Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tiết 45 phút nói nhanh không nhanh, nhưng nói chậm thì cũng chẳng phải là chậm. Tiếng chuông báo hết tiết cũng chẳng là gì so với tiếng học sinh rộn ràng lúc hết giờ, cả thảy tám người lẽo đẽo theo sau thầy Hải đến lớp 12a3, lớp các nàng sẽ học từ giờ đến lúc kết thúc đợt trao đổi.

Vì là giờ ra chơi nên không khí trong lớp tương đối sôi nổi, tiếng cười tiếng nói mang theo hơi thở thanh xuân tươi mát hòa cùng tiếng gió xào xạc nơi tán cây bên cửa sổ, từng vạt nắng sớm dìu dịu rọi lên khung cửa sổ phản quang ra những tia nắng loang lổ trên bàn, trên ghế, trên những trang vở của các cô cậu học sinh. Khung cảnh tươi mới này lọt vào mắt của bộ tứ khiến họ càng thêm hưng phấn, càng thêm mong chờ, rồi bất giác cảm thấy thật ra đi trao đổi cũng không quá tệ, ít nhất là thế.

Ổn định lớp cũng có chút mất thời gian, thầy Hải phải vận hết công lực mới có thể kéo đám học sinh điên cuồng thoát cương này trật tự lại để thầy nói

-Lớp chúng ta được vinh dự tiếp nhận bốn bạn học sinh trao đổi, các em phải hòa thuận với các bạn giúp thầy nha.

Rồi thầy vẫy vẫy tay cho các nàng vào làm quen với lớp, chân chưa kịp nhấc thì bốn tên kia thản nhiên đi vào trước, hoàn toàn không coi học sinh cần giới thiệu là các nàng ra gì. Thầy Hải nhìn thấy như thế cũng có chút sượng sùng, ngược lại dưới lớp mọi người cười khúc khích trêu ghẹo "đây là học sinh mới hả thầy?", "mới quá ba năm rồi không đổi á", "nhìn chai mặt nhau rồi thì mới lạ gì nữa". Đẹp nhưng rớt miếng duyên, ghim. Nở một nụ cười chuyên nghiệp che đi lửa giận mới bùng lên nơi đáy mắt đi vào lớp, làm quen với nhau theo thủ tục rồi lại đến vấn đề khá nan giải, ngồi ở đâu.

Trong hằng hà sa số các tình tiết huyền thoại thì nam chính kiểu gì cũng sẽ dính vào với nữ chính đúng không nè? Ừ thì các bạn đoán đúng rồi đấy, đúng với suy tưởng của các bạn thôi nha nha nha. Bàn thì lúc nào cũng xếp đủ, một bàn hai người thì lấy đâu ra chỗ dư cho mà ngồi, dưới sự hướng dẫn của bác bảo vệ thân thiện thì hai cái bàn mới được xếp vào sau cùng của lớp, đây mới là chỗ của bộ tứ đấy.

Nhưng mà, vì lý do chiều cao nên được đẩy lên một bàn, thành ra vị trí bây giờ cũng có chút vi diệu

Bàn Thiên Y, Nhiên Nhiên sát cửa sổ bên cạnh là Ngọc Diệp và Cát Tiên

Phía sau bàn Y, Nhiên thế quái nào lại là hai tên một mặt liệt, một đeo kính mới gặp ở phòng giáo viên, bàn bên cũng là hai tên còn lại?

Ý trời, tất cả là do ý trời sắp xếp, đừng thắc mắc, hãy chấp nhận đi hỡi các con cháu của ta.

Cái ấn tượng vì vẻ đẹp trai đã bị dáng vẻ không coi ai ra gì làm cho tụt xuống tận số âm, âm vô cùng, các nàng cũng không hơi đâu mà bắt chuyện làm quen. Nhưng đời mà, ta không đụng người nhưng chưa chắc gì người sẽ không đụng ta. Sau khi tiết thứ hai bắt đầu được một khoảng, một mảnh giấy nhỏ âm thầm chuyền lên bàn của Cát Tiên

"Chào bạn mới na, tui là Lâm Lâm, tên ngồi cạnh tui là Nhật Quân, hai tên ngồi ở chỗ cửa sổ, ngoài là Bảo Quang, trong là Duy Nguyên. Lúc nãy tụi tui có thấy mọi người rồi, nên muốn làm quen một chút. Xây dưng quan hệ đôi bên cùng có lợi, thế nào, có muốn suy nghĩ một chút không?"

Cát Tiên không vội trả lời liền mà chuyền tiếp sang cho Nhiên Nhiên và Thiên Y cùng đọc. Đọc xong cũng không thèm trả lời mà đem vứt luôn xuống bàn của bọn Duy Nguyên. Bảo Quang là người cầm lên đọc, khi đọc còn nhấc nhấc gọng kính màu vàng, cũng có chút cảnh đẹp ý vui, nhưng nếu nó không đi cùng nụ cười khinh bỉ nhân loại.

Loay hoay viết gì đó lên tờ giấy rồi gửi trả lại cho hai người bàn trên, gửi thì đọc, không kịp chuẩn bị tâm lý đã bị oanh tạc

"Nếu muốn quan hệ hợp tác thì cũng đơn giản lắm, tụi tôi bảo kê các cô, đổi lại các cô phải làm theo một vài yêu cầu của chúng tôi. Ngoài ra, trong học tập chúng tôi cũng sẽ hỗ trợ hết mình, cả bốn cùng tiến, vẫn là câu nói cũ, các cô sẽ đi theo giúp đỡ chúng tôi coi như trả nợ cho việc học. Đặc biệt hơn, nếu muốn yêu đương, luôn có sẵn người cho các cô lựa chọn, mỗi ngày một anh cũng không thành vấn đề. Đổi lại, phải điều tra được tin tức chúng tôi yêu cầu khi cần thiết. Sao nào, cứ suy nghĩ thử xem nhé, môi trường mới không biết ai tốt ai xấu, có người bảo vệ cho không tốt hơn à? Nên các cô đồng ý thì lát nữa chúng ta bàn kĩ hơn"

-Sao chép lại đưa qua cho Cát Tiên đi

Thiên Y chỉ nói rồi lại kiếm đâu một mẩu giấy nhỏ khác, múa bút thành văn đáp lại "thịnh tình" của Bảo Quang

"Con mắt nào của cậu thấy chúng tôi cần các cậu bảo kê? Mắt dùng không tốt thì móc ra rửa lại cho sạch đi rồi nói tiếp. Các cậu đừng tưởng ai cũng học không tốt, chúng tôi học tập cũng chẳng thua kém ai, chưa kể còn có idol học giỏi ở đây, vài ba sự giúp đỡ nó to quá, xin thứ lỗi chúng tôi nhận không nổi. Còn về việc yêu đương, chỉ là chúng tôi không muốn, chứ nếu có nhu cầu thì người đứng xếp hàng chắc cũng đủ làm một trận bóng giao hữu với nhau rồi. Các cậu cứ làm tốt chính mình đi, dù sao cái khác các cậu cũng làm không nổi. Không thân."

Lời qua tiếng lại một hồi cũng làm cho giáo viên chú ý đến. Sau khi tịch thu một mớ vật chứng, cả tám người đều bị phạt đứng hết ở cuối lớp. Thầy cô bên Thập Tứ ơi, tụi em muốn lấy cái chết để tạ tội, mới ngày đầu tiên đã làm mất mặt đến vậy rồi. Người từ đầu đến cuối chẳng hề tham gia vào cái trò ấu trĩ này là Duy Nguyên vô tình bị liên lụy vào nên khuôn mặt càng thêm sương giá, ba người bên cạnh thì tự biết mình đuối lý, không dám hó hé gì. Không dám hó hé không có nghĩa là sẽ ngoan ngoãn chịu phạt. Trừ Thiên Y khi đối mặt trực tiếp giá trị HP lập tức về 0 thì sáu người tiếp tục mắt to trừng mắt nhỏ, cười khiêu khích đối phương.

Một nhân tố cũng khá hay ho đó là Nhật Quân bất đắc dĩ phải làm trò con bò với hai tên trẻ trâu kia, ai bảo mình yêu một tên con nít làm gì, nhóc đó yêu cầu thì không từ chối được. Nhật Quân thở một hơi thật dài, cảm thấy cuộc sống sau này thật không dễ dàng chút nào. Tính tình hắn vốn thiên về trầm ổn, trưởng thành, từ khi dính phải tên nhóc Lâm Lâm này không biết bao nhiêu là lần hình tượng của hắn phải vứt cho chó gặm. Dưới ánh nhìn đồng tình của anh em mình, cái cảm giác muốn đấm cho Lâm Lâm mãnh liệt hơn bao giờ hết, nhưng chung quy vẫn là không nỡ. Haizzz, cuộc sống mà, chấp nhận số phận là một quyết định đơn giản nhất. Và thế là Nhật Quân bắt đầu đi lên con đường yêu vợ, thương vợ, chiều vợ đến mất cả hình tượng. Bởi vậy, sức mạnh của tình yêu thật là to lớn biết bao nhiêu, thật là đáng kinh ngạc quá đi à!!!

----------------------
Đôi lời của tác giả: Cố gắng chăm chỉ mỗi ngày một chương (๑˃̵ᴗ˂̵)و

--15/11/2021--

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net