24. Đừng chịu đựng một mình, Jiyongie (2012)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyến bay tới New York khá vật vã. Không chỉ kéo dài đến 14 tiếng đồng hồ, tôi còn bị đông cứng lại vì lạnh. Tôi cố gắng ngủ để quên đi cảm giác khó chịu, nhưng cơn sốt và sổ mũi vẫn không chịu bỏ qua TT.TT

Ngày 9 tháng hai, chúng tôi công bố với các fan hâm mộ về một tour diễn khắp thế giới. Ban đầu tôi nghĩ nó là vô lý; chúng tôi thực sự có những người hâm mộ khắp nơi trên thế giới sao? Lời ca khúc của BigBang hầu hết là tiếng Hàn hoặc Nhật Bản, tuy rằng chúng tôi có nhận được thư của fan viết bằng mọi ngôn ngữ trên thế giới. Bất ngờ là, chúng tôi thật sự có cả một đám đông fan hâm mộ người Mỹ đến chào đón ở sân bay. Thuốc giảm sốt làm tôi cảm thấy chóng mặt và quay cuồng. Có cô gái thực sự gọi Seungri mặc dù tôi đang là thành viên cuối cùng bước xuống. Tôi đã nghe" Seungri" và" gấu trúc" bằng tiếng Anh. Seunghyun lớn và Jiyong nổi tiếng nhất, nhưng thật đặc biệt là fan ở đây biết hết tên của cả nhóm. Các V.I.P làm tôi sững sờ, mơ hồ có cảm giác vài fan hâm mộ quen thuộc tôi đã từng thấy trước đây nữa. Nhưng bây giờ, tôi hơi khốn khổ để bày tỏ cảm xúc vui mừng với họ. Tôi hy vọng giường khách sạn của chúng tôi sẽ không quá cứng. Ngủ một giấc thật đã là tất cả những gì tôi có thể nghĩ đến lúc này.

- - - - - - - - - - - - - -

Tôi thức giấc, nghe thoang thoảng mùi thuốc lá và tiếng thì thầm nhỏ xíu. Chưa thể định hướng được, tôi không biết đang là đêm khuya hoặc tờ mờ sáng sớm. Cửa kính dẫn ra ban - công đang mở, tôi có thể nhìn thấy Jiyong ở ngoài kia, nói chuyện qua điện thoại riêng của anh ấy.

" Ukm, em ấy sẽ thức dậy sớm thôi" anh nói, dừng lại để rít một hơi thuốc "Tớ cần tẩy sạch tai cho em ấy, và cũng đến giờ em ấy uống thêm liều thuốc khác rồi."

Họ vẫn còn tiếp tục nói thêm, nhưng tôi không nghe nữa mà vùi sâu vào chăn, muốn ngủ tiếp. Chỉ một lát sau, tôi nghe âm thanh cửa ban - công được đóng lại, rồi tiếng bước chân nhẹ nhàng của anh ấy đến gần mép giường của tôi.

Tôi cảm thấy mu bàn tay anh trên trán mình, kiểm tra cơn sốt của tôi. Anh ấy trượt ngón tay cái lướt qua má tôi.

" Seungri yah," anh ấy nói, tôi chớp chớp mắt." Noona sẽ ở đây trong nửa tiếng nữa để trang điểm."

Tôi nén xuống tiếng rên nhẹ để anh không nghe thấy. Làm cho anh ấy phải lo lắng là tất cả những gì tôi không muốn. Anh thở dài nặng nề, hơi thở tản ra hòa quyện giữa mùi của nicotin và bạc hà.

"Em phải dậy rồi," anh nghiêm khắc. Tôi bắt buộc mình ngồi lên, tựa vào đầu giường. Mất vài phút để Jiyongie sát khuẩn rồi mang khuyên tai vào cho tôi. Dường như chúng tôi sắp trễ rồi, Jiyong vừa nhận cuộc điện thoại khác xong liền đi tắm để kịp trước khi các noona đến.

New York lúc này đang rất lạnh, Jiyong bật chế độ G-Dragon suốt phần còn lại của chuyến đi khi chúng tôi làm việc cho các cảnh quay MV. Nhưng thỉnh thoảng, anh ấy sẽ trở lại là Jiyong, cùng tôi tham gia vào vài việc vớ vẩn trên đường di chuyển. Ngay cả khi tôi biết hyung ấy đang vô cùng mệt mỏi và kiệt sức. Tôi đã cảm thấy khỏe mạnh hơn một chút trong vài ngày sau. Youngbae đã bảo tôi cẩn thận, và tất nhiên tôi cư xử đàng hoàng hết mức có thể. Tôi nghĩ mình đã được nhắc đến trong cuộc nói chuyện qua điện thoại của Yongbae và Jiyongie vài lần. Họ lo lắng.

Sau khi lên chuyến bay yên ổn về Seoul, chúng tôi lao thẳng vào cuộc họp cho album và diễn tập cho Big Show hàng năm của nhóm, lần này mở rộng vòng quanh thế giới luôn. Nhân viên mới chúng tôi phải làm thêm trong nhiều giờ, thậm chí quên nghỉ tay để ăn trưa. Họ còn cười châm chọc và vỗ nhẹ vai tôi khi tôi cố bảo họ đi ăn bằng tiếng Anh. "Anh ấy rất thân thiện dễ thương" Laurieann nhận xét . Bennie - tay trống, thậm chí còn để tôi chơi với bộ trống cũ của anh ấy. Tôi có rất nhiều trò vui để chơi haha.

Jiyong cũng có thú vui của anh ấy, tán gẫu với nhạc sĩ hoặc Youngbae. Lâu lâu, anh sẽ quay lại trông chừng hoặc liếc mắt sang tôi rất nhanh, lúc thì tươi cười lúc là ánh mắt giận dữ. Anh ấy cố tỏ ra trung lập.

Tôi nhận ra rằng cách anh ấy đối xử với tôi, cách chúng ta ở chung, đã luôn được như vậy. Jiyong có tính cách và lòng chiếm hữu nổi bậc. Chúng tôi như hai cực đối lập của nam châm, thu hút và tấn công nhau liên miên, có giai đoạn tránh mặt, cách xa cho đến cuối cùng - cái gì đó sẽ tình cờ đẩy chúng tôi lại với nhau lần nữa. Nó mơ hồ, tôi cũng không thực sự biết điều gì đã giữ chúng tôi luôn hòa hợp nhau đến bây giờ..

Có lẽ Tôi chỉ làm anh ấy bực mình. Tôi gây ra rắc rối, và tất cả điều tôi quậy phá đối với anh ấy chả bao giờ là chuyện tốt, và có phải Jiyong đã từ từ nhận ra điều đó hay không? Hay có thể  tôi chưa bao giờ là số một trong lòng anh, có phải anh thích sử dụng thời gian của mình với Youngbae hay một ai khác hơn? Anh ấy có nhiều bạn bè, nhiều noona tốt, và dĩ nhiên luôn sẽ có Youngbae. Jiyong thậm chí còn đang gần gũi hơn với Daesung gần đây. Hai vụ scandal liên tiếp chắc chắn đã mang họ lại gần nhau, đó chính là sự đồng cảm. So với Daesung hyung thì  ôi chắc chắn vẫn trẻ con và vụng về hơn rất nhiều. Tôi chẳng biết chính xác điều gì, vì Jiyongie có tâm sự với tôi đâu.

Dù sao đi nữa, Tôi để cho Jiyong được tự do và cố không đòi hỏi quá nhiều ở anh ấy, như anh ấy đã yêu cầu. Nhưng tại sao khi Tôi muốn có anh ấy nhất, muốn anh ấy gần, Tôi không thể có anh ấy? 

- - - - ----------

Mini - album của BigBang được tung ra vào 29/2, dễ dàng lên đầu bảng các trang nhạc trực tuyến. Tất cả chúng ta đều tỉnh táo đến tận nửa đêm tại trường quay, vì thế cá nhóm quyết địnhtại sao không mua một vài đồ ăn vặt và đọc comment phản ứng của mọi người? V.I.P lúc nào cũng ủng hộ và ngọt ngào. Các nhà phê bình sẽ tận dụng cơ hội để phát biểu ý kiến, còn cư dân mạng và anti sẽ điên lên. Sau một giờ nghỉ giải lao, chúng tôi lục tục quay lại cuộc họp.

" Có chuyện gì mà nhìn buồn vậy, maknae?"

Hết sức bất ngờ, Youngbae đã tìm được tôi ngoài hành lang tầng một, sát bên wc. Cuộc họp vừa mới chấm dứt, tôi ra đây vì uống quá nhiều nước.

"Anh không giúp được đâu, hyung," Tôi nói với anh ấy thẳng thừng, nhìn chằm chằm vào sàn nhà lát gạch vuông. Tôi sẽ không nói dối.

" Vấn đề của Jiyong? "

" Còn ai vào đây nữa chứ," Tôi trả lời bằng giọng chua chát.

Youngbae gật đầu, véo tai để làm tôi phân tâm. Tôi quằn quại ré lên, không chắc phải làm gì.

" Em biết đó," anh ấy bắt đầu," Jiyong lo lắng."

" Em biết điều đó, hyung," Tôi thở dài. Đôi khi tôi có thể hiễu rõ Youngbae như đọc một cuốn sách, nhưng lần này, tôi không thể. Có lẽ anh ấy muốn nói cho tôi biết một chuyện, mà nó là gì...tôi không biết.

" Em đều biết rất rõ em làm anh ấy làm lo lắng," Tôi lặp lại." Nhưng em không thích khi anh ấy như thế này."

" Anh cũng thế mà," Youngbae nói." Không ai trong chúng ta thích thế."

" Cậu ấy luôn tách biệt mình để gồng gánh  công việc, công việc, công việc. Anh hiểu, Jiyong không mong muốn bổ sung ai vào danh sách làm cậu ấy căng thẳng."

Youngbae cười nửa miệng, vỗ vào vai tôi. 

" Dẫu vậy, Jiyong vẫn nói chuyện với em. Thiệt tình, em phải mừng là cậu ấy không rời khỏi. Đôi lúc cậu ấy cứ làm chính mình xa cách như vậy, cả với anh cũng vậy này, nhưng ít nhất cậu ấy không hoàn toàn cắt đứt sự quan tâm, phải không? "

Tôi nhẹ gật đầu, lướt qua trong đầu cuộc nói chuyện ngắn ngủn giữa tôi và Jiyongie lúc sáng.

" Đừng lo, Jiyong sắp tỉnh lại rồi"Youngbae bảo đảm. "Jiyong nói với anh là cậu ấy nhớ em khi bọn anh nói chuyện điện thoại tối qua."

" Em vẫn đang ở đây," Tôi trợn tròn mắt.

" Tốt. Vậy đừng bao giờ nghĩ đến chuyện rời đi, OK? Cứ đứng yên đây chờ Jiyongie ấy," Youngbae  dịu dàng nói.

" Ne, hyung," Tôi thở dài cái thượt. Đã gần hai giờ sáng, cuối cùng chúng tôi đã  được gọi đến xe đón trở về kí túc xá. Mệt mỏi đang bắt đầu làm tôi khó chịu. Tôi lặng lẽ phân bì sao chứng ngủ trễ dẫn đến đau đầu của Jiyong không diễn ra nhỉ, đáng lẽ phải xảy ra từ sớm rồi chứ? Vừa ngâm nga theo tiếng động cơ xe, vừa sóng đôi với Youngbae, chúng tôi trở lại gia nhập với mọi người lên xe. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net