30. Part 2: Yêu VIP một, yêu maknae mười (2012)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một trận trò chuyện day dưa.

Tôi tắm vòi sen trong khi Jiyong hút thuốc và nói chuyện qua điện thoại ngoài ban công. Khi bước ra khỏi phòng tắm, hơi nước vẫn còn vương trên da, tôi đứng tựa cửa nhìn chằm chằm phía sau Jiyong. Anh ấy khom người trên chấn song, ánh sáng vàng nhạt từ đèn neon ngoài phố hắt lên cái bóng mảnh khảnh. Tôi cảm thấy lần này bờ vai của anh ấy không còn trĩu nặng nữa. Không còn stress nữa. Câu chuyện trên điện thoại của anh ấy có vẻ bí mật, anh hạ giọng thấp và để sát tai, điếu thuốc đang dần cháy tàn trên tay. Tôi sợ phải nhìn hơn nữa, vì thế nhanh chóng gom đống quần áo bẩn lại, chạy đến phòng giặt ủi của khách sạn.

" Ah, maknae, muốn ra ngoài sao?" Jiyong quay lại tựa lưng lên chấn song. Ánh mắt anh ấy nhìn tôi với vẻ dò xét xen lẫn trêu chọc.

"Coi này, cuối cùng em cũng biết làm cái gì đó hữu ích" anh ấy mỉm cười. Tôi trợn tròn mắt và nói với anh là tôi luôn hữu ích.

" Chỉ vì em biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu em không làm" anh ấy tuyên bố.

Anh ấy mím môi, hàng lông mày nâng cao chờ đợi.

Những ký ức về vớ, gối, giày, và chai nước bị ném vào tôi đủ để nhắc nhở tôi cần lắng nghe hyung.

" Biểu hiện rất tốt" anh ấy mỉm cười, cực kỳ hài lòng. Jiyong dụi tắt điếu thuốc, vứt nó đi rồi bước vào trong. Sau khi đặt điện thoại lên bàn làm việc, anh ấy tiến đến gần tôi với đôi mắt tối lại. Tôi tự động lùi lại vài bước.

" Yah, sao em lại trốn? " anh ấy cười." Anh sẽ không trừng phạt bạn. Không phải hôm nay."

" Em không biết, hyung. Anh thật nguy hiềm."

Tuy nói vậy, nhưng tôi đã đứng yên tại chỗ khi anh ấy bước tới gần, choàng tay ôm tôi vào lòng một cách cẩn thận.

"Nói đi, maknae," anh ấy dựa đầu vào vai tôi, dụi dụi cằm. "Bất cứ điều gì em muốn làm ở đây? Du lịch sao? "

Tất nhiên tôi không ngại không ngại ngần nói ngay về buổi biểu diễn trên Broadway.

"Tất nhiên rồi. OK, chúng ta hãy đến đó sau xong việc" Jiyong gật đầu.

" Nhưng em muốn xem Wicked" Tôi thêm vào."Nhưng trước đây anh lại nói thích xem Lion King? "

" Mặc kệ" anh ấy nhún vai, sau đó cái cằm nhọn vào hõm vai tôi. Nhột quá, tôi càu nhàu trong khi anh ấy cười khúc khích.

"Vậy cùng nhau đến đó nhé, hm? Anh nghĩ rằng em xứng đáng được thường"

" Hả? Vì cái gì? "

Môi của anh ấy giương lên, nheo mắt và siết chặt tôi trong vòng tay.

" Đừng giả ngốc. Gần đây maknae của anh đã và đang làm việc rất chăm chỉ," anh ấy bắt đầu dịch chuyển tay đến lai áo thun của tôi, kéo lớp vải bông lên để sờ mó bụng tôi "Thưởng cho chỗ này (♥_♥) "

" Hyung!"

Anh ấy cười khúc khích trong khi ngón tay dịu dành xoa xoa dạ dày của tôi, mang đến một cảm giác tê liệt ở bất cứ nơi đâu anh ấy chạm vào, khi sờ soạng đến xương sườn của tôi thìlặng lẽ đếm chúng nho nhỏ.

" Không còn mềm xèo nữa, maknae," anh ấy thở dài." Hwangssabu hyung nói với anh là em luyện tập rất cần cù."

" Tất nhiên! Em chính là vậy mà" Tôi phụng phịu. Cảm giác mát lạnh từ bàn tay anh lam tôi không thể lờ đi. Chỉ có hai thứ làm tôi bận tâm : nhớ phải hít thở và kiềm chế nhịp thở. Tôi cũng đặt tay mình bên hông Jiyongie, kéo anh ấy đến gần hơn.

" Hyung ấy cũng nói với anh rằng em than thở quá nhiều."

"Dù sao chăng nữa em cũng rèn luyện vật vã lắm, hyung!" Tôi khoe mẽ."Mỗi ngày em đều dậy sớm và chỉ quay về khi trời đã tối."

Đôi mắt nâu của anh ấy dao động nhẹ, cúi đầu xuống ngang tầm mắt với tôi, một cách ngây thơ, nhìn xẹt qua dạ dày của tôi vài lần. Jiyong kéo áo sơ mi tôi lên với ánh mắt tối lại. Tôi để yên cho một cuộc càn quét của đôi tay hư hỏng kia nhẹ nhàng di chuyển khắp cơ bụng mình.

Có lẽ không khí đã chuyển biến quá xa. Khi anh ấy đẩy trượt ngón tay tìm đường xuống dưới thắt lưng của tôi. Tôi hoảng hốt nắm lấy bàn tay ấy, rồi lại sợ hyung giận mà giữ chặt nó để sưởi ấm trở lại, để an ủi anh ấy. Jiyong ngước lên, nhẹ nhàng ấn môi vào giữa xương đòn của tôi, nhanh chóng ngăn cản những lời né tránh sắp được thốt ra.

Thời điểm này không phải là đột ngột, tôi hiểu rằng Jiyong đã chờ rất lâu. Anh ấy đang đợi tôi. Tôi nên trở thành của anh ấy bây giờ. Tôi không ở Nhật hoạt động một mình. Anh ấy không ở Seoul tiến hành quảng bá. Ngay lúc này, tôi thuộc về anh ấy.

==================================

Sue: phần sau....vẫn trong sáng lắm. Các thím đừng mong chờ ◤(¬‿¬)◥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net