Chương 54: Phim khiêu dâm - Anh trai H+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Video call bị tắt, màn hình trước mặt biến mất, Ngạn Thất cúi đầu nhìn nam nhân đang không ngừng run rẩy dưới thân, thấp giọng cười: "Em trai bảo bối của anh không chịu tin tôi và anh đang làm chuyện này. Nếu như cậu ta biết sự thật, không biết sẽ như thế nào nhỉ, tôi rất mong chờ à nha."

Da thịt trắng nõn của Trình Húc bóng loáng, mặt anh đang đỏ bừng thì lại chuyển trắng, môi bị cắn quá mạnh mà lưu lại dấu răng, da môi bong tróc hết cả lên, cổ tay bị nam nhân giữ chặt hiện ra một vòng đỏ chói, trí não đeo trên tay không biết đã bị ném đi đâu rồi, cặp mông tròn thì đang dính chặt vào bụng của nam nhân, hậu huyệt bị kéo căng đến cực độ, vì ngậm lấy tinh khí thô to.

Nơi kết hợp nổi lên một vòng bọt trắng đục, vô cùng dâm mĩ, mông bị véo in rõ dấu tay, vừa gợi cảm vừa dâm dục.

Trán của Trình Húc lấm tấm mồ hôi, mái tóc ướt sũng, lồng ngực phập phồng thở dốc, rõ ràng là do bị kích động vì chuyện vừa rồi nên vẫn chưa hoàn hồn.

Ngạn Thất buông lỏng cổ tay anh, dáng vẻ vừa ôn nhu vừa cợt nhả, "Em trai của anh đổ oan cho tôi, tôi của bây giờ đang làm tình cũng vì bị anh câu dẫn chứ đâu phải do tôi biến thái đâu."

Trình Húc nhắm mắt, thả lỏng cơ hàm đang cắn chặt, nhỏ giọng nói: "Tôi không hề câu dẫn cậu..."

"Mặc áo sơ mi trắng đi vào phòng đánh thức tôi mà nói không câu dẫn à, thế thì là gì?"

Ngạn Thất vui vẻ dùng ngón tay chơi đùa đầu ngực anh, nơi đó bị mút ngày mút đêm dẫn đến sưng to, nhô ở mức độ mà đàn ông bình thường không đạt được, màu sắc đỏ ửng, như một quả cherry mọng nước.

Ngạn Thất kéo cánh tay của anh lên, dương vật thô to rút ra, xoay anh về tư thế chính diện, hắn cúi xuống ngậm một bên đầu vú Trình Húc, một lần nữa đỉnh dương vật vào sâu trong hậu huyệt mềm mại nóng bỏng.

Dương vật thô to mạnh mẽ đút vào, hậu huyệt vừa mới được tha cho vài giây lại bị lấp đầy một lần nữa, đường gân gồ ghề cọ xát vào thịt huyệt mẫn cảm khiến Trình Húc khẽ rên rỉ.

Đáy mắt Trình Húc hiện lên ánh nước, ngũ quan vẫn ôn nhã, nhưng không còn giống với vị sếp lớn ngày trước nữa mà thỉnh thoảng lại lộ ra vài phần chán nản.

Tâm trí anh gục ngã một phần là do thay đổi sau khi Trình gia phá sản, còn một phần khác chắc chắn là do tên điên này gây ra.

Trình Húc mặc tên điên bú mút đầu ngực của mình, dùng chất giọng khàn nói: "Không cho phép, không cho phép cậu nói chuyện này với Tiểu Cẩn, nếu cậu... cậu vừa nãy thật sự để cho em ấy nhìn thấy chúng ta... tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu..."

Ngạn Thất ngậm chặt, kéo căng đầu vú trong miệng sung sướng mới nhả ra, giễu cợt, "Anh không bỏ qua cho tôi như thế nào?"

Hắn ghé vào tai Trình Húc, thấp giọng nói:

"Phải biết rằng, nếu không phải tôi tốt tính giúp đỡ thì cả thể giới có lẽ đã xem phim khiêu dâm anh đóng rồi, anh nghĩ xem cậu em trai của anh có biết không? Tiêu đề bộ phim sẽ là: 'Con cả của phú hào giàu có nhất một thời kịch liệt sung sướng sau phá sản', nghe thật hấp dẫn nhỉ? Em trai của anh cho dù có ngoan ngoãn chăm chỉ thêu thùa thì cũng không chắc được có ai rảnh rỗi muốn đem phim của anh dâng cho cậu ta xem đâu nhỉ? Hay anh muốn viễn cảnh đó xảy ra?"

Mặt Trình Húc tái nhợt, thấp giọng nói: "Đừng nói nữa!"

"Thật ra cũng không sao, đợi em trai bảo bối của anh đến chất vấn tôi, tôi sẽ nói nguyên nhân khiến anh lựa chọn quay GV không phải là bởi vì không đủ tiền viện phí, vì dù sao cậu ta cũng đã đưa một hộp lam châu cho anh, bán đi hoàn toàn đủ để chi trả phí phẫu thuật của Trình Tranh, mà anh chọn đóng phim khiêu dâm là vì không nỡ bán đi hộp lam châu em trai thích."

Ngạn Thất nói đến đây, sắc mặt liền trở lên lạnh giá: "Cậu ta nghe rồi nhất định sẽ rất cảm động phải không? Tình anh em này đúng là khiến người khác cảm động, để giữ lại thứ em trai yêu thích, người anh nguyện ý bán đi thân xác của mình."

Hắn rút dương vật ra khỏi người Trình Húc, bước xuống giường, mở ngăn tủ, lấy ra một chiếc hộp.

Trình Húc nhìn thấy động tác này, sắc mặt thay đổi, từ "Đừng" vừa mới thốt ra, Ngạn Thất đã mở hộp ra.

Chiếc hộp không lớn, nhưng bên trong lại chứa đến ba trăm viên lam châu, vì là ban ngày, độ lấp lánh của nhưng viên châu này chỉ có thể dùng từ rực rỡ để hình dung.

Ngạn Thất như thấy phải thứ đồ dơ bẩn, nghiêng tay đổ ngược hộp châu, từng hạt từng hạt rơi lên người Trình Húc.

Những hạt lam châu lăn trên da thịt trắng nõn, lại lăn xuống ga trải giường, thậm chí trên mặt đất, rơi rãi xung quanh.

Ngạn Thất vứt chiếc hộp đi, leo lên giường, Trình Húc muốn trốn, nhưng vừa mới bò được vài bước, đã bị nam nhân áp chế rất dễ dàng.

Ngạn Thất cười sung sướng nói: "Không phải anh rất thích sao? Không phải anh rất trân trọng sao? Sao vậy? Tại sao lại muốn trốn?"

Hắn áp sát Trình Húc, giọng nói trầm thấp đầy từ tính, mang theo thứ gợi cảm chết tiệt khiến người nghe tê dại: "Món đồ quý giá như vậy, có lẽ chúng ta nên giấu kỹ một chút, giấu ở nơi phải thật bí mật, ví dụ như..."

Ngạn Thất cầm lên một hạt châu trơn bóng, đưa đến hậu huyệt mềm mại của Trình Húc, dùng đầu ngón tay đẩy nhẹ, hạt chặt bị ép đưa vào trong cơ thể Trình Húc.

"Nếu tôi đặt ở đây thì sẽ không ai có thể lấy đi mất được nữa rồi."

"Không..." đáy mắt Trình Húc ẩn nhẫn tia thẹn thùng cùng tức giận, anh vươn tay muốn móc hạt trân châu ra, nhưng lại bị Ngạn Thất khống chế.

Trong mắt hắn chứa hơi lạnh hung dữ, lại một lần nữa đưa dương vật đang trướng to của mình tiến vào lỗ nhỏ của anh.

Quy đầu vừa đỉnh vào, hạt châu trong hậu huyệt lập tức bị đẩy sâu xuống, hạt châu vô tình ma sát vào tuyến tiền liệt, khiến cả người Trình Húc mềm nhũn, không còn lực để chống cự, ngay cả thắt lưng cũng nhão nhẹt, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào.

Ngạn Thất nghe đến hưng phấn, vừa dùng lực cắm vào vừa nói: "Ăn hạt châu mà em trai bảo bối thích nhất, lại còn hưởng thụ như vậy, nếu để cậu ta biết được, hình tượng người anh siêu tốt của anh sẽ bị huỷ hoại."

Viên châu được đỉnh đến chỗ sâu nhất, bên trong ẩm ướt trơn trượt, dưới sự đỉnh nhập của Ngạn Thất, hạt châu còn đảo lộn mấy vòng, bị chèn ép lăn quanh vách thịt, lúc ma sát đến điểm mẫn cảm lại mang đến cho Trình Húc một loại khoái cảm khó tả.

Ngạn Thất nhìn dáng vẻ đó của anh liền cảm thấy hưng phấn, tiếp tục nói:

"Từ ngày anh ký thoả thuận với tôi, tôi đã đưa tiền cho anh chuộc lại hộp châu rồi mà, nhưng sao anh lại không đem hộp châu này cho cậu ta?"

Hắn cắn lên vành tai Trình Húc, ý tứ dịu dàng khó nói, "Có phải là vì anh nghiện ăn rồi không, nên không nỡ trả lại? Còn nhớ lần trước anh nuốt được bao nhiêu hạt không?"

Trình Húc vừa xấu hổ vừa bực tức, nước mắt chảy ra, dù có cố gắng dãy dụa tới mấy thì một chút anh cũng không thể địch nổi khí lực của Ngạn Thất, chỉ có thể bị cưỡng ép chịu đựng.

Ngạn Thất không chịu dừng, tiếp tục nói: "Tôi nhớ là năm mươi hạt phải không?"

Cuối cùng Trình Húc không nghe được nữa, khàn giọng gào lên: "Câm miệng!"

"Anh thật tham ăn à nha, năm mươi hạt châu em trai anh thích nhất, toàn bộ đều nhét vào trong lỗ huyệt của anh, sau đó là từng hạt từng hạt bị nhả ra, cái hình ảnh đó... cứ vài ngài tôi lại nhớ đến."

Ngạn Thất cười lớn: "Có phải bởi vì như vậy, nên anh mới xấu hổ không dám trả hạt châu cho em trai? Vậy thì sự khổ cực của anh, lại là công cốc rồi? Cái tên ngốc đó đến hôm nay vẫn không biết, anh vì thứ sở thích ngu ngốc của cậu ta mà phải hy sinh tới vậy."

"Câm miệng! Câm miệng!"
Trình Húc xấu hổ hét toáng.

"Cậu ta có loại mị lực gì mà có thể khiến anh phải hy sinh đến mức này?" Ngạn Thất nói đến đây, đôi mắt khôi phục lại ánh nhìn hung dữ, rất tức, rất giận, rất ghen tị.

"Cậu ta là đồ vô dụng trong não chỉ chứa toàn bã đậu! Trừ khuôn mặt có thể nhìn ra thì không có cái gì tốt đẹp, dựa vào đâu nhận được nhiều sự yêu thương và quan tâm của anh đến như vậy? Anh thậm chí còn nguyện ý vì cậu ta mà bán mình!"

Vấn đề hắn quan tâm nhất chính là vấn đề này: "Hơn nữa còn không phải là vì lý do đặc biệt quan trọng nào mà chỉ là vì một hộp hạt châu vô dụng!"

Ngạn Thất vừa nghĩ đến, nếu công ty không phải do mình mở hay hôm đó hắn không có nhã ý đến phim trường xem thử, thì Trình Húc nói không chừng đã quay xong phim rồi!

Đến bây giờ hắn vẫn nhớ như in những gì xảy ra vào ngày hôm đó.

Vốn dĩ hắn không có ý định đến phim trường nhưng vì có việc gần đấy nên mới đến thăm ban.

Trình gia chủ yếu là tập trung kinh doanh năng lượng, mà lúc Trình Tranh lập nghiệp, là lúc cả thế giới đang ưa chuộng tiêu thụ nguồn năng lượng mới, ông ta có tầm nhìn xa và nhạy bén, vì vậy đã kiếm được rất nhiều tiền, sau đó là trở thành người giàu nhất thế giới.

Ngạn Thất có cơ nghiệp gia đình, hắn không muốn đi lính, vì vậy lúc mười mấy tuổi đầu đã bắt đầu lập chuỗi công ty riêng, đa số là về ngành dịch vụ ăn uống và nhu cầu thiết yếu hàng ngày.

Công ty chuyên quay phim khiêu dâm duy nhất trên tinh cầu đế quốc này là do hắn thành lập.

Tỷ lệ sinh đẻ trên tinh cầu đế quốc ngày càng giảm mạnh, các quan chức cấp cao không muốn nới lỏng chính sách định cư nên đã khuyến khích dân bản xứ sinh thêm con.

Ngạn Thất mượn chính sách này để phát triển công ty điện ảnh hành động ngầm này, thậm chí còn bán cho các tinh cầu khác.

Mà xem phim do quý tộc của tinh cầu đế quốc đóng, rõ ràng nhận được rất nhiều sự quan tâm vì vậy những bộ phim của hắn sản xuất được tiêu thụ rất tốt.

Sau khi hắn đến phim trường, phụ trách viên nhìn hắn với ánh mắt đầy ngạc nhiên, sau đó là hào hứng chào hỏi: "Ông chủ, cậu mới đến sao? Hôm nay diễn viên của chúng ta là hàng cao cấp có danh có tiếng, bộ phim ra mắt lần này, nhất định sẽ bán chạy! Người người nhà nhà đều sẽ mua! Tiền thưởng cuối năm cho nhân viên không cần phải lo lắng nữa rồi."

Ngạn Thất không quan tâm, vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh, "Hàng cao cấp nào? Cô gái dân bản xứ nào bán thân sao?"

Đến đây quay phim không nhất thiết đều là những người bị ép đến đường cùng, cũng có người có sở thích phóng đãng, có người cuồng dâm kỳ quái thích được người khác quay cảnh mình làm tình sau đó được người khác xem, cũng có một số người hoàn toàn là đến để tận hưởng sung sướng, bởi vì bọn họ có chế độ sống đặc biệt, nếu có quý tộc nào muốn quay phim nhưng không bằng lòng để lộ mặt, công ty có thể chuẩn bị một mặt nạ để che mặt, rồi dùng mánh khoé, phim vẫn sẽ bán rất chạy.

Tất nhiên, vẫn có những trường hợp đặc biệt, ví dụ như ngôi sao khiêu dâm nổi tiếng nhất Lier, chính là người của gia tộc Hugh một trong mười gia tộc bản xứ, là cậu chàng giới tính H nổi tiếng, dung mạo vô cùng xinh đẹp, dáng người chuẩn, vừa trắng vừa mềm, eo thon, mông đầy đặn, lỗ nhỏ vừa xinh đẹp vừa chặt khít.

Mỹ nhân như vậy, vốn dĩ là đối tượng được nhiều thanh niên ưu tú cầu hôn, nhưng cậu ta lại là một tên dâm dục, thích để lộ cơ thể xinh đẹp của mình, vì vậy lựa chọn vào con đường đóng phim nhựa.

Hơn nữa cậu ta còn muốn lộ mặt, không hề muốn dấu diếm danh tính, đời sống ăn chơi cởi mở, ngay cả khi không quay phim ở công ty, cậu ta cũng sẽ đăng tải vài clip khiêu dâm trang trang mạng xã hội.

Thu hút được hàng triệu fan khắp nơi trên thế giới, mỗi lần ra phim đều bán rất cháy hàng.

Ngạn Thất cho rằng là phụ nữ là vì sau khi qua khảo sát, nam nhân trên toàn thế giời vẫn thích nhất các loại phim khiêu dâm do phụ nữ đóng.

Nhưng họ lại không tìm ra được cô nào bạo dạng, bây giờ có mấy người hot, nhưng chất lượng đối với Ngạn Thất đều rất bình thường, dù sao bọn họ cũng chẳng phải là quý tộc hay dân bản xứ.

Vì vậy khi nhìn phụ trách viên hào hứng hắn mới hỏi như vậy.

"Không phải là phụ nữ, cũng không phải là quý tộc."

Phụ trách viên vẫn rất cao hứng.

Ngạn Thất cũng có chút hiếu kỳ: "Vậy là ai?"

"Là một người cậu sẽ không bao giờ nghĩ đến." ông cao hứng đến mức xoa tay, "Là con trai của phú hào giàu có nhất trước đây, Trình Húc."

Vẻ mặt lãnh đạm của Ngạn Thất khi nghe đến cái tên này nhất thời trở lên kinh hoảng: "Ông nói là ai?".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net