Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Minh Hiên buông đùi Tạ Dĩnh Thanh ra, rút cặc lớn, vợ nhỏ mê man nhìn mình.

Trương Minh Hiên nhìn Tạ Dĩnh Thanh mắt to phiếm nước, hai má đỏ bừng, tựa hồ như dục cầu bất mãn.

Nam diễn viên họ Trương bật chế độ diễn xuất, đưa cặc lớn thô to đến trước mặt vợ yêu.

"Trương Minh Hiên anh có xấu hổ hay không hả?" Không nghĩ tới đường đường là ảnh đế lại không biết xấu hổ như thế.

"vợ sao lại xấu hổ rồi?" Trương Minh Hiên đem cặc lớn đặt lên vú Tạ Dĩnh Thanh, cơ thể trắng nõn và mềm mại của vợ yêu tương phản mạnh mẽ với gậy lớn của chính mình, máu Trương Minh Hiên như muốn trào dâng.

"Ai.. Ai là vợ của anh chứ?" Cặc lớn rút ra, nước dâm trong động dọc theo vách lồn chậm rãi nhỏ xuống giường. Tạ Dĩnh Thanh cảm thấy ra giường như bị lỗ lồn làm ướt hết, trên mặt lại lập tức đỏ lên.

"Cưới cũng cưới rồi, em vừa mới bị ai phá thân?"

"Anh!!" Tạ Dĩnh Thanh tức giận, Trương Minh Hiên ngày thường nhìn cũng rất nghiêm túc, không ngờ trên giường lại thành tên lưu manh như vậy.

Trương Minh Hiên duỗi thẳng lưng, đem cặc lớn chọc vào núm vú cương cứng của Tạ Dĩnh Thanh. Quả nhiên, cô vợ nhỏ không thể chịu đựng được, bật ra một tiếng rên rỉ.

"Thanh Thanh, em có biết từ hôm nay trở đi, vú dâm của em sẽ có bao nhiêu lớn không?" Trương Minh Hiên vừa nói vừa dùng đầu gậy thịt chọc vào đầu vú nhạy cảm.

"A... A... Em... Em không biết... A... Anh đừng động... Đừng động chỗ đó... Hưm..." lồn non Tạ Dĩnh Thanh không ngừng chảy nước dâm, lại không có đồ vật gì đi vào chữa ngứa, bản thân lại xấu hổ mở miệng cầu hoan.

"Không chọc nơi đó, vậy chọc chỗ nào?" Trương Minh Hiên cuối cùng cũng không nỡ tra tấn hai núm vú đáng thương, Tạ Dĩnh Thanh nhìn cặc lớn trước mặt mình, yên lặng nuốt nước miếng.

"Anh... Anh địt em... Phía dưới..." Tạ Dĩnh Thanh nhỏ giọng nói. Trương Minh Hiên nhìn vợ nhỏ bộ dáng thẹn thùng, thôi không đùa giỡn, đem cặc lớn lại lần nữa cắm vào lỗ dâm đang tràn đầy nước sốt.

So với lúc mới bị phá thân, lỗ lồn lúc này đã hoàn toàn thích ứng tình ái, tiếng nước òm ọp nghệnh đón kẻ xâm lấn.

Trương Minh Hiên dùng sức cắm vài cái, chợt đụng đến một nơi. "A!!!!!......." Tạ Dĩnh Thanh lập tức ưỡn eo, lồn dâm dùng sức co rút, Trương Minh Hiên nháy mắt liền biết bản thân đây là địt tới tử cung của vợ yêu.

"Thanh Thanh, tôi đây địt đến tử cung của em có sướng không nào?" Nói xong như lại dùng sức hướng chỗ kia mà địt một cái.

"Hức.. Sướng..."

"Thanh Thanh, thả lỏng nào, cho tôi đi vào." Trương Minh Hiên vỗ vỗ cái mông nhỏ của Tạ Dĩnh Thanh.

"Quá... Quá sâu... Muốn hư..." hai chân Tạ Dĩnh Thanh vòng trên eo Trương Minh Hiên, hai tay bấu trên lưng hắn. Khoái cảm tình dục làm Tạ Dĩnh Thanh không tự giác mà dùng sức, móng tay cắm vào da thịt.

"Sẽ không hư... Sẽ mang thai con của ông xã."

"A... A... Muốn hỏng... A......"

Dưới sự đụ địt mạnh bạo, miệng tử cung dần dần mở ra.

"Thanh Thanh, tôi bắn vào nhé. Sinh con cho tôi, được không?"

"A... A... Sinh... Sinh con... A... Quá sâu... A..."

Bạch bạch bạch bạch.. Tiếng thân thể va chạm liên tục vang lên trong căn phòng lớn, Tạ Dĩnh Thanh bị địt chỉ có thể rên ri ân ân a a, Trương ảnh đế vùi đầu đụ địt.

Trương Minh Hiên địt tử cung một hồi lâu, cuối cùng lưu luyến mà bắn toàn bộ vào lồn dâm.

Từng đợt tinh dịch nóng hổi như rửa sạch thần kinh chính mình, Tạ Dĩnh Thanh cũng tới cao trào, từ sâu lỗ lồn trào ra một cỗ nước dâm.

Trương Minh Hiên rút gậy thịt ra, nhìn tinh dịch vừa mới bắn của mình hòa cùng nước dâm của Tạ Dĩnh Thanh, chảy ra từ lồn non, cặc lớn lại như muốn cứng lên.

Bất quá lí trí vẫn chiến thắng dục vọng, nghĩ cho Tạ Dĩnh Thanh là lần đầu tiên, sau ngày thời gian còn nhiều.

Tạ Dĩnh Thanh sau cao trào vẫn còn mơ hồ, cơ thể vô cùng mỏi mệt: "Tắm cho em nhé?"

"Hưm... Không cần... Em mệt.""

"Vậy sáng mai tắm. Chúng ta vào phòng khách ngủ đi." Trương Minh Hiên bọc Tạ Dĩnh Thanh trong chiếc chăn bông sạch sẽ rồi bế cậu vào phòng dành cho khách.

Sáng hôm sau.

Tạ Dĩnh Thanh tỉnh dậy trong lồng ngực Trương Minh Hiên, nhìn bản than

Tạ Dĩnh Thanh tỉnh dậy trong lồng ngực Trương Minh Hiên, nhìn bản thân trần trụi, hạ thân dính nhớp, kí ức hôm qua chậm rãi quay về.

Đầu cậu như muốn bốc khói. Tạ Dĩnh Thanh tay chân luống cuống vội rút khỏi vòng tay Trương Minh Hiên, vừa định xuống giường chạy trốn, một cơn đau nhói từ thắt lưng truyền đến.

Gạt người!! Là ai nói làm một đêm sau đó buổi sáng còn có thể đại chiến 300 hiệp. Tạ Dĩnh Thanh cuối cùng ý thức được truyện người lớn mình viết một chút cũng không khoa học, hối hận không thôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net