Chương 9- 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 09: Bắt đầu tu luyện.

Mai uyển yên tĩnh, Bắc Ảnh Linh Thứu an phận, là chuyện đại đa số mọi người trong thái tử phủ đều hi vọng nhìn thấy.

Chỉ là không có ai biết, Mai Uyển nhìn ở ngoài như bình tĩnh kỳ thực vào giờ phút này  không có chút bình tĩnh nào!

Trong phòng, Linh Thứu mở mắt ra, lại một lần nữa phun ra một trọc khí, xung quanh còn có nhiều điểm đen chưa kịp hoàn toàn tán đi, mà trong ngoài phòng của nàng tụ tập một đám gì đó... đang giống như tranh nhau cướp giật, trong nháy mắt những điểm đen kia điều bị hấp thu sạch sành sanh, cuối cùng như vẫn còn dư vị mà liếm liếm khóe miệng.

Linh Thứu nhìn những thứ quay quanh nàng, khá bất đắc dĩ thở dài, dù nàng đã tu luyện được ba ngày, mà trong ba ngày này chúng nó vẫn ở chung quanh nàng chưa từng rời khỏi, nàng mỗi lần vừa mở mắt liền có thể nhìn thấy chúng nó..., nàng vẫn còn cảm thấy kinh sợ có hiểu không!

Tại sao kinh sợ? Phí lời! Vừa mở mắt liền thấy chung quanh đứng một đám quỷ! Có thể không sợ sao?!

Cách bên giường Linh Thứu gần nhất là một nam một nữ, nam có con mắt băng lam*(mắt xanh như người tây), nữ ánh mắt đỏ như máu, tương tự đều có phong thái tuyệt mỹ, nhưng mà điểm duy nhất thiếu hụt chính là làn da của bọn họ không có một chút hồng hào nào, còn mang theo âm khí dị thường dày đặc.

"Chúc mừng chủ nhân đã lên cấp!" Lúc Linh Thứu mở mắt ra, thì một nam một nữ kia liền cung kính mà đồng thanh nói, tiếp theo những cái hình thể không đồng nhất cũng hướng Linh Thứu quỳ xuống, trong miệng ô ô gì đó. Linh Thứu giật giật khóe miệng, đoán là bọn họ hẳn là đang nói chúc mừng đi.

Không sai, nàng đã bắt đầu tu luyện linh lực.

Kỳ thực linh khí cũng giống như con người đều có ý thức, bản thân nàng bởi vì có ám nguyên tố quá mức mạnh mẽ bá đạo mà bị các nguyên tố khác xa lánh, mà người mang ám hệ cũng bởi vì thế mới khiến người khác cảm giác uy hiếp mà dần dần bị tiếng ác nói là tà ma ngoại đạo, xa lánh xóa bỏ, làm cho người ám hệ khó có thể sinh tồn.

Mà người mang ám linh căn cũng biến thành hi hữu (hiếm có), vì vậy ám nguyên tố phải chậm rãi tiếng hóa thành một loại nguyên tố công năng ẩn giấu.

Nàng đúng là không có đấu khí không sai, nhưng trời cao đóng một cánh cửa này của nàng, sẽ mở ra cho nàng một cánh cửa khác!

Nàng nắm giữ linh căn là ám hệ điều mà kiến cho người khác vừa sợ lại muốn có được, mà một thiên phú khác... hiển nhiên, chính là những thứ trước mắt nàng bây giờ, người đời gọi là, "Quỷ"!

Nàng nhớ thời điểm nàng lần đầu tiên phát hiện mình không phải phế vật không có đấu khí lúc đó nàng mới có tám tuổi.

Lần đó nàng không cẩn thận đụng phải một thứ nữ bàng chi khác trong gia tộc, cô bé kia đánh nàng, toàn bộ trong phủ người duy nhất che chở nàng chính là nha hoàn theo nàng từ nhỏ, cũng bởi vì che chở nàng mà bị cô bé kia đánh chết.

Nàng không biết nàng lúc đó là như thế nào sử dụng ám linh lực, nhìn nha hoàn vì bảo hộ nàng mà ngã xuống, sau đó cảm thấy có loại oán giận bỗng nhiên bạo phát ra, thời điểm chờ nàng hoàn hồn lại, cô bé kia với nha hoàn của nàng ta đã bị linh lực ám hệ ăn mòn hầu như không còn.

Cũng kể từ lần đó, nàng sợ hãi chính bản thân nàng, liền cũng không dám loạn sinh ra oán niệm nữa, cũng không dám cùng bất luận người nào nhắc đến nàng kỳ thực có linh lực, mà thứ nữ kia mất tích cũng tự nhiên thành những bí mật không rõ trong gia tộc.

Kỳ thực sau lần đó, hai quỷ một nam một nữ này đã xuất hiện gặp nàng, nói cái gì mà rốt cuộc tìm được nàng, chỉ là khi đó nàng biết bọn họ là quỷ sau, liền không cho bọn họ đi theo nàng, lúc trước nàng quá nhu nhược, vốn sợ không người khác không chấp nhận nàng mà càng thêm chán ghét việc này.

Nhớ lại những chuyện ngu xuẩn lúc trước Linh Thứu thở dài, kỳ thực coi như là hiện tại, liền bản thân nàng cũng không biết nàng lựa chọn như vậy đến tột cùng có đúng hay không, nhưng mà nàng thật sự không muốn tiếp tục làm phế vật nữa, nàng muốn đứng ở bên cạnh hắn, thậm chí là, che ở phía trước hắn...

Chương 10: Nhân gian Quỷ vương.

Lúc trước Hai tên quỷ kia nói nàng là muội muội của Diêm Vương, Quỷ Vương nhân gian, chưởng quản cô hồn dã quỷ không cách nào đi tới địa phủ, mà bọn họ chính là sứ giả của nàng, giống như Địa ngục có Hắc Bạch Vô Thường vậy.

Tuy rằng bọn họ nói, nàng thật sự rất khó tưởng tượng nổi, nhưng nếu không phải như vậy, lại thế nào giải thích nàng không chết, trái lại sau khi nàng uống xong chén độc dược kia sau đó liền nghe được một tiếng kêu 'muội muội', nàng lại được sống lại?

Nhưng mà nói đi nói lại, Linh Thứu lại nhìn một đám quỷ quỳ trước mặt không thể cùng nàng đối thoại, liền cũng không dám đứng lên, xoa xoa cái trán, đối với nam quỷ mắt xanh rất là bất đắc dĩ nói: "Băng, chẳng lẽ chúng nó sau này liền vẫn theo ta như vậy sao?" 'Băng' là Linh Thứu đặt cho nam quỷ, nữ quỷ gọi là 'Hỏa'.

"Chủ nhân yên tâm, chúng nó sẽ không theo sau, chỉ có thời điểm chủ nhân triệu hoán chúng nó mới xuất hiện, chỉ là chúng nó cũng có đẳng cấp, mà có thể tăng lên tu vi của chúng nó chỉ có ám nguyên tố, nhưng chúng nó tự chính mình hấp thu không được bao nhiêu, mà khi chủ nhân tu luyện quanh thân đều tụ tập một lượng lớn ám nguyên tố, có lợi cho chúng nó thăng cấp."

Nghe được câu trả lời như vậy, Linh Thứu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không phải luôn theo phía sau nàng là tốt rồi, bằng không mỗi ngày bị một đám quỷ nhìn chằm chằm, nàng thật sự sợ chính mình ngày nào đó cũng coi mình là một thành viên trong bọn chúng a.

Bất quá đúng là khó mà nói, Quỷ vương không phải là lão đại của quỷ sao. Cái kia không phải là một tên đại quỷ sao? Hô...nàng cảm thấy nàng ngày nào đó vẫn là nên xác định chính mình có phải là người hay không...

Nghỉ ngơi chốc lát, Linh Thứu từ ngoài phòng đem cơm nước mang vào, ở dưới con mắt của một đám quỷ, Linh Thứu rốt cục cố gắng nuốt xuống một miếng cơm cuối cùng.

Sau khi ăn xong, Linh Thứu lại bắt đầu tu luyện, tuần hoàn như vậy, mới ngắn hạn ba ngày, nàng liền liên tục đột phá ba cấp, đi vào linh thuật sư trung cấp sơ kỳ.

Có thể thấy được những ngày trước kia, chính là nàng không có hết sức hấp thu ám nguyên tố, thân thể của nàng cũng tự động lặng lẽ hấp thu, cho nên nàng cũng là chỉ củng cố, thoáng cái liền đột phá.

Bọn quỷ được đị theo Linh Thứu tu luyện, tụ tập càng ngày càng nhiều, liền ngay cả ba nha hoàn và Ám vệ núp trong bóng tối giám thị Linh Thứu cũng cảm giác được từng trận âm phong lạnh lẽo.

Mê man ngẩng đầu nhìn mặt trời một chút, giữa ban ngày ban mặt, mặt trời còn treo ở trên cao nha, là trời nắng không sai a?

Nhưng mà bọn họ căn bản không biết, vị trí bọn họ ở Mai Uyển bây giờ sớm đã bị quỷ chiếm đầy, chính là bên cạnh bọn họ đứng không ít quỷ, mà những con quỷ này hình thái lại khác nhau, hoặc là người hoặc là thú, bộ dáng bình thường hoặc mê man hoặc thống khổ, u oán lại âm u...

Bọn họ chính là càng không nhìn thấy, bọn họ liền nghi hoặc mình sản sinh ảo giác, luôn cảm thấy có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm họ, không khí lại lạnh vô cùng... thì lúc này lại có một bóng người, không, xác thực mà nói hắn là một quỷ ảnh, lén lén lút lút muốn lẻn vào bên trong phòng Linh Thứu.

Tên quỷ ảnh kia mỗi lần đi qua một tên quỷ, những tên quỷ đó đều sẽ không tự chủ rụt cổ lại, thật giống như là nhìn thấy đồ vật khủng bố vậy, vừa định phát ra âm thanh hoảng sợ, liền bị tên quỷ ảnh kia trừng mắt, sợ tới mức bọn quỷ liền ngậm chặt lại miệng, không dám động đậy.

Chỉ thấy quỷ ảnh ngừng lại, hiển nhiên là một lão giả. Quỷ lão đầu kiêu ngạo mà lại không thú vị hừ lạnh một tiếng, giơ giơ cái cổ, sau đó lại khôi phục dáng vẻ lúc trước lén lén lút lút, cong lưng, vẻ mặt gian giảo nỗ lực lặng lẽ tới gần trung tâm tập trung ám nguyên tố, còn thỉnh thoảng dùng mũi hít hít ngửi ngửi, tham lam hấp thu trong phòng nồng nặc ám nguyên tố.

Cuối cùng phát hiện ám nguyên tố đều quay chung quanh một Nữ Oa, Quỷ lão đầu liền đem tầm mắt chuyên chú đều đặt ở trên người Linh Thứu, cũng không có nhìn thấy đứng ở bên người Linh Thứu một nam một nữ hầu như cũng là trong lúc đó cảm giác được, đã lạnh lẽo nhìn về phía hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net