TG1: Chương 6: (H nhẹ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit + Beta: Nhọ

Phó mẹ thấy Phó Nghị vào phòng tân hôn nửa ngày vẫn chưa ra, cho rằng hắn cùng vợ mới cưới cãi nhau, đang muốn đi gọi bọn họ ăn cơm tối, nhưng khi đi đến trước cửa phòng đóng chặt lại nghe thấy từng đợt thanh âm kiều suyễn dồn dập của nữ nhân cùng với tiếng gào rống trầm thấp hỗn loạn của nam nhân, còn nghe cả tiếng thân thể va chạm bạch bạch cùng giường gỗ kẽo kẹt ngẫu nhiên lay động rõ ràng truyền đến.

Phó mẹ mặt già đỏ lên, ban ngày ban mặt, hai đứa nhỏ lại ở trong phòng... Lúc sau trong lòng lại tràn đầy vui mừng, buổi sáng hôm nay sắc mặt con trai không thấy chút vui thích nào sau đêm tân hôn, trầm đến có thể đóng băng, đâu giống như bộ dáng vừa mới kết hôn đâu. Nhưng hiện tại thì tốt rồi, chỉ cần con dâu chịu cùng con trai ở trong ổ chăn, can tâm tình nguyện chỉ là chuyện sớm muộn. Nam nữ mà, chỉ cần lăn giường như vậy liền sẽ chẳng phân biệt được anh em, gắn bó keo sơn, vậy là tôn tử béo mập của mình thế nhưng có thể trông cậy vào rồi.

Phó mẹ tươi cười đầy mặt mà đi đến bên bàn chuẩn bị ăn cơm, Phó cha buồn bực nói: "Không phải bà đi kêu bọn nhỏ ra ăn cơm sao, hai người bọn họ đâu, như thế nào lại chỉ có mình bà về?" Phó mẹ cười thần bí: "Bọn nhỏ đều mệt mỏi, ngủ rồi, đừng phiền bọn họ, hai ta ăn trước đi."

Nghe thấy hai chữ "ngủ rồi" này, Phó cha khuôn mặt hàm hậu bỗng nhiễm một mảng đỏ ửng, đứa con trai này của ông, ở bộ đội một thời gian dài như vậy, việc kết hôn vĩnh viễn không nóng nảy, nếu không phải lần này chọn vợ hợp tâm ý hắn, việc kết hôn này không chừng còn phải kéo dài tới năm nào. Đàn ông 30 tuổi, nhưng là chưa khai trai, cũng khó trách lăn lộn đến bây giờ còn không chịu buông tha con gái nhà người ta, cũng không biết cô gái nhỏ kiều kiều nộn nộn kia có thể chịu đựng được thân thể như núi kia của con trai không....

Ngoài phòng hai người kia có tâm sự, trong phòng lại là một mảnh bầu không khí ấm áp tường hoà.

------------------

Ánh nắng sáng sớm xuyên thấu qua pha lê ấm áp mà chiếu vào trong phòng nhỏ, phủ lên căn phòng một tia mê mang sáng rọi. Mùi hương nam nữ kịch liệt hoan hảo vẫn còn dày đặc, mùi xạ hương từ tinh dịch nam tử hỗn loạn cùng dâm dịch tanh ngọt của nữ tử hoàn mỹ mà dung hợp với nhau, hình thành hương vị cực kỳ dâm mỹ.

Trên giường dưới giường một mảnh hỗn độn, quần lót nội y nam nữ, quân trang, váy rơi đầy đất. Trong chăn một đôi bích nhân gắn bó dựa vào nhau lâm vào trong mộng đẹp, trần trụi thẳng thắn thành khẩn dán vào nhau. Cô gái như chim nhỏ nép vào người vĩnh viễn không muốn xa rời mà cuộn trong lồng ngực nam nhân rộng lớn, nụ cười điềm mỹ treo trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo, cái trán no đủ, hàng mi cong như liễu, thuỷ mắt ẩn hiện sương mù mênh mông giờ phút này an tĩnh mấp máy, lông mi nhỏ dài nồng đậm như hai cánh quạt nhỏ cuốn khúc, dưới mũi dĩnh kiều là miệng nhỏ bị nam nhân hôn đến sưng đỏ ngọt ngào, thuỷ thuận đỏ bừng, chọc người trìu mến, rõ ràng là không dùng một chút phấn trang nào, cố tình lại mỹ lệ giống như thiên sứ hạ phàm.

Lúc Phó Nghị tỉnh lại từ trong thoả mãn, trợn mắt nhìn đến cảnh đẹp như vậy, tiểu nhân nhi thuần tịnh kiều mỹ ngoan ngoãn dựa vào lòng ngực mình, khuôn mặt tú mỹ tràn ngập ỷ lại với hắn, cảm giác hạnh phúc trong lòng càng được lấp tràn đầy, vui sướng tựa hồ ngập cả trái tim, từ trong yếu hầu chui từ dưới đất lên mà ra.

Hai người tương đối trần trụi, một cánh tay to ôm sát lấy kiều nhân nhi trong lòng ngực, một bàn tay to khác chụp lấy trên mông hoạt nộn như ngọc của cô gái nhỏ, ôm toàn bộ tiểu nhân nhi vào trong khu vực bảo hộ của mình. Bộ phận sinh dục hai người còn đang chặt chẽ dính với nhau, côn thịt lớn đàn ông đã mềm rớt vẫn sống chết không chịu rút ra từ trong động mị mất hồn, gắt gao lấp kín tinh hoa mình, không để một giọt bạch trọc chảy ra.

Tầng tầng mị thịt của cô gái vẫn như cũ không tự giác được phun ra nuốt vào đồ tồi đang làm trở ngại mình khép kín lại, dương cụ "chào cờ" bắt đầu ngo ngoe rục rịch trong cơ thể nàng, không ngừng trướng lớn biến thô, quy đầu lớn hùng hổ cứng lên lại muốn đến một trận chiến nữa. Hồi tưởng lại đêm qua điên cuồng, khuôn mặt tuấn tú của chàng trai có chút ửng đỏ, trong đầu trong khỏi nhớ lại dư vị khoái cảm ngập đầu kia, động tiên khẩn trí khiến người ta da đầu tê dại, chỉ muốn hoá thân vì dã thú, vĩnh viễn không ngừng nghỉ làm càn va chạm kiều nhân dưới thân.

Cô gái hình như cảm giác được dưới thân như là bị một cây gậy sắt lửa nóng bổ ra, càng lúc càng căng no làm cô không thoải mái nhăn lại tú mi, hô hấp nóng cháy thô nặng không ngừng phả vào cổ, toàn thân đều bị đồ vật nóng hừng hực vây quanh, uất thiếp, Mị Sắc "ưm" một tiếng từ từ tỉnh dậy.

Mở ra đôi mắt lo vũ mị lưu quang, chỉ thấy người đàn ông vẻ mặt ẩn nhẫn mà nhìn mình, cô chậm rãi vươn hai tay tuyến trắng như ngó sen quấn lên cổ hắn, giơ lên khuôn mặt nhỏ, lộ ra tươi cười điềm mỹ sáng lạn: "Ông xã ~ Buổi sáng tốt lành a ~ hì hì ~"  Thanh âm kiều mềm vì tối qua điên cuồng thét chói tai mà có chút nghẹn ngào, lại càng thêm gợi cảm, đuôi mắt làm nũng giơ lên, làm người đàn ông trong lòng run lên mấy lần: "Ân, bảo bối, buổi sáng tốt lành ~" trầm thấp dễ nghe khiến cô gái vui vẻ, tươi cười càng thêm tươi đẹp, cười duyên lại càng hướng vào trong thân thể hắn ôm ấp.

Phó Nghị sợ tới mức vội vàng lui ra sau vài cái, ôn nhu dỗ: "Bảo bối ngoan a, thân mình em hiện tại không được, không nên lộn xộn a, tiểu huyệt có đau hay không, ân?" Cô gái dẩu miệng, kiều man mà trả lời: "Đau a, nhưng đau không chỉ nơi đó, eo cũng đau, mông nhỏ cũng đau, dù sao toàn thân đều đau! Đều tại anh! Ông xã là đại phôi đản!"

Rõ ràng là giống như kiều khí mê người, người đàn ông nghe thấy một dạng này, liền đau lòng đến không nhịn được, cũng không rảnh lo đến côn thịt lớn của mình còn cứng, vội vội vàng vàng mà rời khỏi hoa huyệt, cúi người liền xốc chăn lên nhìn nhìn kiều nộn cánh hoa: "Ân ân, đều là anh không tốt, ông xã là đại phôi đản, mau cho ông xã nhìn xem có phải bị thương hay không? Ngoan a đừng nhúc nhích."

Mị Sắc ngoan ngoãn tuỳ ý hắn nhìn, còn muốn lợi dụng hắn tự trách để công lược hắn, giờ phút này tự nhiên sẽ không phản kháng. Hoa nhỏ kia quả nhiên thê thê thảm thảm, hai mảnh cánh hoa bị ma sát đến sưng đỏ, mị thịt bên trong cũng bị kéo ra ngoài, không có côn thịt tắc nghẽn, hỗn hợp chất lỏng thưa thớt chậm rãi chảy ra ngoài, làm cho kiều hoa càng thêm đáng thương, ám chỉ tối hôm qua đã từng chịu chà đạp cùng tàn phá như thế nào.

Nam nhân đau lòng muốn chết, vừa hối hận lại tự trách, đều cho mình, cũng không biết thương tiếc cô, bản thân này lớn gấp đôi thân mình cô, cô làm sao có thể chịu được, tiểu tâm mà thổi thổi: "Bảo bối ngoan hôm nay nằm ở trên giường đừng nhúc nhích a, anh đi tìm thuốc bôi cho em, ngoan ngoãn chờ a, anh lập tức quay lại."

Cô gái thưa dạ đồng ý, ngoãn ngoãn nằm xuống, đôi mắt to tràn ngập hơi nước cùng miệng nhỏ chu chu tựa như lên án bất mãn với người đàn ông. Tiểu nha đầu loả lồ trên giường thân thể bên ngoài cơ hồ nhìn không thấy da thịt trân châu ban đầu, toàn thân đều trải rộng tinh tinh điểm diểm xanh tính dấu vết cùng chấy nhầy trắng đục dính nhớp, trên khăn trải giường màu đỏ còn có một vệt đỏ.

Nam nhân vội vàng quay đầu, không dám lại nhìn xem mình có bao nhiêu càn rỡ, nhiều năm trầm tĩnh cùng lãnh đạm sớm đã chẳng biết đi đâu, hoảng loạn mặc quân trang đi ra ngoài tìm thuốc. Cô gái phía sau cười trộm như một mau đầu tiểu tử, nam nhân bị trêu đến nện bước không xong, chạy trối chết, tông cửa xông ra.

Mị Sắc ở trong phòng, hai tròng mắt lãnh mị, cô biết, nhiệm vụ đã hoàn thành một nửa, người đàn ông hiện tại tuy không thể xem như khăng khăng một mực với mình, nhưng tốt xấu trước mắt hắn đã hoàn toàn si mê thân thể mình, chỉ cần lại cho hắn một ít ấm áp tình yêu, Phó Nghị liền sẽ hoàn toàn mà yêu mình.

PS: Tác giả ngốc cũng biết thuần thịt có khả năng sẽ càng được các đại gia hoan nghênh, nhưng là (ง •_•)ง  vẫn là muốn xem trọng cả cốt truyện lẫn thịt thịt, không biết các đại gia có thích hay không ~

Lời editor: Dịch xong 1 chương mà muốn xỉu luôn đó mọi người, nên mọi người nhớ ủng hộ mình nhiều nhiều và nhớ ấn ⭐️ nha^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net