh chóng nói.

- Được, tôi sẽ cúp điện thoại, lát nữa gặp mặt rồi nói sau.

Triệu Vũ Cơ cúp điện thoại, sau đó nàng nhảy vào bể bơi.

Vài phút sau Triệu Vũ Cơ thấy một âm thanh quen thuộc vang lên cạnh bể bơi:

- Vợ Đại Yêu Tinh, chị đang bơi sao?

Triệu Vũ Cơ duyên dáng xoay người trong nước, nàng biểu hiện tư thái đẹp nhất, sau đó nhìn về phía Hạ Thiên ở bên cạnh bể bơi rồi nở nụ cười quyến rũ:

- Cậu không thích xem tôi bơi sao?

Chương 1207: Hai người bơi lội đủ mọi kiểu

Dù đã là buổi tối nhưng bên cạnh hồ vẫn có đèn, cộng thêm thị lực của Hạ Thiên, tất nhiên vẫn nhìn thấy rất rõ ràng. Triệu Vũ Cơ mặc áo tắm, nhưng lúc này không còn là loại áo tắm áo liền quần bảo thủ như trước, mà là loại hai mảnh, điều này làm cho những đường cong và tư thái của nàng hầu như bộc lộ rõ ràng trước mắt Hạ Thiên.

Triệu Vũ Cơ chậm rãi bơi tới bơi lui giống như một mỹ nhân ngư xinh đẹp, hai chân dài thỉnh thoảng biến đổi tư thế, xinh đẹp vô tận.

Hạ Thiên nhìn có vẻ xuất thần, trong lòng vô tình bùng lên lửa nóng, vì vậy hắn mở miệng nói:

- Vợ Đại Yêu Tinh, tôi muốn nói với chị một chuyện.

- Chuyện gì?

Triệu Vũ Cơ vừa bơi tới bơi lui vừa dùng giọng không quá quan tâm nói.

- Tôi nghĩ rằng trước tiên nên nói cho chị biết, tôi không chỉ thích xem bơi lội, hơn nữa còn thích cùng bơi với chị.

Hạ Thiên nói xong thì cởi sạch quần áo nhảy vào trong bể bơi, sau đó đi đến sau lưng ôm lấy eo Triệu Vũ Cơ.

- Sắc lang!

Triệu Vũ Cơ không nhịn được phải nói lời hờn dỗi, nàng cũng biết người này sẽ chẳng thành thật.

- Vợ Đại Yêu Tinh, còn nhớ trước đó tôi đã nói, bơi tiên mới thoải mái nhất sao?

Một tay của Hạ Thiên nhanh chóng đi động trên người Triệu Vũ Cơ:

- Chúng ta cùng nhau tắm tiên.

Hạ Thiên nói xong thì áo tắm cũng rời khỏi người Triệu Vũ Cơ, sau đó bọn họ bắt đầu chơi trò nam nữ giỡn nước, hai người liên tục đưa ra những động tác khó, nếu là thế vận hội có môn nam nữ phối hợp như thế này, chắc chắn bọn họ sẽ đoạt giải nhất.

Một giờ sau công chúa Sama không ngủ được nên đi lên bể bơi, sau đó nàng cùng tham gia, hai người trở thành ba người.

Tiểu Yêu Tinh dưới lầu vừa vọc máy tính vừa thầm nói:

- Chị thật sự rất có cầu tiến, đêm nay lại hát bài ca cao nguyên.

... ....

Ngày hôm sau.

Hạ Thiên trái ôm Triệu Vũ Cơ, phải ôm công chúa Sama ngủ rất say, mãi đến trưa còn chưa thức dậy. Tối qua hắn thật sự thực hiện kế hoạch ngủ trên giường lớn, nhưng chẳng qua cũng có hơi thay đổi.

Nhưng trạng thái trái ôm phải ấp này cũng không bảo trì được bao lâu, một giờ sau Hạ Thiên bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Hạ Thiên chỉ có thể tạm thời bỏ tay khỏi bánh bao của công chúa Sama, hắn lấy điện thoại ra xem, người gọi đến tất nhiên là Mị Nhi, vì thế hắn lập tức nghe máy.

- Sao cậu còn chưa đến?

Điện thoại vừa nối thông thì âm thanh mất vui của Mị Nhi chợt vang lên:

- Tất cả thành viên tham gia huấn luyện hôm nay đều đang chờ cậu.

- Vợ Mị Nhi, chị cũng chờ tôi sao?

Hạ Thiên lười biếng hỏi.

- Tôi không chờ cậu.

Mị Nhi tức giận nói.

- À, vậy thì không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net