TG4: Chương 8: (HH)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Nhọ

Trên cái trán trơn bóng cùng đầu mũi nho nhỏ của Mị Sắc che kín bởi những hạt mồ hôi li ti, cô đau đến vô lực, chỉ có đôi tay vẫn gắt gao nắm lấy ga trải giường dưới thân, nước mắt như trân châu đứt quãng mà chảy xuống từ khoé mắt, hàng mi như cánh bướm nhẹ run rẩy, bọt nước nho nhỏ rơi xuống lông mi, tựa như muốn rớt xuống nhưng lại không rơi, cực kỳ nhu nhược đáng thương.

Lâm Tử Hào tức khắc đau lòng muốn chết, hai tròng mắt vừa rồi còn sung huyết cũng thanh minh lại không ít. Cúi xuống hôn hôn cô, nhẹ nhàng mút hôn ở bên môi cô, lại hút cả nước mắt lạnh lẽo của cô vào miệng, mềm nhẹ thương tiếc mà an ủi, cho cô thời gian thích ứng.

Dưới háng một chút cũng không dám động, hắn quá lớn, cô lại kẹp chặt, sướng đến mức eo hắn từng trận tê dại. Lần này hắn thật sự vào quá sâu, dương cụ thô dài hoàn toàn nhét vào trong cái miệng rất nhỏ kia, thô bạo mà phá tang tầng trở ngại, quy đầu lớn thậm chí còn thọc vào một cái miệng kiều nộn khác.

Mị Sắc như một đoá hoa nhỏ bị mưa gió vô tình vùi dập tan nát, thân mình mảnh khảnh không chịu nổi khẽ run rẩy, tầng tầng mị thịt trong hoa kính kia cũng phảng phất như có sinh mệnh, không ngừng đè ép mấp máy.

Lâm Tử Hào có chút chịu không nổi, cô chốc chốc lại vừa hút vừa co rút lại quả thực là đang khảo nghiệm sự tự chủ của hắn mà. Nhìn sắc mặt cô hơi hoà hoãn chút, hắn liền không nhẫn nại nữa, bắt đầu chiến đấu trong hoa huyệt xinh đẹp, công thành chiếm đất.

Mị Sắc tức đến nghiến răng, tên đàn ông này sao lại hung tàn như vậy, kích cỡ khủng bố kinh người của hắn cô còn chưa hoàn toàn thích ứng được, hắn cư nhiên liền bắt đầu rồi! "Lâm Tử Hào... A! Đau muốn chết!! Đừng nhúc nhích!!! A..."

Lâm Tử Hào ngoảnh mặt làm ngơ, xem cô như chậu thịt mà dùng sức thao làm, thao đến đỏ cả hai mắt, màu đỏ tươi trong ánh mắt cũng che dấu không được khát vọng xâm phạm cùng chiếm đoạt nồng đậm.

Cơ bắp cứng rắn cộm lên làm Mị Sắc khó chịu, bơ bụng rắn chắc theo động tác đánh lên bụng nhỏ Mị Sắc, hai viên trứng trứng cũng theo cái mông kịch liệt lắc lư của người đàn ông mà không ngừng đập vào kiều mông hoạt nộn cô, trên da thịt tuyết trắng rất nhanh liền xuất hiện một mảng lớn màu đỏ.

Lâm Tử Hào đã sớm quên mất cô gái dưới thân là lần đầu tiên, dã thú trong lòng kia một khi đã thả ra, lý trí liền rất khó quay về được. Hắn bây giờ chỉ biết si ngốc vùi đầu vào làm, lực đạo lớn đến cơ hồ muốn đâm bay Mị Sắc, giống như máy đóng cọc không ngừng mà đâm xuống.

Mị Sắc cảm thấy mình sắp chết đến nơi rồi, sống sờ sờ bị hắn làm đến chết, miệng nhỏ không ngừng rên rỉ, "Ô... Thật sự đau... Đau muốn chết... Ân a... Lâm Tử Hào anh nghe thấy không..... Có nghe không... Anh nhẹ một chút... Tôi sắp.... Sắp chết.... rồi!"

Người đàn ông cũng không trả lời, cô gái nhỏ nói chuyện làm hắn cực kỳ thoải mái, là tình thú, hắn nếu là trả lời sẽ bị phân tâm, bây giờ hắn chỉ muốn dùng sức lực toàn thân chuyên tâm bắt nạt cô. Hắn chỉ tuỳ tay sờ soạng xuống phía dưới một phen, bàn tay liền dính đầy dâm dịch hỗn loạn cùng tơ máu đỏ tươi.

Duỗi bàn tay dính đầy chất lỏng trơn trượt đến trước mặt cô, Mị Sắc không còn sức lực phản kháng, nháy mắt liền đỏ bừng cả khuôn mặt nhỏ, tay lại còn bị nịt ngực cột lấy, muốn che mặt cũng không được, chỉ có thể quay đầu về phía bên kia tránh xa bàn tay to ấy, gắt gao mà nhắm hai mắt, làm bộ không thấy được.

"Kia... Vậy anh... Cởi trói cho tôi đi... Tay đau muốn chết... Anh mau buông tôi ra... Ân... Ân... A..."

Lâm Tử Hào hoàn toàn không để ý tới, hắn thích nhìn cô như vậy, giống như cừu non không có bất kỳ năng lực phản kháng nào, chỉ có thể ở dưới thân hắn mặc hắn xâu xé. Cô càng kêu lên đau đớn hắn càng hưng phấn, cô càng lớn tiếng khóc thút thít xin tha, càng có thể thoả mãn dục vọng của hắn.

Mị Sắc cũng phát hiện, cô chỉ cần vừa nói, nam nhân liền đâm càng nhanh càng hung ác hơn, thể năng của vận động viên thì không còn gì để nói, cô làm sao có thể so được, thật sự sắp thở không nổi nữa a, Mị Sắc hận hắn muốn chết, càng không muốn hắn thực hiện được ý nguyện, gắt gao cắn lấy môi dưới, ngăn cản những tiếng rên rỉ dâm mĩ kia lại bật ra từ trong miệng.

Trên môi phấn nộn rất nhanh đã hiện lên một hoạt dấu răng chỉnh tề, Lâm Tử Hào mị mị mắt, vật nhỏ này không ngoan, buộc hắn phải trừng phạt cô, một bàn tay dùng sức bẻ ra cằm tinh xảo cô, giải cứu môi đỏ kiều diễm ướt át ra khỏi sự giày vò.

Cô gái này vẫn còn ý định chống đối với hắn, tiếng thét chói tai kiều suyễn không ngăn được phát ra từ trong miệng nhỏ, Mị Sắc liều mạng lắc đầu, mưu đồ muốn thoát khỏi sự kiềm chế của nam nhân, nhưng đôi tay kia lại giống như kìm sắt, cô vặn như thế nào cũng không trốn thoát được.

Rên rỉ rất nhanh đã chuyển thành khóc nức nở, giọng mũi dày đặc làm thanh âm mềm mại càng thêm một phần ẩn nhẫn, khuôn mặt nhỏ bị nam nhân bắt nạt vừa uỷ khuất vừa bất lực, nghẹn đến đỏ bừng, cô nhịn không được mà lên tiếng khóc lớn, nước mắt dính lên sợi tóc, tán loạn trên khuôn mặt.

Không nghĩ tới cô lại giãy giụa, tóc dài cuộn sóng tán loạn phủ kín gối đầu, nam nhân bị tiếng khóc thút thít cùng bộ dáng đáng thương làm ngọn lửa trong lòng bốc càn cao, hận không thể một ngụm nuốt cô vào trong bụng, trong mắt sóng gió ầm ầm, huyết vũ tinh phong.

Một bàn tay to khác thoải mái mà cố định lại vòng eo mềm mại tinh tế một tay có thể ôm hết của cô, phòng ngừa cô bị mình đâm rơi xuống, tiện đà hung mãnh mà cúi đầu, gặm cắn một đường từ gáy ngọc thon dài cô, gieo xuống rậm rạp dâu tây xanh tím đan xen đến tận trước ngực.

Mị Sắc nhận ra ý đồ của hắn, khóc càng hung, lần đầu chán ghét ngực mình sao lại lớn như vậy, cứ ngơ ngác mà đứng lặng ở nơi đó, hai đôi miên nhũ như chờ đợi nam nhân đến. Mị Sắc là thật sự sợ hãi, bộ dáng dữ tợn của Lâm Tử Hào giống như muốn cắn rớt hai luồng thịt của cô.

Trên mặt cô gái không che dấu được hoảng sợ cùng ý muốn xin tha lấy lòng Lâm Tử Hào, nhưng đau lớn như ý nghĩ không ập tới, ngược lại là một trận ôn nhu liếm mút. Thân mình căng thẳng run rẩy Mị Sắc dần thả lỏng, trong thanh âm chỉ còn lại nức nở nho nhỏ.

Lâm Tử Hào lại vào lúc này đột nhiên mạnh mẽ ngậm lấy đầu vú nho nhỏ, hút vào trong miệng, khép hàm răng hung hăng cắn một cái!

"A!!!!!!! " Mị Sắc mất khống chế lạnh giọng thét chói tai, thân thể mềm mại kịch liệt mà run rẩy, eo thon không chịu nổi cong lên, lại không biết trùng hợp quy đầu cứng rắn chạm vào điểm nào, làm cô thế nhưng lại ào ào tiết thân mình.

Lâm Tử Hào cảm nhận được từng trận chất lỏng ấm áp tưới lên, biểu tình trên mặt càng thêm sung sướng, không hề đùa bỡn cô gái nhỏ đáng thương nhu nhược đang khóc nấc lên dưới thân, quy đầu dùng sức rút ra, tinh quan mở rộng, côn thịt thô dài cực nóng run rẩy phóng thích ra tinh hoa nồng đậm.

Sau cao trào tiểu huyệt vừa khẩn lại co rút, giống như muốn giữ lại côn thịt, nam nhân thiếu chút nữa liền không muốn rút ra, lại cắm vào trong thân thể cô, liền buộc miệng thốt ra một câu thô tục.

"Đậu, còn hút sao, vậy mà còn nói đau, kẹp chặt đến như vậy rõ ràng là muốn anh làm tiếp mà." Trừng phạt bắt lấy mông nhỏ đĩnh kiều tròn trịa của cô gái, "Muốn sinh con cho anh sao? Hả? Còn hút chặt như vậy.", lại tiến đến bên tai cô lẩm bẩm, "Lần sau còn kẹp anh như vậy, anh liền bắn cho em, thoả mãn em, có được không?"

Mị Sắc khóc thở hổn hển, muốn mắng hắn cũng mắng không ra tiếng.

Ấn ⭐️ để ủng hộ Nhọ nha ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net