32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Chẩm Lập Phong cố ý về sớm để chạy đến chỗ bảo bối xum xoe.

Anh nghĩ hết sức lạc quan, hôm qua mình khóc một trận chẳng những Vệ Tiểu Thảo không làm ngơ mà còn miễn cưỡng vỗ đầu mình, điều này chứng tỏ quan hệ giữa họ đã được cải thiện, anh nhất định phải không ngừng cố gắng, thừa dịp chiều gió thuận lợi để leo lên, leo được mét nào hay mét ấy, đẹp trai không bằng chai mặt, chỉ cần anh bám thật chặt nhất định có thể ôm được bảo bối về nhà.

Nghĩ thì đẹp vô cùng nhưng vừa đến chỗ Vệ Tiểu Thảo bán hàng thì anh trông thấy một chiếc xe khá quen mắt ở giao lộ, ngồi trên ghế lái còn là tên mặt đơ kia nữa.

Anh lập tức cuống lên, vội vàng đuổi theo rồi xuống xe tìm Tiểu Thảo nhà mình.

Quả nhiên bên cạnh Tiểu Thảo nhà anh là tên thiếu gia điên kia.

"Cậu tới đây làm gì?!" Thằng ranh này hại anh quá thê thảm, Chẩm Lập Phong tức đến mờ cả mắt, "Ông đây chẳng có quan hệ gì với cậu cả!"

"Tôi có tìm anh đâu." Omega kia trợn trắng mắt rồi lại đeo bám Vệ Tiểu Thảo, "Tôi tới tìm Tiêu ca ca đấy chứ ~"

Huyệt thái dương của Chẩm Lập Phong nhảy thình thịch, chỉ hận không thể cầm kéo cắt phăng lưỡi con chim sáo bép xép này đi.

"Đây là vợ tôi, cậu từ đâu đến thì về lại đó đi!"

"Đó là quá khứ rồi." Phong tiểu thiếu gia làm mặt quỷ, "Huống chi trên đời này chẳng có góc tường nào không đào được cả!"

Phụt!

"Xin lỗi xin lỗi, tôi lỡ cười." Vệ Tiểu Thảo vỗ mặt rồi nói xin lỗi, "Hai người cứ tiếp tục đi."

Đúng là phong thủy luân chuyển, Chẩm Lập Phong anh cũng có ngày hôm nay.

Ha ha ha.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net