Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa Đông năm ấy nếu có người hỏi tôi về hắn,tôi sẽ bảo chưa bao giờ hối hận vì đã gặp được hắn 

******************************

Mùa Xuân năm Ất Tỵ 1905 

    Nhà họ Nguyễn  là danh gia vọng tộc cùng với hai nhà Trịnh và Lê , hơn trăm năm nay đều giữ thế gọng kìm ở Sài Thành này , ai mà không biết cả ba nhà không ưa nhau chỉ hi vọng đối phương một lúc nào đó sẽ thất thế lúc ấy bản thân sẽ nhân cơ hội mà thuận nước đẩy thuyền đạp đổ đối thủ nhằm chiếm mảnh đất làm ăn màu mỡ ấy , thế dằng co hơn cả trăm năm nay ,như một bộ phim truyền hình dài tập ,nhưng chưa bao giờ hạ nhiệt trên các mặt báo 

    Mới hơn 5 giờ sáng mà biệt phủ nhà họ Nguyễn đã rộn ràng , hỏi vội một tên nhà báo mới biết hóa ra hôm nay là lễ thành hôn của cậu Nguyễn Khôi , vừa du học từ Pháp về năm ngoái , gã nhà báo rất tự hào vì thông tin lễ thành hôn được giữ rất kín , chỉ những nhà báo có tiếng của các mặt báo lớn mới được biết và gã là một trong số ít đó , nhà gái gia thế cũng không bình thường , là cô hai nhà họ Mã -Mã Lan Thảo người gốc Hoa có bố và anh làm trong quản lí và kiểm kê hàng hóa xuất nhập khẩu ,cả hai gặp nhau tại nước Pháp mộng mơ và đem lòng yêu mến nhau , nói như thế nhưng ai mà chẳng biết họ đến với nhau vì nhà họ Nguyễn bao đời nay kinh doanh xuất khẩu gỗ , mà Trung Hoa là thị trường mới tiềm năng mà nhà hộ Nguyễn sắp sửa đầu tư vào và Mã Lan Thảo xuất hiện trước nhà họ Nguyễn như một cục mỡ béo bỡ được dâng đến tận miệng 

    Lễ đính hôn này cũng là một cái cớ để các gia tộc gặp gỡ và chèo kéo mối làm ăn, quả là một công đôi chuyện  

********************************************************** 

      Tiếng va chạm của những chiếc ly thủy tinh ,tiếng nhạc du dương bị bỏ lại đằng sau cánh cửa cách âm nhà vệ sinh 

        Một người đàn ông chạc tuổi trung niên trên người là một bộ vest đen được đặc cách may riêng tại văn phòng dè Lajmo nằm ngay trung tâm ROMA Ý do nhà thiết kế đại tài sCjostér may riêng , ai cũng biết để gặp được sCjostér có tiền thôi là chưa đủ còn phải là người xứng tầm và được ông ta nể trọng mới có vinh dự gặp riêng , một buổi gặp mặt phải được lên lịch trước đó cả 2 tháng trời , huống gì là được đặc cách may riêng thế này ,vậy xem ra người đàn ông này địa vị không đơn giản :

      "Mon Dieu( ôi trời) đúng là ta không thể hòa nhập với lũ trẻ năng động này rồi , ta phải về với phu nhân của mình thôi , haha ..." nói rồi người đang ông rút chiếc khăn thêu của Ý ra lau khô những giọt nước li ti trên hai mu bàn tay, nói rồi người đàn ông trầm ngâm ,hướng ánh nhìn xa xăm về hướng diễn ra buổi tiệc ,thì thào như tự nói cho bản thân :

" nhà họ Nguyễn này mục nát rồi , chỉ được cái lớp vỏ hào nhoáng ...." lại nghĩ đến chuyện gì đó rồi thở dài 

   Tại sảnh lớn nhà họ Nguyễn , nay lối vào tất cả quang khách đều vây xung quanh ông Cả Nguyễn Tuê , có đứa con dâu nhà họ Mã này nhà họ Nguyễn như vớ được cục mỡ vàng mà cụ thể là ông Cả được hưởng lợi nhiều nhất , chiếm được sự tín nhiệm của bà Nguyễn  thì chẳng mấy chốc khối gia tài kết xù này đều đứng tên ông ta , mọi người biết thời thế không ngừng lôi kéo quan hệ với Nguyễn Tuệ ,khuôn mặt ông ta cười chỉ thiếu nước toét cả mồm ra ,những nếp nhăn hai bên mép lại càng hiện rõ :

 " Nhìn khuôn mặt đắc thắng của lão ta kìa , đợi thằng Tuyên về nước rồi xem ai mới là kẻ có thể cười đến phút cuối " 

 " Bà đừng làm bộ mặt hẹp hòi ấy , đường đường là bà Ba lại đi tính toán chuyện nhỏ này , cứ để lão ta cười cho thỏa ..''

 Bà Phương hậm hưc trong lòng nhưng nghe chồng nói thế cũng miễn cưỡng bỏ qua ,quay về khuôn mặt đoan trang cao quý của bà Ba nhà họ Nguyễn như thường lệ,an ủi vợ mình là thế nhưng ông Còi thầm siết chặt nắm đấm tay lại ,bà ba e ngại nhìn chồng mình ở với nhau mấy chục năm tính cách ông chồng già của mình thế nào chẳng lẽ bà ta còn chẳng rõ sao , cũng chính tính cách háo thắng này đã truyền cho chính thằng con trai duy nhất của bà ta đó thôi , nghĩ đến thằng Tuyên nó háo thắng cũng được nhưng lại không biết kiềm chế như cha nó ,chẳng biết cái bản tính ngông cuồng đó nó học của ai ,nghĩ vậy bà chỉ có thể thở dài 

" anh ba tôi nghe nói thằng Tuyên nhà anh tháng sau về , tôi thay mặt chúc mừng anh "

'' anh Trạch khách sáo quá , là tôi phải mời anh một ly chúc mừng vì khai trương thành công bến tàu Cả mới đúng "

Người vừa nói là ông Trạch Huy , người đứng đầu nhà họ Trạch ông trùm bến tàu phía Nam, ông ta và Đào Mạnh ông trùm bến tàu ở phía Bắc cùng tranh chấp cò kè vụ hàng hóa giành khách, gây ra nhiều cuộc tranh chấp xã hội đen nặng nề ,khiến chính phủ cũng phải đau đầu hơn 20 năm nay,nhưng vào năm ngoái cả hai ông lớn bến tàu mới cùng bình tĩnh ngồi xuống tôi nói anh nghe,anh nói tôi nghe , cùng uống sake Nhật làm hòa , bởi theo tình báo từ tuốt vùng đất cờ hoa xa xôi thì Đào Tiên cô con gái rượu của Đào đại ca đang tay trong tay đi vào trung tâm thương mại với một chàng trai nào đó , mà chàng trai này nhìn kĩ lại thì mới tá hỏa lại chẳng phải là cậu cả Trạch Bình của ông chủ Trạch đó sao . Đại ca Đào đứng trước cô con gái này luôn mềm lòng ,nên vừa nhìn thấy đáy mắt cô con gái rượu này lấp lánh ánh lệ là ông ta liền chủ động vẫy cờ trắng giảng hòa với ông chủ Trạch ,ông chủ Trạch cũng mượn thế đẩy thuyền,tiện thể vòi chút lợi nhuận,Đào đại ca nóng máu lắm nhưng haizz .... Và  bến Cả chính là minh chứng cho cuộc sống hòa thuận của 2 ông lớn ngành bến tàu,cũng là quà cưới cho cặp đôi trẻ :

    " bên Hoa Kỳ họ đang cần một lượng lớn gỗ hoa Thảo , tôi liền nhớ đến anh ba đây , chỉ là lần này số lượng  cần xuất khẩu lớn hơn bình thường nên thuế xuất khẩu anh phải chịu lỗ một chút rồi "

  " 6:4"

"  anh ba à , chúng ta quen biết nhau đâu phải mới vài hôm 7:3"

" anh Trạch à , không phải anh hơi ..."

  Thấy sự ngập ngừng trong mắt ông Ba , ông Trạch liền vỗ vỗ vai ông ta 

'' anh yên tâm , khách hàng lần này rất tiềm năng , tôi đảm bảo anh không chịu thiệt đâu,hửm....''

'' vậy được,hi vọng như lời anh Trạch nói ,đôi bên cùng có lợi ,hahaha "

 tiếng ly thủy tinh va chạm sảng khoái , kèm theo đó là tiếng cười hả hê của cuộc giao dịch thành công , ở đây mọi người đều lợi dụng nhau để có được thứ bản thân muốn nên cũng đừng ai quá  bất ngờ ,cùng lúc đó cũng còn nhiều dự án làm ăn đã âm thầm diễn ra mà không ai biết chúng ta hãy cùng chờ xem Sài Thành sẽ có biến động gì , nhưng dẫu sao đó cũng là chuyện của tương lai ,còn bây giờ hãy tiếp tục tận hưởng buổi tiệc 

    Bên ngoài sảnh lớn , phía sau một bức tường có tiếng rủ rỉ, nhưng họ đang nói  gì vậy ?

''你真的要嫁给他吗?''(EM CÓ THẬT SỰ MUỐN KẾT HÔN VỚI ANH TA KHÔNG? )

''EM CÓ,ANH ĐỪNG LÀM PHIỀN EM NỮA'' 

''HẮN TA CÓ GÌ HƠN ANH CHỨ , LAN THẢO À NGHĨ LẠI ĐI EM , EM CHỈ CẦN NÓI EM KHÔNG MUỐN CƯỚI HẮN TA THÔI, ANH SẼ ĐƯA EM ĐI,ANH ĐẢM BẢO HỌ KHÔNG DÁM LÀM GÌ EM ĐÂU,EM BIẾT HỌ CHỈ LỢI DỤNG EM THÔI ''

''EM BIẾT , NHƯNG LỢI DỤNG EM LÀ NHÀ HỌ NGUYỄN , CÒN KHÔI LÀ YÊU EM THẬT LÒNG , LÚC YÊU NHAU ANH ẤY NÀO BIẾT VỀ GIA CẢNH NHÀ EM LÚC VỀ RA MẮT EM MỚI NÓI CHO ANH ẤY BIẾT ĐIỀU ẤY ,ANH HẠO À EM BIẾT ANH THÍCH EM NHƯNG EM KHÔNG THÍCH ANH ,XEM NHƯ LÀ EM CẦU XIN ANH BUÔNG THA CHO EM ''

    " Lan Thảo à , em đâu rồi Lan Thảo .."

 '' cậu à làm sao đây không tìm thấy Lan Thảo tiểu thư ,có nên ..."

  '' không cần đừng làm lớn chuyện lên ,em ấy chỉ ở đâu quanh đây thôi , mau tiếp tục đi tìm đi "

 chuyện nhân vật chính đột nhiên mất tích ở giữa buổi tiệc sẽ khiến cho mọi người hoang mang và làm mất mặt nhà họ Nguyễn ít nhất mấy tháng trời trên báo sẽ luôn xuất hiện dòng chữ ''CÔ DÂU BỎ TRỐN NHÀ HỌ NGUYỄN'' đó chẳng khác nào câu chuyện cười của cả Sài Thành này 

  "Ô KÌA TÂN LANG NHỎ CỦA EM HÌNH NHƯ ĐANG SỐT RUỘT TÌM EM LẮM ĐẤY ,HẮN SẮP ĐẾN ĐÂY RỒI , HẮN SẼ NGHĨ GÌ KHI THẤY HAI CHÚNG TA Ở CÙNG NHAU TẠI NƠI VẮNG NGƯỜI NÀY NHỈ ..... ĐƯỢC RỒI ANH SẼ ĐI NGAY ĐÂY KHÔNG LÀM KHÓ EM NỮA ,ANH KHÔNG CÓ SỞ THÍCH CHỌC CON GÁI KHÓC ,NHẤT LÀ NGƯỜI CON GÁI MÀ ANH CÓ TÌNH CẢM , THAY VÀO ĐÓ ANH THÍCH NHÌN ĐỐI THỦ VÀ TÌNH ĐỊCH CỦA MÌNH KHÓC HƠN .HAHA ,SỐNG TỐT NHÉ CHUYỆN NÀY CHƯA XONG ĐÂU HẢ ''

  Sài Thành năm nay thật là náo nhiệt quá ,liệu còn thêm điều thú vị nào đang chờ đợi chúng ta nữa không ?








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net