Chương 15-16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 15: Mục đích của Lệ quý phi.

Đúng là Linh Thứu không tính toán những thứ này, chỉ cần không chạm đến điểm mấu chốt của nàng, nàng vẫn là rất dễ nói chuyện: "Ta sẽ để ngươi lưu lại hấp thu ám nguyên tố, ngươi dạy ta bùa chú, thế nào?"

Quỷ lão đầu nhìn Linh Thứu cũng chỉ là thoáng kinh ngạc liền khôi phục, cũng không hề có một chút ý nịnh bợ với hắn, đứa bé như vậy mới có cá tính không phải sao! Quá lợi thế hắn không thích đâu! Nhìn lại hai tên quỷ kia khuôn mặt đều lạnh xuống, Quỷ lão đầu run run một cái:"Được! Thành giao!"

"Ừm, vậy ngươi hiện tại có thể cùng Băng bọn họ đi ra ngoài, sau một canh giờ đến dạy ta bùa chú." Linh Thứu cũng có quyết định của nàng, nàng cũng biết đạo lý chuyên tâm về một môn, nhưng ám linh lực dù sao cũng không giống với các nguyên tố linh lực khác, hiện giờ nàng còn quá yếu, nàng không thể cho người khác biết nàng có ám linh lực được, nó chỉ có thể làm lá bài tẩy, không phải vạn bất đắc dĩ, vẫn là không nên dùng mới tốt, bằng không khả năng không giúp được Mộ Hàn, mà còn có thể liên lụy đến chàng.

Bởi vậy kế hoạch trước mắt là nên học một cái có thể dùng, năng lực phải mạnh mẽ, nàng không có đấu khí, không cách nào tu luyện đấu khí, nhưng không có nghĩa nàng không thể trở thành một bùa chúa sư.

Quỷ lão đầu còn không chơi đùa đủ cơn nghiện đâu, người sống a! Có thể nói chuyện cùng hắn, có thể đối với hắn như vậy như vậy, người sống a! Nhưng mà bị một cái khối băng với một cái siêu cấp khối băng lớn trừng mắt lạnh, chậc, Quỷ lão đầu không thể không làm gì khác hơn đàng hoàng đi ra ngoài bảo vệ, tự nhiên những tiểu quỷ kia cũng không dám ở lâu thêm.

Trong phòng rất nhanh cũng chỉ còn sót lại một mình Linh Thứu, nằm ở trên giường uể oải xoa xoa mi tâm, nàng sống lại cũng đã mười ngày, lần thứ hai gả cho Mộ Hàn, tương tự cũng có mười ngày, tính tính ngày, cách thời gian của kiếp trước lần đầu gặp gỡ Mộ Hàn cũng không xa, trong lòng nàng không ngừng chờ mong, nhưng mà chờ mong cũng thường mang theo nổi sợ là ngang nhau, nàng có bao nhiêu chờ mong cũng sẽ có bấy nhiêu sợ hãi.

Còn nhớ lần gặp gỡ là Lãnh Trạch Phong vì nàng sáng tạo ra cơ hội, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, không bao lâu nữa Lãnh Trạch Phong liền sẽ tìm nàng nói tới việc này.

Nàng nghĩ tới Lãnh Trạch Phong liền muốn chọc thủng mặt nạ giả dối kia của hắn, nhưng ngẫm lại kỹ lưỡng trước sau lại cảm thấy không thích hợp, Lãnh Trạch Phong làm người nham hiểm tâm cơ thâm trầm, hơn nữa vì đạt được mục đích không chừa thủ đoạn nào, thay vì đến lúc đó để hắn lại nghĩ ám chiêu khác đối phó Mộ Hàn, không bằng mình lại làm 'quân cờ' này, chí ít nàng có thể biết được hướng đi của hắn bất cứ lúc nào, tương lai vào thời khắc mấu chốt sẽ cho hắn một đòn trí mạng.

Nghĩ đi nghĩ lại, Linh Thứu liền mơ mơ màng màng ngủ, mấy ngày nay nàng đúng là quá mệt mỏi.

Kỳ thực sự mệt mõi này, không chỉ một mình Linh Thứu, ngoài phòng Ám vệ nhìn gian nhà trước mặt không có bất cứ động tĩnh gì, thở dài, lại trở về bẩm báo.

Bên trong thư phòng ánh nến chập chờn: "Bẩm chủ nhân, vẫn không có động tĩnh."

"Ưhm?" Mẫu hậu bởi vì chuyện Phụ hoàng tứ hôn cho hắn đã cùng Phụ hoàng náo loạn mấy ngày nay, nghe mẫu hậu nói, chuyện này là Lệ quý phi, mẫu thân của Lãnh Trạch Phong, Nam Cung Nguyên Trinh đưa ra chủ ý cho Phụ hoàng, nói Bắc Ảnh Linh Thứu bị Bắc Ảnh gia tộc ẩn dấu, kỳ thực không phải bởi vì nàng là phế vật, mà bởi vì nàng quá thiên tài, Bắc Ảnh gia không phải giam nàng, mà là biến tướng bảo vệ nàng.

Đương nhiên, Lệ quý phi cũng nói, nàng cũng là nghe nói mà thôi, nhưng không dám hứa chắc, thế nhưng thà rằng tin là có không thể không tin, nếu như thực sự là thiên tài để Bắc Ảnh gia một trong tám đại gia tộc lấy phương thức như thế đến bảo vệ. Vậy chắc hẳn Bắc Ảnh Linh Thứu này nhất định là thiên tài trong thiên tài rồi.

Lời này nói vô cùng xảo diệu, ngược lại nàng chỉ là 'Thiện ý' đề nghị, kết quả là tốt hay xấu nàng đều không sai, vậy Phụ hoàng đâu? Phụ hoàng lại là vì sao? Người thật sự không biết bản tính của người nữ nhân kia sao, vẫn là nói người có ý nghĩ của mình.

—-O—-

Chương 16: Băng xấu bụng.

Nói thật sự, kỳ thực có lúc chính là hắn đều không hiểu Phụ hoàng, Phụ hoàng đều là rất sủng hắn, sủng đến mức quá đáng, thậm chí có thể nói là dung túng, hắn rõ ràng nhìn thấy Phụ hoàng đối tốt với hắn, nhưng lại không có chút nào cảm giác được ấm áp trong đó, hắn có phải là không biết đủ rồi hay không? Thật sự hắn rất khó hiểu.

Lãnh Mộ Hàn dừng một lúc, cầm bút lại viết vài chữ: "Vậy có gì khác lạ hay không?"

Ám vệ suy nghĩ một chút "Nếu thật sự nói khác lạ, thuộc hạ cảm thấy khác thường lớn nhất chính là Mai uyển một chút động tĩnh đều không có, mấy ngày nay trừ thời gian ăn cơm, nàng đều ở tại trong phòng chưa từng đi ra ngoài."

Lãnh Mộ Hàn gật gật đầu, xác thực, không có động tĩnh chính là khác thường lớn nhất. Ngày đại hôn hôm đó không có hôn lễ, chú rể cũng không có, sau khi vào cửa còn bị sắp xếp đến chỗ hẻo lánh xa xôi như thế, hơn nữa một lần đều chưa từng thấy trượng phu, cô nương nhà nào mà chịu được. Huống hồ nàng vẫn là chính thê, là Thái Tử phi, nhưng một lần cũng không có nháo khônh gây chuyện..., hay là không có khả năng làm cách nào khác, có thể đây cũng không còn cách nào khác, hoặc là, nàng là đang chờ mệnh lệnh gì đó?

"Ngươi tiếp tục nhìn chằm chằm đi." Lãnh Mộ Hàn không ngẩng đầu, không nhanh không chậm nói. Là hồ ly, cuối cùng cũng sẽ lộ đuôi ra thôi, hơn nữa hắn cũng không cảm thấy Lãnh Trạch Phong thật sự nhịn được sẽ không có động tác.

Lãnh Mộ Hàn không biết là, ở cực kỳ lâu về sau, khi hắn mỗi lần nhớ tới thời gian này bản thân không nhanh không chậm, là sẽ hối hận đến cỡ nào, nói chính là uổng phí những ngày không ở chung với Linh Thứu nhiều như vậy.

Một canh giờ qua rất nhanh, giữa lúc Băng xoắn xuýt có nên đánh thức Chủ nhân hay không, liền cảm ứng được Linh Thứu triệu hoán, hiển nhiên chủ nhân đã tỉnh rồi.

Mang theo Quỷ lão đầu, ba người bỗng xuất hiện ở trong phòng Linh Thứu, lúc này Linh Thứu đã mặc chỉnh tề, đã gỡ bỏ những nữ trang kia nhìn thấy làn da nàng như mỡ đông, uyển nhược thanh dương, vẻ đẹp này khiến tầm mắt người ta không dời ra được.

Linh Thứu đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống, cười nhạt: "Bắt đầu đi, chúng ta trước nói chuyện bùa chú, ta muốn biết biện pháp làm sao mà học."

Quỷ lão đầu cũng không khách khí, cười hì hì, chỉ thấy vèo một cái đến ghế tròn, Quỷ lão đầu đặt mông ngồi xuống: "Nha đầu, ngươi còn chưa có nói cho ta biết ngươi là ai! Tại sao có thể thấy ta? Tại sao có thể nghe được lời ta nói! Tại sao có thể đối đãi với ta như vậy? Tại sao...?"

Vừa nãy ở ngoài phòng hắn liền hỏi qua hai khối băng kia, nhưng đáng tiếc người ta căn bản không để ý tới hắn, còn lườm hắn! Trần trụi uy hiếp a! Thiết! Cho rằng không hỏi được bọn họ thì sẽ không hỏi nha đầu đúng không!

Linh Thứu nhẹ nháy chân mày một cái: "Cái này lão chưa cần thiết phải biết, một đổi một, ta để lão lưu lại, lão dạy ta bùa chú."

Trời mới biết câu trả lời này để Quỷ lão đầu có bao nhiêu phiền muộn a! Hắn chính là như vậy! Đồ vật hắn càng là không biết hắn liền càng là muốn biết! Người ta càng không nói cho hắn biết, hắn liền nhất định phải biết!.

"Được! Lão đầu ta sẽ cùng ngươi một đổi một! Ngươi nói cho ta thân phận của ngươi! Sau này ai dám bắt nạt ngươi, ta giúp ngươi hả giận! Như thế nào!

Lúc này, ở một bên Băng đột nhiên chen vào một câu "Ngoài ra, ngươi còn muốn bồi chủ nhân luyện tập khống quỷ thuật, để chủ nhân tăng cao công lực!"

Linh Thứu thấy Băng nói chuyện, cũng không nói gì nữa, hiển nhiên cũng là tán đồng lời hắn nói, ngược lại nàng cũng không mất mát gì, hơn nữa Băng nếu đã nói như vậy liền nhất định hắn cảm thấy tất yếu, hơn nữa lấy bản lĩnh hiện tại của nàng, xác thực còn không có cách nào tự vệ, nàng cũng chỉ có thể khống chế tiểu quỷ, đối với quỷ cấp bậc cao như Quỷ lão đầu, nàng nhiều nhất chỉ ức chế, không có cách nào làm gì bọn họ.

Quan trọng nhất chính là, tuy rằng bọn họ hiện tại là quỷ, nhưng bọn họ cũng từng là người, nói không chắc vẫn là người được thế nhân tôn kính, còn không nói chắc bọn họ có thể là tổ tông a, nàng không muốn đạp lên sự tự tôn của người khác, cùng với việc khống chế bọn họ, để bọn họ như con rối giúp nàng làm việc, còn không bằng như bây giờ song phương đạt thành thỏa thuận, càng làm cho nàng thư thái hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net