Chương 81-2: Trả thù, đánh chết đáng đời (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Tôi nhìn ra không muốn chúng ta ở bên ngoài chơi quá lâu đi!"

"Bà xã, chúng ta đã ở bên ngoài chơi quá lâu, cần phải trở về, bọn họ là ba mẹ anh, em cũng đừng tức giận với bọn họ được không?" Đường Hạo Thiên ôm lấy Giang Mỹ Kỳ: "Tối hôm qua em một đêm không trở về, anh rất lo lắng cho em, em đi đâu vậy?"

"Tôi ở cùng một chỗ với người đàn ông khác!" Giang Mỹ Kỳ cố ý nói.

Đường Hạo Thiên sửng sốt một chút: "Kỳ Kỳ, anh biết anh đánh em là không đúng, em không cần nói những lời tức giận với anh như vậy."

Nếu thật sự làm cái gì, cô không thể nào trực tiếp nói ra như vậy.

Có câu nói càng nơi nguy hiểm thì càng an toàn, Giang Mỹ Kỳ nói thẳng như vậy, ngược lại Đường Hạo Thiên sẽ không tin.

"Không phải anh không tin tôi sao?" Giang Mỹ Kỳ hỏi.

"Là anh sai, không nên nghi ngờ em." Đường Hạo Thiên ôm lấy cô ta: "Đừng tức giận nữa, chúng ta rất vất vả ra ngoài trăng mật trở về, vui vẻ chút!"

"Là anh ngay trước mặt của nhiều người như vậy không phân biệt đúng sai đánh em!" Trong mắt Giang Mỹ Kỳ chứa nước mắt, rất ủy khuất nói: "Em lớn như vậy, mẹ em cũng chưa từng đánh em một cái."

"Anh sai rồi còn không được sao?" Đường Hạo Thiên đã không thể chờ đợi hôn cô ta, hai người ôm hôn ngã xuống trên giường.

...

*

Buổi trưa, hai người đến sân bay làm thủ tục lên máy bay trở về nước, buổi tối hôm đó thì trở về nhà họ Đường.

Đường Chấn mặt mày âm trầm cùng vợ ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn tài xế đón hai người trở về.

"Ba, mẹ, chúng con đã về." Đường Hạo Thiên lôi kéo Giang Mỹ Kỳ đi vào, thấy sắc mặt cha mẹ không tốt, cẩn thận hỏi: "Ba, người sao vậy..."

Đường Chấn cầm cốc nước trước mặt trên khay trà lên ném tới: "Tao thế nào, tao còn muốn hỏi các người thế nào đây!"

Đường Hạo Thiên tránh kịp, cốc nước từ bên cạnh đầu Đường Hạo Thiên bay qua đập ở trên tường, phanh một tiếng, cốc nước bị vỡ chia năm xẻ bảy.

"Ba, ngài đây là làm sao vậy?" Đường Hạo Thiên cho đến bây giờ chưa thấy ba tức giận lớn như vậy, lúc trước ba biết chuyện anh ta với Giang Mỹ Kỳ, cũng không thấy ba tức giận lớn như vậy.

"Chúng con trở về ba liền tức giận lớn như vậy, không phải bởi vì chúng con ở nước ngoài chơi quá lâu nên giận chúng con chứ?" Đường Hạo Thiên hỏi.

"Tao là người dễ giận như vậy sao?" Đường Chấn giận dữ hỏi.

"Vậy rốt cuộc chuyện gì?" Đường Hạo Thiên nhìn mẹ mình.

Mẹ Đường đưa cho anh ta một chiếc đĩa CD trên khay trà, thở dài: "Tự mình vào trong phòng xem đi, xem xong rồi sẽ biết chuyện gì xảy ra."

"Chuyện gì thần thần bí bí như vậy." Đường Hạo Thiên cầm đĩa CD vào trong phòng của mình, mẹ Đường gọi Giang Mỹ Kỳ cũng cùng nhau vào xem.

Mở ti vi ra, trong màn hình Giang Mỹ Kỳ mặc chiếc sườn xám đỏ thẫm hôm tối kết hôn đối diện ống kính đang làm chuyện đó với một người đàn ông, sắc mặt Đường Hạo Thiên lập tức thay đổi.

Giang Mỹ Kỳ nhìn một màn này, cả người cũng choáng váng.

Mặc dù người đàn ông đưa lưng về phía ống kính, nhưng người quen biết liếc mắt nhìn ra đó là Mộ tử duệ.

Đường Hạo Thiên giận dử nghiêng đầu chỉ vào màn hình TV chất vấn Giang Mỹ Kỳ: "Đây là có chuyện gì? Không phải cô nói không có phản bội tôi sao? Tại sao ở chung một chỗ với Mộ Tử Duệ? Hơn nữa còn ở đêm chúng ta kết hôn!"

"Đây là có người cố ý muốn hãm hại em!" Giang Mỹ Kỳ cũng luống cuống.

"Hãm hại? Cô kêu vui sướng như vậy, người khác hãm hại thế nào?" Đường Hạo Thiên tức giận giơ tay lên đánh Giang Mỹ Kỳ một cái: "Giang Mỹ Kỳ, người phụ nữ đê tiện này, lại dám vào buổi tối kết hôn với tôi ở chung một chỗ với người đàn ông khác, xem tôi đánh chết cô không!"

Đường Hạo Thiên đã tức giận đến điên lên, đuổi theo Giang Mỹ Kỳ chính là một trận hành hung.

Sức lực phụ nữ làm sao đi nữa cũng không phải đối thủ của đàn ông, Giang Mỹ Kỳ muốn chạy ra khỏi phòng về phía phòng khách cầu cứu bố mẹ chồng, bị Đường Hạo Thiên kéo trở về, đóng cửa lại ra sức đánh một trận.

"Ba, mẹ, cứu con... A..."

Trong phòng khách Đường Chấn cùng vợ làm như không có nghe thấy, làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy sao bọn họ có thể cứu cô ta?

Đánh chết mới đáng đời.

*

Trong phòng làm việc tổng giám đốc tập đoàn Mộ thị, Mộ Tử Duệ nhàn nhã ngồi trên ghế đang làm việc, không nhanh không chậm nhìn văn kiện trong tay.

Lúc này trợ lý gõ cửa đi vào: "Tổng giám đốc, tổng giám đốc tập đoàn Đường thị muốn gặp ngài."

"Nói tôi đang bận, bây giờ không có thời gian." Mộ Tử Duệ cũng cố ý ra vẻ.

Anh ta tự nhiên biết tại sao hôm nay Đường Chấn đến tìm anh ta.

Sáng sớm Giang Mỹ Kỳ đã gọi điện thoại đến đây mắng anh ta một trận.

Mộ Tử Duệ chậm rãi xử lý toàn bộ văn kiện trên bàn làm việc xong, mới gọi điện thoại nội bộ hỏi thăm trợ lý, tổng giám đốc tập đoàn Đường thị vẫn chưa đi, nghe trợ lý nói chưa đi, mới bảo cô mời người vào.

Đường Chấn ở bên ngoài đợi hơn hai giờ, vừa vào phòng làm việc, cũng chưa nổi giận, chờ sau khi trợ lý rời đi, mới dằn lại tính tình nói: "Tử Duệ, cháu làm như vậy thật là quá đáng!"

"Cháu làm cái gì?" Mộ Tử Duệ giả ngu.

"Cháu bảo trợ lý của cháu đưa đĩa CD kia tới là có ý gì?" Đường Chấn tức giận nói.

"Cậu, thật sự cậu hiểu lầm cháu rồi, Giang Mỹ Kỳ là con dâu của cậu, chuyện của cô ta người đương nhiên phải biết." Trong lòng Mộ Tử Duệ vui sướng một trận, "Bây giờ Giang Mỹ Kỳ còn tốt chứ?"

"Sáng sớm hôm nay cô ta đã về nhà mẹ đẻ rồi." Đường Chấn nói: "Làm ra chuyện như vậy còn có mặt mũi ở lại nhà họ Đường chúng ta sao?"

"Cậu, thật ra thì điều này cũng không có thể trách Giang Mỹ Kỳ, là con trai của ngài vô dụng, không thỏa mãn được cô ta, đêm hôn lễ cháu còn phải thay nó động phòng."

Đường Chấn đã giận đến khí huyết dâng trào: "Tử Duệ, cháu đang trả thù cậu sao?"

"Cậu, bây giờ ba cháu đang nằm ở trong bệnh viện đấy, ngài khỏe đi thăm ông ấy một chút, làm ông ấy tức giận thành như vậy, ban đầu ba cháu giúp cậu không ít!" Mộ Tử Duệ nhàn nhã nói: "Mặc dù cậu vong ân phụ nghĩa, khoan dung, không so đo với cậu."

"Rốt cuộc cháu muốn làm gì?" Đường Chấn hỏi.

"Cũng không có gì, chỉ hi vọng cậu có thể công bố chân tướng sự thật ra bên ngoài, cũng áy náy cầu xin nhà họ Mộ tha thứ." Mộ Tử Duệ nói: "Còn có, trả lại khách hàng đã cướp đi."

"Khách hàng mong muốn hợp tác với Đường thị chúng ta là ý của khách hàng, cậu trả thế nào?" Đường Chấn tức giận nói: "Đây không phải cháu làm khó người khác sao?"

"Nếu như cậu không hy vọng nội dung đĩa CD kia truyền đi, thì hi vọng cậu có thể tự giải quyết cho tốt!" Mộ Tử Duệ uy hiếp nói.

"Tử Duệ, cháu cho rằng cháu có thể uy hiếp được cậu sao? Coi như truyền đi, mất thể diện cũng không phải chỉ nhà họ Đường chúng ta, còn bản than cháu nữa đấy!"

"Có người nhìn thấy mặt của cháu sao, tùy tiện tìm một người đàn ông có bóng lưng giống cháu ra mặt thừa nhận, xem bên ngoài sẽ tin tưởng ai!" Mộ Tử Duệ nói, "Đêm đám cưới, Thiếu phu nhân nhà họ Đường mà cùng người đàn ông khác vụng trộm ở trong phòng vệ sinh, đây chính là tin tức tuyệt đối chấn động!"

"Đến cùng cậu có muốn xấu hổ không tất cả đều xem quyết định của ngài, cậu." Mộ Tử Duệ cười nói.

Đường Chấn giận đến nỗi phổi cũng muốn nổ, đột nhiên cười phá lên: "Tử Duệ, cậu khuyên cháu không nên làm loạn, sau lưng nhà họ Mộ làm những chuyện xấu xa kia cậu đều biết! Nếu như cháu không hy vọng danh tiếng nhà họ Mộ mất hết, mẹ cháu chết già ở trong tù, thì cháu biết điều một chút, cậu có thể nhìn giao tình của hai nhà ngày xưa coi như cái gì cũng không phát sinh."

"Cậu mới vừa nói cái gì?" Mộ Tử Duệ kinh ngạc hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net