Chương 55: Phim khiêu dâm - Anh trai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc dù chỉ là một công ty sản xuất phim khiêu dâm, nhưng diện tích tổng của Lover studio rất lớn, phong cách khác biệt, phim trường đa dạng, chỗ này thì có phòng thạch anh hy lạp, chỗ kia thì có túp lều tranh hai quả tim vàng, từ bối cảnh đến đạo cụ tất cả đều phải ưu tiên tính chân thật.

Phim khiêu dâm do chính công ty Ngạn Thất sản xuất được phân theo các cấp độ khác nhau.

Cấp A chủ yếu tập trung về nội dung, kịch bản phim tình cảm, không lộ những bộ phận nhạy cảm mà thường chú ý đến diễn xuất hơn, xếp vào loại phim khiêu dâm có che.

Cấp S là phim khiêu dâm đàng hoàng, chỗ nào cũng lộ, công ty hắn tập trung sản xuất loại phim này hơn.

Phim cấp S lại được phân thành hai loại là AV và GV, AV do nam nữ đóng, GV thường là nam và nam giới tính H đóng, mặc dù có phim do một cặp nam bình thường đóng, nhưng chính phủ không ủng hộ về phương diện đó, dù sao nó cũng chẳng thể làm gia tăng tỷ lệ sinh đẻ, vì vậy loại phim này ít được mở máy.

Thể loại Trình Húc quay chính là GV. Không phải bởi vì tính hướng của anh khác biệt, mà thực tế, Trình Húc là biết giữ mình trong sạch, trong bốn mươi năm cuộc đời, anh qua lại với rất ít với phụ nữ và nam giới tính H, tất nhiên anh có trải qua hoan ái, nhưng không biết có phải do ham muốn tình dục của bản thân quá ít hay không mà đôi bên không quá mặn nồng, sở thích của anh là văn học cổ điển và âm nhạc cổ điển.

Thời gian rảnh phần lớn Trình Húc đều dùng cho việc đọc sách cổ.

Ba có giục anh sớm kết hôn, bản thân Trình Húc cũng cố gắng tìm một đối tượng phù hợp, nhưng mỗi lần dẫn về nhà đều thấy em trai không thích lắm, vì vậy anh đành khéo léo giải thích cho đối phương sau đó là chia tay, bởi vậy nên mới đến cái tuổi này rồi nhưng anh vẫn chưa lập gia đình.

Sau khi phá sản, đối mặt với mức phạt khổng lồ, gia sản tiêu tan, ba lại phát bệnh. Cậu em không hiểu chuyện cũng học được cách trưởng thành, biết đem nhưng thứ mình yêu thích bán đi, những việc đó Trình Húc đều để hết ở trong lòng, anh cảm thấy rất khó chịu, nhưng cũng chỉ bất lực.

Mãi cho đến khi Trình Cẩn đưa hộp lam châu cậu yêu thích nhất đưa cho anh đem bán, Trình Húc mới hạ quyết tâm.

Nguyên nhân chính dẫn đến phá sản là do Trình Húc quá tự tin vào kế hoạch mình đặt ra.

Mặc dù đã lường trước được rủi ro nhưng anh vẫn cố chấp làm, không ngờ cuối cùng hậu quả anh phải gánh chịu lại liên luỵ đến em trai, ngay cả thứ đồ yêu thích nhất Trình Cẩn cũng đem bán.

Khi Trình Húc nhắm mắt hồi tưởng, nhớ đến ánh mắt phấn khích của Trình Cẩn khi lần đầu anh đưa hộp lam châu cho cậu, anh biết em trai của mình là người có mới nới cũ, nhưng đối với hộp châu này cậu luôn luôn trân trọng.

Bất luận là thế nào, Trình Húc cũng phải giữ lại được thứ mà em trai yêu thích nhất!

Sau khi quyết tâm, Trình Húc quyết định đến công ty này, đây là sự lựa chọn cuối cùng của anh.

Con nhà giàu quả thật có rất nhiều người được gọi là "bạn bè" tốt, ngày đó anh muốn thứ gì thì chỉ cần mở miệng, tự nhiên sẽ có người dâng đến, nhưng khi rớt từ trên cao xuống, lúc cầu cứu, ai ai cũng cự tuyệt, nếu không phải là cự tuyệt thì cũng là bố thí.

Trình Húc không hề ngạc nhiên với cái kết quả này, dân cư trên tinh cầu đế quốc là như vậy, cần phải có kỷ luật và quy tắc riêng thì mới có thể tồn tại ở đây.

Trong mắt họ, Trình Húc đã đánh mất cái tư cách để làm bạn. Dù cho trình độ học vấn cao đến đâu hay năng lực xuất chúng của mình có tốt đi chăng nữa, thì anh cũng chỉ có thể lựa chọn con đường này.

Những người đã phạm luật trên tinh cầu đế quốc chủ yếu chỉ có thể làm những công việc phổ thông với mức lương thấp bé, mức lương nhận được tuyệt đối không thể cứu Trình Tranh thoát khỏi thần chết, chỉ có ở đây mới có thể.

Khi Trình Húc đến phỏng vấn, phụ trách viên vừa nhìn thấy anh đã bắt đầu suy tư, còn có chút gì đó như là đang nhạo báng.

Ánh mắt như này trong một năm nay Trình Húc đã thấy rất nhiều, sớm thành quen, vì vậy anh không để tâm.

Trình Húc bình tĩnh trả lời phỏng vấn, nói ra nguyên nhân mình chọn quay phim khiêu dâm, giống như đến đây không phải là để bán thân mà chỉ là bàn việc hợp tác thông thường.

Phụ trách viên thản nhiên lướt qua tài liệu do anh đưa tới, nói với giọng điệu thiếu tôn trọng, "Đến công ty chúng tôi quay phim, Trình tiên sinh à, tuổi tác của anh có vẻ đã hơi quá rồi, vóc dáng chưa đủ để gọi là quá đẹp, mặc dù chiều cao cũng được nhưng có lẽ không có nhiều cơ bắp?"

Trình Húc bình tĩnh, thậm chí còn ôn hòa đáp, "Tôi có tập thể dục, mặc dù cơ bắp của tôi không nhiều lắm, nhưng vóc dáng thì không có vấn đề gì. Tuổi thọ con người hiện tại đã đạt đến một trăm ba mươi, nghiêm túc mà nói, tôi chưa bước vào hàng ngũ trung niên vì vậy có lẽ tôi vẫn đủ tiêu chuẩn."

Ban đầu thái độ của phụ trách viên đối với anh chỉ có coi thường, nhưng sau khi nghe anh nói, ông thu lại nét mặt cợt nhã vừa nãy, chuyển sang dáng vẻ chuyên nghiệp, giọng điệu cũng tốt hơn rất nhiều, "Đây thực ra cũng được... có điều Trình tiên sinh trước kia có lẽ đã xem qua phim của chúng tôi, diễn viên 1 của chúng tôi luôn ưu tiên chọn những người đàn ông có cơ bắp khoẻ khoắn, như vậy hiệu ứng thị giác người xem sẽ tốt hơn. Trình tiên sinh trông không thích hợp, nhưng nếu anh làm 0... hình như tôi nhớ anh không phải là giới tính H nhỉ?"

Kỳ thực trong lòng ông ta đã sớm sôi sục, Trình Húc là nhân vật có danh tiếng lừng lẫy, mặc dù đã im hơi lặng tiếng trong một năm, nhưng chỉ cần giữ được anh lại, bất luận là quay cái gì, doanh số nhất định sẽ phá hàng loạt kỷ lục!

"Tôi không phải là giới tính H." Trình Húc thẳng lưng, vai không quá rộng, nhưng chân lại rất dài, mặc quần tây có cảm giác cấm dục khó nói: "Tôi có thể chấp nhận sự sắp xếp của bên ông, miễn là công ty có thể trả cho tôi mức lương mà tôi muốn."

Phụ trách viên nhướng mày, "Anh có yêu cầu gì về mức lương sao?"

"Đúng vậy, tôi đang cần gấp một khoản tiền, vì vậy tôi hy vọng con số mà tôi yêu cầu có thể chuyển khoản hết một lần sau khi hai bên ký hợp đồng."

Giọng Trình Húc thanh nhẹ như tiếng suối chảy, "Tôi muốn có mười lăm vạn tệ."

Con số này không được xem là quá lớn, ít nhất cũng không doạ phụ trách viên kinh sợ, ông ta xoa xoa cằm, cố ý nói: "Giá mà Trình tiên sinh đưa ra rất cao à nha, kể cả diễn viên hot như Lier quay một lần cũng không lấy tới cái giá đấy đâu."

Trình Húc không hề hoảng, vẫn nói với giọng điệu bình thản: "Tôi không hề yêu cầu phí quay một lần, ông có thể tính thử, cần quay bao nhiều lần đủ với mức tiền ấy tôi sẽ quay bấy nhiêu."

Phụ trách viên trầm mặc một hồi mới nói: "Được, vậy tôi sẽ tính trước, nhưng anh yên tâm, chúng tôi là công ty chính quy có tiếng, nhất định sẽ không lừa dối anh."

Trình Húc cười nhẹ: "Tôi tin bên ông."

Phụ trách viên bảo anh ở một bên đợi, sau khi tính toán đầy đủ xong liền gọi Trình Húc qua, nói: "Tôi tính xong rồi, anh cần mười lăm vạn tệ vậy thì cần quay mười lăm tập phim, thời gian quay mỗi tập mất một ngày, khởi máy cách nhau khoảng một tháng."

Trình Húc im lặng nghe ông ta nói, sau khi phụ trách viên dừng câu, anh nói: "Vậy phí của mỗi một tập phim là một triệu đúng không?"

Phụ trách viên biết con số này không cao, đối với tinh cầu khác là một con số rất lớn, nhưng đối với tinh cầu đế quốc thì không tính là gì, hơn nữa công việc của bọn họ mang lại lợi nhuận rất cao, nếu Trình Húc thực sự kí hợp đồng, có lẽ mỗi tập phim đầu tiên thôi đã có thể bán được với giá mười lăm vạn tệ.

Nhưng nếu lòng không thấy hổ thẹn thì ông ta sẽ là không hổ thẹn, ông ta vô cùng điềm tĩnh cười cười: "Đúng vậy, anh không tính sai."

Trình Húc im lặng, dường như đang suy nghĩ kỹ càng.

Im lặng càng lâu, phụ trách viên càng sợ, dù sao người trước mặt cũng là hàng cao cấp, bất luận thế nào cũng không thể đánh mất anh.

Ngay khi ông vừa mới định giảm đi vài lần quay, Trình Húc đã mở miệng: "Được."

Việc ký hợp đồng diễn ra thuận lợi, hoàn thành trong vòng một tiếng đồng hồ, tài khoản của anh tăng thêm mười lăm vạn tệ.

Phụ trách viên nói với anh rằng thời gian khai máy sẽ là sáng hôm sau, Trình Húc rời khỏi Lover Studio.

Anh tìm một chiếc ghế dài, bật trí não lên, nhìn chằm chằm vào số dư tài khoản vài giây, rồi chuyển nó vào tài khoản của Trình Cẩn.

Ngay lập tức em trai yêu cầu gọi video call, cuộc gọi được kết nối, Trình Húc thấy mặt em trai.

Trình Cẩn rất xinh đẹp, trong xinh đẹp còn có phần dễ thương.

Dù cậu đã hơn hai mươi, nhưng Trình Húc vẫn nhớ rõ lần đầu mình gặp cậu.

Khi đó, Trình Cẩn vừa mới được sinh ra, Trình Húc thì đã mười lăm tuổi, ở cái độ tuổi mà đã biết hiểu chuyện, nghe mẹ sinh cho mình một đứa em trai, anh kích động chạy đến xem, vừa hay tiểu bảo bối lại mới thức giấc.

Nhỏ nhắn, trắng tròn, mềm mại, thơm tho, trông rất dễ thương!

Con tim Trình Húc bị nung chảy, anh đặc biệt yêu quý em trai của mình, thậm chí có thể nói cưng chiều quá mức.

Ba bận việc, mẹ mất sớm, em trai là cùng anh lớn lên, vì vậy anh càng yêu chiều cậu hơn, chỉ cần cậu thích cái gì là cho cái đó.

Cả cuộc đời này của anh, không quá để ý đến bản thân, mà là dành sự quan tâm đặc biệt đến em trai, khi biết cuộc hôn nhân của cậu không đem lại hạnh phúc sẽ cảm thấy đau lòng, biết cậu thích cái gì sẽ cố gắng mua cho bằng được... Tuy nhiên, đời người khó nói trước, gia đình họ vẫn đi tới bước đường cùng.

"Anh hai, anh bán hộp lam châu đi chưa?"

"Rồi."

Nhìn thấy nỗi buồn trong đáy mắt của Trình Cẩn khi mất đi thứ đồ mình yêu thích, dù vậy cậu vẫn cố gượng cười, tim Trình Húc đau như bị ai bóp chặt.

Trình Cẩn cười nói: "Đúng là anh hai lợi hại. Không như em, mấy món em đem đưa cho người ta bán đều lỗ hết. Nhưng không sao, đã đủ chi phí phẫu thuật cho ba ba rồi, bây giờ em chuyển qua cho bệnh viện."

Đợi chuyển xong, Trình Cẩn lại cười nói: "Anh hai, anh đừng lo lắng, cũng đừng làm việc quá nhiều, bây giờ em cũng đã đi làm thêm được rồi, mỗi tuần sẽ nhận được lương, có thể lo tiền thuốc men cho ba ba rồi."

Trình Húc cắn cắn môi thấp giọng đáp: "Anh xin lỗi."

Trình Cẩn sững sờ một chút, hai mắt cậu đỏ lên, "Anh hai, anh đừng nói vậy, em không chịu được đâu. Anh không có gì để phải xin lỗi em hết, trong lòng em, anh luôn là người anh trai tốt nhất, tuyệt vời nhất."

Hai anh em nói chuyện một lúc thật lâu sau mới chịu tạm biệt nhau, Trình Húc ngồi trên ghế, ngồi đến khi trời tối, sau đó mới đi bộ về chỗ mình sống tạm bợ.

Ngày thứ hai, anh đến công ty rất sớm.

Phụ trách viên đã đợi sẵn, nhìn thấy anh thì mỉm cười chào hỏi, đồng thời nhét cho anh ta một cuốn kịch bản đơn giản, "Chúng tôi đã lên kế hoạch rồi, Trình tiên sinh, lần đầu tiên quay phim, lựa chọn quay GV vẫn là tốt nhất."

Trình Húc dừng lại, sau đó nói: "Làm 0 sao?"

Phụ trách viên nói: "Đúng vậy, trước đây anh đã có kinh nghiệm ở phương diện này chưa?"

Trong đầu đột nhiên nhớ tới cái gì đó, Trình Húc chậm rãi lắc đầu đáp, "Không có."

Phụ trách viên nghe câu trả lời của anh, khóe mắt nhếch lên ý cười, "Tôi cũng đoán là anh chưa có kinh nghiệm, nhưng như thế mới tốt!"

Ông ta kích động bước vào bên trong, "Tiêu đề con trai phú hào giàu có nhất lần đầu tiên bị ép quay phim khiêu dâm, đến lúc đó nhất định sẽ bán rất chạy!"

Giọng ông ta không hề nhỏ, từng câu từng chữ Trình Húc nghe rất rõ ràng, cánh tay cầm kịch bản của anh trở nên cứng ngắc, thật lâu sau, khóe miệng mới giương lên một nụ cười gượng gạo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net