Chương 131

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 131 :Huyết sâu độc

Hồ Nương dần dần khôi phục, mà ở trong hai ngày này, những người khác đều bị nàng hạ độc, ngoại trừ Lãnh Mộ Hàn, nàng trước sau không có cách nào tới gần hắn, bất quá vậy thì thế nào, chủ nhân muốn hắn chết, hắn tất nhiên không cách nào sống.

Liếc nhìn địa hình bốn phía, Hồ Nương con mắt hơi lóe lên, cũng không biết là xuất phát từ đâu, Hồ Nương đột nhiên đi lên che ở phía trước Lãnh Mộ Hàn.

Lãnh Mộ Hàn không thể không dừng lại, ngưng mi nhìn nàng. "Việc gì?"

Hồ Nương không có quy cũ giống như mấy ngày trước, mà là nở nụ cười mê hoặc, một cánh tay vươn ra nghĩ muốn đặt lên trên người Lãnh Mộ Hàn.

Lãnh Mộ Hàn mắt sắc lạnh lẽo, nghiêng người lóe qua, ánh mắt nhìn Hồ Nương càng lạnh lẽo tới cực điểm.

Hắn rốt cuộc biết nữ nhân này quái dị ở nơi nào, hắn vốn tưởng rằng là người phụ hoàng phái cho hắn đều không chịu nổi sắc đẹp mê hoặc, mà bây giờ nhìn lại, chính là nữ nhân này đang giở trò quỷ. "Ngươi đã làm gì với bọn họ?"

Hồ Nương đầu tiên là kinh ngạc, hắn dĩ nhiên đối mặt với nàng cũng không có bị nàng mê hoặc, nghe được lời hắn nói, biết hắn dĩ nhiên đã phát hiện, không hổ là Thái tử, Hồ Nương vô cùng mê hoặc nở nụ cười, không nói mà đã câu tâm câu hồn người.

"Ha ha ha a, Thái tử điện hạ nói đùa gì thế, ta một nữ tử yếu đuối có thể đối với bọn đại nam nhân kia làm cái gì đây?" Nói  liền quyến rũ hướng Lãnh Mộ Hàn liếc mắt đưa tình, thân thể lần thứ hai hướng về hắn tới gần. "Nhân gia đúng là hi vọng Thái tử điện hạ có thể đối đãi nhân gia làm cái gì nha!"

Lãnh Mộ Hàn ánh mắt nhất lệ, phất tay đưa nàng đẩy lùi. "Không biết liêm sỉ!" Sau đó cấp tốc tiến lên bóp lấy cổ của nàng. "Nói, ngươi là ai phái tới!"

Lãnh Mộ Hàn ánh mắt lạnh băng như một cây kiếm sắc bén, mà tay hắn bóp lấy cổ nàng ta cũng không có một tia thương tiếc.

Tại sao! Tại sao nàng đều làm đến như vậy hắn vẫn đối với nàng thờ ơ không động lòng? Ngay cả một ánh mắt nhìn nàng cũng không cho nàng, một chút cũng không bị nàng mê hoặc! Nàng đến cùng không đẹp chổ nào? Lẽ nào mị lực của nàng đã hạ thấp rồi? Nhưng mà bọn thuộc hạ của hắn không phải đều bị nàng quyến rủ đầu độc rồi sao???

"Ngươi cho rằng ta sẽ nói cho ngươi biết sao?" Hồ Nương âm thầm cắn răng, bất quá, sau một khắc nàng lại là quỷ dị mà ngoắc ngoắc môi, nàng vẫn không có cách nào gần người hắn, nhưng hiện tại hắn chủ động, nàng như thế nào lại phụ lòng ý tốt của hắn đây?

Lãnh Mộ Hàn đem ý cười của nàng ta thu vào đáy mắt, ngay tại hắn nghi hoặc, trong nháy mắt, ở hắn không nhìn thấy địa phương, trong cơ thể Hồ Nương một con cổ trùng theo từ cổ nàng ta tiến vào lòng bàn tay của hắn, thẳng tới trái tim của hắn.

Hồ Nương thấy chuyện thực hiện được, trong lòng vô cùng vui vẻ, tuy rằng vẫn là không cam lòng, nhưng cũng không có bị tâm tình của chính mình choáng váng đầu óc, nếu không chiếm được, như vậy nàng liền hủy diệt, phá huỷ hắn, nàng vẫn như cũ là Hồ Nương có thể mê hoặc nam tử thiên hạ! Hừ!

Sau lưng Lãnh Mộ Hàn, những nam tử kia từ lâu bị trước mắt phát sinh biến hóa kinh sợ, nghe được nàng gọi 'Thái tử' một khắc đó, muốn giúp nàng biện hộ bước chân dừng lại, kinh ngạc nhìn Hồ Nương, lẽ nào nàng là người khác phái tới hại Thái tử điện hạ?!

Mà phát sinh sau đó cũng chứng thực ý nghĩ của bọn họ, chỉ là bọn hắn nghĩ tới cũng không phải làm sao đem nữ nhân này bắt lại hoặc là giết chết, mà là bị tổn thương, bị người trong lòng lừa dối tổn thương.

Lãnh Mộ Hàn chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay đột nhiên đau nhói, tay không tự chủ buông ra, Hồ Nương cũng thừa cơ xoay người chạy đi, chỉ là nàng chung quy là đánh giá quá thấp năng lực của Lãnh Mộ Hàn, Lãnh Mộ Hàn cố nén đau đớn, đấu khí bạo phát hướng về Hồ Nương công kích mà đi.

Mặc kệ là sức mạnh cường độ vẫn là tốc độ đều không phải Hồ Nương có khả năng chống lại, mãi đến khi nàng ngã xuống đều còn không có cách nào tiếp nhận được, có người trúng huyết sâu độc của nàng sau đó còn sức lực có thể sử dụng đấu khí được.

Chậm rãi quay đầu nhìn về phía đám Khẩn y nam tử kia, Khẩn y nam tử ở đối diện tầm mắt của nàng ngẩn ra, dường như đem sự thù hận của nàng cùng không cam lòng chuyển đến trên người chính mình vậy, xoay người hướng Lãnh Mộ Hàn liền bắt đầu tàn nhẫn công kích, trận hình đồng thời thi triển.

Lãnh Mộ Hàn lồng ngực bổng đau đớn để cho hắn biết chính mình đã trúng chiêu, mà còn không chờ hắn nghĩ biện pháp tự mình điều tức, liền cảm giác được một đạo sát khí, xoay người lại nhìn người tới, không phải người mà phụ hoàng phái cho hắn sao?

Khẩn y nam tử liều mạng công kích Lãnh Mộ Hàn, Lãnh Mộ Hàn sử dụng đấu khí lần nữa, nhưng cảm giác đấu khí dường như bị nghẹn lại, mỗi khi dùng sức lại giảm mạnh.

Mà đối phương nhân số quá đông, mấy chiêu xuống, trên người cũng chiuh không ít thương tổn, đau đớn dần dần lan tràn toàn thân đồng thời có xu thế như nặng thêm, Lãnh Mộ Hàn chỉ có triệu ra thần thú của hắn.

Huyết Kỳ Lân vừa ra, điên cuồng hét lên một tiếng, uy thế để đám Khẩn y nam tử kia đều không khỏi lo lắng.

Lãnh Mộ Hàn cũng nhịn không được nữa ngã xuống, chỉ có một phần nghị lực chống đỡ lấy hắn không được hôn mê ngủ thiếp đi, đau đớn từng trận kéo tới, kích thích đầu óc của hắn, nhưng mà hắn không thể ngủ, bằng không Linh Nhi của hắn làm sao bây giờ.

Linh Nhi, hắn đột nhiên rất muốn gặp nàng, rất muốn rất muốn... hình ảnh Nàng mỗi một lần cười, mỗi một lần giận dữ, đều không ngừng ở trong đầu của hắn qua lại...

Cùng lúc bên trong cánh rừng, chạy như điên tới Linh Thứu nghe được một tiếng ma thú gầm thét, đột nhiên ngẩng đầu, mà thanh âm kia nàng cũng không xa lạ gì, Huyết Kỳ Lân!

Xảy ra chuyện gì mà Mộ Hàn phải đem thần thú của hắn đều cho gọi ra? ! Linh Thứu đột nhiên không dám nghĩ tiếp nữa, chỉ là tăng nhanh tốc độ hướng về phương hướng âm thanh truyền tới tăng tốc chạy đi.

Nhìn đến chính là một trận hình đang chầm chậm hoàn thiện, cây cối không ngừng biến hóa phương vị, nhưng Linh Thứu không rảnh bận tâm những thứ này, liều lĩnh hướng về trong trận hình chạy tới, nàng chỉ biết nàng hiện tại phải tìm được Mộ Hàn của nàng, Mộ Hàn không thể có chuyện...

"Mộ Hàn..." Nhìn thấy Lãnh Mộ Hàn, Linh Thứu tâm đột nhiên như bị châm vào tim đau đớn, sững sờ hô một tiếng, chạy đến bên người Lãnh Mộ Hàn.

Huyết Kỳ Lân tức giận đối kháng mấy chục cao thủ đấu khí màu xanh lam, hận không thể đem những tên này xé nát, dám làm tổn thương chủ nhân của hắn! Nhưng mà trong lòng của hắn cũng không khỏi sốt ruột lên, dù sao thân thể của chủ nhân thật giống như có chút không ổn, nó cùng chủ nhân liên kết bằng huyết khế, dấu hiệu tính mạng của chủ nhân đang dần dần yếu đi, nó cảm giác được.

Mãi đến khi nhìn thấy Linh Thứu đến, Huyết Kỳ Lân mới là vui vẻ, tuy nhiên không dám khinh thường, bảo hộ xung quanh Linh Thứu với Lãnh Mộ Hàn.

Linh Thứu bóng người xuất hiện ở trong tầm mắt Lãnh Mộ Hàn, hắn đầu tiên là khinh ngạc, sau đó suy nhược mà cười, giơ tay lên muốn chạm đến khuôn mặt Linh Thứu một chút. "A, sản sinh ảo giác sao? Nhưng thật tốt..."

Linh Thứu bắt lấy tay Lãnh Mộ Hàn. "Mộ Hàn, chàng làm sao? Chàng đến cùng làm sao? Nơi nào không thoải mái?" Linh Thứu sốt sắng kiểm tra khắp thân thể Lãnh Mộ Hàn, mà trên người hắn đã sớm bị máu thấm ướt, căn bản không thấy rõ vết thương ở nơi nào, Linh Thứu hoảng loạn, nổi sợ hãi giấu trong lòng không ngừng bóp lấy trái tim nàng, , nàng thật không thể chịu đựng nổi lần thứ hai nhìn Mộ Hàn rời đi...

"Quỷ lão! Quỷ lão! Mau ra đây!" Linh Thứu hoảng hồn gào thét đem Quỷ lão đầu triệu hoán mà ra.

Mà Lãnh Mộ Hàn ở chạm được tay Linh Thứu, xúc cảm ấm áp truyền đến để cho hắn cứng đờ, chuyện này... Này không phải ảo giác? "Linh, Linh Nhi?" Mà còn không chờ hắn nói cái gì nữa, đau đớn lần nữa kéo tới, Lãnh Mộ Hàn cuối cùng nhịn xuống không lớn tiếng la lên. "A! !"

Nhìn thấy Lãnh Mộ Hàn thống khổ như vậy, trái tim Linh Thứu liền dường như cảm nhận được cùng cơn đau đó, có chút mất đi lý trí đối với Quỷ lão đầu hô lớn. "Hắn đến cùng sao thế! !"

Quỷ lão đầu quan sát Lãnh Mộ Hàn, vuốt cằm, bị Linh Thứu rống lên mà giật mình, trừng mắt nhìn qua một chút, chỉ là khí thế kia đối lập rõ ràng yếu hơn rất nhiều. "Hô, doạ chết lão già ta, ta không phải đang xem sao!"

Linh Thứu cũng biết mình sốt ruột, nhưng mànàng làm sao không gấp đây? Nước mắt chẳng biết lúc nào đã rơi xuống, mà Lãnh Mộ Hàn mỗi khi thét một tiếng, trái tim của nàng liền đau hơn lần trước, nếu như có thể nàng muốn thay Mộ Hàn chịu đựng hết đau đớn!

"Thật giống là huyết sâu độc." Quỷ lão đầu rốt cục mở miệng nói.

"Huyết sâu độc? Đó là cái gì, ta phải làm sao?" Linh Thứu nắm tay Lãnh Mộ Hàn thật chặt, gấp gáp muốn biết nguyên nhân đến quên lau nước mắt trên mặt.

Nghe được Linh Thứu hỏi, Quỷ lão đầu có chút do dự. "Chuyện này..."

"Nói mau!" Linh Thứu hét lớn.

"Được được được, ta nói ta nói, chính là muốn dùng máu với nam thần thảo đến làm vật dẫn, bất quá điều này có chút nguy hiểm, huyết sâu độc chỉ ở trên dòng máu cơ thể người lưu động, mà nó yêu thích nhất chính là trái tim, trái tim cùng mạch máu liên kết, xem tình huống của hắn hẳn là huyết sâu độc đang nuốt chửng trái tim của hắn, đợi trái tim bị thôn phệ quá phân nữa... Như vậy hắn..."

Linh Thứu hiểu rõ lời của lão, nói cách khác muốn cần dùng đồ vật càng mỹ vị hơn đến hấp dẫn huyết sâu độc, mà huyết sâu độc này chỉ ở trong máu lưu động, cho nên nàng nhất định phải cùng máu huyết của Mộ Hàn liên kết, mượn nam thần thảo mới có thể đem huyết sâu độc dẫn ra, chỉ là huyết sâu độc ở nơi nàng với Mộ Hàn nơi giao tiếp nếu là không có đúng lúc đưa nó bắt được, như vậy trái tim của nàng liền sẽ trở thành đồ ăn của nó.

Lãnh Mộ Hàn tuy rằng từ lâu đau đến nói không ra lời, nhưng mà hắn ý thức vẫn là còn ở, hắn có thể nghe được Linh Thứu đang cùng nói chuyện với ai đó, dù hắn không thấy ai khác, thế nhưng hắn biết, nhất định còn có một người khác ở đây, cho dù người kia hắn không cảm giác được, không nhìn thấy, không nghe được...

Biết được phương pháp cứu Lãnh Mộ Hàn, Linh Thứu không có một chút do dự. "Nam thần thảoowr nơi nào có?"

Quỷ lão đầu vài lần muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là bất đắc dĩ thấp giọng nói. "Lần trước Tiểu Kim hái thảo dược về có trong đó!." Nói như vậy, nhưng trong lòng là đem Tiểu Kim mắng cả trăm lần, đều là nó nhiều chuyện! Nhưng hắn cũng biết nha đầu này đối với Lãnh Mộ Hàn rất si tình, nếu như cứu không được y, sợ là Linh Thứu càng khổ sở!

Không chậm trễ nữa, Linh Thứu xuất ra nam thần thảo, không chần chừ do dự đem nam thần thảo nuốt vào, sau đó vận đấu khí ở chỗ cổ tay của mình cắt một vết thương, lại cũng ở cổ tay Lãnh Mộ Hàn cùng tìm một vết thương, hai nơi vết thương liên kết với nhau.

Huyết sâu độc tựa hồ nhận ra được mỹ vị, dừng lại nuốt chửng, hướng về phía Linh Thứu bên này đi tới.

Mà mặc kệ là Linh Thứu vẫn là Quỷ lão đầu đều chú ý động tĩnh miệng vết thương, mãi đến khi phát hiện có một khối da nhô ra xuất hiện ở trên cánh tay Lãnh Mộ Hàn, đang hướng về chỗ cổ tay đi xuống, bọn họ liền biết được làm đúng rồi, đây chính là huyết sâu độc.

Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Linh Thứu ở huyết sâu độc đến trung gian giữa hai cổ tay vừa qua cổ tay nàng, trong nháy mắt cùng tay Lãnh Mộ Hàn tách ra, sau đó nhanh chóng dùng ngón tay vận lên đấu khí kích hướng về chỗ cổ tay của mình, hướng phía dưới áp chế xuống, để huyết sâu độc không cách nào lại hướng lên trên lưu động, sau đó một chút rồi một chút hướng phía dưới đè ép, mãi đến khi nhìn yhaays huyết sâu độc từ miệng vết thương trên cổ tay nhô ra, rơi xuống đất.

Linh Thứu nhìn huyết sâu độc trên đất không ngừng vặn vẹo giãy giụa, trên mặt vui vẻ, giương mắt nhìn về phía Lãnh Mộ Hàn, đập vào mắt lại là một gương mặt giận dữ, mà chủ nhân đó không ai khác chính là của Mộ Hàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net