Chương 75: Giành giật sự sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Trong phòng cấp cứu của bệnh viện, Mộ Đình đang cấp cứu ở đó.

Nhận được tin tức Đường Hân và quản gia lập tức cùng đi tới bệnh viện, Mộ Đình vẫn đang cấp cứu, còn lái xe nhà họ Mộ chờ ở bên ngoài.

"Xảy ra chuyện gì rồi hả? Thế này là có chuyện gì?" Đường Hân sốt ruột chất vấn lái xe.

"Phu nhân, tổng giám đốc tới tập đoàn Đường thị tìm anh họ của bà, không biết vì sao đột nhiên té xỉu, trợ lý tổng giám đốc Đường chạy ra nói cho tôi biết tổng giám đốc xỉu rồi. Tôi lập tức gọi điện thoại cấp cứu, lúc này mới đưa tổng giám đốc vào bệnh viện."

"Mộ Đình bị xỉu khi đi gặp anh họ tôi?" Đường Hân kinh ngạc, mơ hồ cảm giác trong chuyện này tất có ẩn tình (Điều bí ẩn).

Bà ta lập tức gọi điện cho anh họ Đường Chấn hỏi đã xảy ra chuyện gì, kết quả lại là trợ lý của anh họ nghe máy, nói ông ta đang họp không tiện nghe điện thoại.

Đường Hân càng lúc càng cảm thấy không thích hợp, quan hệ giữa nhà họ Mộ và nhà họ Đường không phải bình thường. Sao có thể khi chồng mình bị xỉu ở chỗ anh họ mà sau đó bản thân anh họ lại bận họp không tiện nghe điện thoại?

Trước kia anh họ cũng từng có chuyện đang tổ chức họp khẩn cấp, mình gọi điện thoại qua cũng không từ chối nghe máy cơ mà.

Rõ ràng đây chính là cố tình không nghe!

Trong này nhất định có chuyện.

"Lão Viên, ông có biết Mộ Đình ông ấy đi gặp anh họ tôi là vì chuyện gì không?" Đường Hân sốt ruột hỏi.

Lái xe nhất thời nói cũng không rõ lắm. "Hình như hôm nay khu vui chơi trung tâm thành phố cắt băng khánh thành, trong bản tin nói tổng giám đốc Đường cũng có tham dự. Nghe trợ lý nói, tổng giám đốc liền vào phòng họp xem bản tin trực tiếp, lúc đó đã tức giận đến nỗi phải dùng thuốc, lúc tôi đưa tổng giám đốc đi trợ lý Lý còn đặc biệt bảo tôi phải chý ý một chút."

Trước kia Đường Hân từng nghe chồng đề cập qua hạng mục khu vui chơi trung tâm thành phố kia, nhưng bản thân anh họ sao có thể tới tham dự lễ cắt băng?

Càng nghĩ càng không thích hợp.

Đường Hân lập tức gọi điện thoại tới cho trợ lý của Mộ Đình, cuối cùng lúc này mới biết được chân tướng câu chuyện liền tức giận đến mặt đen luôn.

Bà ta không tin nhà họ Đường sẽ làm loại chuyện này, càng không tin anh họ mình sẽ làm như vậy!

Năm đó, lúc nhà họ Đường gặp nạn, nhà họ Mộ giúp đỡ không ít, sao anh họ mình có thể quên ơn phụ nghĩa, bỏ đá xuống giếng đây?

Đường Hân tức đến không kiềm chế được, trong chuyện này chắc có hiểu nhầm gì rồi.

Điện thoại anh họ Đường Chấn vẫn không gọi được, đang muốn trực tiếp đến tập đoàn Đường thị tìm anh họ mình giáp mặt hỏi rõ ràng thì bị quản gia Triệu khuyên bớt nóng.

"Phu nhân, bà bình tĩnh một chút, bây giờ ông chủ đang cấp cứu trong phòng sống chết chưa rõ, đây chưa phải là lúc đi truy cứu trách nhiệm, trước hết chúng ta chờ ông chủ không có việc gì rồi hẵng nói."

Lúc này Đường Hân mới bình tĩnh được một chút, lo lắng đứng chờ ngoài phòng cấp cứu.

***

Trong văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Đường thị, trợ lý cung kính nói chuyện Đường Hân vừa mới gọi điện đến đã bị cô ta chặn lại.

Đường Hạo Thiên hỏi, "Ba, bây giờ cô nhất định đang tức điên người, vì sao ba không nghe điện thoại của cô? Chuyện này ba phải giải thích cho cô hiểu chứ!"

Đường Chấn đuổi trợ lý ra ngoài, nói: "Có gì mà giải thích? Không phải chuyện thắng bại trên thương trường sao, hơn nữa nhà họ Đường chúng ta không nợ nhà họ Mộ cô ấy thứ gì, là tự dượng con không khỏe xỉu đi, có liên quan gì tới chúng ta?"

Đường Hạo Thiên rất kinh ngạc về kiểu Logic của ba mình, lúc này mới hiểu rõ thì ra ba mình vốn là người như thế.

"Vậy bên cô....."

"Cho dù nói thế nào cũng là thân thích, qua hai ngày nữa mang ít đồ tới bệnh viện thăm là được." Đường Chấn không sao cả nói.

"Ba, trước kia nhà cô giúp Đường thị của chúng ta không ít, như vậy thật sự được không? Người khác có nói nhà họ Đường chúng ta không có đạo nghĩa (Đạo đức và chính nghĩa – theo QT) hay không?"

"Nhà họ Mộ giết chết cháu trai ba, chuyện này là có đạo nghĩa?" Đường Chấn hỏi lại.

"Ba, thì ra ba cũng để ý tới đứa bé này, vậy vì sao lúc trước không cho con và Kỳ Kỳ kết hôn?"

"Trước khác nay khác!" Đường Chấn nói, "Khi đó nhà họ Mộ đang có chuyện vui, dù sao nhà họ Đường chúng ta cũng không thể vì chuyện này mà trở mặt với nhà họ Mộ? Hơn nữa, không phải ba đã nói với con, sao không tìm người phụ nữ khác mà lại cố tình chọn em gái Giang Dĩ Mạch? Nó chính là em ruột vợ chưa cưới của con đó!"

Chuyện này Đường Hạo Thiên không nói được gì rồi.

"Thôi, chuyện đã qua ba cũng không muốn nói nhiều, con lập tức liên hệ với phóng viên đưa tin về việc Giang Dĩ Mạch đánh Giang Mỹ Kỳ tới sinh non, không những không giải thích còn bảo Thiên Thần thiếu chút nữa bóp chết con. Còn nữa, chuyện tốt của con và Giang Mỹ Kỳ cũng nên tuyên bố với bên ngoài, phải tranh thủ giành sự đồng cảm của bên ngoài, hoàn toàn bôi nhọ nhà họ Mộ. Chỉ có như vậy, cho dù nhà họ Đường chúng ta gây ra nhiều chuyện, bên ngoài cũng sẽ cảm thấy là do chúng ta bị dồn ép, sẽ không chỉ trích nhà họ Đường chúng ta nhiều, mà là sẽ nói nhà họ Mộ không hợp đạo lý làm người."

"Con đã biết, con đi làm ngay đây."

***

Mãi cho đến đêm khuya Mộ Đình mới được đẩy ra khỏi phòng cấp cứu, bác sĩ nói vì cảm xúc bị kích động quá lớn, bị kích thích nghiêm trọng khiến bị vỡ mạch máu não dẫn tới trúng gió. Tạm thời không nguy hiểm tới tính mạng, nhưng từ nay về sau không thể nào xuống giường đi lại được.

"Bác sĩ, đây là ông có ý gì?" Đường Hân cảm giác đầu mình như bị trời đè, "Cái quái gì mà bảo không thể nào xuống giường đi lại."

Bác sĩ hiểu tâm tình của người nhà bệnh nhân, gật đầu rồi rời đi.

Mộ Đình được đẩy ra khỏi phòng cấp cứu vào nằm trong phòng bệnh cao cấp, cả người Đường Hân sắp muốn xỉu theo ông.

Sao đột nhiên chồng mình có thể bị liệt được?

Đường Hân vô cùng tức giận, lập tức bảo quản gia lái xe đưa bà ta tới nhà họ Đường, nhất định phải biết rõ đã xảy ra chuyện gì.

"Phu nhân, bây giờ là nửa đêm."

"Nửa đêm thì thế nào? Lập tức lái xe đưa tôi đi!"

Lúc quản gia Triệu lái xe đưa Đường Hân đến nhà họ Đường, cửa chính nhà họ Đường cũng đã mở cho bà ta, nhưng gọi nửa ngày người gác cổng mới đi ra nói trong nhà không có người, đi tham gia lễ chúc mừng rồi.

"Lễ chúc mừng gì?" Đường Hân hỏi.

Người gác cổng cũng không biết lễ chúc mừng gì, nói hai câu liền đi vào ngủ.

Đường Hân gọi điện thoại cho anh họ nhưng vẫn không gọi được như trước, liền gọi qua cho cháu trai Đường Hạo Thiên và chị dâu, cũng đều tắt máy.

Cái này dường như là cùng hẹn trước với nhau rồi.

Lúc này quản gia Triệu cung kính nhỏ giọng nói: "Phu nhân, nghe nói hôm nay khu vui chơi trung tâm thành phố tiến hành nghi lễ cắt băng khánh thành, buổi tối tổ chức lễ chúc mừng ở khách sạn Giang Gia, có thể ông Đường ở chỗ này chăng?"

"Lập tức lái xe đưa tôi qua đó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net