Chương 142

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 142 : Đấu Đan (hai)

Lạc Vân thở phào nhẹ nhõm, cũng không có tức giận mà hỏng việc, hơn nữa nàng cũng không tin Linh Thứu có thể luyện ra Tụ nguyên đan, nếu như luyện ra, nhiều nhất cũng là một viên, cho nên nàng còn có nhiều thời gian, cũng nhất định sẽ thắng.

Điều chỉnh hơi thở một chút, Lạc Vân lần thứ hai đem thảo dược lần lượt để vào trong lò luyện đan, lần này bởi vì rất tập trung, nên rất nhanh bên trong lò luyện đan liền bay ra mùi thơm của đan dược.

Tài Huyền cau mày nhìn Linh Thứu, lắc lắc đầu, thực sự là quá lãng phí Dị hỏa tốt như thế, quay đầu nhìn đồ đệ mình, lúc này mới lộ ra vui mừng, gật gật đầu, có tràn đầy kiêu ngạo.

Tài Pháp thấy Tài Huyền như vậy, không khỏi cười một tiếng.

Hắn đã từng trải qua chuyện Linh Thứu luyện đan như thế kết quả lại đồng thời luyện chế mấy chục viên đan dược, nên hắn cũng không vì chuyện Linh Thứu lập tức bỏ toàn bộ thảo dược vào mà hồ đồ, ngược lại lúc này, hắn nhìn thấy Linh Thứu lần lượt thả thảo dược có trình tự trước sau như thế, thì hắn khẳng định lần trước nàng thật vì muốn luyện chế ra đan dược cấp thấp mới đem toàn bộ thảo dược thả một lần mà không theo trình tự như bây giờ.

Bất quá hắn không có dự định phí lời với Tài Huyền, bởi vì hắn chờ Tài Huyền nhìn thấy kết quả sau sẽ há hốc mồm kinh ngạc thế nào đây! Để lão ta xem ai mới chân chính là thiên tài! Đồ đệ của ai mới có bản lĩnh!

Giờ khắc này Tài Pháp tỏ rõ vẻ kiêu ngạo, hầu như đều quên, hắn lúc trước tự bản thân hắn như thế nào làm khó dễ Linh Thứu...

Linh Thứu thả thảo dược vào nhiều lắm, đương nhiên phải chậm hơn một lúc, Lạc Vân luyện ra viên đan dược thứ nhất, vừa ra lò dưới đài mọi người đều sùng bái mà hô hào rộn lên, trái lại bên Linh Thứu vẫn còn chậm rãi luyện a, không ít người cũng bắt đầu trào phúng Linh Thứu.

Đám người Lạc Thanh nghe thấy thế liền lập tức cùng đám người kia tranh luận, đám người Lạc Bân liền không cần nói, bọn họ kiên quyết bảo vệ Linh Thứu!

Nam Cung Mặc nhìn hai nhóm người, hơi ninh mi, hắn cũng không tin bọn họ sẽ vô duyên vô cớ ủng hộ Linh Thứu, trừ phi là nàng đã thu phục được bọn họ, nhưng mà nhìn hai nhóm người này, xem tư chất, bên cạnh là cực thấp, bên kia cũng chỉ có thể coi như gần giống vậy, càng không giống như là có bối cảnh, nàng thu phục những người này làm cái gì? Hắn với Lãnh Trạch Phong còn kém đến cần những người thế này sao?

Tuy rằng không đồng ý, bất quá hắn đến lúc đó cũng không ngại nhiều thêm một phần thế lực, tuy rằng chút thế lực này còn không lọt nổi mắt hắn.

Nam Cung Mặc vô cùng tự nhiên coi hai nhóm người này nhận thành thuộc hạ của mình, nhưng mà không biết, Linh Thứu mới không nghĩ giúp hắn với Lãnh Trạch Phong đâu, mà hắn càng không nghĩ tới chính là, những người hắn cho là tư chất kém, sẽ trở thành chủ lực đánh tan thế lực của hắn và Lãnh Trạch Phong, sau này còn là một thế lực không ai dám đụng tới... cái này nói sau.

Thời điểm đám người Mộ Dung Sùng Tĩnh chạy tới, Linh Thứu vẫn còn chậm rãi luyện thảo dược trong lò đan, mà phía Lạc Vân bên này, viên Tụ nguyên đan thứ hai vẫn như cũ ra lò, nghe phía dưới tiếng hoan hô, Lạc Vân rất là hưởng thụ, trào phúng liếc nhìn qua Linh Thứu, sau đó mỉm cười bắt đầu luyện chế viên thứ ba.

Mộ Dung Sùng Tĩnh bọn họ đang hỏi thăm tình huống thi đấu sau, lại biết được các nàng đánh cược gì, sắc mặt biến đổi, đặc biệt là Mộ Dung Sùng Tĩnh, cái bộ dạng giống như thê tử của mình ăn vụng bị hắn tóm lấy vậy, mặt đen đến không thể đen hơn, nếu không phải Mộ Dung Thích Dật với Đoạn Chương liều mạng lôi kéo hắn, sợ là hắn đã sớm xông lên đem Linh Thứu vác đi xuống rồi.

Bất quá Mộ Dung Thích Dật với Đoạn Chương cũng không phải rất tán thành cách Linh Thứu làm, nói như thế nào đi nữa nàng cũng là nữ nhân của huynh đệ tốt bọn họ, nếu như thật sự xảy ra chuyện, bọn họ làm sao đối mặt với Hàn đây!

Ngẫm lại khuôn mặt có thể đông chết người kia, cơ thể liền run lên, chuyện này bọn họ nên gạt Hàn thì tốt hơn nha, nếu Linh Thứu thật sự thua, như vậy bọn họ liền ra tay, mặc kệ như thế nào cũng được, chí ít bảo vệ được danh tiết.

Linh Thứu mới mặc kệ mọi người phía dưới là nghĩ như thế nào, cũng còn tốt nàng không biết, bằng không có thể thật sự sẽ không nhịn được đập chết ba người Mộ Dung Sùng Tĩnh, nàng nhìn qua liền sẽ thất bại như vậy sao?

Tài Pháp nhìn cũng dần dần có chút nóng lòng, tuy rằng hắn đối với Linh Thứu vẫn rất có tự tin, nhưng mắt xem thời gian liền sắp đến rồi, coi như nàng thật sự lập tức luyện được mấy viên, nhưng nếu như vượt quá thời gian quy định vẫn là tính thua đó?

Cũng may vào lúc nén nhang còn kém một đoạn nhỏ, trong lò luyện đan của Linh Thứu rốt cục có một tia động tĩnh, không có hương thơm, nhưng nhìn thấy trong lò luyện đan có một chút chút ánh sáng, chỉ là khói đen quá nhiều, đem phần lớn ánh sáng che khuất.

Từ từ ánh sáng dần dần càng ngày càng mạnh, Lạc Vân cũng là bị dị tượng bên này của Linh Thứu thu hút mà xoay đầu nhìn qua, liền cảm nhận được Dị hỏa trong người lại bất ổn, lập tức thu hồi tâm thần, không dám nhìn Linh Thứu nữa, chỉ nỗ lực để cho mình chìm đắm ở trong luyện đan, nếu mà phân tâm liền sẽ hỏng viên đan dược thứ ba này.

Đám người Tài Nguyên lại lần nữa bật dạy, miệng hơi giương ra, nàng đây là luyện thành hay sao? Bằng không tại sao có thể có ánh sáng? Nhưng mà bọn họ cũng không có ngữi thấy được đan hương hay mùi hương khác nha? Vươn dài cái cổ thăm dò nhìn chằm chằm lò luyện đan, tựa hồ muốn nhìn được chút gì đó, nhưng đáng tiếc cái gì cũng không thấy.

"Được rồi!" Lạc Vân lấy ra viên thứ ba Tụ nguyên đan cao hứng kêu lên, nàng thành công rồi! Ba viên, một canh giờ nàng liền luyện chế được ba viên Tụ nguyên đan, cũng là rất ít người có thể làm được, phóng tầm mắt nhìn toàn bộ Thánh linh điện, sợ là sẽ không vượt quá ba mươi người!

Lúc này mới kiêu ngạo nhìn về phía Linh Thứu, chỉ là vừa nhìn qua liền giống như bộ dáng của đám người Tài Nguyên, vừa sợ lại vừa nghi hoặc, trong lòng còn có chút bất an.

Tất cả mọi người cũng ngừng thở, cuối cùng trong nháy mắt hương thơm lan tỏa, chỉ thấy trong lò luyện đan giật giật, như có cái gì đó muốn thoát phá ra ngoài, ánh sáng đại trán, mấy chục viên đan dược bay ra không trung, tia sáng chói mắt như vậy làm cho mọi người ở đây đều không mở ra được.

Hương lạc, Đan lạc, Linh Thứu hai tay kết ấn liền tiếp được tràn đầy đan dược, chỉ là tay nàng hiển nhiên là quá nhỏ, vì không cho đan dược rơi xuống đất, nàng liền phát động linh lực bảo hộ.

Mọi người ở đây đều là sững sờ, thậm chí dùng sức dụi dụi đôi mắt, lại nháy mắt nhiều lần, chỉ lo chính mình nhìn lầm rồi, lại nhéo chính mình một cái, xác định không có nhìn lầm cũng không có nằm mơ sau, choáng váng...

Chuyện này... Tài Nguyên nhanh chóng đứng lên, sau đó bước nhanh đi tới trên đài, mấy người khác cũng đều đứng lên, nối bước đi theo.

Lạc Vân không thể tin tưởng cảnh trước mắt lắc đầu, không! Không thể! Tuyệt đối không thể! Làm sao có khả năng! Sao có người có thể một lần liền luyện ra nhiều Tụ nguyên đan như vậy! Nàng luyện chế ra ba viên cũng đã là rất lợi hại, một phế vật như nàng ta làm sao có khả năng đồng thời luyện chế mấy chục viên, có khả năng sao? Còn có ánh sáng kia, tựa hồ cấp bậc so với nàng còn cao hơn một chút! Lạc Vân hiển nhiên không thể tiếp thu kết quả này.

Tài Nguyên dĩ nhiên đi tới phía trước Linh Thứu, cầm lấy một viên, thật sự là Tụ nguyên đan, mặt trên còn có nhiệt khí mà đan dược mới ra lò, cho nên khi nãy tất cả tuyệt đối là thật sự, mà Linh Thứu cũng không có làm bộ!

Màu sắc đan dược này sáng bóng, chỉ xem tia sáng phát ra liền có thể nhìn ra những viên Tụ nguyên đan này đều là thượng phẩm, nếu như hắn không có nhìn lầm, hẳn là nhị phẩm Tụ nguyên đan, vẫn là ở đồng thời luyện chế từ một lần, nếu như luyện chế từng viên một, chẳng phải luyện ra đỉnh cấp đều sẽ không có vấn đề sao? Đỉnh cấp Tụ nguyên đan? Việc này chỉ sợ là trừ sư phụ bọn họ, Tuyết Tế lão nhân ra, thế gian này cũng đều không có ai có thể làm được đâu?

Đương nhiên, bọn họ chỉ chính là hiện nay, ở cực kỳ lâu trước đây, nhân tài như vậy có rất nhiều, nhưng mà theo lịch sử phát triển, rất nhiều thứ cũng đã bắt đầu chậm rãi suy yếu, giống như là bùa chú sư vậy.

Tài Huyền khó mà tin nổi cũng là cầm lấy một viên đan dược trong tay Linh Thứu, hắn cũng giống như đồ đệ Lạc Vân của hắn, có chút không thể tiếp thu nổi, đệ tử của hắn vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, ở thời gian ngắn ngủi như vậy luyện chế ra ba viên Tụ nguyên đan, chỉ phá huỷ bốn lần thảo dược, hắn lúc đó đều thật bất ngờ, còn mừng vì đồ nhi lại tiến bộ hơn rồi

Nhưng mà hiện tại khi nhìn đến Linh Thứu luyện chế ra đan dược, tất cả kiêu ngạo đều hóa thành hư ảo, đây là nhị phẩm Tụ nguyên đan! Nhị phẩm a! Không chỉ về số lượng so với đồ nhi của hắn luyện được nhiều hơn không biết bao nhiêu lần, chính là cấp bậc cũng so với Lạc Vân muốn cao hơn một phẩm.

Tài Pháp trong lòng kích động không thôi, cho dù hắn muốn biểu hiện trấn định, nhưng khi hắn cầm đan dược trong tay vẫn không tự chủ được bắt đầu run rẩy.

Mọi người phía dưới cũng không cần nói, bọn họ trong nháy mắt cảm thấy thế gian này thật là huyền huyễn.

Tài Nguyên không hổ là Đại sư huynh, trước hết liền đã trấn định lại, ánh mắt nhìn Linh Thứumang theo nồng đậm kích động cùng sùng bái.

Đây là cảnh giới ngay cả hắn đều không thể làm được? Hắn có thể luyện ra đỉnh cấp, nhưng mà nhiều thảo dược cùng đồng thời luyện như vậy, phỏng chừng có thể hay không một lần thành công đều không nhất định, chính là thành công, thảo dược cũng phải phá huỷ hơn một nửa, đừng nói mấy chục viên, mười mấy viên cũng không thể, chớ đừng nói chi là toàn bộ đều là nhị phẩm, liền một viên tam phẩm đều không có!

Tài Nguyên đem Tụ nguyên đan cẩn thận từng li từng tí một cầm qua, bắt đầu đếm, để cho công bằng, hắn còn đặc biệt nói to hơn . "Một, hai, ba... Năm mươi hai, năm mươi ba, năm mươi bốn."

"Năm mươi bốn viên nhị phẩm Tụ nguyên đan!" Đếm xong, Tài Nguyên hầu như là kích động lớn tiếng hướng về mọi người công bố.

Mọi người phía dưới lần thứ hai ồ lên, khi nghe đến sư phụ với sư thúc công bố sau, không có ai lại hoài nghi vấn đề của chính mình, năm mươi bốn viên nhị phẩm Tụ nguyên đan, bọn họ chứng kiến đều là thật sự! Quá biến thái mà!

Lạc Vân ở một bên nhìn Linh Thứu trở thành tiêu điểm của mọi người, trong mắt tràn đầy tàn nhẫn, hiện tại tất cả mọi người đều chú ý nàng ta, vây quanh nàng ta, nhiều năm qua vầng dáng chính mình cố gắng tạo nên, bây giờ đều bị nàng cướp mất tất cả rồi!

Hơn nữa ghê tởm nhất chính là, các sư bá của nàng, sư phụ của nàng, đều dường như lãng quên nàng, chỉ lo tuyên bố thành tích của nàng ta, nhìn cũng không có liếc nhìn nàng một cái, tuy rằng nàng chỉ luyện thành ba viên, ba viên đều là tam phẩm, trong đó chỉ có một viên đã gần tiếp cận nhị phẩm, thế nhưng bọn họ cũng không thể như vậy không nhìn nàng chứ!

Bắc Ảnh Linh Thứu! Đều là nàng ta! Đều là nàng ta làm ra! Nàng tuyệt đối không tin có người có thể mạnh như vậy! Tuyệt đối là âm mưu của nàng ta, tuyệt đối đúng là thế!

Lạc Vân ở trong lòng an ủi mình, vẫn không nghĩ đến các nàng lúc trước lập xuống sinh tử khế ước, nhất thời bị đố kị cùng phẫn nộ trong lòng mà đầu óc mờ mịch, nàng tuyệt đối sẽ không để cho nàng ta đắc thắng được! Nàng cũng tuyệt đối không thể thua! Nàng muốn nàng ta chết! Nàng ta nhất định phải chết! Nhất định phải chết!

Thân thể Lạc Vân tựa hồ so với tư tưởng còn nhanh hơn một chút, khi tất cả mọi người đang châm chú về đan dược của Linh Thứu, đem Dị hỏa tụ tập ở trong tay, vừa nhanh vừa độc hướng về phía Linh Thứu đánh tới.

Linh Thứu tuy rằng nhìn như đang chìm đắm ở trong thắng lợi vui sướng, kì thực vẫn là luôn để ý Lạc Vân, nàng đang chờ nàng ta động thủ đây này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net