Chương 61: Hợp đồng mới - Anh trai H+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình Húc không thể không thừa nhận việc Ngạn Thất rất hiểu anh, chỉ cần liếc nhìn một hộp hạt đã có thể đoán được ý muốn của anh, nếu như đổi lại là em trai, có lẽ cũng không nghĩ nhiều được như vậy, anh chỉ cần tùy tiện nói dối vài câu là cậu liền tin.

Trình Húc nói: “Đây là chuyện của tôi, không liên quan gì đến cậu.” Anh vội vươn tay nhặt những hạt châu nằm xung quanh.

Nam nhân tức điên, cười ha hả, “Thật sự không liên quan đến tôi sao? Húc ca, hợp đồng của anh đang ở đây này, phim cũng đang nằm trên tay tôi, theo nguyên tắc, tôi là ông chủ của anh, anh nghĩ không liên quan đến tôi sao?” hắn kiềm hãm cơn tức xuống, cười như không cười: “Thật ra hành vi hi sinh vì em trai của anh khiến tôi rất cảm động, tôi tin rằng nếu Trình Cẩn biết, cũng sẽ rất cảm động đó nha.”

Tay Trình Húc cứng đờ, mắt trừng lớn: “Cậu nói cái gì?”

Ngạn Thất thấy anh hoảng sợ, càng vui vẻ hơn, “Tôi cảm thấy mình nên làm chuyện tốt để tích đức, tôi nghĩ tôi nên kể cho cậu ta nghe, à còn cho cậu ta xem phim nữa chứ, như vậy cậu ta mới tin. Haha, vừa xem phim vừa nghĩ đến anh hi sinh ra sao cho mình, tên đầu đất đó sẽ khóc thành sông, khóc cạn nước rồi chết khô nhỉ?”

Trình Húc sợ đến run người, “Cậu dám!”

“Anh tự hỏi xem tôi dám hay không?” Nam nhân kiêu ngạo, đột nhiên vắt chân đè lên hông Trình Húc, tay giữ lấy cằm của anh, mắt đối mắt với anh, “Nếu như tôi không đến kịp, phim của anh rất nhanh sẽ được công bố ra toàn thế giới, anh nghĩ xem lúc đó Trình Cẩn có biết không?”

Đương nhiên Trình Húc đã nghĩ đến khả năng này, nhưng anh vẫn tin tưởng một điều, “Sẽ không đâu… trí não của Tiểu Cẩn bị chặn không cho truy cập vào trang web đồi trụy, nó còn nói với tôi, bây giờ nó không bước ra khỏi cửa nhà nửa bước…”

“Anh tin sao?” Ngạn Thất cười nhếch mép, “Được rồi, nếu như anh tin cậu ta như vậy, thì tôi phải giúp anh thôi, gửi phim cho cậu ta xem là được.” hắn ta mở trí não lên, nhàn nhã nhẹ nhành tìm số của Trình Cẩn.

Hắn không để chế độ trí não ẩn, vì vậy Trình Húc có thể nhìn rất rõ, anh bị dọa sợ, vội vàng nắm lấy cổ tay hắn, “Không được, Ngạn Thất! Cậu không thể làm như vậy được!”

Ngạn Thất dừng động tác, hai mắt híp lại đầy nham hiểm, "Vậy thì kí một hợp đồng khác với tôi đi."

Trình Húc có chút kinh ngạc nhìn Ngạn Thất, sao hắn ta vẫn còn hứng thú với mình, anh cảm thấy mình nghe nhầm rồi nên vội vàng hỏi lại: “Cái gì?”

“Ở bên cạnh tôi một năm, trong một năm này tôi nói anh nghe đấy, tôi nói trăng thì anh không được nói sao.” Ngạn Thất ghé sát vào tai anh, “Lúc tôi muốn đâm anh, anh phải vểnh mông thật cao để tôi đâm.”

Trình Húc nhìn hắn, “Chắc chắn chỉ cần một là năm đúng không?”

“Nếu không thì làm mấy năm? Chỉ cần một năm thôi cũng đã đủ để khiến tôi ngán anh rồi.” Ngạn Thất cố tình buông lời chế giễu, nhưng đã tính kế hết ở trong lòng, chắc chắn sau một năm, Húc ca sẽ không thể rời khỏi hắn nửa bước!

Trái tim đột nhiên đau nhói, Trình Húc không suy nghĩ quá lâu, liền đáp ứng, “Được, nhưng cậu phải xoá phim trước đã.”

“Không xoá.” Ngạn Thất cong cong khoé miệng, “Đó là tập phim đại diện cho lần đầu tiên của chúng ta, tôi muốn lưu lại để mỗi khi chán lấy ra thưởng thúc, hơn nữa lỡ như sau này anh thay đổi ý định thì sao?”

Trình Húc nói: “Tôi không phải loại người tùy tiện như vậy.”

Nhưng Ngạn Thất vẫn không chịu xoá, Trình Húc cũng hết cách, chỉ biết để hắn ta thích làm gì thì làm.

Sau hai ngày nằm dưỡng thân, Ngạn Thất cầm một bản hợp đồng đến, thời gian định hạn viết rõ chỉ trong một năm. Hợp đồng này là hợp đồng công việc, Ngạn Thất muốn để anh giữ một chức vụ quan trọng.

Giám đốc điều hành của Lover Studio, cái chức vụ này làm Trình Húc không nói nên lời, mãi một lúc sau mới hỏi: “Cái này là sao đây?”

“Không muốn làm à?” Ngạn Thất nhướng mày.

Ánh mắt Trình Húc lướt đến mục 'Lương', anh hơi do dự, “Cũng không phải không muốn… nhưng tôi không có kinh nghiệm trong nghành này, hơn nữa Mackey tiên sinh làm rất tốt, nếu thay thế anh ta thì không ổn…”

“Sau này anh ta sẽ làm trợ lý của anh, lương và hoa hồng vẫn như trước đây, có gì không mà không ổn?” Ngạn Thất cong cong khóe môi, “Tuy rằng anh chưa từng làm qua, nhưng tôi tin vào năng lực của anh, chỉ cần không dính đến đứa em đầu đất đó thì anh rất giỏi giang.”

Bị một thằng nhóc thua mình gần hai chục tuổi nói như vậy, Trình Húc cũng không biết trong lòng có tư vị gì, cuối cùng chỉ có thể nghiêm mặt nói: “Mong cậu đừng gọi em trai của tôi như thế.”

“Tôi thích gọi như thế.” Ngạn Thất trừng anh, “Trình Cẩn là đồ đầu đất, đầu bã đậu, bao cát.”

Trình Húc biết cho dù bản thân anh có tức giận cũng không được gì, chỉ có thể cúi đầu đọc kỹ điều khoản hợp đồng, sau đó nhỏ giọng nói: “Ngạn Thất, cảm ơn cậu.”

Hợp đồng này đối với anh mà nói, làm thứ trân quý không gì sánh được trong thời điểm hiện tại, bất luận là chức vụ hay tiền lương nhận được, đều rất cao.

Hơn nữa hiện tại anh còn bị hạn chế công việc, tuy công việc này không bị hạn chế nhưng ngoại trừ nội dung công việc khiến anh có chút khổ não thì có thể nói mọi thứ rất tốt.

Sau khi đặt bút ký, Trình Húc nói: “Mười lăm vạn tệ kia, tôi sẽ trả lại cho cậu.”

“Không cần anh trả, coi như tiền chơi trai bao đi.” Ngạn Thất dẩu miệng, “Để tránh việc anh hối hận, trước khi hợp đồng kết thúc, hộp lam châu này tôi sẽ giữ.”

Bốn chữ “Tiền chơi trai bao” đặc biệt chói tai, mặt Trình Húc trắng bệch nhưng cũng không muốn tranh luận với hắn nữa.

Sau khi cơ thể hồi phục tốt, Trình Húc bắt đầu làm việc.

Công ty phim khiêu dâm không có lịch làm việc rất rõ ràng, có lúc phải làm thêm ca, có lúc lại được nghỉ dài hạn, nhưng thời gian nghỉ của Trình Húc càng nhiều thì thời gian lăn giường với Ngạn Thất cũng càng nhiều.

Lần thứ hai làm chuyện đó là vào một đêm nọ, họ đã ngủ chung giường được một tuần, Trình Húc từng nói mình có thể ngủ trên sô pha hoặc sàn nhà cũng được, nhưng Ngạn Thất nhất quyết không cho, đòi ôm anh ngủ cho bằng được, không chỉ muốn ôm mà còn phải ngủ khỏa thân.

Cái trải nghiệm được đàn ông ôm ngủ khiến tâm tình anh có chút phức tạp.

Anh là một nam nhân rất bình thường, đã đến tuổi này, đáng lẽ sẽ phải ôm vợ ngủ, để vợ gối trên tay mình say giấc nồng, nhưng hiện tại lại ngược với tưởng tượng.

Ngạn Thất muốn anh gối lên tay hắn ngủ, còn muốn ôm chặt eo anh, gác chân lên người anh.

Hắn là một thanh niên hai mươi tư tuổi, là nam nhân trẻ tuổi căng tràn sức sống, toàn thân tỏa ra mùi hương nam tính, dương vật của hắn thì Trình Húc chưa bao giờ thấy nó mềm xuống mà là luôn cương cứng cọ vào anh, làm cho anh không biết phải làm sao, rất khó tiến vào giấc.

Ngạn Thất còn cố ý đặt tay anh lên nó, thấp giọng nói: “Không thoải mái? Không thoải mái thì giúp tôi sốc đi, hoặc là ngậm nó cũng được.”

Cả đời này của Trình Húc chưa từng phải xấu hổ nhiều đến như vậy, nhưng khoảng thời gian này thì nhiều hơn nước biển, anh không buông tay cũng không chịu nắm lấy, chỉ có thể nhỏ giọng nói: “Tôi vẫn chưa khoẻ hẳn.”

Cái cớ này rất hữu dụng, tầm mắt thâm trầm của Ngạn Thất  bắn tới anh, rất thèm thuồng nhưng cuối cùng vẫn cắn chặt môi, thấp giọng nói: “Vậy thì ngủ đi! Đừng nhoi!”

Hắn đúng là giỏi nhịn lại không chịu để cho bản thân phát tiết, chỉ là thỉnh thoảng tầm mắt cứ rơi trên mông Trình Húc, khiến Trình Húc ít nhiều gì cũng có chút áp lực, đợi tình trạng của hậu huyệt trở nên tốt hơn, anh cuối cùng cũng hạ quyết tâm, ngồi lên máy rửa ruột trí năng.

Lại một lần nữa trải qua quá trình đầy khó chịu mới xử lý phía sau sạch sẽ.

Trình Húc không tìm thấy gel bôi trơn trong phòng tắm, chỉ có thể mặc quần áo chạy ra ngoài tìm, lục một lúc đã thấy hai lọ gel nằm trong ngăn kéo tủ.

Việc tự khuếch trương anh không giỏi, phải mất một lúc lâu mới đem hết chất lỏng nhớp nháp bôi vào, vừa làm xong, Ngạn Thất cũng đã quay về.

Lúc đó Trình Húc còn đang quỳ trên giường, sắc mặt đỏ bừng, nhìn thấy Ngạn Thất lập tức nuốt nước bọt, sau đó vội vàng nhảy bổ về phía trước.

“Chuẩn bị xong rồi à?” Ngạn Thất nhìn bờ mông nuột nà của anh, hạ thể bắt đầu cương lên.

“Ừ…” Trình Húc giải thích một câu, “Dù sao cũng không thể để cậu mất tiền vô ích…”

Tuy rằng hắn là người nói mười lăm vạn tệ kia coi như là tiền chơi trai bao, nhưng Ngạn Thất vẫn cảm thấy tức giận, con tim đang mềm nhũn tự nhiên đập điên cuồng, hắn lạnh giọng nói: “Tất nhiên không thể để tôi mất tiền vô ích. Húc ca, lôi dương vật tôi ra, ngậm đến cứng để tôi đâm anh.”

Trình Húc xấu hổ cởi quần hắn xuống. Nhìn thấy dương vật cương cứng nảy ra, liền do dự, "Còn cần phải liếm sao?"

Ngạn Thất thở hổn hển nói: “Đương nhiên cần!”

Lúc Trình Húc liếm, hắn liền bắt đầu quay phim, Trình Húc có ngăn lại, nhưng không thành công, chỉ có thể mặc hắn.

Anh không quen với loại chuyện, vốn là nên cảm thấy bị sỉ nhục và ghê tởm, nhưng không biết tại sao, trong lòng lại không hề thay đổi, ngược lại cơ thể anh dần dần nóng lên, dương vật trong miệng dường như trở nên rất... thơm ngon.

Trình Húc bị dọa sợ, cho rằng đầu mình hỏng rồi, nhưng sự thật chính là như vậy.

Lúc đầu rõ ràng là miễn cưỡng nhưng giờ anh lại mút rất thật tâm, nước bọt tiết ra cũng ngày càng nhiều, lại càng muốn đút hết dương vật vào miệng.

Khi đút hết vào, không chỉ bản thân anh ngạc nhiên mà Ngạn Thất cũng choáng váng.

Ngạn Thất tắt trí não, giữ lấy cằm của anh, rút dương vật ướt đẫm ra khỏi miệng anh, có chút bối rối nói: “Có chuyện gì sao?”

Đợi khi Trình Húc nâng mặt lên, mới phát hiện mắt anh ẩm ướt, sắc mặt đỏ bừng kiều diễm, đầu lưỡi đỏ hồng vẫn nhẹ nhàng liếp láp môi mình, ngay cả hô hấp cũng loạn một vòng.

“Không biết đâu… muốn cơ." Trình Húc lúc này đang nhìn chằm chằm vào dương vật Ngạn Thất, dùng tay sờ phía sau, “Phía sau ngứa quá à…”

Ngạn Thất nắm lấy tay anh, liếc nhìn hậu huyệt, phát hiện có một mảnh lấp lánh, nước thật nhiều, thượng nguồn vẫn đang co rút, phun ra rất nhiều dịch trong.

Ngạn Thất lại cảm thấy không đúng, “Anh đã bôi cái gì vào trong?”

“Gel bôi trơn…”

“Lấy ở đâu?”

Mặc dù anh vẫn rất tỉnh táo, nhưng thân thể không tự chủ được lại vặn vẹo, mông lắc qua lắc lại: “Lấy từ trong ngăn kéo của cậu.”

Ngạn Thất tức điên: “Cái đó là gel kích dục! Đm nó còn là sản phẩm thử nghiệm! Chưa thông qua kiểm duyệt! Anh dám dùng bừa như vậy à?”

Trình Húc không người cọ người vào Ngạn Thất, nhỏ giọng nói: “Hoá ra là là vậy… nhưng tôi đọc qua giới thiệu sản phẩm rồi, cũng kiểm tra thành phần, không có vấn đề gì đâu, chưa thử nghiệm thì giờ thử đi.” Trình Húc nắm lấy tay của Ngạn Thất ấn vào giữa mông của mình, “Mau ăn thử đi nào…”

“Đm anh đúng là…” Ngạn Thất nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn anh, “Đúng là tận tâm!”

...

Để là Thâm tình Studio nó cứ sượng trân sao sao á các bạn, mình thấy để theo mấy web khác là Deep love nghe nó hiện đại hơn, nhưng nó cứ lạ lạ kiểu úi zùi ui. Nên mình để Lover nghen.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net