Chương 7: Trong giấc mơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có lẽ là bởi vì tôi đã lấy thứ không phải của mình khiến tôi có chút lơ đễnh trên đường đi.

Giang Tự nhìn tôi vài lần, hỏi: " Lúc nãy xảy ra chuyện gì à? ”

"Hả?" Tôi phục hồi tinh thần lại, mê man lên tiếng.

"Cảm thấy sắc mặt anh không tốt lắm," Giang Tự tới gần, cẩn thận xem xét mặt tôi, "Đổ mồ hôi. ”

"Không sao đâu..."Tôi nói, "Anh đi làm đây."

Tuy rằng trong lòng có rất nhiều tiếc nuối, nhưng cuộc sống cũng rất quan trọng.

Giang Tự nghiêm túc nói lời tạm biệt với tôi, nhìn tôi rời đi.

Chiếc đĩa trong lòng như củ khoai nóng bỏng, khiến tôi không dám quay đầu lại nhìn Giang Tự, một đường tôi đi về phía trước, không thèm để ý ánh mắt Giang Tự đang nhìn mình.

Nếu như tôi nhìn thấy, nhất định sẽ phát hiện ánh mắt của em hệt như ánh mắt mà tôi vẫn luôn nhìn em trước kia.

Giang Tự trở về nhà, bà ngoại đang ngồi trên ghế bập bênh, xem vở kịch trên TV.

Trong tiếng kẽo kẹt, bà có hơi buồn ngủ.

"Bà ngoại," Giang Tự buông sách xuống, ôm chăn đắp lên người bà lão, bà ngoại hiền lành nhìn cậu.

"Hôm nay con rất vui nhỉ" Bà ngoại trêu ghẹo nói.

Giang Tự cười cười, "Con có một người bạn mới. ”

"Con muốn anh ấy về nhà."

Bà ngoại đứng thẳng dậy, cười nói: "Xem ra con rất thích cậu ta, con thích bà cũng thích. ”

Đối với một chữ "thích", Giang Tự trầm mặc một lát, cậu biết trong miệng bà ngoại thích không có hàm nghĩa khác, nhưng cậu vẫn không kìm được mà suy nghĩ nhiều.

Bà ngoại già rồi, hay ngủ, tán gẫu với Giang Tự một lát thì vào phòng nằm.

Giang Tự trở về phòng thu dọn đống sách buổi sáng để lại, một tờ rơi rơi ra, cậu nhặt lên, nhét lại vào một cuốn sách.

*******

Tôi cẩn thận giấu đĩa, tránh bị phát hiện, tôi cũng không rõ loại tâm lý không muốn bị người khác nhìn thấy nhưng không vứt đi này là cái kiểu gì.

Sự lạ lùng này làm tôi hơi khó chịu và hồi hộp.

Lý Cầu lại tới, nhưng lần này hắn không có yêu cầu tôi đi rót rượu, chỉ trừng tôi vài lần, trong mắt toàn là ác ý.

Tôi hận không thể cách hắn 800km, vừa hay hắn không chỉ tôi,  tôi lập tức thu mình vào một góc xa hắn nhất, để có thể đi phục vụ những vị khách khác.

Đôi ba lúc rảnh rỗi, tôi nhìn thoáng qua Lý Cầu bên kia, hiếm khi hắn không gọi tôi hầu hạ, lúc này xung quanh hắn có mấy người phục vụ rượu chen chúc, rất có tư thế tranh sủng hậu cung.

Đôi khi tôi cảm thấy mấy người hàng xóm nói đúng, người phục vụ rượu có khác gì trai bao* đâu.

(Gốc là MB: Money Boy)

Sau khi rời khỏi Lý Cầu, tôi đột nhiên trở nên bận rộn, có lẽ ưu điểm duy nhất của việc phục vụ hắn là tôi được nhiều tiền hơn và có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn. Bưng đĩa, mở rượu, cười, tôi nhận ra đây là cuộc sống bình thường của tôi.

Đến giờ tan sở, tôi không quên mang theo đĩa cd mà tôi đã giấu.

Lúc từ cửa đi ra, tôi không nhìn thấy Lý Cầu đi theo sau lưng. Hắn dựa vào cửa, châm một điếu thuốc, lặng lẽ nhìn tôi đi xa.

Sau khi về đến nhà, tôi tắm rửa sạch sẽ, có chút lo lắng đóng chặt cửa ra vào và cửa sổ, rồi đặt đĩa vào đầu DVD.

Cũng may không bị hư hại gì, mở đầu là một mảng lớn màu trắng, bóng người dần dần mơ hồ xuất hiện. Tôi đột nhiên cảm thấy lo lắng, lặng lẽ nắm chặt tay.

Một người đàn ông xuất hiện trong màn ảnh, không mặc quần áo, đây là lần đầu tiên ngoại trừ lúc đi vệ sinh, tôi nhìn thấy bộ phận sinh dục của một người đàn ông trực quan như vậy, rất xấu xí, làm cho tôi cảm thấy ghê tởm.

Hắn đang thủ dâm, phát ra tiếng thở hổn hển đầy nam tính, tôi không kìm được mà vặn nhỏ lại một chút. Sau đó, một người đàn ông trần truồng khác đến và họ bắt đầu hôn nhau.

Tôi nhắm mắt lại, tiếng hôn tiếng nước cùng tiếng thở dốc vang lên rõ ràng bên tai.

Tôi không biết mình có nên tiếp tục xem hay không, nhưng đột nhiên một tiếng kêu đau đớn, tôi nhận ra gì đó nên mở mắt.

Một người đàn ông đang đặt dương vật của mình lên mông của một người đàn ông khác.

Đây là lần đầu tiên tôi thấy một người đàn ông quan hệ tình dục, tôi mở to mắt nhìn dương vật xấu xí bị nuốt chửng từng chút từng chút một.

Tôi không biết làm thế nào mà tôi xem xong, cho đến khi hình ảnh chuyển sang màu đen, tôi phát hiện ra khuôn mặt của mình ửng đỏ, nhắm mắt lại là hình ảnh bọn họ xô đẩy và thở hổn hển.

Tôi lại đi tắm.

Tôi có một giấc mơ đã từ rất lâu, tôi đang nằm trên một chiếc giường lớn trắng như tuyết, chiếc giường rất mềm mại, dường như hơn mười năm rồi tôi chưa từng cảm nhận được sự mềm mại như vậy.

"Sầm Tố..."

Tôi nghe thấy có người gọi tôi, tôi mở mắt ra, Giang Tự đang chống tay nhìn tôi, tôi muốn mở miệng lại không thể phát ra tiếng.

Tôi nhận ra đây là một giấc mơ, bởi vì bây giờ tôi và Giang Tự đều không mặc quần áo.

Nhưng tôi không muốn dừng lại.

"Sầm Tố..." Giang Tự đến gần gọi tôi, hôn lên môi tôi, chúng tôi trao nhau một nụ hôn ướt át.

Em bắt đầu vuốt ve cơ thể tôi, ngón tay nóng bỏng của em đốt cháy tôi, có hơi ngứa, làm cho tôi run rẩy.

Tôi bắt đầu thở dốc, Giang Tự cười cười, hôn cổ tôi, một đường xuống phía dưới.

Tôi nghĩ rằng tôi và Giang Tự chắc là làm chuyện trong đĩa cd đó, xem video khiến tôi phát ốm nhưng hành động của Giang Tự lại khiến tôi nghiện.

Có lẽ là bởi vì trong mơ, chỉ có khuôn mặt của Giang Tự là rõ ràng nhất, tôi không nhìn thấy cơ thể em, chỉ có động tác của em vô cùng rõ nét.

Tôi cảm thấy ngón tay em đang tìm tòi khám phá cơ thể tôi, khiến tôi cương cứng ngay trong giấc ngủ mơ.

Em bắt đầu đi vào cơ thể của tôi, tôi thở gấp một hơi thật dài.

Tôi không biết tình yêu thực sự là gì, nhưng khi tôi phát tiết, thức dậy từ giấc mơ của mình, tôi thở nhẹ nhàng và suy nghĩ.

Tôi không chỉ muốn Giang Tự nhìn tôi.

Tôi muốn em yêu tôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net