29. Part 3: Chuyến lưu diễn châu Á (2012)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hai ngày sau, BigBang cùng nhau đến Philippines.

Một lần nữa, Jiyong tận dụng thời gian rảnh để thả trôi mình bồng bềnh tại hồ bơi khách sạn, còn có Youngbae và Daesung tham gia cùng. Tôi giữ mình thoát khỏi cám dỗ của họ, vùi mình trong phòng gym. Tôi cũng nghe loáng thoáng rằng Dara noona sẽ đến đưa chúng tôi đi xem khắp xung quanh thành phố sau buổi concert bởi vì nơi này chính là quê nhà của cô ấy. Thật rất đáng chờ mong nha ^( '-' )^.

Tagalog (ngôn ngữ chính ở đảo quốc Philippines) chính là ngoại ngữ mới tôi muốn thử thách, vì thế "mahal kita" <cũng lại là saranghae>trở thành câu hát cửa miệng của tôi. Trước tiên phải học cách nói yêu fan hâm mộ của mình, phải không nào? Saranghae hoặc I love you luôn là lựa chọn tốt vì ai cũng sẽ hiểu, nhưng tôi thích tạo ra những khác biệt nhỏ hơn.

Chúng tôi có một bữa tiệc tuyệt vời tại nhà hàng mà noona giới thiệu, Jiyong còn một số lượng lớn bia San Miguel (loại bia nổi tiếng do người dân Philippines làm ra dựa theo phương pháp truyền thống của Tây Ban nha). Anh ấy lấy ra một tháp khổng lồ trước khi dứt khoát chia sẻ nó với tất cả nhân viên. Chúng tôi luôn thả cửa trong các buổi tiệc ăn mừng, nhưng tôi tất nhiên cũng phải đảm bảo kềm hãm đôi chút, tôi đoán thế (✿◠‿◠). Chúng tôi đã không bay qua bay lại trong 3 ngày nay, nhưng bây giờ bụng tôi lại một lần nữa xáo trộn vì chất cồn. Jiyong trở nên hoàn toàn thả lỏng về đêm, trấn an tôi không cần căng thẳng. Tôi nhún vai, bảo anh ấy chất đường sẽ đi thẳng đến da dày làm mọi thứ dễ chịu lại. Anh ấy ngửa đầu lên bật cười.

Hai gò má đã đỏ bừng nhưng vẫn không chịu ngừng cười, anh ấy vòng tay ôm tôi trong góc bàn. Tôi cúi xuống để che giấu khuôn mặt ngại ngùng của mình, có vẻ trông rất ngu ngốc.

Mãi cho đến lúc phải quay lại khách sạn, Jiyong vẫn nắm chặt bàn tay tôi dưới bàn và tiếp tục giữ nó trên đường ra xe. Các ngày còn lại trôi rất vui vè và yên bình , cho dù nghe nói nơi kế tiếp cả nhóm sẽ đến đang phủ đầy những trận mưa to.

-----------------------------o0o-------------------------------

Chuyến bay đến Malaysia không êm ả. Khoang máy bay rung lắc và sự mất thăng bằng lan mạnh. Hạ cánh vô cùng khó khăn, không có cách nào để thư giãn cả. Nhân viên mua cho chúng tôi dù và áo trùm ở sân bay.

Dẫu vậy, tôi vẫn nhìn lên trời và lẩm bẩm"saya cinta kamu" <vẫn là saranghae> Tôi lẽ ra nên phải tìm vài từ mới để miêu tả về trận mưa, nhưng suy nghĩ của tôi đã quá bận bịu. Chúng tôi phải chăng sẽ bị hủy show vì không một ai đến xem do sự cố thời tiết? Nhưng, thiệt may, tôi đã được thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy số lượng fan đông đúc đến tham dự.

Hát và khiêu vũ dưới mưa là một khung cảnh lãng mạn, nhưng thực tế phũ phàng là trang phục ngày càng ướt và bết vào cơ thể, lại không chỉ vì mưa mà còn lẫn bùn và mồ hôi. Tôi được an ủi rằng chúng tôi sẽ có trang phục mới để ra ngoài du lịch và đi chơi sau buổi diễn.

Có lẽ màn biểu diễn này giống như tình yêu: trông có vẻ lãng mạn, nhưng một khi bạn thật sự ở trong nó, chính là run rẩy giữa những hạt mưa mùa thu và lẫn lộn trong một đống bừa bộn cát và bùn. Nhưng bạn phải để cho thời tiết làm những gì nó muốn kể cả khi đó không phải là thứ bạn có thể kiểm soát, vì thế bạn vẫn đang đó, mù quáng vật lộn trong mớ hỗn độn của bão tố cảm xúc từ chính trái tim mình.

Jiyong, vẫn còn đang rất vui vẻ. Dường như Seunghyun lớn đã kể cho Jiyong biết về cuộc đua tranh nhỏ của chúng tôi ở Đài Loan và vẫn đang thích thú lắm vì tôi đã bại trận dưới tay anh ấy.

" Hyung cho em một điểm cộng" Jiyong nói với tôi, cười toét đến mang tai với mũ áo trùm kín phủ đến tận mắt. Chúng tôi đang diễn tập trên sân khấu, cố gắng thử mic càng nhanh càng tốt.

" Về cái gì? "

" Em chẳng cần phải luôn luôn vâng lời anh. Em chỉ cần sống theo cách của riêng em, Seungri yah."

Tôi kéo chiếc mũ trùm của mình xụp thêm xuống sau khi một tràng tiếng sấm vang lên gần bên.

" Em biết mà, hyung. Nhưng nói đến vấn đề này, em vẫn cần được kiểm soát. Như em đã từng nói với anh trước đây, cứ đi thẳng và sở hữu như anh muốn. Em là của hyung, phải không? "

" Maknae" anh ấy thở dài, hạ vai như thể bỏ cuộc.

" Những việc em tự làm luôn không nhận được sự ủng hộ, đó là lý do tại sao..." Tôi thầm thì." Em luôn làm xáo trộn cả đống thứ khi anh không  ở bên cạnh."

" Seungri yah." Anh ấy khoác tay tôi." Đó chỉ là khi liên quan đến rượu bia hoặc phụ nữ". Một phút im lặng:"Còn lúc em trả phỏng vấn, ca hát trên sân khấu, nằm nhà lướt nét hay...."

Tôi thật muốn cười.

" Hyung ah em đã quen với điều này."

Đôi mắt anh nheo lại, mím môi.

" Hmm."

"Sao vậy? " Ánh nhìn chằm chằm của anh ấy hơi bị...lâu quá rồi, tôi tự nhiên có cảm giác ngượng ngùng.

" Em thật sự đã thay đổi, huh?"

Oh. Phải thế không?

Tôi chỉ nhún vai.

"Yeah, hyung."

Ánh nhìn chằm chằm của Jiyong mềm nhẹ dần đi làm tôi cảm thấy dễ thở hơn. Vẻ mặt của anh ấy lúc này, làm sao để miêu tả được nhĩ? Khoé môi gợi lên một chút, khóe miệng kéo ngang ra, thấp thoáng cái gì đó khá hài lòng hoặc tự hào. Anh ấy cúi đầu, đôi mắt nâu trở nên ấm nóng hơn và anh ấy mở rộng cánh tay hướng về phía tôi. Ngón tay cái tỳ trên má, lau sạch những hạt nước mưa đang nhỏ giọt trên da.

" Đó có phải là cách em thật sự cảm thấy không, Seungri yah? "

Tôi gật đầu, đặt bàn tay mình lên cánh tay giang rộng của anh.

"Đúng vậy. Nếu hyung không tin, em có thể nói nó bằng nhiều ngôn ngữ cho anh" Tôi cười toe toét.

Jiyongie lắc đầu, nhẹ vỗ má của tôi.

" Yah. Không cần đâu" anh ấy cười." Aish, maknae, em thật là..."

"Là gì? "

Anh ấy đẩy vào đầu gối, làm cho tôi bị bất ngờ khụy xuống, ngã vảo vòng tay ôm đang chờ sẵn của anh.

" Oww!"

Anh ấy đặt chiếc cằm nhọn lên vai tôi, xem phía sau lưng của tôi như trống mà dùng hai tay vỗ vào, sau đó lại chống lên xương vai để trườn sát tới. Hơi thở cù nhây phả vào tai tôi trong khi một bàn tay Jiyong không biết từ lúc nào lườn ra sau, véo một cái vào gáy tôi.

"Maknae chính là luôn bối rối như vậy," Jiyong cười khẽ." Nhưng em thuộc về anh."

Quay trở về Hàn, 5 chúng tôi có kế hoạch đến đảo Anmyeon để chụp photoshoot và quay CF trên bờ biển. Chúng tôi chỉ có mặt ở quê nhà trong ba ngày rồi lại tiếp tục hành trình, vì thế tôi dành thời gian rong chơi khắp đảo lâu thật lâu. Không khí đang lạnh dần báo hiệu tháng 11 đến gần, nhưng mặt trời vẫn rất ấm, bầu trời vẫn còn tươi mát màu xanh nhạt xinh đẹp của nó.

Tôi hơi lo lắng. Hoa Kỳ là trạm dừng kế tiếp của chúng tôi, nhưng bão Sandy lại bất ngờ xuất hiện. Một lần nữa, thời tiết xấu. Không còn cách nào khác nữa.

Nhưng bây giờ, sau kỳ nghỉ ngắn ở đảo Anmyeon đã vực tinh thần tôi phấn khích trở lại, sẵn sàng cho các concert tiếp theo, VIP khắp nơi đang chờ đợi chúng tôi. Mỹ, Peru, London, và một vài chuyến đi đến Hồng Kông và Nhật Bản là tất cả kế hoạch còn lại trước khi chính thức trở về Seoul .

Tương lai của BigBang sẽ tiến xa hơn nữa. Nhưng trên hết phải lo cho buổi biểu diễn kế tiếp trước cái đã.

End chap 29

Sue: Có ai thấy truyện không có cao trào không? Phong cách của bạn tác giả này là vậy, đạm đạm xuyên suốt à. Mình nghĩ nếu không phải 1 Ri stan hay có chút bias Ri thì sẽ khó đi hết câu truyện đó. Bao nhiu người đã bỏ cuộc rồi nhỉ :(((((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net