40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chú em mặc áo này đẹp phết, để anh nói chú nghe, đồ ở mấy trung tâm mua sắm lớn quanh đây toàn lấy từ chỗ bọn anh cả thôi, mấy chỗ khác còn lâu mới có giá này."

Lúc đó họ còn đang bán quầy hàng nhỏ, ngày nào cũng tất bật đi sớm về tối, năm đầu tiên kiếm được một khoản nhưng cả hai đều không dám xài vì định thuê mặt bằng mà tiền thuê không hề ít, gần như ngốn hết khoản dành dụm của họ. Nhưng đến cuối năm, Chẩm Lập Phong vẫn dắt Vệ Tiểu Thảo đi sắm đồ Tết, một hai đòi mua đồ cho cậu.

Quần áo của họ đều là hàng chợ đêm, bốn năm chục tệ là mua được cả bộ chứ đã bao giờ vào cửa hàng hẳn hoi đâu. Vốn dĩ Chẩm Lập Phong định tới cửa hàng nhưng bị Vệ Tiểu Thảo cản lại.

"Trong đó không trả giá được đâu."

Nói xong Vệ Tiểu Thảo kéo người tới chợ đầu mối dưới hầm chui bên cạnh.

Tuy chỗ này đắt hơn nhiều so với đồ vỉa hè nhưng Chẩm Lập Phong vẫn hết sức phấn khích, anh cảm thấy Vệ Tiểu Thảo mặc cái áo này rất đẹp nên định móc tiền ra trả.

"Một ngàn hai đắt quá." Vệ Tiểu Thảo không đồng ý, nói xong lập tức cởi cái áo vừa mặc thử ra, "Đại Chẩm, chúng ta đi thôi."

"Nghe chú em nói kìa, xem chất vải này, cậu sờ thử lông đi, chẳng khác gì lông thú thật cả, một ngàn hai là giá vốn rồi đấy, bọn anh không nói thách đâu......" Chủ tiệm khoe khoang thổi phồng, chỉ thiếu nước nói trên trời có dưới đất không.

Thấy Chẩm Lập Phong lại định móc tiền ra, Vệ Tiểu Thảo giữ anh lại.

"Khỏi cần nói nhiều, chúng tôi cũng muốn mua lắm chứ —— Chốt giá bốn trăm, được thì lấy, không thì thôi."

Vệ Tiểu Thảo kéo người đi như không muốn bàn tiếp nữa.

"Ôi cậu đừng trả giá kiểu đó chứ, không được không được, cậu có đi đâu cũng chẳng tìm được giá này đâu."

"Thế thì thôi vậy." Vệ Tiểu Thảo ôm eo Chẩm Lập Phong, lúc này anh mới bất đắc dĩ đi theo cậu, "Chúng ta tới chỗ khác xem đi."

Chẩm Lập Phong cứ như nhân viên kéo khách cho tiệm này vậy, còn đang làm công tác tư tưởng với Vệ Tiểu Thảo.

"Thật ra một ngàn hai cũng được mà, đâu phải chúng ta không có tiền, cố gắng một chút sẽ kiếm lại được thôi, lâu lắm rồi em chưa mua đồ mới, cũng sắp Tết rồi, mua một cái đâu có sao......" Anh lải nhải cả ngày, cuối cùng rầu rĩ lẩm bẩm, "...... Em mặc đẹp thế cơ mà."

Vệ Tiểu Thảo nhìn người này, Chẩm Lập Phong nói rất thuyết phục nhưng chính anh còn đang mặc bộ đồ ngủ hai lớp giá một trăm hai chục tệ hai bộ. Vải sợi tổng hợp màu xanh đậm bị ám khói đen thui, có giặt thế nào cũng không sạch.

Vệ Tiểu Thảo khều sợi vải bung ra trên áo anh, nhịn không được cười nói.

"Áo anh rách bươm thế kia còn đòi mua cho em làm gì."

Chẩm Lập Phong chẳng mấy để ý mà nắm bàn tay huơ huơ của cậu.

"Mỗi ngày anh phải đeo tạp dề đốt lò thì mặc đồ đẹp làm gì, mặc thế này mới đỡ tiếc chứ."

"Thì em cũng vậy mà, ngày nào chẳng phải dọn quầy."

"Em thì khác." Chẩm Lập Phong nhìn cậu cười trộm, trong mắt tràn ngập ánh sáng chân thành, "Anh chỉ muốn em mặc đồ đẹp, có vậy anh mới hãnh diện được chứ......"

Hôm đó cuối cùng họ vẫn bỏ ra năm trăm để mua chiếc áo "hàng hiệu" kia, lúc về nhà một tay Chẩm Lập Phong xách đồ một tay dắt cậu, hùng hồn nói cậu nghe tâm nguyện lớn lao của mình.

"Sau này có tiền anh sẽ dẫn em vào trung tâm thương mại lớn! Đến lúc đó mua áo lông chồn mấy chục ngàn một cái luôn!"

"Được được."

Mới đó mà đã bao năm trôi qua rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net