#23, Sự ngốc nghếch của Yoomi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ở nơi nào trên thế giới này có cô ấy xuất hiện thì tất cả những người khác đều trở thành tạm bợ.

Anh không muốn tạm bợ."

Con đường càng về giữa trưa càng trở nên thưa người. Đâu đó trên con đường, một nam một nữ đứng lặng. Mỗi người mang một dòng càm xúc khác nhau, nhưng đều là đau đớn.

Yoomi nắm chặt vạt áo, ngước mắt lên nhìn gương mặt ảm đạm của người con trai mình dành tình cảm. Gương mặt trước sau đều là sự u uất. Khẽ giơ tay lên định chạm vào làn da hơn ngăm ngăm kia, rồi nghĩ sao lại hạ xuống. Đến hôm nay cô mới nhận ra một điều.

Thì ra, Jungkook không phải là người không quan tâm đến người khác. Chỉ là tất cả sự quan tâm của cậu đều dành hết cho một người thôi.

Thì ra, không phải Jungkook không muốn quen một cô gái nào. Mà là cô gái cậu yêu thương nhất, đang nhẫn tâm rời xa cậu.

Khi Jungkook ở bên người con gái đó, mọi định kiến về cậu đều chỉ là phù du.

Ấm áp, dịu dàng, lãng mạn,...

Thử hỏi xem, cái nhìn đầy yêu thương của cậu dành cho người con gái cậu yêu kia, trên đời này liệu có mấy người có thể làm được như vậy?

Nghĩ đến đây, Yoomi chạm khẽ vào phía ngực trái, nơi có gì đó đang rất đau.

Cậu phải yêu thương Ami nhiều đến nhường nào, mới có thể bày ra vẻ mặt ai oán đến như thế? Liệu rằng khi thấy tình cảm to lớn của cậu như vậy, mình có thể có chút cơ hội nào với cậu không, Jungkook à.

Vốn dĩ sẽ biết cuộc đi chơi này sẽ không vui như ý muốn, nhưng rồi ai ngờ được nó lại diễn ra đầy đau đớn như vậy.

Chứng kiến cảnh thượng người con trai mình yêu sẵn sàng đẩy ngã mình, chỉ vì nhìn thấy ai kia.

Chứng kiến cảnh cậu ấy, trước sự chứng kiến của bao người mà đem ánh nhìn si mê dành cho một người con gái khác, chẳng phải mình.

Chứng kiến cảnh dù bị người ấy lạnh nhạt, vẫn một mực quan tâm cô ấy.

Chứng kiến cảnh đau đớn không nói nên lời của cậu, vì bóng hình nhỏ bé kia đang dần xa khuất.

Chứng kiến cảnh lặng người nhìn, dù biết cái bóng hình đáng mong chờ đó không hề quay lại, mà vẫn cứ cố chấp chờ.

"Chợt hối hận khi dẫn cậu ra ngoài mà. Vẫn là nhìn cậu đau một, trong tim mình muốn xé ra làm mười." - Yoomi quay đi, để lại phía dưới khóe mắt một chấm nhỏ long lanh.

Chợt chuông điện thoại reo lên những nốt nhạc trầm lặng, Yoomi giật mình lấy điện thoại từ trong túi xách ra và mở lên.
Là bố.

Nhìn màn hình nhấp nháy hồi lâu, rồi lại ngước lên nhìn con người vẫn đang thẫn thờ kia, sau một hồi nghĩ ngợi, cô nàng ấn nút đỏ trên màn hình rồi tắt nguồn điện thoại.

Hôm nay thôi, cho phép con ngỗ ngược một chút nhé, bố.

Cất điện thoại vào túi xách, Yoomi giơ tay lên và quàng qua vai Jungkook, kéo cậu về phía mình.

"Này Jungkook, mình đi ăn thôi."

Mặc dù biết được trái tim cậu vốn dĩ đã thuộc về ai. Mặc dù biết cách hành xử của mình là không đúng. Mặc dù biết đoạn tình này là sẽ dang dở. Mặc dù biết tình cảm mình dành cho cậu là ngu ngốc.

Vậy thì hãy cứ để mình ngu ngốc đến hết cái thanh xuân tuổi trẻ này đi, Jungkook nhỉ?!

Gió vẫn cứ thổi, mây vẫn cứ trôi, nắng vẫn cứ trải dài trên nền cát, thanh xuân của mình vẫn cố chấp, mang tên cậu.

---

Leng keng...

Tiếng chuông cửa hiệu bánh ngọt gần đấy vang lên nhè nhẹ. Người con gái với bộ đồng phục quán màu xanh dương cúi người chào đón vị khách mới đến. Và khi vừa ngẩng đầu lên, một cảnh tượng khó hiểu khiến cô bỗng bật người nhẹ.

Chỉ là sau tiếng chuông đó, cặp khách bước vào là một nam một nữ. Người con gái bé nhỏ với gương mặt hiền dịu kia đang cố gắng từng chút một kéo người con trai to lớn kia vào quán. Mặc dù người con trai kia, gương mặt không hề khó chịu gì, nhưng vẫn là mang chút miễn cưỡng.

Cuối cũng thì nam thanh nữ tú đó cũng ngồi yên vị ở bàn. Đưa tờ menu cho người con gái xinh xắn kia, chị nhân viên nhanh nhẹn ghi lại những món đồ do Yoomi gọi.

"Cho em bánh macaron nhân garache bạc hà, bánh pudding loại thường, latte nóng, ừm... Jungkook à, cậu ăn gì?"- Thành thạo chỉ tay vào từng dòng của tờ menu, Yoomi cất giọng nhẹ nhàng rồi quay sang hỏi Jungkook. Từng cử chỉ của cô nàng đều toát ra tư thái của một tiểu thư. Bắt gặp gương mặt chẳng mấy quan tâm của Jungkook, Yoomi lắc nhẹ đầu rồi đưa tờ menu cho chị nhân viên.

"Chị chọn giùm em 1 phần bánh và trà mà con trai hay gọi đi."

Cầm lấy tờ menu từ tay Yoomi, chị nhân viên mau lẹ tiến vào phía quầy lễ tân. Trước khi khuất ánh nhìn, chị nhân viên còn không quên quay đầu lại, giơ ánh nhìn về phía góc nghiêng nam tính của Jungkook.

Cậu ấy đẹp trai quá.

Yoomi sau khi gọi món xong thì nhìn ngắm bốn xung quanh quán, trùng hợp bắt gặp ánh mắt của chị nhân viên kia. Mỉm cười nhẹ, vì dù gì chuyến đi chơi này vẫ là không quá đáng tiếc.

Ít ra thì, người khác vẫn khiến mình có cảm giác là chúng ta đang hẹn hò đấy Jungkook à.

Và quả không nằm ngoài dự đoán của Yoomi. Ngay khi đồ ăn được bày ra, Jungkook chẳng thèm đoái nhìn những chiếc bánh màu sắc rực rỡ kia mà chỉ cầm cốc capuchino lên và nhấp một ngụm. Tuy vậy, khi café vừa tan trong miệng, Jungkook liền mặt mày đổi sắc mà cầm cốc nước lọc lên tu một hơi. Điều này khiến Yoomi hơi ngạc nhiên, và cũng xen lẫn thích thú. Vì dù gì vào lúc này, Jungkook cũng không còn thẫn thờ như hồi nãy. Và khi Jungkook vừa mới quay đi, Yoomi liền nhanh lẹ lấy cuốn sổ tay ra và ghi vào trong đó vài chữ.

'Jungkook không thích đồ uống đắng.'

Và rồi buổi đi chơi kết thúc ngay sau khi Yoomi ăn bánh ngọt xong. Từ chối việc để jungkook trả tiền với lí do mình là người kéo cậu đi chơi, Yoomi thanh toán rồi bước khỏi quán, tiến về phía Jungkook đang đứng.

"Jungkook à, mình rất xin lỗi vì buổi đi chơi không được như ý muốn nhé."- Cúi nhẹ người khiến mái tóc trượt xuống làm lộ phần gáy xinh xắn, Yoomi cất tiếng xin lỗi, đầy dịu dàng.

"Không phải lỗi của cậu."- Jungkook lơ đễnh nhìn về phía cây xoan đào gần đó mà thở nhẹ, không hề có chút ý vị nào trong câu nói.

Yoomi nhìn Jungkook như vậy thì khẽ thở dài rồi cũng cất giọng trước. Vốn dĩ buổi đi chơi này không khiến cậu vui, vậy thì nên kết thúc sớm thôi.

"Thật lòng cảm ơn cậu vì đã chấp nhận đi cũng mình hôm nay."- Lời nói này của cô cuối cũng cũng khiến Jungkook để ý mà quay đầu nhìn. Nghỉ một chút, Yoomi nở nụ cười tựa ánh ban mai với Jungkook:

"Hôm nay mình vui lắm."

...

Khẽ giơ tay tạm biệt với bóng lưng người con trai ở phái xa xa, Yoomi lúc này mới mở điện thoại lên, và không nằm ngoài dự đoán, có tổng cộng 45 cuộc gọi nhỡ và 18 tin nhắn mới. Ấn mở vào tin nhắn gần nhất, Yoomi đang lướt đọc thì một cuộc gọi đến. Vừa mới ấn nút nghe, giọng người đàn ông khàn khàn đã dội vào tai.

"Yoomi, con đang ở đâu? Có biết hôm nay là ngày gì không mà còn dám đi linh tinh. Còn không mau đến đây nữa."

"Dạ con biết rồi, bố."

Khẽ cúp máy, Yoomi vào nhà vệ sinh gần nhất và lấy ra một lọ nhỏ màu trắng. Dốc thẳng thứ đựng trong lọ vào miệng và nuốt xuống, cô nàng bước ra ngoài và tiến thẳng đến nơi bố mình đang chờ.

"Chào tiểu thư Yoomi, mời cô vào phòng xét nghiệm số 2."

(Còn)

#Maki

Àn nhon. Cuối cũng tuôi cũng chịu ra chap mới đây hehe. Sau bao ngày lười sml thì hôm nay mới chịu bật laptop lên và sáng smn tác. MÀ chẳng hiểu sao tuôi thích đăng truyện vào đêm hôm thế cơ chứ. Mà, đừng quên để lại nhận xét cho cái con Maki lười như hủi này có quyết tâm đăng truyện sớm nhé. Iu thương <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net