Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm hôm sau, Tạ Dĩnh Thanh bị âm thành Trương Minh Hiên rời giường đánh thức. Mê man mở mắt, thấy Trương Minh Hiên đang mặc quần áo, buộc bản thân thanh tỉnh: "Anh đi đoàn phim sao?"

"Ừm, Trịnh đạo chỉ có nghỉ nửa ngày."

"Ừm." Tạ Dĩnh Thanh vốn định đứng lên mặc quần áo, tiễn Trương Minh Hiên đi làm, nhưng là ngay khi duỗi thắt lưng của mình, một cơn đau nhói truyền đến từ đốt xương đuôi, khuôn mặt Tạ Dĩnh Thanh nhăn lại.

Trương Minh Hiên nhìn vợ yêu gian nan xuống giường, áo sơ mi còn chưa cài, khom lưng bế Tạ Dĩnh Thanh vào phòng vệ sinh. Nhìn thấy quen thuộc phòng tắm, trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh đêm qua.

Vỗ vỗ gương mặt của bản thân, tỉnh tỉnh tỉnh, rửa mặt rửa mặt!!!

Đánh răng, rửa mặt làm nước bắn tung tóe, vô tình dính lên áo tun của Tạ Dĩnh Thanh.

Emmmm. Tại sao lại thấy ngực của mình.. Hình như lớn hơn một chút? Là sao giác sao? Bị mấy lời trên giường của Trương Minh Hiên làm cho ám thi tâm lí rồi hả?

Tạ Dĩnh Thanh ra khỏi nhà vệ sinh ngồi ở mép giường, kéo áo thun của mình nhìn đầu vú có hơi chút sưng phồng của bản thân.

Trương Minh Hiên dọn dẹp trong phòng cả nhà vệ sinh thật sạch sẽ, hoàn toàn nhìn không ra hai người ngày hôm qua ở chỗ này có bao nhiêu phóng túng.

"Em tự tắm rửa có được không?" Trương Minh Hiên quỳ một gối trước mắt Tạ Dĩnh Thanh.

"Được..."

"Vậy em cẩn thận một chút. Anh đi đoàn phim trước, đã gọi bữa sáng giúp em rồi. Ăn xong thì nghỉ ngơi đi nhé."

"Được." Trương Minh Hiên nhìn vợ yêu ngốc nghếch kéo kéo áo thun, hình như quá đáng yêu rồi?

"Thanh Thanh đang nhìn cái gì?" Suy nghĩ của Tạ Dĩnh Thanh bị cắt ngang, vội vàng buông áo ra.

"Không... Không có gì.. Sao anh lại trở lại?"

"Thích Hủ sốt, cho nên buổi sáng được nghỉ, buồi chiều quay tiếp."

"Em đi nhìn cậu ấy..."

"Không cần, có Tô Triệt rồi. Thanh Thanh vẫn là ở bên anh đi." Trương Minh Hiên lôi kéo Tạ Dĩnh Thanh đi vào phòng khách nhỏ. "Anh đem bữa sáng đến cho em, mau ăn đi. Với lại có thể nói cho anh không, mới vừa rồi em đang nhìn cái gì?"

Tạ Dĩnh Thanh ngồi xuống cắn một miếng sandwich, "Em... Chính là cảm thấy cơ thể chính mình hình như có chút thay đổi."

"Cái gì thay đổi?" Trương Minh Hiên truy vấn, Tạ Dĩnh Thanh không đáp, vùi đầu ăn sandwich.

"Có phải hay không cảm thấy ngực lớn hơn?" Trương Minh Hiên nhìn chằm chằm Tạ Dĩnh Thanh đang uống nước trái cây, tiếp tục nói, Tạ Dĩnh Thanh suýt chút nữa phun hết ra.

"Thanh Thanh không cần lo lắng. Bản thân người song tính sẽ từ lúc bị phá thân mà lần thứ hai phát dục, để chuẩn bị cho quá trình sinh con sau này. Lúc sinh viên chắc có nghe giảng rồi chứ?" Trương Minh Hiên bưng ly cà phê, vẻ mặt bình tĩnh nói.

"Được." Tạ Dĩnh Thanh đỏ mặt, gật đầu nói.

"Không sao, Thanh Thanh đừng áp lực, lớn hay nhỏ anh đều thích."

Tạ Dĩnh Thanh nghe được sợ ngây người??? Trước mặt mình thật là ảnh đế cao lãnh triệu fan Trương Minh Hiên sao?

Xong một bữa sáng, Tạ Dĩnh Thanh thật sự không biết giao lưu với Trương Minh Hiên như thế nào, ăn xong thì trở về phòng ôm máy tính gõ chữ, mà Trương Minh Hiên cũng chỉ ngồi ở phòng khách đọc sách.

Mãi đến giữa trưa ăn cơm, Trương Minh Hiên mới lại vào phòng.

Tạ Dĩnh Thanh đã sớm ôm máy tính trên giường mà ngủ. Trương Minh Hiên nhẹ nhàng lắc lắc cậu, "Thanh Thanh, dậy đi em. Bữa trưa em muốn ăn gì? Ăn xong lại nghỉ ngơi nhé?"

Tạ Dĩnh Thanh mơ mơ màng màng, ngủ một giấc cũng cảm thấy đói bung: "Cơm hộp đi. Em không muốn ra ngoài."

Trương Minh Hiên dọn máy tính, giúp ai đó đắp chăn, lấy điện thoại di động muốn gọi Điềm Điềm đặt đồ ăn, lại không ngờ máy tính Tạ Dĩnh Thanh vẫn còn sáng.

Trương Minh Hiên lướt kĩ vài dòng. Nhà bếp, tạp dề, dưa leo.. Nam diễn viên họ Trương âm thầm ghi lại, còn tri kĩ mà tắt hộ máy tính.

Điềm Điềm làm việc cực kì năng suất, rất mau đã mang cơm hộp tới. Tạ Dĩnh Thanh lại là mơ mơ màng màng ăn cơm xong rồi lại ngủ, Trương Minh Hiên để lại tờ giấy, đến đoàn phim.

--- Tới phim trường, chuyên viên trang điểm đang trang điểm cho Thích Hủ. Sắc mặt Thích đại mỹ nhân đúng là không tốt lắm.

"Ngày hôm qua, cậu với Tô Triệt xảy ra chuyện gì?"

"Không có gì, chỉ là tớ ngủ không ngon thôi. Đã làm chậm tiến độ đoàn phim, buồi chiều tranh thủ quay nhiều mấy cảnh."

"Thích Hủ..." Trương Minh Hiên không khỏi lo lắng nhìn Thích Hủ trước mắt.

"Tớ không sao thật mà. Cậu đi mà quan tâm người bạn nhỏ kia đi."

"Thanh Thanh tốt lắm, nhưng cậu và Tô Triệt..."

"Tớ cùng Tô Triệt... Gặp đúng thời điểm, nhưng lại không đúng người... Được rồi, đạo diễn đang thúc giục kia, cậu mau thay đồ đi."

"Được." Trương Minh Hiên nhìn Thích Hủ ngồi một mình trong phòng hóa trang, trong lòng không ngừng lo lắng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net