Chương 60: Lần đầu tiên - Anh trai H+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khái niệm về vấn đề trinh tiết của tinh cầu đế quốc không quá thoáng nhưng lại không hề bảo thủ, thân là con nhà quý tộc mà hai mươi tư tuổi đầu vẫn là trai tân thì đúng là nhục nhã, ai mà dám tin.

Trình Húc đương nhiên cũng không ngờ.

Biểu cảm kinh ngạc treo trên mặt anh Ngạn Thất có thể nhìn thấy được, hắn cáu kỉnh nói: "Tôi lại không tin anh dám tùy tiện với người khác, có gì phải kinh ngạc? Mẹ nó, cả đời này tôi chỉ muốn đụ chết mỗi anh thôi!"

Giọng hắn hùng hồn nhưng có thể nghe ra sự ngại ngùng. Để tránh biến Ngạn Thất từ xấu hổ thành tức điên, Trình Húc vội vàng cúi đầu xuống liếm dương vật to bự, được một lúc mới ngẩng đầu lên hỏi: "Chỉ cần liếm ướt là được sao?"

"Bà nó, lúc liếm anh đừng nói chuyện!" Ngạn Thất gầm một tiếng, da cổ đỏ chót, lại tiếp tục thúc dục, "Mau liếm tiếp đi!"

Trình Húc không dám nhìn hắn, chỉ có thể chăm chỉ liếm láp cây dương vật trước mặt.

Hiện tại là mùa hè, tinh cầu đế quốc có bốn mùa, đầu hè nhiệt độ rất cao, Ngạn Thất ở bên ngoài nửa ngày cơ thể ra mồ hôi, dương vật cũng có mùi, không nồng nhưng cũng không hiểu tại sao lại khiến nhịp tim Trình Húc đập nhanh.

Anh không giỏi chuyện giường chiếu, trước giờ cũng chưa từng ép buộc hay đòi hỏi đối tượng yêu đương cùng mình làm chuyện này nhưng anh từng gặp qua một cô gái rất đặc biệt, bạo dạng và nhiệt tình, vì vậy cũng có vài lần trải nghiệm qua.

Anh đã quên mất cách cô gái kia liếm cho mình là nhưng thế nào, tuy không có thiên phú nhưng đường đường là đàn ông con trai nên anh biết chỗ khiến đối phương cảm thấy kích thích, thoải mái nhất là ở đâu.

Quả cầu bay canh góc đẹp nhất, bắt trọn chiếc lưỡi phấn hồng đang cố gắng liếm láp dương vật thô to nổi gân tím, dịch thể dính lên mặt Trình Húc.

Ngạn Thất sướng đến thở loạn, vừa sướng vừa tức, nhịn không được nói: "Điêu luyện như vậy có phải là ngày trước anh từng làm cho người khác không?"

"Không có." Trình Húc đáp, "Người khác làm cho anh."

"Đm anh..." Ngạn Thất nhíu mày, đẩy Ngạn Thất xuống giường, tát mông anh một cái "Vểnh mông lên! Hôm nay tôi phải làm chết anh!"

Đọc bên reup vui không:)? Truyện chỉ trên mỗi .w-a-t-t-p-a-d. thôi, nếu nơi bạn đọc không phải là app .w-a-t-t-p-a-d. thì ăn chắc là bạn vui vẻ bên kẻ giả mạo gòi đóa. Về lại với tình yêu thật sự của các bạn đi.

Mùi vị đặc trưng của đàn ông vẫn ám lại trong miệng anh, Trình Húc nghiến răng, nhất thời không biết giữa việc bị tát mông hay bị ra lệnh, việc nào khiến bản thân cảm thấy nhục nhã hơn.

Anh chậm rãi nhếch cao mông, mở hai chân ra, huyệt hồng trơ trọi bị phơi bày.

Tốt thôi, cũng không phải bị đâm bởi người lạ.

Mặc dù bản thân phải nghe hắn sỉ nhục nhưng thực ra Trình Húc vẫn cảm thấy thoải mái hơn so với làm cùng người lạ, anh thấy vui vì đó là Ngạn Thất.

Làn da mịn màng lộ ra, anh rất biết bảo dưỡng cơ thể, sau một năm khổ cực, da thịt vẫn không hề thô ráp chút nào, chỉ là không còn đầy đặn như trước.

Nhưng may mắn là mông vẫn to tròn, da trắng như tuyết, dấu hằng vì bị tát nổi đỏ, khiến người ta càng nhìn càng hưng phấn.

Ngạn Thất phát hiện bản thân vậy mà phải nuốt nước miếng.

Thật ra đến chính hắn cũng không biết mình đã yêu người anh cách mình mười lăm năm tuổi đời này như thế nào, từ khi hiểu chuyện, hắn nhớ bản thân lúc gặp Trình Húc rất cao hứng, lúc gặp nhau ở các buổi yến tiệc, hắn sẽ chủ động chạy tới bắt chuyện với anh, còn cố tình gây náo loạn thu hút sự chú ý bởi vì Ngạn Thất phát hiện chỉ cần mình tức giận, anh sẽ dịu dàng an ủi mình, ngoại trừ một việc... là không được tranh cãi với Trình Cẩn, chỉ cần việc nào liên quan đến Trình Cẩn, Trình Húc sẽ biến thành ông anh thiên vị.

Ví dụ như một lần nọ, Ngạn Thất và Trình Cẩn không biết tại sao lại cãi nhau, còn làm lớn chuyện đến tai của bố mẹ hai bên.

Sau khi hỏi rõ nguyên nhân, Ngạn gia không hề để bụng cái gì, mấy ông anh ruột của hắn còn trêu hắn trẻ trâu, nhưng Trình Húc lại khác, anh nhẫn nại an ủi Trình Cẩn bất kể cậu ta đúng hay sai, anh ôm cậu ta vào lòng, kể chuyện chọc cười cậu ta, đem bánh ngọt cho cậu ta ăn, làm cậu ta vui vẻ thu là nét mặt xụ xị.

Ngạn Thất luôn âm thầm quan sát, bản thân hắn vừa ngưỡng mộ lại vừa ghen tị, chỉ muốn đá Trình Cẩn ra, chiếm giữ vị trí đó.

Trình Húc cũng ôn hòa với hắn, an ủi hắn, cho hắn bánh ngon, lần nào gặp cũng tặng quà nhưng Ngạn Thất thấy không đủ, vì Trình Húc cũng đối xử như vậy với đám anh ruột của mình.

Hắn muốn trở thành người đặc biệt nhất trong tim anh! Nhưng bản thân là con cháu Ngạn gia, việc làm em trai là chuyện nhảm không thể thực hiện, vậy thì chỉ có thể làm chồng anh mới hơn được tên ngốc Trình Cẩn!

Nghĩ đến nhưng giây phút thăng trầm, những cơn ghen tị, những cố gắng mình phải trải qua, Ngạn Thất liền cảm thấy siêu siêu tức giận, lần này tát thật mạnh lên mông Trình Húc, chế giễu nói: "Hai chân phải banh rộng ra. Sao vậy? Húc ca không phải rất có kinh nghiệm sao? Nghe đâu có đến tận bảy, tám đối tượng cơ mà, sao điều đơn giản nhất lại không biết?"

Trình Húc hít một hơi, quay đầu liếc hắn ta, gằn giọng: "Ngạn Thất!"

Ngạn Thất cười, "Húc ca có phải muốn bảo tôi bớt quá đáng không?" Hai tay hắn đặt lên eo Trình Húc, vây lấy anh, dương vật thô nóng ma sát vào giữa khe mông anh.

Hắn thấp giọng cười nói: "Đáng tiếc, tôi thích quá đáng như vậy, là quá đáng với anh."

Sau đó hắn hung hăng cắn mút môi Trình Húc, dùng ngón tay véo mạnh vào eo anh, liếc đôi mắt ẩn dục xuống huyệt hồng, nơi mà có thể nuốt trọn hắn.

Dương vật đặt ngay ở cửa huyệt, Trình Húc liền cảm thấy căng thẳng, rất muốn trốn nhưng lại bị đối phương khống chế.

Ngạn Thất thấp giọng, cười nói: "Tài sản, địa vị, thực lực của anh hiện tại mà đòi so sánh với tôi thì chỉ có thể dùng câu 'không có cửa' thôi." hắn thì thầm vào tai anh, "Tới cuối cùng thì anh vẫn phải là người của tôi!"

Trình Húc nhắm mắt, trong vài giây ngắn ngủi phải nhận lấy cự vật nóng bừng kia.

Quá trình tiến vào thật sự không hề dễ dàng, cảm giác giống như bị tra tấn.

Dương vật của Ngạn Thất quá to, hơn nữa đây là lần đầu Trình Húc dùng phía sau, mặc dù đã khuếch trương kĩ càng cũng không thể nuốt nổi con quái vật khủng khiếp này được.

Lúc quy đầu chỉ mới cắm vào, Trình Húc tưởng như hậu huyệt của mình bị xé rách, cả người run lên vì đau, dương vật cương cứng lập tức mềm nhũn. Nhưng anh vẫn cắn chặt môi không chịu phát ra tiếng, Ngạn Thất lại không hề có ý muốn từ bỏ, lúc nhìn thấy máu chảy ra, hắn càng thêm sung sức, dùng lực đỉnh về phía trước, một tiếng vang thô bạo phát ra, nửa cây đã nằm gọn bên trong.

"Ư..."

Rốt cuộc, Trình Húc cũng không nhịn được rên lên một tiếng đau đớn, mặc dù đã cố gắng nhưng anh không thể kiềm chế, nước mắt rơi lã chã.

Nhưng Ngạn Thất không hề thấy mềm lòng, hắn vẫn liên tục đẩy vào, gần năm phút sau, toàn bộ dương vật mới hoàn toàn cắm vào hết.

Trình Húc có cảm giác như cơ thể bị xé ra làm đôi.

Cơn đau không ngừng gia tăng, dương cụ nóng rực điên cuồng trừu động khiến cho Trình Húc cảm thấy mình như sống không bằng chết.

Ngạn Thất cuồng dã ôm chặt lấy anh, đặc biệt rất vui vẻ: "Tôi cuối cùng, cuối cùng cũng chiếm được anh rồi, Húc ca, cuối cùng cũng chiếm được rồi!"

Lần đầu dùng hậu huyệt là một trải nghiệm siêu tệ, Trình Húc không hề cảm thấy sung sướng, chỉ thấy cả quá trình làm đều rất khó chịu, gậy thịt của anh luôn trong trạng thái mềm nhũn, phía sau đau nhói, nếu nói đây là làm tình, không bằng nói là ai kia tự thân bộc phát cơn thú trong người còn hay hơn.

Nhưng may mà Ngạn Thất không quá cầm thú, chỉ làm một lần đã chịu dừng lại.

Nhưng lần làm này gần như trút hết toàn bộ mạng sống của Trình Húc, anh ngất liệm, lúc tỉnh dậy, đã ở một nơi xa lạ.

Phía sau đặc biệt đau nhức, nhưng so với lúc mới đầu đã đỡ hơn nhiều, hơn nữa bên trong còn có chất gì nhớt nhớt, dường như đã được bôi thuốc, lúc Trình Húc giơ tay lên, liền chú ý thấy một nốt kim châm.

Anh hơi sững sờ, lúc còn đang muốn quan sát kĩ càng thì gương mặt điển trai sáp đến, thần sắc chỉ có thể nói là tệ của tệ.

Cổ họng Trình Húc khô rát, rất muốn uống nước, anh do dự một lúc mới mở miệng nói: "Làm ơn cho tôi một ly nước." anh dường như có chút kinh hãi vì âm thanh bản thân phát ra, khàn đặc như tiếng vịt.

Ngạn Thất rót một cốc nước đầy nhưng không có ý muốn đưa cho anh mà là tự mình uống một ngụm, sau đó bón cho anh.

Cái cách uống nước kì lạ này, Trình Húc quả thật khó chấp nhận được, nhưng hiện tại anh đang rất yếu, dù cho có muốn cự tuyệt cũng không có sức, chỉ có thể ngoan ngoãn mở miệng để đối phương bón nước.

Thấy anh ngoan ngoãn nuốt nước, sắc mặt Ngạn Thất khá hơn một chút, nhưng vẫn rất khó coi, Trình Húc cảm thấy khó hiểu, dù thế nào thì đáng ra anh mới là người phải tức giận mới đúng, nhưng hiện tại mình lại để yên cho hắn làm càng, anh mở miệng hỏi: "Tôi đã ngủ bao lâu rồi?"

"Hai ngày một đêm." Ngạn Thất lạnh lùng nói, không thèm liếc nhìn đến anh.

Cái thái độ này có phải là vì có được dâu tươi nhưng phát hiện nó không ngọt nên mới vậy?

Trình Húc chỉ có thể đoán được nhiêu đó, cũng cảm thấy chỉ có thể vì nguyên do đó, anh không giỏi chuyện giường chiếu nên cũng không thể khiến ai sung sướng được.

Cũng tốt thôi, vậy thì anh và hắn cũng không cần dây dưa nữa.

Trình Húc chậm rãi ngồi dậy, cơn đau đột nhiên kéo đến, anh liền cau mày. Nhưng rất nhanh sau đó đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh thường ngày, sau khi chú ý đến bản hợp đồng trước đó đã ký, anh đang định mở miệng, lại thấy chiếc hộp đen thân thuộc đè trên giấy.

Anh sững sờ, lập tức nhíu mày, lòng đầy khó chịu, "Tại sao đồ của tôi lại ở chỗ của cậu?"

Ngạn Thất "Hừ" một tiếng đứng lên, cười lạnh nói: "Đương nhiên là tôi tốt bụng giúp anh dọn nhà, để anh rời khỏi cái căn nhà rách nát đó chuyển đến biệt thự của tôi sinh sống, kết quả thì sao, nhìn xem tôi tìm được đồ ngon gì này!" hắn cầm lấy chiếc hộp, sắc mặt Trình Húc liền thay đổi, anh còn chưa kịp chạy tới ngăn lại, hộp đã bị dốc ngược xuống đất.

Âm thanh rơi vãi rất lâu sau mới chịu dừng lại, những lam châu nằm rải rác khắp nơi, Ngạn Thất cười lạnh nói: "Tôi còn cho rằng anh vì nghèo quá mới quay phim cơ đấy! Thứ này là sao?"

Trình Húc cứng đờ, không nói nên lời.

"Tôi đương nhiên biết nó là cái gì, là lam châu em trai anh yêu thích nhất phải không? Là món đồ quý giá mà anh không ngại đường xa mua về! Tôi lúc đó còn giành với anh, nhưng anh không hề nhượng bộ làm tôi tưởng anh thích nó nên chủ động từ bỏ, không ngờ anh cầm về tặng thằng ngốc kia!"

Ngạn Thất giận đến phát run, "Có phải bây giờ anh nguyện ý bán thân là vì thằng đó phải không? Vì cậu ta thích nên anh mới làm vậy?!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net