❤︎ Chương 15: Buổi họp báo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Nhạc Dao

Beta-er: Y Phi, Hikari2088

Nhạc Dao: Sau khi rà lại bản raw thì mình đã phát hiện ra có chỗ mình edit bị sai, tác giả để là Happy Sunday chứ không phải là Happy Camp nên mình đã sửa lại cho đúng. Thành thật xin lỗi các bạn vì sự sai sót này.

Tối hôm đó, Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách đã công bố danh sách diễn viên được đề cử. Trong đó, vai Nữ phụ xuất sắc nhất có cả Phùng Vân Hi và Trương Lan Lan.

Đây tuyệt đối là cố ý khiến Phùng Vân Hi mất mặt mà!

Fan của Phùng Vân Hi vốn không biết nữ thần nhà mình được đề cử vai Nữ phụ xuất sắc nhất, họ cũng không biết danh hiệu Ảnh hậu của Trương Lan Lan do Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách trao tặng. Vì vậy, các fan liền nhanh chóng xin lỗi Phùng Vân Hi, có fan còn tag hiệp hội Duy Khách vào bài post, giải thích rằng đây là sai lầm của fan chứ không liên quan gì đến thần tượng của họ cả.

Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách vô cùng hẹp hòi đấy. Họ trả lời tin nhắn của fan của Phùng Vân Hi rằng: Hành vi của fan đều tính lên người thần tượng của họ, nhưng chưa được vài phút thì đã xoá câu trả lời.

Lúc này, Phùng Vân Hi không nói gì cả. Nhưng một tiếng sau, Phùng Vân Hi đã cho mọi người trên Weibo xem, cái gì mới gọi là vô cùng nhục nhã!

Hiệp Hội Trao Thưởng Thành Chí - một hiệp hội trao giải nổi tiếng hơn Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách cũng công bố danh sách diễn viên được đề cử. Vai Nữ phụ xuất sắc nhất chỉ có một người: Phùng Vân Hi.

Sau đó, Phùng Vân Hi đăng một bài mới.

Phùng Vân Hi v: Mọi người không cần xin lỗi bất kỳ ai. Chỉ trách tôi không đủ mạnh mẽ để bảo vệ mọi người, phải để fan hâm mộ giải thích giúp mình. Nếu hành vi của fan đều tính lên người của thần tượng thì tôi nhất định sẽ thanh toán giúp fan của tôi!

Ớt đỏ: Oa oa oa, nữ thần làm đẹp mắt quá!!!

Cây ớt màu xanh: Nữ thần lợi hại quá, xoay chuyển thế cục rồi! Nhưng nữ thần à, sao chị lại không tag Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách vào? Ban nãy họ mới tag chị vào đấy.

Tôi là một người qua đường: Mợ nó, một minh tinh hạng C mà cũng nhận được đề cử vai Nữ phụ xuất sắc nhất, không biết hậu trường của cô ta vững chắc đến cỡ nào đây.

Gạo kê tiêu: Thật thích nữ thần nhà mình, người gì đâu mà vừa có trách nhiệm lại vừa xinh đẹp. Làm sao bây giờ, đột nhiên cảm thấy không ai xứng với nữ thần nhà mình cả QAQ

Fanclub Phùng Vân Hi: Nữ thần, chúng em đã gây ra phiền phức cho chị rồi. Nhưng chúng em sẽ học tập đội only Vân Hi để trở thành một fan có phẩm chất.

Ha ha ha: Suốt cả một quá trình, tôi đều cảm thấy mơ mơ màng màng. Lúc đầu, tôi còn tưởng Phùng Vân Hi đã thua dưới tay Trương Lan Lan thì đột nhiên Phùng Vân Hi lại vả vào mặt Trương Lan Lan. Vào lúc tôi nghĩ Phùng Vân Hi bại dưới tay Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách thì cô ấy liền vả mặt họ bốp bốp bốp.

Sữa bò nổi giận: Đêm nay tôi không chơi game mà lướt Weibo. Ừ, quả nhiên là quyết định đúng đắn. Weibo hôm nay kịch tính như drama dài tập.

Tôi chỉ đi ngang qua: Lúc đầu tôi chỉ đi ngang qua thôi. Từ bây giờ, tôi quyết định sẽ hâm mộ Phùng Vân Hi.

***

Đừng nói là bạn bè trên mạng, ngay cả Hứa Chu cũng sốc không kém.

Hứa Chu: Mợ nó, từ khi nào mà phòng quan hệ công chúng của Glory đã ngầu như vậy rồi!

Từ lúc mọi chuyện xảy ra, Thẩm Tử Mặc chỉ nhắn đúng bốn chữ cho Phùng Vân Hi: "Có tôi ở đây."

Sau đó, mọi chuyện liền thành ra như vậy.

Nói cho đúng thì Phùng Vân Hi cũng được xem như là nghệ sĩ được bồi dưỡng trọng điểm của Glory nên họ sẽ không khoanh tay đứng nhìn cô bị bắt nạt, nhưng không thể nào làm đẹp mắt như bây giờ được.

Nếu phòng quan hệ công chúng của Glory giải quyết thì chỉ có một trong hai biện pháp sau đây. Một là khuyên can Phùng Vân Hi. Hai là ra mặt một chút, xem như là ủng hộ cô.

Phùng Vân Hi không trả lời, mà đi về phòng gọi điện cho Thẩm Tử Mặc.

"Thật ra em có thể tự giải quyết chuyện này."

"Nhưng tôi không muốn để em tự giải quyết."

Sau khi hai người nói xong cuộc đối thoại trên thì không ai nói thêm gì cả, chỉ còn lại tiếng hít thở của đối phương.

Phùng Vân Hi cúi đầu nhìn sàn nhà. Thẩm Tử Mặc càng như vậy thì cô càng muốn tự chứng minh năng lực của bản thân. Cô không muốn anh nghĩ cô chỉ biết gây ra phiền toái, làm gì cũng sai.

"Lần sau anh nhất định phải cho em cơ hội để tự giải quyết mọi chuyện. Nếu như em không giải quyết được thì em sẽ không giấu anh đâu."

Thật lâu sau, Thẩm Tử Mặc mới nghiêm túc đáp lời: "Nếu như em là vì chứng minh bản thân thì không cần thiết. Tôi có thể cung cấp tài nguyên cho em nhưng kết quả sau cùng chỉ có thể dựa vào năng lực của em mà thôi. Nếu một người không có năng lực thì tài nguyên có nhiều như núi cũng không có ích lợi gì. Huống hồ, tôi biết em vẫn luôn chứng minh thực lực của bản thân." Âm thanh của anh giống như có ma lực, phá tan chướng ngại trong lòng cô.

Tay Phùng Vân Hi vô thức siết chặt điện thoại: "Thẩm tiên sinh, hình như em thấy hơi nhớ anh."

***

Ngày hôm sau, cuộc quảng bá cho Giang Hồ Phong Vân chính thức bắt đầu.

Địa điểm tuyên truyền đầu tiên của đoàn làm phim là thành phố A. Sau khi quảng bá cho Giang Hồ Phong Vân thì sẽ tham gia Happy Sunday.

Làm sao để miêu tả tâm trạng của cậu khi nhìn thấy Phùng Vân Hi nhỉ? Nói một câu khái quát chính là: Giống như hoa hướng dương nhìn thấy mặt trời, hận không thể vây quanh cô hai mươi bốn tiếng một ngày.

Chu Hạo Hiên: Khó khăn lắm mới tìm thấy tri kỷ, cậu nhất định sẽ không để người ta chạy mất đâu, phải trông coi cẩn thận mới được!

Hiện tại vốn là buổi họp báo của Giang Hồ Phong Vân nhưng vì Phùng Vân Hi mà hôm nay suýt thành buổi họp báo cá nhân của cô rồi. Còn nguyên nhân ư? Bởi vì phóng viên vô cùng tò mò về chuyện ngày hôm qua trên Weibo - Phùng Vân Hi vs. Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách.

"Bài post trên Weibo hôm qua của chị là nhắm vào Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách sao?"

"Chị có tham dự lễ trao giải của Hiệp Hội Trao Thưởng Duy Khách không?"

"Hành động ngày hôm qua của chị đã được công ty giải trí Glory đồng ý chưa?"

"Trên internet đồn chị có quan hệ với boss của công ty giải trí Glory, đây có phải là thật không? Chị mới debut chưa được bao lâu mà đã nhận được vai nữ chính của Giang Hồ Phong Vân thì có phải là vì Glory không?"

Không khí vô cùng căng thẳng, ngay cả đạo diễn cũng không khống chế nổi. Hết cách rồi, đây là tin động trời mà!

Nhưng ông lại không thể để Phùng Vân Hi rời sân khấu được. Nếu cô đi thì không biết đám báo chí sẽ viết thành cái gì nữa.

Chu Hạo Hiên cầm micro, lớn tiếng nói: "Dừng dừng dừng, xin hỏi mọi người có thể nghe tôi nói trước được không?"

Phùng Vân Hi đã chuẩn bị tốt nhìn Chu Hạo Hiên, cậu ra hiệu cô cứ yên tâm.

Phùng Vân Hi: Cô đã suy nghĩ chu đáo câu trả lời với chuẩn bị cảm xúc luôn rồi, Chu Hạo Hiên muốn làm gì thế (OvO).

Chu Hạo Hiên hắng giọng rồi mới nói chuyện: "Vì sao mọi người không hỏi tôi?"

Các phóng viên: "..."

Chu Hạo Hiên: "Lúc tôi mới ra mắt, tôi cũng đã đóng một vai phụ. Không lâu sau đó, tôi lại nhận được vai chính, vì sao mọi người lại không hỏi tôi có phải có quan hệ với giám đốc của công ty hay không? Về phần cái gì Duy Khách, hình như tôi nhận được một đề cử Ảnh đế, sao không ai hỏi tôi có tham dự lễ trao giải đó không?"

Vẫn có một phóng viên thật thà hỏi: "Vậy anh có đi không?"

Chu Hạo Hiên trợn mắt: "Làm sao tôi biết tôi có đi hay không? Chuyện này mọi người phải hỏi quản lý của tôi chứ, lịch trình của tôi do quản lý an bài hết mà. Nếu hôm đó quản lý của tôi bắt tôi đi quay phim thì sao tôi có thể tham dự lễ trao giải được chứ?"

Sau đó, không ai nói thêm gì nữa.

Đúng lúc này, đạo diễn đứng dậy: "Chúng ta tiếp tục, tiếp tục đặt câu hỏi thôi."

Phóng viên dưới sân khấu đưa mắt nhìn nhau. Qua một lúc lâu mới có một người hỏi: "Vậy Phùng Vân Hi, chị có thể nói suy nghĩ của chị về vấn đề ban nãy không?"

Phùng Vân Hi nhìn những ký giả kia, môi mỏng khẽ mở: "Mọi người muốn nghe lời nói thật hay nói dối?"

"...Tất nhiên là lời nói thật rồi."

"Vậy thì, tôi không có suy nghĩ gì hết."

Nghe vậy, đạo diễn liền vỗ tay: "Không có suy nghĩ gì là tốt nhất. Đây cũng là lý do mà tôi chọn Vân Hi cho vai nữ chính của Giang Hồ Phong Vân. Vân Hi có một trái tim trong sáng, sẽ không bao giờ nghĩ xấu về người khác. Hơn nữa, nếu người khác không bức ép cô ấy thì cô ấy sẽ không làm ra chuyện tổn thương đến người khác. "

Phó đạo diễn: Đạo diễn, nãy giờ anh toàn chém gió! Rõ ràng anh còn không ưa Vân Hi khi cô ấy vừa đến đoàn làm phim mà!

Đạo diễn nói xong, Phùng Vân Hi tiến lên phía trước một bước: "Tôi vô cùng cảm kích sự thông cảm của đạo diễn và tôi cũng rất biết ơn đạo diễn đã cho tôi cơ hội để diễn một bộ phim truyền hình xuất sắc như vậy. Hy vọng sau này tôi sẽ còn cơ hội hợp tác với đạo diễn."

Sau đấy, không có phóng viên nào đặt câu hỏi về vấn đề này nữa.

Đây tuyệt đối là buổi họp báo khó quên nhất của cánh nhà báo. Họ đã gặp qua diễn viên tự khen mình nhưng chưa bao giờ thấy đạo diễn và nữ chính khen nhau hết lời cả. Không những vậy, thỉnh thoảng nam chính còn tỏ vẻ tôi rất đồng ý với quan điểm của hai người nữa chứ. Cái quỷ gì thế này?!

Sau khi buổi họp báo kết thúc, các phóng viên tỏ vẻ: Đoàn làm phim Giang Hồ Phong Vân không phải là người cùng thế giới với họ.

Vì sao ư? Xin hãy nhìn những ví dụ sau đây:

Phóng viên: "Xin hỏi, mọi người có lòng tin là bộ phim này sẽ thành công không?"

Đạo diễn: "Chúng tôi rất cố gắng và nghiêm túc quay bộ phim này. Vả lại, nam nữ chính cũng rất vất vả, đôi khi cũng chỉ ngủ được vài tiếng mà thôi."

Phóng viên: "Vì sao Chu Hạo Hiên lại săn sóc Phùng Vân Hi như vậy?"

Đạo diễn: "Quan hệ của chúng tôi đều rất tốt."

"..." Quan hệ của các người đều rất tốt... Ai hỏi ông đâu?

Khi họp báo kết thúc, đoàn làm phim Giang Hồ Phong Vân dung dăng dung dẻ dắt tay nhau đi ăn, chỉ tội nghiệp cho các ký giả phải suy nghĩ nên viết bản thảo như thế nào. Chẳng lẽ bọn họ phải viết là đoàn làm phim này vô cùng thần kỳ sao? Hay là họ nên viết là đạo diễn và nữ chính thay phiên nhau khen ngợi đối phương trong vòng một tiếng? Không những vậy, ngôn từ còn không bị trùng lặp nữa mới ghê chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net