Chương 62: Ái tình kịch liệt - Anh trai H+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lover Studio có một bộ phân chuyện về sản xuất sextoy, cung cấp dịch vụ giao hàng trực tiếp toàn dãy ngân hà, hiệu suất cao, coi trọng quyền riêng tư của khách hàng, chất lượng tốt, sản phẩm thường xuất hiện trong phim khiêu dâm họ quay, đó là cách quảng bá sản phẩm thông minh đem về khoản lời khủng. Hiện tại đang là công ty cung cấp sextoy lớn nhất thế giới.

Ngạn Thất là người nghĩ ra phương án kiếm tiền này, lợi nhuận thu về chiếm gần 50% tổng doanh thu của công ty, có thể xem là phương án đại thành công.

Công việc của Trình Húc chính là điều hành phương diện này.

Lover studio từng phát hành loại gel kích dục, cũng có thể làm tốt nhiệm vụ bôi trơn, hiệu quả kích dục rất cao, thành phần không gây hại đến cơ thể, nhưng lại làm rối loạn tâm trí con người, khiến đối tượng sử dụng mất kí ức trong khoảng thời gian thuốc phát huy công dụng, vì vậy loại gel này không được bày bán, mà trở thành quà tặng kèm khi mua.

Bộ phận nghiên cứu phát triển sản phẩm đã tiến hành cải tiến thành phần và tạo ra loại gel tân tiến hơn.

Không hại đến cơ thể, không gây mất trí nhớ.

Hậu huyệt trở nên ẩm ướt, Ngạn Thất mới nhét một ngón tay vào, hậu huyệt đã ra sức cắn mút, hút chặt lấy ngón tay hắn vào bên trong.

Ngạn Thất hít sâu một hơi, nhịn không được nói: “Húc ca ngày càng dâm rồi.”

Trình Húc cố gắng ngừng cái mông đang ngoe nguẩy của mình, nói: “Là do thuốc…”

“Húc ca, anh nói anh xem qua thành phần rồi mà, loại gel này kích thích cơ thể chứ đâu kích thích đầu óc đúng chứ? Cho nên Húc ca vốn dĩ rất dâm đãng, bây giờ mới chịu thả mình ra.”

Ngạn Thất hưng phấn đến cực điểm, ngón tay ma sát bên trong hậu huyệt. “Bên trong anh rất ướt đó. Không có cảm giác gì sao?” hắn cắn xuống tai Trình Húc, cố ý đè nén thanh âm, “Thành thật đi nào Húc ca, tôi phải ghi hình lại, sau đó giao cho bộ phận nghiên cứu lấy mẫu mới được."

Trình Húc cắn cắn môi, cố gắng kiềm nén tiếng rên muốn trào ra khỏi cổ họng, nhỏ giọng nói: “Rất thoải mái…”

Đuôi mắt anh đỏ bừng, môi bặm chặt khiến màu sắc đỏ hơn bình thường, yết hầu gợi cảm lăn lên xuống, câu dẫn Ngạn Thất, khiến hắn phải cắn xuống, rồi lại nhẹ nhàng liếm mút, Trình Húc chịu không nổi, lần đầu tiên chủ động nâng đầu hôn lên môi hắn.

Nụ hôn nóng bỏng cuồng nhiệt, Trình Húc chưa bao giờ biết mình lại có mặt trái cuồng nhiệt như vậy, không còn sự nho nhã, không còn sự dịu dàng, cũng không quan tâm phải làm thế nào để khiến đối phương thoải mái mà chỉ là dựa vào bản năng để quấn lưỡi.

Đối tượng làm tình của anh không phải là phụ nữ hay giới tính H chỉ biết để yên cho anh dẫn dắt, mà là cậu nam nhân kịch liệt, cuốn lấy anh.

Đầu lưỡi tê dại, nước miếng tràn ra khỏi khóe miệng.

Hô hấp của Trình Húc trở nên nặng nề, lại không nhịn được mà lắc mông lên xuống, hậu huyệt nuốt hết ngón tay của Ngạn Thất vào sâu bên trong.

Hành động của anh khiến Ngạn Thất càng thêm phấn khích, hắn lập tức cởi quần áo, lộ ra thân thể cường tráng, dương vật cương cứng càng tím đậm hút mắt.

Trình Húc liếc nhìn, cơ thể khẽ run lên, hậu huyệt lại tiết ra nhiều dâm thuỷ hơn, anh duỗi tay ra, thành thật nắm lấy thân dương vật đang cương cứng của hắn, mơ hồ đòi hỏi: “Cho tôi…”

Trình Húc luôn là một nam nhân lãng mạn, mặc dù bên ngoài, anh tỏa ra khí chất nho nhã, hành động và lời nói luôn nhẹ nhàng, nhưng thật ra anh luôn khát vọng về một mối quan hệ nồng cháy.

Giống như trong một vở nhạc kịch cổ điển, nam nữ chính rơi vào bể tình của nhau, họ gạt bỏ những định kiến của xã hội, ngăn cấm của gia đình, mạnh mẽ chiến đấu, bất chấp mọi thứ để được ở bên nhau.

Một cuộc tình thật bền vững cứng cáp.

Một tình yêu vĩnh hằng

Nhưng anh chưa từng gặp qua người khiến anh nhất kiến chung tình, mặc dù có nhiều người đẹp bao vây, nhưng anh lại không có cảm giác thật sự say đắm người đó.

Mãi đến khi nghe Ngạn Thất tỏ tình, anh mới mơ hồ cảm nhận bản thân dường như mới hiểu ra.

Hoá ra điều anh luôn muốn, điều anh luôn hy vọng là một người thật sự yêu anh.

Không phải là thân phận của anh, không phải là tài sản của anh, mà là vì con người của anh.

Anh muốn được yêu đương nồng nhiệt chứ không phải một cuộc hôn nhân nhàm chán, bình yên nhưng lại tẻ nhạt.

Anh cũng hy vọng, lúc trên giường, phải thật nồng cháy mạnh bạo, không phải là làm cho có.

Dương vật thô to lần thứ hai tiến vào, mặc dù anh rất hưng phấn, nhưng vẫn bị ép đến rơi nước mắt.

Trình Húc sụt sịt mũi, nhíu mày nói: “Quá lớn rồi…”

“Địt, đừng có mà dùng giọn điệu đó câu dẫn tôi!” Ngạn Thất gầm lên, nhịn không được cắn xuống vai anh, phần hông dùng lực đưa đẩy mạnh mẽ, đem cả cây đâm vào.

Trên vai truyền đến cảm giác đau nhói, hậu huyệt trướng đầy, nhưng cảm giác không tệ bằng một phần mười so với lần đầu tiên.

Ngạn Thất nhả miệng ra, cúi đầu nhìn nơi cả hai giao hợp, rất hài lòng: “Lần này không chảy máu nữa này.”

Ánh mắt bị không rời nơi hai người giao hợp, vừa nghĩ đến bản thân đang cắm vào bên trong ai, loại kích thích này đủ để khiến hắn to thêm một vòng.

Lỗ huyệt căng to, Trình Húc có chút cực nhọc nói: “Cậu chậm một chút…”

Anh không muốn lại bị xé rách đến chảy máu, nếu cứ như thế này trong một năm, chắc anh chết mất.

Hơn nữa anh còn muốn làm thật sướng để cuốn đi nhưng phiền não, cực nhọc mình đã trải qua.

“Đừng kẹp chặt như vậy, chỉ càng làm tôi muốn đâm nát anh thôi!” Ngạn Thất nhíu mày, hô hấp hỗn loạn, thần sắc mất cau có khó mà khống chế được dục vọng.

Trình Húc nhìn hắn có biểu hiện như vậy, có chút muốn cười, cuối cùng nhịn không được, nắm lấy tay hắn xoa lên gậy thịt của mình, “Giúp tôi xoa đi, tôi muốn.”

Gậy thịt của anh chưa hoàn toàn cứng lên, bị bàn tay xa lạ nắm lấy, nhất thời Tiểu Húc có chút hoang mang, bàn tay đó không mềm mại giống như phụ nữ, mà lại rất to rộng, lực nắm mạnh mẽ nhưng mang đến cảm giác an toàn.

Trình Húc liếc mắt, chậm rãi lắc hông muốn rút dương vật to bự ra khỏi mình, thấy Ngạn Thất lại muốn đẩy lên, anh vội vàng ngăn lại nói: “Để tôi tự làm, chầm chậm cho quen trước, cậu đừng động!”

“Đm anh!” Ngạn Thất thầm nguyền rủa, không cam tâm cắn chặt môi, nhưng hông vẫn ngừng động.

Trình Húc mặc cho hắn mút lưỡi mình, tự động mông, hút lấy rồi lại nhả dương vật ra liên tục.

Loại cảm giác này thực sự rất kỳ lạ, nhưng anh không hề cảm thấy bài xích, mặc dù nửa tháng trước, anh còn không nghĩ bản thân mình sẽ trở thành như thế này.

Hậu huyệt co rút mút lấy dương vật, cọ sát chậm rãi nhưng lại khiến Trình Húc nhận ra dương vật của đối phương thô to như thế nào, nếu nói là bẩm sinh trời ban cũng không nói quá, không chỉ thân thịt to, ngay cả gân nỗi trên thân cũng rất dày, anh vừa động, những vệt gân cũng cọ sát lên thành thịt huyệt.

"A..." Trình Húc vô tình ma sát đến tuyến tiền liệt của mình, eo liền nhũn ra, hai tay không chống đỡ nỗi thân thể, hậu huyệt càng cắn mút mạnh mẽ.

Hai mắt Ngạn Thất lóe sáng, không cần anh động, hông đã tự tăng tốc, dùng lực ma sát vào nơi mẫn cảm của anh.

“Oa… a… chậm chút… chậm chút, chậm một chút đi mà…” tiếng rên ngọt nước, Trình Húc có chút ngạc nhiên rằng mình lại có thể kêu rên như vậy. Âm điệu cao hơn bình thường, còn mang theo hổn hển quả thật giống như đang hét ra một tiếng thật ngọt.

Ngạn Thất thấp giọng nói: “Mông dâm của Húc ca cắn chặt như vậy, bảo làm sao em có thể chậm lại được đây?” hắn sướng đến mức phát rồ, mồ hôi trên trán lấm tấm, sau vài cú thúc sâu, mới chú ý đến trên mặt Trình Húc không có biểu cảm gì, liền gia tăng lực đạo.

“Ư… a… chậm, chậm một chút…”

Quá nhanh rồi, quá sâu rồi, Trình Húc cảm giác cơ thể mình đang tan chảy, vốn dĩ lúc đầu không hề thấy chút nào là khoái cảm nhưng hiện tại anh ngày càng cảm thấy sướng điên, nội bích tiết ra thật nhiều dâm thuỷ, gậy thịt của Trình Húc cứng ngắc, lỗ chuông chảy đầy dịch thể.

“Mẹ nó! Sướng chết em mất!” Lần đầu phát tiết kia làm hắn không quá thoải mái, so với hưởng thụ về thể xác thì hắn thấy mình hưởng thụ về tâm trí nhiều hơn.

Nhưng lần này thì khác, nhìn thấy biểu cảm dâm đãng của Trình Húc, Ngạn Thất thoả mãn gấp đôi: “Húc ca kêu đi, kêu thật to cho em nghe.”

Trình Húc trừng mắt, thanh âm nhẹ nhàng, “Muốn tôi kêu cái gì?” Lại bổ sung thêm một câu: “Trước kia tôi chỉ nghe người khác kêu thôi.”

Ngạn Thất tức giận: “Mẹ nó!” hắn rút dương vật ướt đẫm ra, bế Trình Húc lên một cách dễ dàng, tiếp tục đâm anh trong tư thế trực diện này. Trình Húc vòng tay lên cổ hắn, không hề có ý chống đối.

Ngạn Thất hài lòng, lửa giận lại bị dập tắt, cắn lên lỗ tai anh, nói: “Nói muốn dương vật lớn của ông xã làm em đi.”

Trình Húc bật cười, khóe miệng anh nhếch lên, đuôi mắt cong lên. Tiếng cười này không phải là giễu cợt, cũng không phải là chế nhạo, mà là nghe ra gì đó thú vị nên tâm tình rất vui vẻ.

Ngạn Thất vừa thẹn vừa giận, cắn xuống môi anh, cắn đến sưng, “Anh cười cái gì? Lại muốn khoe rằng ngày trước chỉ có nghe người khác gọi mình là ông xã thôi đúng không?”

“Tôi không có ý đó.” Trình Húc đau đến nhíu mày, không hề tức giận, lúc thấy Ngạn Thất sắp phát điên, anh liền ghé sát vào tai hắn, thấp giọng nói: “Muốn dương vật lớn của ông xã… làm em…”

Cơ thể đang ôm anh liền cứng đơ, ngay lập tức, anh có cảm giác như bên trong mình trở nên nóng rát.

Dịch thể ấm nóng, chảy vào bên trong, toàn bộ bắn hết vào trong anh, khiến anh cảm thấy rất thoải mái, nhưng cũng thấy kinh ngạc.

Ở tư thế này, có hai người đang trầm mặc, Trình Húc nhìn khuôn mặt tuấn mỹ sát kề mình đỏ chót, biến thành một con tôm chín, anh nhướng mày nói: “Cậu… bắn rồi?”

Sắc mặt Ngạn Thất tái bệch, từ đỏ chuyển xanh như cây đèn giao thông, sau đó dùng lực hôn lên môi Trình Húc, hông tiếp tục động.

Ngạn Thất thấp giọng: “Tôi muốn làm anh đến khi anh không thể xuống giường được mới thôi!”

Trình Húc lại bật cười.

Thật ra, tính cách Ngạn Thất mặc dù rất nóng nảy, độc mồm độc miệng thích nói lời tổn thương người khác, nhưng lại là một đại kim chủ tốt bụng, giúp đỡ Trình Húc, cho anh một cuộc sống tốt hơn.

Hơn nữa cũng chăm sóc anh rất nhiều, biết nấu ăn cho anh, trừ đam mê làm tình quá độ ra, Trình Húc cảm thấy hắn không hề xấu tính.

Thậm chí, đôi lúc anh còn nghĩ mối quan hệ của họ rất giống những gì anh mơ ước trước đây, một câu chuyện tình thật đẹp, thật nồng cháy, anh còn có suy nghĩ “Sống cả đời như vậy cũng không hề tệ chút nào.”

Mãi đến ba tháng sau, ở thư phòng của Ngạn Thất, Trình Húc phát hiện ra một bản kế hoạch.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net