Chương 139

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 139: Lạc Vân tìm tra.

Tài Pháp làm khó dễ Linh Thứu, bị Linh Thứu nhẹ nhàng phá giải, chuyện này rất nhanh được lan truyền ra ngoài, đương nhiên thái độ của mọi người đều là bán tín bán nghi, ai biết có phải là do nàng ta muốn che giấu không muốn bị đồn thổi là phế vật nên tự mình bày ra chuyện này hay không? 

Lạc Mộng nghe mọi người chê bai Linh Thứu, âm thầm cười một tiếng, trong lòng có chút đắc ý, nói chung danh tiếng phế vật này, Bắc Ảnh Linh Thứu là cả đời cũng đừng hòng thoát khỏi, đây chính là kết cục dám đắc tội nàng.

"Ai nha..., đây không phải là Lạc Mộng sư muội sao, làm sao chỉ có mình thế? Những tỷ muội tốt kia đâu rồi?" Âm thanh đột ngột đánh gãy Lạc Mộng đang đắc ý trong lòng.

Lạc Mộng ngẩng đầu lên, là Lạc Vân, chỉ thấy Lạc Vân chăm chăm nhìn nàng, chỉ là trong mắt Lạc Vân chợt lóe lên trào phúng vẫn không có tránh đi ánh mắt của nàng, mà mấy nữ tử bên người nàng ta đều đang cười nhạo nhìn nàng.

Lạc Mộng sắc mặt có chút khó coi, từ lần đó bị phạt quỳ sau, mặc kệ là ai, cũng bắt đầu vô tình hay cố ý tránh nàng, vốn thiên chi kiêu nữ trong nháy mắt đã biến thành ôn dịch, người người tránh xa, rất sợ bởi vì tới gần nàng mà bị các trưởng lão không thích.

Mà giờ khắc này đám người Lạc Vân trào phúng, đối với nàng chính là đã kích rất lớn, nàng vốn không thích Lạc Vân, nàng ta ỷ vào bản thân có Dị hoả nên được các Trưởng lão với các sư phụ khác đều coi trọng. Nàng ta liền không coi ai ra gì, luôn bày ra dáng vẻ như một đoá Bạch Liên Hoa... làm cho các nam đệ tử mê hoặc không nói, càng thường xuyên cướp danh tiếng của nàng, hiện tại càng đáng ghét luôn đả kích nàng.

"Làm sao? Các nàng không phải là tỷ muội tốt nhất của ngươi sao?" Lạc Vân che miệng lại. "Ai nha, sẽ không phải bởi vì chuyện ngươi lần trước bị phạt chứ? Các nàng thật là quá đáng mà! Tại sao có thể không có nghĩa khí như thế nha!"

Lạc Mộng tức giận đến không thở được, đáng ghét, quả thực cùng phế vật kia đều đáng ghét như thế! Đột nhiên, linh cơ vừa động, đúng vậy, nếu đều là kẻ đáng ghét, nàng vì sao không để hai người bọn họ đấu với nhau, nàng ở ngoài xem kịch hay, không phải có là trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi sao!!!

Lạc Mộng liền cưỡng chế lửa giận trong lòng, cười khổ lắc lắc đầu. "Kỳ thực ta không trách các nàng, muốn trách thì trách người kia mưu kế quá cao, còn không tiến vào Thánh Linh điện liền có thể thiết kế để ta mất đi sủng ái của sư phụ với sư huynh, bây giờ nàng ta tiến vào Thánh Linh điện rồi, Thánh Linh điện này sớm muộn gì cũng sẽ trở thành thiên hạ của nàng ta, nơi nào còn chứa được ta?"

"Nha?" Lạc Vân vừa nghe ninh ninh mi, chẳng lẽ trong này còn có chuyện nàng không biết? Không biết người kia là ai. "Người phương nào lại dám kiêu ngạo như thế?"

"Còn không phải là người đang bị đồn thổi ồn ào là phế vật Lạc Linh kia thì là ai." Lạc Mộng nói thở dài một hơi. "Ta nói Vân sư tỷ biết, gần nhất phải khiêm tốn chút mới được, nữ nhân kia lòng ghen tỵ là rất nặng, nếu để cho nàng biết ngươi rồi, nàng ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp đối phó ngươi! Ngươi không biết con tiện nhân kia đâu, rõ ràng nàng ta đã có Thái tử Tề Dự quốc rồi còn vọng tưởng tất cả nam nhân đều vây quanh nàng đấy!"

Lạc Mộng ra vẻ như có lòng tốt nhắc nhở Lạc Vân.

Ánh mắt Lạc Vân hồ nghi nhìn Lạc Mộng, Lạc Linh không phải là Bắc Ảnh Linh Thứu kia chứ? Nàng ta gần đây danh tiếng rất vang dội, đầu tiên bị nói là phế vật, có quan hệ tốt với Vân Phạm Trưởng lão nên kiêu ngạo không xem Thánh Linh điện ra gì.. sau này lại đồn nàng là thiên tài... ngay cả các sư huynh sư đệ của nàng đều thường xuyên thảo luận về nàng ta. Danh tiếng không ngừng tăng lên. Từ trước đến nay nàng đều là tiêu điểm mà mọi người chú ý. Sao có thể cho phép người khác che lấp mất danh tiếng của mình chứ?

Lạc Vân nhìn Lạc Mộng cười, cầm lấy tay Lạc Mộng vỗ vỗ nhẹ. "Mộng sư muội không cần khổ sở, không nghĩ tới có nữ nhân ác độc như thế, sư tỷ chắc chắn sẽ vì sư muội đòi lại công đạo."

Lạc Mộng trong lòng cười gằn, trên mặt lại là hoang mang lắc lắc đầu. "Vân sư tỷ, ngươi tuyệt đối đừng đi, nàng ta rất lợi hại!"

Mà Lạc Mộng càng đề cao Linh Thứu, trong tiềm thức Lạc Vân đối với Linh Thứu địch ý liền càng mạnh, một phế vật có thể lợi hại đến cỡ nào? Lẽ nào nàng còn đối phó không được một phế vật sao? Lạc Vân ngạo nghễ ngẩng đầu lên. "Ta hiện tại liền sẽ đi gặp nàng ta, nhìn xem lợi hại tới trình độ nào!"

Nhìn bóng lưng Lạc Vân rời đi, Lạc Mộng lúc này khoé môi mới cong lên, trong mắt loé ra thâm độc, mặc kệ cuối cùng các nàng là ai thắng, đều là chuyện khiến người ta cao hứng a, đấu đi đấu đi, mạnh mẽ đấu, ha ha ha ha!

Lạc Vân trong lòng kỳ thực cũng không có đem Linh Thứu để ở trong mắt, chỉ là nghe được Lạc Mộng nói Linh Thứu rất lợi hại, lúc này mới muốn đi gặp, dù sao Lạc Mộng cùng với nàng đấu hơn một năm nay, cũng không thấy nàng ta từng sợ nàng lần nào, không nghĩ tới một nữ nhân mới vừa đến lại có thể để nàng ta sợ hãi thành như vậy, càng có vẻ thật sự là do Linh Thứu kia mà Lạc Mộng bị các Trưởng Lão trừng phạt!

Mà bên này đám người Linh Thứu đang luyện đan, đương nhiên, nhiệm vụ hôm nay nàng đã sớm hoàn thành, chủ yếu là những người khác, mỗi khi thất bại, liền đem Tài Pháp tức giận không ngừng, đặc biệt sau khi có Linh Thứu hình mẫu đứng đó so sánh rõ ràng...

Tài Pháp liền lên tiếng, mỗi người hôm nay đều phải luyện ra một viên bát phẩm, luyện không được thì không cho nghỉ ngơi.

Gia Cát Vô Ưu cũng rất sớm hoàn thành, vốn là phải đi, nhưng mà nhìn thấy Linh Thứu vui vẻ hòa thuận cùng mọi người trò chuyện, còn chỉ đạo bọn họ luyện đan thế nào, không biết làm sao, hắn liền lưu lại, đồng thời cũng quỷ thần xui khiến với nàng cùng nhau làm 'Người tốt'.

Tình cờ nghiêng đầu nhìn thấy nàng cười, Gia Cát Vô Ưu cũng là tự nhiên mỉm cười, độ cong tuy nhỏ, nhưng cũng là chân thực tồn tại.

Hiên Viên Yên Nhi tính tình nơi nào chịu đựng việc kiên trì như luyện đan như thế, nếu không phải nhìn thấy Gia Cát Vô Ưu ở đây, nàng không tiện phát tác, bằng không nàng nhất định phải đem cái lò luyện đan này đập nát lâu rồi! Nàng đã luyện vô số lần a! Vô số lần rồi! Mỗi lần không phải nơi này sai chính là chỗ đó không nắm được, tức chết nàng! Nàng muốn điên mà!

"Linh Nhi tỷ tỷ! Cứu muội!" Hiên Viên Yên Nhi vẻ mặt đưa đám hướng về Linh Thứu cầu cứu.

Linh Thứu buồn cười, bất quá biết luyện đan cũng không chỉ một mình nàng nha, nha đầu này không phải thích Gia Cát Vô Ưu kia sao? Nàng hảo tâm giúp muội ấy một tay vậy, Linh Thứu xấu bụng nở nụ cười, có chút tiếc hận nói. "Ai nha, ta nơi này đang bận rồi." Ngẩng đầu nhìn, hướng Gia Cát Vô Ưu. "Lạc Dịch, ngươi dạy Yên Nhi đi!"

Hiên Viên Yên Nhi hiển nhiên không nghĩ tới Linh Thứu lại đột nhiên nói như vậy, mặt liền đỏ, Vô Ưu ca ca đến dạy nàng nha? ! Này, này không hay lắm đâu... Hiên Viên Yên Nhi đem đầu vùi rất thấp, ngượng ngùng không dám nhìn Gia Cát Vô Ưu.

Gia Cát Vô Ưu có chút bất ngờ Linh Thứu sẽ nói chuyện với hắn, trong lòng mơ hồ có chút vui sướng, không chút suy nghĩ liền gật đầu. "Được, ta nhất định dạy nàng." Bởi vì đây là nàng hi vọng hắn làm.

Hiên Viên Yên Nhi nghe được Gia Cát Vô Ưu đáp ứng rồi, tim đập càng thêm nhanh hơn, Vô Ưu ca ca đáp ứng rồi, Vô Ưu ca ca lại đáp ứng rồi! Nên biết Vô Ưu ca ca tính tình vẫn luôn rất lạnh lùng, chuyện của người khác hắn càng sẽ không quan tâm nhiều, không nghĩ tới hắn lại đáp ứng dạy chính mình, có lẽ, có lẽ... Vô Ưu ca ca đối với nàng là đặc biệt, có đúng hay không?

Nghĩ như vậy, Hiên Viên Yên Nhi lộ ra nụ cười hạnh phúc, tuy rằng học luyện đan rất dễ dàng phân tâm, nhưng mà cũng điều động tính tích cực của nàng, không lại như lúc trước không có kiên trì như vậy.

"Ai là Lạc Linh?" Đột nhiên một thanh âm nữ nhân vang lên, cắt đức việc học của mọi người, mọi người đều ngẩng đầu nhìn sang, ánh mắt sáng lên, là Lạc Vân sư tỷ? !

Bên trong Thánh Linh điện, tin tưởng chỉ cần là nam nhân, sẽ không có người nào không biết Lạc Vân, nàng có thể nói là nữ thần của Thánh Linh điện.

Linh Thứu cũng ngẩng đầu nhìn qua, nữ tử kia một thân áo trắng, mặt như phù dung, rất là đẹp, bất quá, nàng không quen biết nàng ta nha?

Lạc Vân thấy không ai để ý lời mình nói, nhẹ nhàng nhíu nhíu mày, mà những nữ tử phía sau nàng thấy cảnh tượng như vậy, lập tức có ánh mắt hô lớn. "Vân sư tỷ hỏi các ngươi đấy! Ai là Lạc Linh?"

Mọi người lúc này mới phản ứng lại, bất quá Vân sư tỷ tìm Lạc Linh làm gì? Lẽ nào các nàng nhận thức? Liền nhìn về hướng Linh Thứu.

Lạc Vân chú ý tới điểm ấy, đi tới trước mặt Linh Thứu, nhìn như ôn hòa mỉm cười nhưng bên trong lại là có chút miệt thị. "Ngươi chính là Lạc Linh?"

Linh Thứu nhàn nhạt gật gật đầu, nàng cũng sẽ không ngây thơ cho rằng đối phương đến đây cùng nàng làm bằng hữu, có câu nói phàm nữ tử cùng tiểu nhân nan dưỡng dã, đương nhiên, nàng cũng là nữ nhân, nhưng tâm tư của nàng đều đặt ở chuyện hiệp trợ Mộ Hàn nhà nàng nha, đối với tranh đấu giữa các nữ nhân từ trước đến giờ nàng đều không thích, nhưng mà không có nghĩa là những nữ nhân khác cũng như thế.

Lạc Vân nhìn gương mặt Linh Thứu luôn tỏ ra bình thản có chút không thoải mái, bất quá vẫn là thân thiết tự giới thiệu mình. "Ta là Lạc Vân, Tài Huyền là sư phụ của ta, dựa theo bối phận ngươi có thể gọi ta một tiếng sư tỷ."

Linh Thứu gật gật đầu, cũng không có ý định gọi sư tỷ, phí lời, sư tỷ là tốt như vậy làm sao? Dựa theo bối phận, Lạc Vân còn phải gọi nàng một tiếng tổ sư tổ nha, cho nên nàng làm sao có khả năng gọi nàng ta là sư tỷ chứ?

Mà điều này ở trong mắt Lạc Vân xem ra chính là xích lỏa khiêu khích, Lạc Linh mới tới này đúng là không đem nàng để ở trong mắt, nàng chủ động tìm nàng ta, nàng ta không chỉ không có biểu hiện ra kinh hỉ, còn mặt lạnh nhìn nàng, càng không có gọi nàng là sư tỷ, quả thực chính là không đem nàng để ở trong mắt mà, hơn nữa nhiều người như vậy đều đang nhìn, điều này làm cho nàng cảm thấy có chút mất mặt.

Vào lúc này cũng không tốt biểu hiện không vừa lòng, Lạc Vân trên mặt công phu cũng làm rất khá, cười cười, biểu lộ hết thần thái nữ thần nên có, rộng lượng thiện lương... thuận tiện còn có thể nổi bật đối phương hẹp hòi. "Ta cũng là học luyện đan, nghe nói Linh sư muội luyện đan bản lĩnh phi phàm, mới tới đây để thỉnh giáo Linh sư muội một, hai."

Linh Thứu nhíu mày, thỉnh giáo một, hai? Muốn thỉnh giáo không đi tìm sư phụ nàng tìm nàng làm cái gì? Aizz, được rồi, ai bảo nàng là lấy việc giúp người làm niềm vui chứ.

Linh Thứu cười cười. "Thật không tiện, ta hiện tại rất bận, nếu như ngươi có chỗ nào không hiểu có thể tập hợp lại, sau đó viết xuống đưa cho ta, ta đồng thời dạy ngươi."

Lạc Vân hoàn toàn không nghĩ tới Linh Thứu sẽ nói như vậy, hơn nữa nhiều người đều nghe thấy, này không phải rõ ràng không nể mặt nàng sao?

Hơn nữa nàng ta là có ý gì? Nàng ta dạy nàng? Nàng cần một phế vật như nàng ta đến dạy sao? Thuật luyện đan của nàng là đỉnh cấp ở trong các đệ tử ở Thánh Linh điện! Nàng còn có Dị hỏa, ngay cả sư phụ và các sư thúc cũng không có! Nàng ta lại dám nói như vậy! Còn muốn nàng tập hợp lại rồi hỏi, chuyện này quả thật chính là sỉ nhục nàng!

Lạc Vân nhìn Linh Thứu, trong mắt tựa hồ nổi lên nước mắt. "Linh sư muội có phải là không thích ta?"

Đám nữ tử phía sau Lạc Vân nhìn Lạc Vân ăn quả đắng đúng là trong lòng mừng thầm, nhưng trên mặt là muốn giúp Lạc Vân, địa vị của Lạc Vân ở Thánh Linh điện không bình thường, chờ ra Thánh Linh điện nàng ta nhất định sẽ trở thành đối tượng đông đảo hoàng tôn quý tộc tới cửa cầu hôn, đến lúc đó địa vị khẳng định bất phàm, mà các nàng cũng có thể theo đó thơm lây, nói không chắc còn có cơ hội gia nhập hoàng gia nga!

"Ngươi sao dám như thế! Vân sư tỷ nói cùng ngươi luận bàn đó là nể mặt ngươi! Ngươi lại còn coi chính mình bản lĩnh tuyệt vời! Còn dám sỉ nhục Vân sư tỷ như vậy, quá đáng ghét mà!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net