Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
và Tam đệ không cần dọn đi, có thể tiếp tục ở trong nhà này cùng cha nương.”

Hạ Trăn đột nhiên mở miệng, không trong dự đoán của Chu Vân cùng Tưởng Xuân Hương, càng không như Lưu thị mong muốn.

“Hạ Trăn!” Trong lòng biết Hạ Trăn đây là vì suy nghĩ cho Hạ Minh Viễn cùng Hạ Minh Chí, Lưu thị vẫn là nhịn không được không tán thành hô.

“Đại ca, tụi đệ ai dọn ra ngoài, cũng không nên để huynh và đại tẩu dọn.” Thái độ của Hạ Minh Viễn cùng Hạ Minh Chí cũng rất rõ ràng. Dù là thật sự muốn ở riêng, bọn họ ra ngoài ở là được. Làm sao cũng phải cung cấp chỗ ở tốt nhất cho Hạ Trăn, nếu không làm sao giữ được vị đại tẩu Mạc Như Nghiên này?

Lại nói, ở riêng là Chu Vân và Tưởng Xuân Hương một hai đòi muốn. Mặc kệ về sau cuộc sống gian khổ cỡ nào, đều là Chu Vân cùng Tưởng Xuân Hương tự tìm.

“Không sao.” Hạ Trăn lắc đầu, giọng điệu rất là kiên định, “Chúng ta dọn đi.”

“Nhưng đại tẩu...” Lời Hạ Minh Chí còn chưa nói xong, bỗng nhiên phát hiện Mạc Như Nghiên không biết đã đứng ở cửa nhà chính lúc nào, nhất thời nuốt xuống lời đã tới bên miệng.

Cũng không biết, bọn họ mới vừa rồi tranh chấp, Mạc Như Nghiên đến tột cùng nghe được bao nhiêu. Nghĩ lại cảnh tượng mới vừa rồi, đến Hạ Minh Chí cũng cảm thấy mất mặt.

“Con nghe theo Hạ Trăn.” Ở riêng hay không ở riêng, Mạc Như Nghiên thật sự một chút cũng không thèm để ý. Chỉ cần cùng Hạ Trăn ở bên nhau, đối với nàng mà nói, ở đâu đều không phải vấn đề.

Thái độ này của Mạc Như Nghiên, thật làm Lưu thị yên tâm rồi. So sánh với Chu Vân và Tưởng Xuân Hương trước sau biểu hiện và hành vi không giống nhau, Mạc Như Nghiên ngược lại trở thành tức phụ mà Lưu thị giờ phút này thích nhất.

Thật là chuyện rất khó tưởng tượng, nhưng lại chân thật phát sinh ở trước mắt bà. Vô luận như thế nào Lưu thị đều chưa từng nghĩ đến, sống cùng Chu Vân và Tưởng Xuân Hương đã nhiều năm, cuối cùng ngược lại là Mạc Như Nghiên con dâu mới vừa gả qua cửa không đến hai ngày này lại hợp tâm ý bà nhất, thật là kỳ quái.

Cũng có lẽ, cái này gọi là lúc hoạn nạn mới thấy chân tình? Không hiểu nổi, Lưu thị nghĩ tới câu nói này.

“Nhưng mà...” Lưu thị yên tâm rồi, trong lòng Hạ Minh Viễn và Hạ Minh Chí vẫn bất an, nói cái gì cũng không đồng ý để Hạ Trăn dọn ra ngoài.

Ba người huynh đệ bọn họ, thì đại ca chịu khổ nhiều nhất, cuộc sống xa nhà cũng dài nhất. Dù là hiện nay muốn ở riêng, vô luận như thế nào cũng không thể là đại ca dọn ra ngoài.

“Như vậy đi, Hạ Trăn và con cùng nhau dọn đi huyện Thanh Sơn, ở trong Cẩm Tú Phường là được rồi.” Mạc Như Nghiên không hề báo trước đột nhiên đề nghị, không khác trấn áp toàn bộ, ngay cả hai huynh đệ Hạ Minh Viễn chần chờ cũng trong khoảnh khắc bị tan biến mất.

“Cẩm Tú Phường?” Lúc trước Chu Vân và Tưởng Xuân Hương đều bận việc ở phòng bếp, tuy rằng hai người xác thật có nhìn thấy Mạc Như Nghiên đưa quần áo cho Lưu thị, nhưng chỉ nghĩ Mạc Như Nghiên dùng bạc mua trở về lấy lòng Lưu thị.

Nhưng là rất hiển nhiên, sự việc dường như cùng bọn họ nghĩ có cách biệt. Hơn nữa, là sơ sẩy và khác biệt cực lớn.

“Cẩm Tú Phường đó, thật sự ở được sao?” Lúc trước Mạc Như Nghiên nói với Lưu thị phải đi Cẩm Tú Phường kiểm tra xem xét, Lưu thị tạm thời nghe xong, nhưng không thật sự để ở trong lòng.

Mà nay nghe Mạc Như Nghiên nói muốn cùng Hạ Trăn dọn qua đó ở, nhất thời làm cho Lưu thị cũng không thể bảo trì bình tĩnh


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net