Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau sự việc gây xôn xao dư luận, Trương Minh Hiên ở nhà nghỉ ngơi vài ngày. Thế nhưng hắn coi Tạ Dĩnh Thanh như vị khách, mỗi ngày đều ở thư phòng đọc kịch bản. Tạ Dĩnh Thanh cũng không dám quấy rầy, chính mình xem TV rồi lại viết bản thảo.

Buổi tối ăn cơm---

"Thanh Thanh, ngày mai bộ phim mới của anh sẽ khai máy."

"Được, anh khai máy thuận lợi nhé."

"Lần này không quay ở bản địa, phải đi tỉnh Z quay, ít nhất cũng phải ba tháng."

"A?" Tạ Dĩnh Thanh ngẩng đầu khỏi bát. Đây là bảo mình phải ở trong căn nhà trống vắng này ba tháng lận sao? Cậu đột nhiên có chút mất mát.

Nhìn đến vợ yêu không vui, Trương Minh Hiên khẽ cười: "Đi cùng anh nhé."

"Có thể chứ? Mang người nhà đi đóng phim hình như không tốt lắm." Tuy rằng mới nghe có chút vui vẻ, nhưng là...

"Không sao, anh tin là Thanh Thanh sẽ không để đoàn phim gặp phiền toái."

"Được... Được..."

Hai ngày sau, Trương Minh Hiên cùng Tạ Dĩnh Thanh cùng nhau bay đi tỉnh Z.

Tới tỉnh Z đã là giữa trưa, fan đón sân bay cũng rất nhiệt tình. Trương Minh Hiên ôm Tạ Dĩnh Thanh trong ngực thẳng một đường đến xe bảo mẫu.

Lên xe, Tạ Dĩnh Thanh kéo khẩu trang xuống, cầm bình nước mà tu ừng ực.

"Em không thoải mái sao?" Trương Minh Hiên khẩn trương mình Tạ Dĩnh Thanh.

"Không... Không có... Chính là nhiều người quá... Lần đầu tiên thấy nhiều người như thế này."

"Là anh không tốt, không nghĩ tới em..." Trương Minh Hiên rút một tờ khăn giấy lau mồ hôi cho Tạ Dĩnh Thanh.

"Không sao."

"Anh đưa em đi khách sạn trước nghỉ ngơi, anh xong việc sẽ trở về, nhé?" Trương Minh Hiên nhéo nhéo bầu má Tạ Dĩnh Thanh.

"Được."

Đoàn làm phim đã sắp xếp cho Trương Minh Hiên một phòng trên tầng cao nhất của khách sạn. Trương Minh Hiên dặn dò Tạ Dĩnh Thanh có gì thì gọi cho mình hoặc Điềm Điềm rồi vội vàng đến điểm khởi quay.

Sau nghi thức khai máy là đến lúc gặp gỡ truyền thông. Hầu như tất cả mũi nhọn của cánh nhà báo đều nhắm vào Trương Minh Hiên.

"Xin hỏi Trương lão sư, ngài mới rồi công khai đã kết hôn, là lúc nào vậy?"

- 3 tháng trước.

"Đây là liên hôn sao?"

- Coi như là vậy.

"Trương phu nhân là người song tính sao?"

- Đúng vậy.

"Là phụng tử thành hôn sao?"

- Có tin tức nhất định chia sẻ cho bạn bè trên phương tiện truyền thông. Hiện tại tôi còn kế hoạch đóng phim nên chưa có kế hoạch sinh con.

"Trương lão sư có thể tiết lộ làm sao ngài cùng phụ nhân nhận thức không?"

- Là tôi theo đuổi trước.

"Sau này sẽ để phu nhân tham gia vòng giải trí hoặc lộ diện trước truyền thông sao?"

- Cái này tôi tôn trọng ý muốn của phu nhân. Nếu em ấy không muốn còn mong mọi người không cần quấy rầy sinh hoạt của em ấy.

"Sáng này nhìn thấy Trương lão sư mang theo phu nhân tới đây, xin hỏi là có kế hoạch quay cùng đoàn phim sao?

- Sẽ không. Trong nhà không có người nên tôi không yêu tâm mà thôi. Nhất định sẽ không ảnh hưởng đến tiến độ của đoàn phim.

Sau khi trả lời một số câu hỏi quan trọng, Trương Minh Hiên kết thúc buổi gặp mặt.

Bộ phim lần này là nói đề tài cuộc chiến thời dân quốc. Trương Minh Hiên lại hợp tác cùng Thích Hủ, cùng đạo diễn cũng khá quen thuộc, Trịnh đạo.

Sau khi đối phó với giới truyền thông, Trương Minh Hiên ngồi trong phòng chuẩn bị cho cảnh quay đầu. Thích Hủ mặc một chiếc sườn xám, bện tóc ngồi bên cạnh Trương Minh Hiên.

"Lần này trực tiếp mang người theo luôn. Người đâu rồi?"

"Ở khách sạn nghỉ ngơi."

"Vừa lúc, hôm nào mang người cho tớ gặp mặt."

"Hừ." Trương Minh Hiên hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên không tin lời bạn tốt.

"Đầu gỗ cậu thế mà tìm được một bảo bối mềm mềm như thế cưới về. Tớ chỉ muốn hỏi người bạn nhỏ này rốt cuộc coi trọng cậu điểm nào?"

"Vậy cậu coi trọng Tô Triệt ở điểm nào?"

"!!! Không cần nhắc tới tên ngốc đó."

"Xem ra còn chưa theo đuổi được."

"Cút đi." Nhắc tới nam nhân tên Tô Triệt kia, Thích Hủ liền trực tiếp xù lông, đứng dậy đi trang điểm.

Nói đến Thích Hủ, này là thanh mai trúc mã với Trương Minh Hiên. Hai bên gia đình muốn hai người sau này lớn lên có thể kết hôn, từ nhỏ đã cho hai người cùng chơi với nhau.

Không ngờ, hôn không thể kết, ngược lại còn xưng huynh gọi đệ.

Khi Thích Hủ còn học đại học bị một công ty giải trí nhìn trúng, trực tiếp dấn thân vào con đường nghệ sĩ quay chụp quảng cáo. Không ngờ trong một bữa tiệc chiêu đãi bị đánh thuốc mê, được Tô Triệt lúc đó vừa tốt nghiệp cứu thoát.

Thích đại mỹ nhân đối với Tô đạo diễn nhất kiến chung tình, lại không nghĩ rằng Tô Triệt làm ngơ trước sự theo đuổi của người đẹp. Thế là từ đó đại mỹ nhân bắt đầu con đường truy phu không lối thoát.

Mà ở bên kia weibo lại muốn nổ tung lần nữa.

"Trương ảnh đế sủng vợ tận trời" nghiễm nhiên chiếm hotsearch.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net