Chương 46: Ấn ký H+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trình Cẩn chưa từng gặp trực tiếp một cuộc bạo động nào, chỉ đọc qua báo, nhưng bạo động thường diễn ra ở những tinh cầu rất xa nên cậu cũng không để ý lắm, cũng không hiểu nỗi tại sao người ta lại rảnh rỗi mà đi gây chiến với người lạ.

Nhưng những hình ảnh máu me vẫn khiến cậu thấy rất sợ, Lục Đào vừa nói đến bạo động, Trình Cẩn đã nghĩ ra mấy viễn cảnh kinh dị, cơ thể căng chặt: "Tại, tại sao lại xảy ra bạo động?"

Lục Đào mở trí não, trong vài phút đã hiểu được tình hình, nói: "Tinh cầu Nhật Chiếu thịnh hành một loại tôn giáo, toàn dân đều là một phần trong đó, nhưng vào một trăm năm trước bọn họ chia Thiên Thần giáo thành phe phía đông và phe phía Tây, hai bên liên tục đề cử giáo chủ, nhưng gần một năm sau, bởi vì một số việc mà hai bên không chịu trách nhiệm, cho nên xảy ra náo loạn."

Trình Cẩn lo lắng hỏi: “Cuộc bạo động lúc nãy có lớn không?”

Lục Đào nhìn chằm chằm trí não một lúc mới nói: "Không lớn, em đừng lo lắng." Anh tắt trí não đi, "Em đi tắm đi, khoảng hai ngày sắp tới chúng ta đừng ra cửa, khách sạn này rất an toàn."

Trình Cẩn thoáng thở phào, nhưng vẫn có chút thắc mắc, cậu chần chờ một chút, nhưng vẫn hỏi: "Ông xã... Anh không định nhúng tay sao?"

“Tinh cầu đế quốc đã phái một đội viện binh đến xử lý, anh đang trong kỳ nghỉ phép, không cần phải ra mặt."

Nghe được chồng trả lời, Trình Cẩn cảm thấy hơi kỳ quái.

Tuy thời gian ở cạnh chồng không nhiều lắm, nhưng bởi vì quá yêu nên Trình Cẩn thường xuyên thu thập tin tức về chồng, cuộc chiến nào Lục Đào tham gia, thành tựu của Lục Đào, cậu đều rất rõ, cậu nhớ rõ, công việc Lục Đào làm, hơn một nửa là làm việc của người khác.

Thật chất đó không phải là nhiệm vụ của thượng tướng, nhưng đụng trúng anh thì anh sẽ nhúng tay vào. Gặp phải chuyện xấu, anh sẽ ra tay giúp đỡ.

Từ trước tới nay, Lục Đào không phải dạng người thích khoanh tay đứng nhìn.

Mà chồng bây giờ lại có bộ dáng thờ ơ, hẳn là... Chuyện này cũng không quá nghiêm trọng nhỉ.

Trình Cẩn rơi vào trầm tư.

Lục Đào thấy vợ không nhúc nhích, duỗi tay nhéo má cậu, nở nụ cười xấu xa, "Sao đây, còn không muốn tẩy dịch của ông xã ra sao? Hay muốn ông xã tẩy cho em?"

Bị chồng trêu làm Trình Cẩn không rảnh để suy nghĩ miên man nữa, hai má tròn đỏ lên, có chút ngượng ngùng nhưng đầy mong chờ nhìn chồng.

Lục Đào ôm cậu lên, hôn xuống một cái, "Muốn anh tẩy cho em sao?"

Trình Cẩn nhẹ nhàng gật đầu.

Lục Đào đặt một căn phòng rất lớn, phòng tắm cũng là loại to rộng xa hoa, bồn tắm mát xa cực lớn, hai người ngồi vào vẫn rất thoải mái.

Trình Cẩn bị lột vỏ được đặt vào bồn nước ấm, đối diện là chồng đang thỏa thân, cậu vẫn thấy ngượng, hai chân chậm rãi mở ra, thật ra là bị Lục Đào nhắc nhở nhiều lần mới phải mở, lộ ra phần thịt phiếm hồng do bị ma sát liên tục ở đùi.

Huyệt nhỏ ướt nhẹp, ngón tay luồn vào, bên trong toàn là chất lỏng dính nhớp. Lục Đào dùng hai ngón tay banh hậu huyệt ra, rất nhanh tinh dịch màu trắng liền chảy ra, một màn dâm mĩ. Đôi mắt Lục Đào tối sầm lại, thấp giọng nói: “Thật đẹp.”

Trình Cẩn quỳ trong bồn tắm, sắc mặt đỏ bừng, nhỏ giọng nói: “Ông xã đừng nói nữa…”

Lục Đào liền cười, còn liếm lên vành tai cậu, thấp giọng nói: “Làm tình trên xe có cảm giác ra nào? Có sướng không?"

Trình Cẩn xấu hổ đến muốn bịt tai, nhưng lại luyến tiếc thanh âm của chồng, bị trêu vài lần mới nhỏ giọng đáp: "Sướng." Lại e lệ ngượng ngùng dùng cặp mắt ngập nước nhìn chồng: "Cùng với ông xã, làm ở đâu cũng thấy sướng."

Lục Đào đang muốn rửa sạch tay, nghe vợ nói vậy liền tiếp tục cắm vào, ma sát tràng đạo non mềm, thấp giọng nói: "Bảo bối của anh không ăn đủ, nên mới dụ dỗ ông xã sao?"

Trình Cẩn ngượng ngùng thừa nhận, một chút cũng không thèm phủ nhận, bộ dáng yếu đuối này đúng là rất chọc người. Động tác của Lục Đào càng trở nên mạnh bạo hơn, hai ngón tay giống như lúc làm tình tiến vào rồi rút ra, tiếng nước nhóp nhép vang lên.

Lục Đào thấp giọng nói: “Chờ anh đút cho em, lúc về cũng sẽ đút thêm cho em." anh hôn lên môi Trình Cẩn, "Bắn cho em thật nhiều rồi sinh cho anh một đứa."

Trình Cẩn bị anh trêu chọc mà run người phát, cổ họng tràn ra âm thanh rên rỉ ngọt lịm, bàn tay đã biết cách sờ vào dương vật lớn của anh, cảm nhận được nhiệt độ nóng phỏng tay nhưng lại luyến tiếc không muốn thả ra.

Ở cao lầu làm tình là một loại trải nghiệm mới lạ, đặc biệt là trước lớp tường kính. Trình Cẩn nằm lên thảm lông mềm mại, cặp mông trắng nõn tròn trịa đang rất muốn được cắm vào. Ánh mắt cậu mê ly nhìn hàng tỉ ngọn đèn dầu phía xa ca, cảm thấy vừa thẹn vừa hưng phấn, đặc biệt làm trước tường kính có thể phản chiếu được thân ảnh Lục Đào.

Chồng cậu vừa cao lớn lại còn anh tuấn, ngũ quan hoàn mỹ, yết hầu nhìn vào chỉ thấy gợi cảm, cơ bắp chắc nịch, lúc làm tình còn tỏa ra tia mê loạn. Trình Cẩn có thể nhìn rõ Lục Đào yêu thích thân thể cậu nhiều ra sao, bàn tay to rộng giữ eo cậu, côn thịt to dài ma sát cửa huyệt, sau đó nhẹ nhàng đỉnh vào, hòa thể cùng cậu.

“Thoải mái… Thật thoải mái…” Trình Cẩn thoải mái đến mức nước miếng chảy ra, đầu ngực đỏ hồng thẳng đứng, thân thể càng thêm phần gợi cảm. Nhưng cậu lại lo, lo rằng ai đó sẽ nhìn thấy cả hai trong tình huống này, nếu như bị phát hiện...

Hậu huyệt khẩn trương co rút, hút dương vật thật sâu, Lục Đào duỗi tay đánh lên mông Trình Cẩn, đánh đỏ một mảng thịt, thấp giọng nói: “Thả lỏng một chút, bảo bối muốn kẹp hư ông xã sao?"

“Ô… Không kẹp hư ông xã…” Trình Cẩn nỗ lực thả lỏng thân thể, vừa mới thả lỏng, nam nhân kia lại xấu tính đỉnh mạnh vào, làm cậu phải thét ra một tiếng, bụng nhỏ run rẩy đến đáng thương.

“A ha… ông xã chậm một chút… Ô ô… Tiểu huyệt muốn hư rồi…” nhưng lại ăn rất sung sướng, Trình Cẩn cũng không nhịn tiếng rên của mình nữa, vì cậu biết, càng kêu chồng sẽ càng hưng phấn, chồng sẽ làm cậu thật mạnh, sẽ càng thỏa mãn.

“Sẽ không hư, tiểu huyệt của bảo bối chỉ là rất tham ăn thôi." Lục Đào đè lên eo cậu, đẩy mông cậu cao hơn, dương vật kịch liệt đỉnh lộng, đem dương vật đút cho tiểu huyệt đỏ hồng, quy đầu còn rất hay cọ vào tuyến tiền liệt của Trình Cẩn, làm cậu chảy thêm thật nhiều dâm dịch.

Lúc đâm vào khoang sinh sản, cả người Trình Cẩn mềm nhũn, hai chân không trụ nỗi, dâm dịch tràn ngập, lúc Lục Đào mạnh mẽ đâm vào, Trình Cẩn liền bắn ra.

Lục Đào còn chưa bắn, nhưng anh lại dừng lại, cúi xuống, tạo dấu đỏ lên người Trình Cẩn. Bàn tay lướt qua từng tấc da thịt của cậu, sờ đến eo lại cọ cọ vài cái, đột nhiên nói: "Hình xăm lần trước bị tắm trôi hết mất rồi, thật tiếc."

Trình Cẩn đỏ mặt, nhỏ giọng nói: “Cái, cái đó chỉ dùng được một lần thôi…”

Lục Đào nhìn chằm chằm cậu, đáy mắt giống cất giấu một ngọn lửa, “Vậy làm một cái vĩnh cửu, được không?”

Trình Cẩn sửng sốt một chút, “Cái, cái gì?”

“Đương nhiên là bé cún dâm đãng của ông xã rồi.” Lục Đào hôn lên môi cậu, dục vọng chiếm lúc này là mười phần, "Tạo dấu ấn liên quan đến ông xã trên người em, có được không?”

Xăm hình là loại nghệ thuật Trình Cẩn chưa từng tiếp xúc qua, cậu biết đây là nghệ thuật đã có từ thời xưa, dùng kim tiêm đâm lên da thịt, bây giờ cũng vẫn như vậy, người được xăm phải trải qua một tí đau đớn mới có được thứ mình muốn.

Trình Cẩn là loại người sợ đau, lúc trước chỉ cần ai nói món nào gây đau đớn, cậu sẽ né ngay. Nhưng bây giờ chồng đang hỏi, cậu sẽ vứt đi sợ hãi mà gật đầu.

Lục Đào cười thõa mãn nhìn cậu, hỏi: “Sẽ không hối hận chứ?”

Trình Cẩn vội vàng lắc đầu, “Không hối hận.”

Hiển nhiên Lục Đào đã sớm chuẩn bị rồi, vào ngày hôm sau anh đi ra ngoài, tới chạng vạng mới về, còn mang theo một bộ dụng cụ xăm hình. Trình Cẩn kinh ngạc, "Anh tự đem tới sao?"

“Bằng không thì anh lấy ở đâu ra?” Nam nhân nhìn chằm chằm cậu, quả thực trông như muốn đem cậu ra ăn tươi nuốt sống luôn, “Em nghĩ anh sẽ để tên nào khác đụng vào người em, xem thân thể của em à?"

Trình Cẩn đỏ mặt lắc đầu, hôn lên môi chồng lấy lòng, “Anh làm được sao?”

“Hôm nay anh có học một ngày, đại khái cũng không khó lắm.” Lục Đào lại nói: “Em đừng sợ, tinh cầu Nhật Chiếu có một loại thuốc gây tê, bôi lên da sẽ không thấy đau, cho nên trước khi thuốc tê hết hiệu lực, em sẽ không thấy đau."

Trình Cẩn nhìn bộ dụng cụ xăm hình, trong lòng có lo lắng nhưng vẫn cảm thấy may mắn vì dòng kia xăm đằng sau, cậu sẽ không đọc được. Cậu thay đồ, cởi quần lót ra, leo lên ghế sô pha nằm phơi mông.

Quá trình xăm không tính là đau, như lời Lục Đào nói, thuốc gây tê có công dụng rất tốt, mảng da thịt kia của Trình Cẩn chẳng có cảm giác gì, cậu nằm trên sô pha được một lúc là ngủ thiếp đi.

Cũng không biết qua bao lâu, cậu bị một chút cảm giác đau đớn làm bừng tỉnh, lúc lấy lại được tỉnh táo, cảm giác này càng rõ ràng, Trình Cẩn đang muốn di chuyển, Lục Đào đã giữ eo cậu lại, thấp giọng nói: “Đừng nhúc nhích, ngoan nào, còn một chút nữa thôi là hoàn thành rồi.”

Trình Cẩn liền cắn môi nhịn xuống, nhẫn nhịn cơ đau, cả người thấm đẫm mồ hôi, Lục Đào liền chú ý, thò đầu lên hôn cậu, dùng đầu lưỡi quấy loạn trong khoang miệng nhỏ, thấp giọng nói: “Một tí nữa thôi, bảo bối ngoan.”

“Em nhịn được.” đúng là Trình Cẩn nhịn được, cậu tưởng tượng đến khi ấn ký của chồng trên người mình, trong miệng như có vị ngọt của đường. Gần mười phút sau, cậu nghe Lục Đào nói "Xong rồi." cả người mới thả lỏng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net