Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gương mặt, ánh mắt lạnh băng, bàn tay to lớn, tấm lưng ấm áp, tất cả mọi thứ về hắn, nguyên lai từ lâu đã không thuộc về ta.

Bầu trời hôm nay xanh ngắt, mỹ cảnh phố phường nhộn nhịp, mà trái tim ta, cô độc cùng lẻ loi.

7 năm, tình yêu ấy đối với ta chỉ là hư vô.

7 năm, hắn chưa một lần đem ta đặt vào lòng.

7 năm, một thân ta âm thầm chịu đựng.

Chính Kỳ, ngươi có một lần động tâm vì ta, ngươi có một lần để mắt đến ta, ngươi đã bao giờ nghĩ đến tình cảm của ta? Nguyên lai vẫn là một chữ "không"

Trái tim ta, từ lâu đã rỉ ra máu, chính là ta ngu ngốc, luôn cho rằng ngươi sẽ thích ta, ái ta, Chính Kỳ ngươi, vẫn luôn lạnh như vậy, tàn khốc như vậy, vô tình như vậy, thế mà ta vẫn một lòng ái ngươi, người ta yêu, Chính Kỳ.

Ta nặng nề từng bước đến căn nhà lạnh băng quen thuộc, sẽ đau lắm, nhưng ta vẫn cố gắng bước vào. Thân ảnh ngươi cao lớn, lãnh khốc cùng bá đạo đập vào tầm mắt ta. Vẫn như ngày nào, không một cái liếc mắt, trái tim ta cơ hồ nổ tung, hô hấp thực khó khăn.

Chính Kỳ, ta khó thở, ngươi đã một lần để tâm?

"Hôm nay không có hứng thú, ngươi về đi." Châm một điếu thuốc, thanh âm ngươi vẫn lạnh như trước.

Hít sâu một hơi, ta ngẩng đầu, miệng mấp máy, lên tiếng.

" Chính Kỳ, chúng ta... chúng ta chia tay đi."

Đã là lần thứ tư, nhưng ta cam đoan, lần này sẽ lần cuối cùng, lời chia tay này, tuyệt đối sẽ không lấy lại một lần nào nữa, Chính Kỳ.

Miệng phả ra khói, ngươi rốt cuộc cũng nhìn đến ta, nhưng ta biết, đây không phải ánh nhìn lưu luyến, chính là sự giải thoát.

" Lần nào cũng vậy, quả là phiền phức, Thụy Đường."

" Sẽ.. sẽ không như vậy nữa. Ta đã quyết định, lần này sẽ là lần cuối cùng, thời gian qua... đã phiền đến ngươi, thực xin lỗi."

" Chia tay cũng đã nói, còn không mau biến."

Ném một câu lạnh như băng, trong nháy mắt, trái tim ta như hàng trăm mũi kim nhọn đâm xuyên qua, vẫn là yếu đuối, ta rơi lệ, xoay người chạy đi.

Đã 7 năm rơi lệ cùng đau khổ, lần này xem như là cuối cùng chịu đựng, từ bây giờ, ta và ngươi đã không quan hệ, Chính Kỳ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net