Chương 35: Quả báo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người giết bố của Bec ở trong tù..

Người đã ra tay sát hại bố tôi rồi dựng hiện trường như một vụ tự sát..

Là cùng một kẻ gây ra.

Mekhala..

Mekhala Wathansirat, giờ mới biết rõ tên thật của cô ta.

Tên cô ta nghe vui tai nhỉ, vừa đủ chỗ để ghi vào hồ sơ tội phạm.

Trên đời này có 4 loại tội phạm tôi ghét nhất trong các kiểu người.

Giết người, cưỡng hiếp, bắt cóc và bán ma túy.

Cô ta có hai cái rồi. Độc phụ.

Có vẻ Mek đã sống yên ổn quá lâu, dạo gần đây hàng loạt tin gửi nặc danh được chuyển phát đến sở cảnh sát.

Tất cả bằng chứng phạm tội của Mek như được tổng hợp thành một album giao cho phía chúng tôi.

Không mất công điều tra nữa, chỉ cần đi xác nhận tính chân thực là xong.

Quả báo sẽ đến, không biết là sớm hay muộn nhưng chắc chắn sẽ đến.

"Những chứng cứ đó có đáng tin không ?"

Bec tìm đến tận trụ sở để gặng hỏi tôi. Tôi nhìn em ấy đầy kiên định, gật đầu nhẹ một cái mà không nói thêm gì.

"Tôi tin chị, cần hỗ trợ gì cứ lên tiếng nếu giúp được tôi sẽ giúp."

Tôi ừm lại một tiếng, bộ dạng mệt mỏi do thức suốt mấy đêm ròng để điều tra làm tôi nhìn như một kẻ thiếu ăn.

Nhưng tôi vẫn bày ra vẻ rạng rỡ, vuốt mặt một cái cười mỉm nhìn Bec.

"Cảm ơn em vì đã tin chị thêm lần nữa."

Em ấy ngượng ngùng với bầu không khí mày khi tôi đến gần hơn mà thì thầm với em.

Má Bec ửng đỏ.

Nhìn mà muốn hôn..

Ây không được, giải quyết mấy chuyện phức tạp kia trước đã.

"Chị lấy giấy khám xét rồi, em có muốn đi cùng không ?"

"Đi đâu ?"

"Tới công ty của bố em, dù hiện giờ là do Mek điều hành như sớm muộn cô ta cũng sẽ bị bắt thôi."

Hôm nay cuối cùng tôi cũng xin được giấy khám xét, chuẩn bị kéo thêm người đến lật tung chỗ ẩn nấp của Mek lên.

Thật ra mà nói đây cũng chỉ như trò rung cây dọa khỉ mong cô ta có thể suy nghĩ mà bớt manh động lại và nếu được thì hãy đầu thú dù tôi biết rằng Mek đời nào làm vậy.

"Tôi được phép đi cùng sao ?"

Bec hơi ngập ngừng, em ấy có chút không tin vào mấy lời tôi nói.

"Được chứ, chỉ cần đi theo chị thì mọi việc dễ giải quyết rồi."

Tôi khẳng định thêm lần nữa, dùng vẻ mặt chắc nịch vỗ ngực bảo đảm.

Bec lúc này mới gật đầu tin tưởng lẳng lặng xách túi ra xe trước.

Đi thôi, cùng nhau đòi lại công bằng nào.

____....____....____....____...._____

"Các người không được vào, chủ tịch không có ở đây mà."

Biết vậy nên tôi mới dẫn cả đoàn người tới đây, nhìn có chút khoa trương nhưng dù sao cũng là cần thiết mà nhỉ ?

"Nếu cô còn cản trở chúng tôi sẽ bắt luôn cả cô đó."

Tôi đưa tờ giấy khám xét từ trên lệnh xuống ra trước mặt cô thư kí dáng người nhỏ thó đang cố che chắn trước cửa phòng của Mek lại.

Cô ta nhìn tờ giấy chăm chăm, cả người trắng bệch nhìn tôi.

"Cô nên đi khám bác sĩ trước đã, nhìn cô có vẻ không khỏe lắm."

Tôi gạt cánh tay cô ta đang dang ra chắn đường rồi hùng hổ tiến vào trong.

Cả đám người từ nhỏ đến lớn, trong ra ngoài đều thu thập các tài liệu và chứng từ về hỗ trợ điều tra.

Bec cũng phụ giúp xem xét máy tính với vẻ mặt vô cùng căng thẳng, tôi đi ra ngoài để ngắm nhìn bầu không khí hỗn loạn của công ty này mà lòng bình yên đến lạ.

"Tốt nhất cô nên thông báo với chủ mình chuẩn bị sẵn tinh thần đi là vừa."

Tôi dùng mấy phần đe dọa nhắm vào cô thư ký kia với mục đích cảnh báo gián tiếp qua Mek để cô ta rửa sẵn mông mà chuẩn bị ăn cơm tù.

Cô thư ký kia luống cuống bấm lung tung vào điện thoại, né chỗ khác tìm cứu viện.

Không ai cứu được đâu..

[Tiếng tin nhắn] Ting..

Điện thoại khiến túi quần tôi rung lên vì thông báo từ ai đó vang lên.

"Gì đây ? Cô ta đã bay đi nơi khác rồi sao ??"

"Có chuyện gì vậy ?!"

Bec chạy đến khi thấy tôi có chút khẩn trương đọc lẩm bẩm nội dung tin nhắn.

"Cô ta trốn rồi đúng không ?"

Tôi không trả lời lại Bec nhưng điệu bộ này cũng gần như nói ra hết rồi.

Phải, cô ta trốn mất rồi.

Tẩu thoát trong vòng một nốt nhạc.

Tôi cứ tưởng cô ta chỉ đi công tác ở một tỉnh gần đó nhưng ai mà ngờ Mek lại đoán trước một bước mà hành động.

Bec tức giận quăng điện thoại đang cầm xuống đất thở dốc mà quay đi.

Tôi cũng rất giận.

Đã tới bước này mà còn để con rắn độc đó chạy đi mất.

"Cảnh sát mấy chị vô dụng như vậy sao ? Không biết lường trước chuyện này à ?!"

"Cô ta xuất cảnh chui đó, em nói xem chị phải làm sao với loại nham hiểm đó đây !!"

Tự nhiên tôi cũng trở nên lớn tiếng với Bec, bầu không khí đột nhiên lại ngột ngạt thấy rõ.

"Bán ma túy, chủ mưu giết người..chị ta là tội phạm quốc tế đó."

"Bên chị phát lệnh truy nã rồi, em yên tâm."

"Yên tâm cái con khỉ !!"

"..."

Trời ạ, Bec..em ấy quát tôi luôn rồi.

Tôi chưng hững mặt đơ ra sượng trân, không biết nên nói gì cho đúng.

Tay tôi đưa lên lại bỏ xuống, liên tục tự mình vò đầu bứt tóc đầy rối rắm.

"Chỉ cần cô ta còn sống chị nhất định sẽ bắt cô ta về đây. Em phải tin chị."

"Tin ? Được không ?"

"Không cũng phải được, cô ta không bị trừng phạt thì chúng ta sẽ chẳng ngày nào yên ổn cả."

Tôi nắm lấy tay Bec kéo lại gần đầy khẳng định.

Phải diệt trừ mối hậu họa này trước khi quá muộn.

Bec ậm ờ gật đầu, rút tay ta khỏi tôi mà quay đi.

Chỉ còn cơ hội cuối cùng cho những nỗ lực này, tôi không thể đánh mất nó nữa.

____....____....____....____...._____

"Nghe nói cô ta đã qua Philippines và đang tính bay sang Việt Nam."

"Để làm gì ?"

Tôi nhận được một đống thông tin mờ mịt không căn cứ lại từ người nặc danh nào đó.

Philippines và Việt Nam cũng không gần nhau lắm, cô ta làm vậy để làm gì.

"Nghe bảo Mekhala có số ma túy tồn động của trùm ma túy ở Philippines.."

Tôi nheo mắt lại chờ cậu thanh tra trẻ tuổi nói tiếp, cậu ta đột nhiên nhỏ giọng xuống thì thầm qua tai tôi như đang thực hiện một vụ tình báo.

"Cô ta đã bòn rút số ma túy từ tay đại ca kia và tính chiếm làm của riêng, số lượng rất nhiều."

"Tới tiền của trùm ma túy mà cô ta cũng muốn ăn, có cần tham lam vậy không ?"

"Thế mới nói !"

Tôi cười khẩy khi từng thông tin từ người nặc danh và viên thanh tra trẻ kia được kết nối lại từng chút một và dần trở nên hợp lý hơn.

Đại khái có thể hiểu ngoài chịu sự truy đuổi từ cảnh sát hoàng gia Thái Lan và cảnh sát quốc tế ra Mekhala còn đang phải gánh sự săn lùng ráo riết bên chỗ bọn buôn ma túy.

Vụ này còn kéo cả đám săn tiền thưởng và những kẻ thích tiền khi ai bắt được cô ta sẽ nhận một số tiền rất lớn, đủ sống mấy đời.

Bọn ma túy này dư tiền thật, chỉ là một người phụ nữ cũng nhất định lùng sục cho ra.

Giờ thì hay rồi, không phải chỉ mình tôi muốn cô chết Mek nhỉ ??

Đúng là đến sớm không bằng đúng lúc.

Quả báo của cô ta xuất hiện rồi, mau thảnh thơi dang tay đón nhận đi nào.

Mekhala Wathansirat cái tên này mà ở trên giấy báo tử hoặc lệnh truy nã lại trông mới đẹp và hoàn hảo làm sao.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net