Chương 54-2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 54-2: Có một số người nhìn bề ngoài thì cao quý, nhưng thực chất về nhà còn phải thay tã và cho con bú (2)

Editor: Myy

____

Diệp Trăn vội vàng đưa khăn tay cho hắn lau nước: "Lục tiên sinh, anh đừng kích động."

Lục Bắc Xuyên sau khi liên tục ho khan mấy cái mới ổn định được cảm xúc, hắn nhìn Diệp Trăn, "Ai... Khụ khụ... Ai nói với em những tin đồn thất thiệt này vậy?"

"Mấy trang web và trên tạp chí đều nói như vậy." Diệp Trăn cực kỳ vô tội, "Bọn họ nói em chỉ được cái mặt, còn nói em là tiểu tam. Sau khi tiểu tam sinh được con vẫn không khá hơn được, ngay cả tiệc đầy tháng của con mình cũng chỉ có thể lén lút tổ chức ở nhà, có thể thấy đứa nhỏ này cũng không được người nhà coi trọng."

Nói đến đây, Diệp Trăn thở dài, "Lục tiên sinh, em thì không sao, nhưng Chúc Chúc còn nhỏ như thế đã phải mang cái danh con của tiểu tam, thật đáng thương."

Lục Bắc Xuyên nhíu lông mày, khóe mắt mơ hồ mang theo chút tức giận, không nhịn được cao giọng nói: "Diễn đàn, tạp chí nào nói hươu nói vượn cái gì vậy!"

"Bây giờ anh tuỳ tiện lên mạng cũng đều có thể nhìn thấy mấy trang web và tạp chí mắng em là tiểu tam," Diệp Trăn nói lầm bầm: "Lục tiên sinh, anh và Thẩm Vi Nhân có quan hệ như thế nào em có thể không xen vào, em chỉ lo lắng cho con trai mà thôi."

Lục Bắc Xuyên chìm khẩu khí, bấm điện thoại, hỏi thăm người ở bộ phận PR về việc này, đồng thời cho người đi tìm hiểu tình huống chuyện này.

"Chuyện này là do anh sơ sẩy, em yên tâm đi, anh sẽ mau chóng xử lý tốt chuyện này."

Diệp Trăn rất rộng lượng, rất hiểu chuyện cười nhìn hắn, "Không sao, bây giờ ở công ty có rất nhiều việc, có một số việc chắc anh không chú ý được, hơi sơ sẩy một chút em có thể hiểu được. Dù sao công ty anh và Thẩm Vi Nhân vẫn còn bị mấy hợp đồng trói buộc, xuất hiện những tin đồn dính líu tới nhau như vậy là chuyện bình thường, em có thể hiểu được. Nhưng em cảm thấy những tin đồn như vậy không nên xuất hiện nữa, dù sao dính scandal với một người có vợ cũng ảnh hưởng đến thanh danh của cô ấy, Lục tiên sinh, anh cảm thấy em nói có đúng hay không?"

"Hợp đồng sao? Chuyện này anh..."

"Lục tiên sinh, anh đừng nói với em là anh không biết gì về chuyện công ty mình hợp tác với minh tinh nào nhé? Lời nói này ngay cả em cũng không tin."

Lục Bắc Xuyên trầm mặc một lát, "Em yên tâm, chuyện hợp đồng anh sẽ giải quyết ổn thoả, sau này nếu thấy scandal liên quan tới anh thì em cứ lập tức liên hệ đến công ty đi, để triệt bỏ toàn bộ những tin đồn này."

Mục đích Diệp Trăn đến đây chính là vì muốn nghe những lời này.

Cô rất chướng mắt chuyện Thẩm Vi Nhân biết rõ Lục Bắc Xuyên đã có vợ con rồi mà còn cố tình mập mờ với Lục Bắc Xuyên, như vậy thì thôi đi, lại còn biến cô thành một đứa tiểu tam cướp bạn trai của cô ta, quả thực rất quá phận!

"Lục tiên sinh, rất cảm ơn anh đã vì gia đình mà cố gắng."

"... Là do anh sơ sẩy, đây đều là chuyện mà anh nên làm."

"Nhưng, còn có chuyện này..." Diệp Trăn lấy điện thoại di động ra, mang tờ báo đặt ở trước mặt Lục Bắc Xuyên, "Lục tiên sinh, anh nhìn tiêu đề của tờ báo này xem, đây không phải là anh và Thẩm Vi Nhân sao? Hai người là bạn dự tiệc? Tiệc rượu nào vậy sao em không biết?"

Đây là tin tức ba ngày trước được đưa tin, giờ phút này Lục Bắc Xuyên có chút chật vật, "Tiệc rượu này là do một vị đối tác trước kia mời... Toàn bộ đều là bịa đặt hết, Thẩm Vi Nhân đến vì bạn nhảy của anh không có mặt, anh..."

"Bạn nhảy? Xem ra anh cũng có bạn nhảy? Ai vậy? Có xinh đẹp hay không? Em có biết không?"

Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa.

Bắp thịt Lục Bắc Xuyên không khỏi căng cứng, dưới cặp con ngươi đang nhìn chằm chằm của Diệp Trăn, một loại cảm giác nguy cơ bỗng nhiên sinh ra.

Như này quả thực so với bàn chuyện công việc còn mệt tâm hơn.

Bình thường khi dự tiệc, Lục Bắc Xuyên sẽ được sắp xếp với một bạn nhảy cố định, nhưng từ sau khi kết hôn đã không mang theo bạn nhảy đi tiệc rượu gì nữa, tin tức giới giải trí đưa kia chỉ là bịa đặt. Lúc Lục Bắc Xuyên định mở miệng muốn giải thích, lại nhìn thấy ánh mắt của Diệp Trăn giống như cười mà không phải cười, ẩn ẩn mang theo sự tức giận.

Đáy lòng hắn có chút ngẩn người.

"Ghen?"

Diệp Trăn đang chờ lời giải thích của hắn, không nghĩ tới chỉ với chữ 'Ghen' đã khiến cô "quân lính tan rã".

"Ghen?" Cô cười hai tiếng, dùng hành động này để che dấu sự chột dạ của mình, "Nói hươu nói vượn, em ăn dấm làm gì? Lục tiên sinh, anh có thể nói rõ ràng không vậy? Lúc trước khi hai ta viết hợp đồng đã nói rõ ràng rồi mà, nên làm gì em rất rõ ràng. Ghen sao? Đừng nói đùa, em chỉ... em chỉ là muốn nhắc nhở anh mà thôi, anh là tổng giám đốc của Lục thị, là ông chủ, mặc dù có tiền nhưng cũng không thể làm bậy, trong nhà anh vẫn còn có vợ có con đó. Chuyện này đối với thanh danh của anh cũng không tốt."

Khoé miệng Lục Bắc Xuyên ngậm lấy ý cười, nhìn dáng vẻ Diệp Trăn ảo não bối rối dựa vào phía sau một chút. Hắn quan sát biểu cảm nhỏ của Diệp Trăn, trong nội tâm vô cùng thỏa mãn.

"Ừm, em nói đúng, trong nhà còn có vợ con, nếu bị dính những scandal như vậy đúng thật là sẽ gây ảnh hưởng đến thanh danh của anh. Em yên tâm, chút nữa anh sẽ dặn dò bộ phận PR, xử lý hết tất cả tai tiếng rồi tuyên bố làm sáng tỏ mọi chuyện. Còn chuyện bạn nhảy em mới vừa nói, em yên tâm đi, anh không có bạn nhảy, về sau cũng sẽ không xuất hiện những tin tức đó nữa."

Diệp Trăn gật đầu nhẹ, "Anh có thể nghĩ rõ ràng như vậy là tốt rồi."

Trong phòng nghỉ truyền đến tiếng khóc của Chúc Chúc, Diệp Trăn sững sờ, "A, Chúc Chúc tỉnh rồi."

Dì Nguyệt nãy đi theo đang ở trong phòng nghỉ văn phòng bên ngoài, Lục Bắc Xuyên gọi người bảo dì Nguyệt vào pha sữa bột, sau đó một tay ôm Chúc Chúc, tay còn lại cầm bình sữa cho Chúc Chúc bú.

Tiếng gõ cửa vang lên, một trợ lý tiến vào, "Lục tổng, bộ phận PR..." Trợ lý sau khi nhìn thấy Lục Bắc Xuyên đang cho con bú thì đứng sững tại chỗ.

Lục Bắc Xuyên ở bên này còn đang cho con bú, quay đầu nhìn về phía trợ lý, thấp giọng hỏi: "Có chuyện gì?"

Trợ lý không dám nhìn thêm, cúi đầu thấp giọng nói: "Người ở bộ phận PR muốn báo cáo công việc với ngài."

"Nửa giờ sau hẵng để bọn họ vào."

"Vâng." Cô trợ lý lui ra ngoài, ánh mắt thoáng liếc thấy Diệp Trăn bước ra từ phòng nghỉ, trên tay cầm một bịch tã sạch sẽ nói với Lục Bắc Xuyên: "Hình như Chúc Chúc tè dầm rồi, tí nữa hẵng cho bú, em thay tã cho con trước đã."

"Đưa bịch tã đây, để anh."

Tay trợ lý kia run lên.

Đường đường là một ông chủ của công ty lại phải thay tã và cho con bú? Chuyện này cũng quá kinh dị rồi!

Cô đi ra khỏi văn phòng của Tổng giám đốc, lập tức đi vào trong phòng nghỉ, chia sẻ với những người khác chuyện vừa rồi mình chứng kiến.

Kể lại vừa rồi mình nhìn thấy Lục tổng ôm con thay tã cho bú, còn kể rất sinh động. Sau khi nói xong liền cảm thán, có một số người nhìn bề ngoài thì cao quý, nhưng thực chất về nhà còn phải thay tã và cho con bú.

Các đồng nghiệp nghe nói vậy liền nhất trí lắc đầu nghẹn ngào, Lục tổng thật đáng thương.

Lục tổng đáng thương mà trợ lý nói hiện tại đang thay tã cho Chúc Chúc.

Việc thay tã này Lục Bắc Xuyên đã làm không ít, động tác rất quen thuộc, mặt không đổi sắc đã thay xong tã.

Thằng nhóc nằm trong ngực Lục Bắc Xuyên ngáp một cái, lại quay lại bộ dáng mơ mơ màng màng, hắn liền dứt khoát ôm Chúc Chúc, dỗ nó đi ngủ.

Chúc Chúc được ba dỗ lại lần nữa ngủ thiếp đi trong ngực hắn.

Lục Bắc Xuyên nhìn bộ dáng đáng yêu của con trai, hơi thở tràn đầy mùi sữa thơm, không nhịn được cúi đầu dịu dàng hôn một cái lên gương mặt mập mạp của con.

Sau đó hắn đặt Chúc Chúc lên giường trong phòng nghỉ, thông báo cho trợ lý để người ở bộ phận PR vào. Diệp Trăn muốn đi vào phòng nghỉ nhưng Lục Bắc Xuyên lại ngăn cô lại, để cô ngồi trên ghế sa lon bên cạnh nghe.

Người ở bộ phận PR bận rộn hơn nửa giờ, may mà có thêm thời gian nửa tiếng này, giúp tổng thanh tra PR tiếp tục tìm kiếm được không ít tư liệu.

Lúc vừa tìm thì không sao, nhưng sau khi xem lại doạ ông ta đổ cả mồ hôi lạnh.

Mấy trang tạp chí truyền thông lớn không dám đưa tin lung tung về quan hệ của Lục Bắc Xuyên và Thẩm Vi Nhân, mà ngược lại, mấy tạp chí báo nhỏ lại vụng trộm đăng những tin đồn thất thiệt, còn cố tình bịa ra vài tình tiết, có không ít diễn đàn đã sớm nhốn nháo hết cả lên.

Mà chuyện này rõ ràng là cố ý. Bởi vì biết việc này là giả nên mới không dám nói công khai, chỉ dám bàn tán ở sau lưng.

Tổng thanh tra bộ phận PR sợ rằng hôm nay mình sẽ chết ở trong phòng làm việc của Lục Bắc Xuyên mất.

Mang tâm tình nặng nề đi vào văn phòng của Lục Bắc Xuyên, đưa toàn bộ tư liệu trong tay cho hắn, ông ta nghiêng mắt thoáng nhìn người phụ nữ đang ngồi trên ghế sô pha đằng kia, cái cổ thiên nga trắng nõn nhìn vào liền khiến tâm tình rục rịch.

"Chu tổng thanh tra!"

Chu tổng thanh tra lấy lại tinh thần, đối mặt với ánh mắt không vui của Lục Bắc Xuyên, đột nhiên liền đoán được thân phận của người phụ nữ kia.

Trước khi bước vào phòng làm việc ông ta đã nghe trợ lý nói hai chữ bà Lục, bây giờ trong nội bộ công ty cũng đang truyền ầm lên chuyện bà Lục tới đưa cơm trưa cho Lục tổng, chắc hẳn người phụ nữ ngồi ở trên ghế sa lon này chính là bà Lục.

Lục Bắc Xuyên không vui nhìn tư liệu mà Chu tổng thanh tra đưa đến, mi tâm càng thêm nhíu chặt.

"Gần đây bộ phận PR của các người đang làm gì vậy?"

Chu tổng thanh tra nhớ lại gần đây bộ phận PR còn tổ chức hoạt động đi du lịch ngoại quốc chơi vào sáu tháng cuối năm này, đáy lòng nhất thời lạnh xuống.

"Thật xin lỗi Lục tổng, chuyện này là do chúng tôi sơ sẩy, sau này tôi nhất định..."

Lục Bắc Xuyên quăng lên bàn những tài liệu kia, 'phanh' một tiếng khiến Chu tổng thanh tra ngậm miệng lại.

"Chu tổng thanh tra, nếu ông nghĩ ông không thể đảm nhiệm được vị trí tổng thanh tra này thì ông có thể nói với tôi, tôi nghĩ vẫn còn nhân viên khác có thể thay thế cho ông!"

Trong lòng Chu tổng thanh tra rất rõ ràng, việc này đúng là trách nhiệm của mình.

"Nghe cho rõ đây. Thứ nhất, tôi không muốn nhìn thấy bất kì scandal nào liên quan tới tôi trên bất cứ tranh web nào nữa. Thứ hai..."

"Anh có thể nói chuyện bé lại một chút được không, Chúc Chúc còn đang ngủ." Diệp Trăn quay đầu nhắc nhở Lục Bắc Xuyên một tiếng.

Lục Bắc Xuyên ra lệnh đã quen, trong lúc nhất thời bị số lượng và nội dung trong những scandal mình dính phải mà Chu tổng thang tra báo lên làm cho tức giận, không thu liễm tâm trạng và tiếng nói của mình, sau khi bị Diệp Trăn nhắc nhở liền thấp giọng xuống.

"Thứ hai, ngay lập tức huỷ bỏ tất cả hợp đồng hợp tác của Thẩm Vi Nhân với công ty ta cho tôi."

Chu tổng thanh tra hơi trì trệ, "Hủy bỏ?"

"Một chuyện này cũng cần tôi phải lặp lại hai lần?"

Chu tổng thanh tra cười nói: "Không không không, hợp đồng của công ty với Thẩm tiểu thư vào cuối tháng sau sắp hết hạn rồi, Thẩm tiểu thư đã hẹn hai giờ chiều sẽ đến nói chuyện, còn nói..." Ông ta nhìn Diệp Trăn, "Nói là sẽ tự mình tới, muốn nói chuyện với riêng ngài."

***
Myy: Chúc các tình iu Tết an lành nhé ❤️💋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net