33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phong tiểu thiếu gia người cũng như tên, họ Phong tên Tử, người quen đều biết hắn không dễ chọc.

Đặc biệt hắn có xuất thân cao quý, là con út của một tập đoàn F&B, trong nhà có ba anh trai alpha nên hắn được cưng như trứng mỏng, muốn gì được nấy xem trời bằng vung.

Hắn cực kỳ ngang tàng, từ nhỏ đến lớn hễ muốn thứ gì sẽ vắt óc tìm cách cướp về, nhưng khi có rồi thì lại cả thèm chóng chán, phủi mông quay lưng vứt bỏ không thương tiếc.

Hắn thường buồn chán vung cả đống tiền ra mua một chiếc xe thể thao phiên bản giới hạn trên toàn thế giới, sau đó chưa lái lần nào đã đập nát.

Sau khi trưởng thành, Phong Tử dần phát hiện đồ vật không thú vị bằng con người, thế là bừng tỉnh đại ngộ đổi cách chơi.

Tình yêu bình thường không thể thỏa mãn trí tò mò của hắn, Phong thiếu gia cao ngạo hoàn toàn không tin có tình yêu nào son sắt trước sau như một, hắn ra sức chứng minh trên đời này tuyệt nhiên không có cái gọi là tình cảm chân thành, vì vậy hắn thường xuyên gạ gẫm alpha đã có gia đình.

Hắn có tiền có sắc, còn nũng nịu yếu đuối nên dụ được mấy alpha bỏ rơi vợ con chạy theo mình, sau đó bội tình bạc nghĩa đá văng.

Hắn có lỗi gì đâu, chẳng qua tình yêu của hắn đến nhanh mà đi cũng nhanh thôi.

Hắn tự nhận mình là thẩm phán tình yêu, vắt óc nghĩ kế đùa bỡn đối tượng ban đầu lựa chọn ngẫu nhiên rồi dần biến thành tình nhân thắm thiết. Có thể nói những cặp đôi bị chia rẽ trước kia càng yêu nhau sâu đậm thì cảm giác thành tựu của Phong Tử càng mạnh, càng thấy mình chính nghĩa.

Chẳng qua hắn chỉ giúp những người này sớm nhận ra cái gọi là tình yêu không đáng một xu, hắn đã cứu họ ra khỏi thứ tình cảm tầm thường này, tốn thời gian phí công sức không có công lao cũng có khổ lao, không có khổ lao cũng có mệt nhọc, chỉ là không kể công mà thôi.

Ai ngờ đi đêm có ngày gặp ma —— Phong Tử gặp phải tấm sắt Chẩm Lập Phong.

Hắn quen Chẩm Lập Phong qua việc làm ăn của cha mình.

Chậc, muốn khen cũng chẳng có gì để khen cả.

Phong Tử thường xuyên gặp người đẹp mã, tuy dáng dấp Chẩm Lập Phong không tệ nhưng vẫn có vẻ quê mùa của nhà giàu mới nổi, hoàn toàn thua xa đám đàn ông hào hoa phong nhã mà hắn từng quen.

Vì vậy lúc đầu hắn chẳng mấy hứng thú với anh, suýt nữa đã để con cá lớn này lọt lưới.

——————

Chẩm Lập Phong thu hút sự chú ý của Phong Tử trong một buổi tiệc của giới doanh nhân.

Bọn họ đều làm trong ngành ăn uống, tuy khác thành phố nhưng vẫn có một số giao dịch kinh doanh qua lại. Đặc biệt với người chân ướt chân ráo như Chẩm Lập Phong thì nói trắng ra vẫn phải quỵ lụy những lão giang hồ như bọn họ.

Phong Tử giơ ly rượu lên che khuất ánh mắt xem kịch của mình, hắn nhận ra alpha này gặp không ít trở ngại.

Có mấy lão chủ không nể mặt người khác, nói chuyện lươn lẹo xảo trá, những chiêu minh thương ám tiễn và bia rượu triền miên làm người ta đau đầu.

Lúc ấy Phong Tử chẳng có chút hứng thú nào với anh mà chỉ ngồi đằng xa hời hợt quan sát.

Giữa chừng hắn thấy điện thoại của Chẩm Lập Phong rung lên.

Ngay cả điện thoại cũng là kiểu cũ năm ngoái, Phong Tử buồn chán nhướn mày ngắm nghía vẻ mặt thả lỏng của Chẩm Lập Phong.

"Sắp rồi, xong việc anh sẽ về ngay......" Chẩm Lập Phong mới nói một câu đã bị người nâng ly tới trước mặt, vẻ nhẹ nhõm trong mắt anh lập tức biến mất, vội vàng đáp lại, "Hứa tổng, sau này còn phải nhờ ngài giúp đỡ nhiều, tôi xin kính ngài một chén......"

"Ái chà, sao có thể để giám đốc Chẩm mời rượu chứ......"

Phong Tử nhìn lão già họ Hứa kia bắt đầu móc mỉa rồi lại nhìn Chẩm Lập Phong khẩn trương bịt kín điện thoại quay lưng đi, anh thì thào dặn dò cực nhanh.

"Bảo bối ở nhà phải tự chăm sóc mình thật tốt đấy, anh bận việc rồi, cúp máy trước nhé."

Phong Tử thấy sau khi cúp máy, trong mắt Chẩm Lập Phong lóe lên một tia sáng, hắn ra hiệu đổi chỗ với người bên cạnh rồi ngồi xuống phía tay trái Chẩm Lập Phong.

Sau bữa tiệc mọi người tản đi, có mấy kẻ phóng túng rủ rê đi tiếp tăng ba, hắn từ chối khéo rồi lặng lẽ theo Chẩm Lập Phong lên sân thượng.

Hắn thấy alpha cao lớn này dựa vào lan can thở dài.

Màn hình của anh sáng lên, Phong Tử trông thấy một khuôn mặt bình thường chẳng có gì đặc sắc, ngoại trừ đôi mắt thì chẳng tìm được điểm nào hơn người.

Nhưng Chẩm Lập Phong vừa trìu mến vuốt ve người trong hình vừa mệt mỏi dụi mắt.

Phong Tử khựng lại, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười thích thú.

Cũng khá thú vị đấy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net