Chương 57

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Tâm ở bệnh viện hơn một tháng.

Sau phẫu thuật cơ thể của cô hồi phục rất tốt, không phát sinh chuyện gì xấu hay chảy máu, cũng không có di chứng gì, ngoại trừ vài ngày đầu đau đến không ngủ được, toàn bộ cơ thể hồi phục so với tưởng tượng còn tốt hơn nhiều lần, tốc độ khép lại của miệng vết thương khiến các bác sĩ ở đây kinh ngạc.

Từ lúc cô gặp chuyện không may tới nay, mỗi ngày Lục Cảnh Hành đều tự mình lo liệu việc ăn uống ngày ba bữa của cô. Thỉnh thoảng chuyên gia dinh dưỡng và bác sĩ dựa theo tình trạng cơ thể cô mà điều chỉnh các loại chất dinh dưỡng và thức ăn, anh phụ trách nấu nướng.

Suốt nửa tháng đầu, anh xin nghỉ dài hạn, một tấc cũng không rời ở bên giường chăm sóc cho cô. Mỗi ngày ba bữa đều căn cứ vào danh sách những món ăn chuyên gia dinh dưỡng đưa ra để chuẩn bị.

Sau đó phải về đi làm, anh liền thuê một phòng nhỏ ở cổng bệnh viện, hàng ngày đều chuẩn bị ba bữa sáng, trưa và tối mang tới giao lại cho Trình Uyển Ninh.

Thức ăn mỗi ngày và dinh dưỡng đều nghiêm khắc theo đúng yêu cầu của chuyên gia dinh dưỡng, vì vậy tuy Lục Tâm bị thương, nhưng do được nuôi quá kĩ nên người đã béo lên một chút.

Lục Tâm cả ngày không làm gì, vừa xuống giường một chút đã bị trừng mắt phải trở về, nằm trên giường đến nhàm chán, chỉ biết soi gương tự nhìn mình, mỗi ngày trong gương nhìn thấy mặt đang dần đẫy đà, đoán chừng đến lúc xuất viện cả người cô có thể béo lên một vòng lớn.

Cho dù là người không chú ý đến vẻ ngoài nhưng Lục Tâm cũng không cách nào chấp nhận được chuyện mình béo lên nhiều như vậy, cô có ý định trao đổi với Lục Cảnh Hành về vấn đề thức ăn, có thể đừng cô nuôi như nuôi heo được không.

Tuy Lục Cảnh Hành việc gì cũng chiều theo ý cô, duy chỉ có việc này là một phần cũng không chịu nhượng bộ, mỗi bữa nên ăn cái gì, ăn bao nhiêu, còn lại một miếng cũng bắt cô phải ăn cho hết, không thì sẽ cứ nhìn cô chằm chằm đến khi cô ăn sạch mới thôi.

Không chỉ Lục Cảnh Hành có yêu cầu nghiêm khắc trong vấn đề ăn uống với cô mà ngay cả đến người luôn yêu chiều cô như Lục Trình Hải và Trình Uyển Ninh cũng đứng về phía Lục Cảnh Hành. Bởi vậy, cho dù ban ngày Lục Cảnh Hành đi làm, Trình Uyển Ninh cùng Lục Trình Hải cũng thay phiên nhau giám sát cô ăn.

Sau khi cô hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm, Lục Cảnh Hành mới thông báo cho Lục Trình Hải, Trình Uyển Ninh biết tin tức. Hai người vừa nhận được tin liền vội vàng chạy tới, thấy Lục Tâm suy yếu nằm trên giường bệnh, đầu tiên là mắng cho Lục Cảnh Hành một trận, sau đó thì luôn bên cạnh chăm sóc Lục Tâm.

Người nhà họ Lục đối với cô như thế khiến Lục Tâm gần như quên mất chuyện mình là người Trữ gia, từ lúc nằm viện tới nay, nếu không phải là Lục Cảnh Hành luôn ở bên cạnh không rời thì cũng là Lục Trình Hải, Trình Uyển Ninh, Lục Nhiên hoặc là Lục Trọng Tuyên thay nhau chăm sóc cô, tình cảm gia đình ấm áp khiến cô sớm quên những chuyện phiền muộn trước kia.

Lục Cảnh Hành cũng không cố ý nhắc lại, đêm hôm đó, cô khóc thật thương tâm nói với anh, có thể cô bị chính người nhà của mình vứt bỏ, nên trong tiềm thức anh đã hy vọng Lục Tâm và Ninh gia không có bất cứ liên quan gì đến nhau.

Anh cũng biết rõ thái độ của Ninh gia đối với cô, lúc trước anh cùng cô đưa Ninh Tư về Trữ gia, thái độ của hai vợ chồng họ đối với Lục Tâm vừa nhìn đã biết, cho dù không nhận ra người đứng trước mắt chính là con gái của mình, thì đối xử với một người khách như thế cũng là thất lễ.

Lục Cảnh Hành không muốn Lục Tâm lại trở về một gia đình như vậy, giống như trước đây, cô như người ngoài nhìn bọn họ một nhà năm người hoà thuân vui vẻ. Cho dù thân phận thật sự của Lục Tâm được làm sáng tỏ thì hai mươi năm xa cách thiếu tình thân, Lục Tâm có trở về cũng không thể tha thứ được cho gia đình đó.


Một khi đã như vậy, chi bằng khiến Lục Tâm nghĩ cái gì cũng không có, bởi vậy, Lục Cảnh Hành không chủ động đề cập đến chuyện đó với cô. Nhưng nếu Lục Tâm muốn quay về, anh vẫn sẽ tôn trọng quyết định của cô.

Hung thủ vụ án bị Lục Cảnh Hành cùng Lục Trọng Khiêm phối hợp điều tra, sau khi lọc qua một lượt liền giăng lưới bắt gọn, qua thẩm vấn xác minh, xác thực là do thế lực khổng lồ đứng sau Đỗ Nguyên gây nên, nhưng lại không cùng một nhóm người với những người gọi điện thoại đến uy hiếp hôm trước.

Vụ án của Đỗ Nguyên liên quan đến nhiều người, bối cảnh cũng rất thâm sâu, rắc rối khó gỡ vì Đỗ Nguyên là một kẻ rất giỏi.

Tuy cùng chung một thuyền, nhưng lại kiềm chế lẫn nhau để tự bảo vệ mình, có phúc cùng hưởng có họa tự chịu, bình thường luôn thận trọng chu toàn, lại bất động thanh sắc giữ lại một đường lui cho mình, dùng một thứ ghi lại danh sách tất cả những người liên quan đến vụ này, cũng âm thầm đem chứng cớ phạm tội lưu lại một phần trong thẻ nhớ kia.

Đỗ Nguyên vì Lục Tâm mà thất thủ bị bắt, ai lấy đều bo bo giữ mình, nay Đỗ Nguyên đã lật thuyền chịu khổ tất nhiên sẽ không để cho những người khác sống dễ chịu, chiếc thẻ nhớ kia lưu giữ quá nhiều thứ, vì để tự bảo vệ mình nên bao nhiêu người đều nhìn chằm chằm vào chiếc thẻ nhớ kia, hết người này đến người khác đến vì chiếc thẻ nhớ, nhưng không phải do cùng một người chỉ đạo.

Nếu Đỗ Nguyên đã giấu những thông tin quan trọng trong thẻ nhớ này thì vì để phòng ngừa bất trắc, đương nhiên hắn sẽ không viết rõ ràng danh sách đồng phạm, phần lớn là mấy thứ vớ vẩn nhìn như không liên quan như một đoạn ghi âm ngắn hoặc văn bản, bằng không Lục Cảnh Hành cũng không cần mất nhiều thời gian đến vậy để tìm ra manh mối trong đó, khiến hung thủ rơi vào bẫy.

Hồi đầu năm, từ khi Ninh Tư đưa thứ đó nhét vào tay Lục Tâm, từ khi đó Lục Cảnh Hành đã giữ thứ đó rồi, ở nơi như vậy mà đem thứ đó giao cho Lục Tâm, rõ ràng là muốn đẩy Lục Tâm vào chỗ nguy hiểm, không biết Ninh Tư là vô tình hay cố ý.

Sau đó, trong quá trình điều tra, Lục Cảnh Hành cũng vờ như vô tình tiết lộ ra tin tức thứ đó đang ở chỗ anh nên từ trước tới nay Lục Tâm đều tương đối an toàn, ngoại trừ buổi tối hôm hai người cãi nhau, Lục Tâm bất ngờ bị tập kích, vì vậy, Lục Cảnh Hành nghi ngờ Giang Diệc Thành đầu tiên.

Trong thời gian này, cũng chỉ có Giang Diệc Thành là có động cơ để làm vậy, sau khi thẩm vấn, quả thật đã chứng minh Giang Diệc Thành không thoát khỏi việc có liên quan, cho dù là điện thoại uy hiếp lúc nửa đêm hay bất ngờ gặp chuyện không may, từ những chứng cứ mà trước mắt Lục Cảnh Hành có được mà nói, hơn phân nửa là do người của Giang Diệc Thành gây ra, mục đích của bọn họ chính là cái thẻ nhớ kia, bất luận thế nào cũng sẽ không làm hại đến sự an toàn của Lục Tâm.

Chuyện này Lục Cảnh Hành vẫn chưa nói với Lục Tâm, anh cần nhiều chứng cứ chính xác hơn nữa, manh mối từ thẻ nhớ kia tạm thời không thể cung cấp nhiều bằng chứng cho anh được.

Nhưng nhờ vào những manh mối đã được phân tích trước đó, hơn một tháng qua, cảnh sát đã tìm hiểu nguồn gốc, gần như là thâm nhập vào hết tất cả các thế lực đen tối còn sót lại quét sạch một lượt, chỉ còn lại mình Đế Tân không rõ sáng tối.

Lục Cảnh Hành đã từng bí mật thẩm vấn Đỗ Nguyên cùng những kẻ khác, Đỗ Nguyên có thể khai ra mọi người, nhưng đến vấn đề về Đế Tân lại đột nhiên nói năng thận trọng, mà trước đây Lục Tâm vụng trộm cài virut vào máy tính của Giang Diệc Thành cũng không lấy được thông tin gì hữu dụng.

Hơn một tháng qua, rất nhiều công ty bị bại lộ, Đế Tân vẫn sóng yên biển lặng như cũ, Giang Diệc Thành cũng vẫn thường xuyên dành thời gian đến thăm Lục Tâm.

Từ khi Lục Tâm bị thương nằm viện, Giang Diệc Thành đặc biệt cho phép Lục Tâm nghỉ hai tháng không lương nhưng vẫn giữ nguyên chức vụ. Trong khi đó, thỉnh thoảng lại đến thăm Lục Tâm, hỏi han ân cần, cũng không biết có phải vì lần trước hắn bị thương Lục Tâm đã chăm sóc hắn không, một tháng này, thái độ của hắn với cô, ấm áp hơn rất nhiều, lo lắng hiện lên trong mắt hắn khiến Lục Tâm có phần khó hiểu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net