Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi vì Tạ Dĩnh Thanh mang thai, Trương Minh Hiên đã từ chối hết tất cả lịch trình, toàn tâm toàn ý ở nhà bếp chăm sóc vợ yêu. Mới mấy ngày đầu tiên, Tạ Dĩnh Thanh đối với hình tưởng mới mẻ này của Trương ảnh đế có chút tò mò, nhưng là hai ngày sau, chợt cảm thấy có gì không đúng.

Đó chinh là---------

Từ khi mình mang thai đến nay, Trương Minh Hiên còn chưa chạm qua mình.

Tạ Dĩnh Thanh lên mạng tra xét. Hừm, có thai ba tháng cần ổn định, hắn là Trương Minh Hiên tương đối cẩn thận.

Nhưng là, vì cái gì ba tháng trôi qua rồi, chính mình tắm rửa sạch sẽ, Trương Minh Hiên đều không nhào lên! Chuyện này không khoa học!!

Thời gian mang thái, trướng sữa cũng đã giảm bớt rất nhiều, thân thể lại chậm rãi cảm thấy không được thỏa mãn.

Tạ Dĩnh Thanh vồ về bụng bầu có hơi hơi phồng lên, suy nghĩ, chẳng lẽ bởi vì chính mình eo thô bụng lớn sao?

Ngày này sau lúc ăn tối, Trương Minh Hiên vào thư phòng, Tạ Dĩnh Thanh từ ngăn kéo lấy ra trứng rung mua ở C quốc, vào phòng tắm.

Trương Minh Hiên ở thư phòng đã xử lí xong công việc, về tới phòn ngủ, thấy vợ yêu còn chưa ra tới.

Chẳng lẽ ngủ quên lúc ngâm mình sao? Trương Minh Hiên nghĩ như vậy, đi vào phòng tắm, nhìn đến lại là một cảnh tượng khác.

Vợ yêu ngồi trên bồn cầu, mặt ửng đỏ, không biết là nhiệt hun đến nóng hay vẫn là động tình, hai chân tách ra, đang muốn nhé đồ vật gì đó.

Tạ Dĩnh Thanh vốn định mang trứng rung, sau đó nằm trên giường làm Trương Minh Hiên kinh hỉ, lúc đó ảnh đế cầm lòng chẳng đặng, biết đâu lại nhào lên.

Thế nhưng cốt truyện hình như phát triển không đúng lắm thì phải?

Tạ Dĩnh Thanh nhìn thấy Trương Minh Hiên tiến vào vội vàng khép hai chân siết chặt trứng rung, xấu hổ cười cười.

"Ai, Minh Hiên.. Sao anh vào đây?"

"Anh sợ em ngủ quên trong bồn tắm nên vào xem thử." Trương Minh Hiên nhìn đến Tạ Dĩnh Thanh giấu đồ vật trong tay: "Trong tay em là cái gì?"

"A? Không... Không có gì... Haha..." Tạ Dĩnh Thanh vốn định lừa dối cho qua chuyện, Trương Minh Hiên nhanh tay lẹ mắt chế trụ người trong lòng, Tạ Dĩnh Thanh đành phải mở tay ra, một viên trứng rung hồng nhạt nằm trong tay Tạ Dĩnh Thanh.

"Thanh Thanh đây là... dục cầu bất mãn à?" Khóe miệng Trương Minh Hiên cười cười.

"Quỷ mới dục cầu bất mãn á. Còn không phải anh ba tháng còn..." Ý thức chính mình sắp lỡ lời, Tạ Dĩnh Thanh nhanh chóng ngậm miệng.

"Ba tháng thì sao? Sao không nói tiếp?" Khóe mắt Trương Minh Hiên hàm chứa ý cười, nhìn vợ yêu quẫn bách.

"!!! Còn không phải sau ba tháng đầu anh không thèm đụng vào em sao? Là bởi vì em béo lên xấu xí! Eo cũng thô!" Tạ Dĩnh Thanh không nhịn được gào lên, Trương Minh Hiên nghe được cũng là sửng sốt.

Không nghĩ tới vợ yêu tự cảm thấy bản thân béo lên xấu xí... "Không có... Không phải anh chê em. Anh còn không nghĩ đến Thanh Thanh lại chịu không được."

"Kia! Vậy anh... Còn không nhanh lên..." Nếu đã nói toạc ra rồi, Tạ Dĩnh Thanh cũng không hề rụt rè, yêu quý bản thân mới là điều quan trọng.

"A. Thanh Thanh sốt ruột vậy. Bất quá, Thanh Thanh nếu đã đem đồ ra, không chơi một chút có phải hay không muốn xin lỗi nó?" Trương Minh Hiên đem trứng rung cùng dầu bôi trơn nhét lại tay Tạ Dĩnh Thanh, mười phần ám chỉ.

"Em... Chính mình...Sao?"

"Đương nhiên là Thanh Thanh lấy ra thì tự Thanh Thanh tới a~"

"Được..." Tạ Dĩnh Thanh cắn cắn môi dưới, vẻ mặt đầy cam chịu.

Trương Minh Hiên lui ra sau vài bước, chuẩn bị xem vợ yêu biểu diễn.

Tạ Dĩnh Thanh đổ ra một chút dầu bôi trơn lên trứng rung, đặt vào miệng lồn của bản thân.... Cảm giác trơn trượt lạnh lẽo của dầu bôi trơn ở lỗ lồn, Tạ Dĩnh Thanh chậm chạp chưa đẩy mạnh trứng rung vào trong.

Cả người mình trần trụi, hai chân mở rộng ra ngồi trên bồn cầu, mà Trương Minh Hiên lại một thân quần áo chỉnh tề ôm tay nhìn mình, chỉ là địa phương phồng lên phía dưới đã sớm bán đứng bản thân.

Tạ Dĩnh Thanh rũ mắt, nháy mắt đem trứng rung đẩy vào lỗ lồn đã lâu không bị địt qua.

Lồn dâm cơ khát cuối cùng cũng được ăn đồ vật, bắt đầu co rút.

"Hức..." Nhìn đến vợ yêu đem trứng rung đút vào, Trương Minh Hiên híp mắt nói: "Thanh Thanh, không có điều khiển từ xa, trứng rung làm sao hoạt động đây."

Tạ Dĩnh Thanh ngẩng đầu nhìn thấy Trương Minh Hiên quơ quơ điều khiển trong tay, giây tiếp theo, đem công tắc mở đến nấc cao nhất.

Trứng rung trong cơ thể bắt đầu chấn động.

Tạ Dĩnh Thanh vẫn như cũ ngồi trên bồn cầu, kẹp chặt hai chân: "A.... Quá.... Quá nhanh...."

Trứng rung rung một lúc, lỗ lồn đã chảy ra nước dâm, Tạ Dĩnh Thanh cắn miệng chống cự lại khoái cảm của thân thể, chính là khóe mắt đầy nước mắt sinh lý đã bán đứng sự thật bản thân hiện tại sướng không chịu được.

Trương Minh Hiên thấy vợ yêu đã rơi vào dục vọng, duỗi tay ôm người vào lòng, hôn lên môi thơm ngày đêm thương nhớ.

Tạ Dĩnh Thanh há miệng làm Trương Minh Hiên vói đầu lưỡi vào, chỉ có thể ô ô rên rỉ.

Trương Minh Hiên sờ đến lỗ đít, bẻ ra hai cánh mông đẫy đà, ấn lên miệng huyệt.

"Đừng... Anh đừng sờ... Đi vào... Nhanh lên... Hức..." Tạ Dĩnh Thanh ghé vào lồng ngực Trương Minh Hiên thở hổn hển.

"Muốn cái gì đi vào?"

"Hức.. Ngón tay... Đi vào..." nghe lời, Trương Minh Hiên đen hai ngón tay vói vào trong lỗ đít Tạ Dĩnh Thanh.

Ngón tay thon dài đỉnh tới tuyết tiền liệt của Tạ Dĩnh Thanh, Trương Minh Hiên không nghĩ tới chính là, vợ yêu đã lâu không bị khi dễ, cứ như vậy mà bắn một cỗ tinh dịch ướt đầy áo sơ mi của hắn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net