Chương 84: Thân phận thật sự của Mộ ngốc nghếch (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Ban đêm ở nhà họ Mộ.

Mộ Tử Duệ không ngủ được, đi tới đi lui ở trong phòng, anh cũng nhận được thư mời, mười giờ sáng ngày mai triệu tập Hội Đồng Quản Trị, nhưng đến bây giờ ngoại trừ biết ngày mai muốn triệu tập Hội Đồng Quản Trị, còn những tin tức khác đều không biết.

Không có ai biết là ai đã phát thư mời triệu tập Hội Đồng Quản Trị để tranh cử chức tổng giám đốc mới, tuy nói nhà họ Mộ đang nắm giữ 51%cổ phần, anh nắm chắc sẽ giành được chức tổng giám đốc mới, nhưng anh cứ cảm thấy bên trong có cái gì đó là lạ.

Có một dự cảm rất xấu.

Nửa đêm, khi Đường Hân đi vệ sinh thì nhìn thấy phòng con trai mình vẫn sáng đèn, biết lúc này nó vẫn còn chưa ngủ, nên gõ cửa lo lắng hỏi: "Tử Duệ, sao giờ này mà con còn chưa ngủ?"

"Con cảm thấy khát nước, định xuống lầu uống ly nước." Mộ Tử Duệ thuận miệng nói dối, không muốn làm cho mẹ mình lo lắng theo.

"Nhất định là có chuyện!" Đường Hân nói: "Con là con trai mẹ, còn muốn gạt mẹ sao? Đã xảy ra chuyện gì?"

"Cũng không có gì chuyện, chỉ là chuyện của tập đoàn thôi."

"Chuyện gì? Xảy ra vấn đề ở đâu sao?"

"Không có, chỉ là cuộc họp triệu tập Hội Đồng Quản Trị vào mười giờ sáng mai về chuyện người nhận chức tổng giám đốc mới, nhà họ Mộ chúng ta nắm giữ 51%cổ phần, chắc chắn có quyền phát biểu tuyệt đối, nên con nhất thời không ngủ được, đang suy nghĩ đến chuyện hội đồng quản trị sáng mai thôi."

"Sao đang êm đẹp lại triệu tập Hội Đồng Quản Trị? Tập đoàn Mộ thị vốn là của nhà họ Mộ chúng ta mà."

"Mẹ, mẹ đừng kích động, tập đoàn Mộ thị sẽ không đổi chủ, mẹ không cần lo lắng, đi ngủ sớm một chút đi ạ."

"Không phải, Tử Duệ, mẹ lại có cảm giác chuyện này có cái gì đó không đúng." Đường Hân liền cảm thấy không thích hợp: "Con mới nhậm chức mấy tháng, sao đột nhiên lại đề ra tranh cử tổng giám đốc mới chứ?"

"Triệu tập Hội Đồng Quản Trị tranh cử tổng giám đốc mới cũng tốt, như vậy con vừa đúng có thể danh chính ngôn thuận nắm tập đoàn Mộ thị trong tay." Mộ Tử Duệ lại trấn an mẹ mấy câu, mới đưa được mẹ mình về phòng.

Hội Đồng Quản Trị ngày mai làm anh cứ có cảm giác giống như sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Rạng sáng ngày hôm sau, Mộ Tử Duệ bị một hồi chuông điện thoại đánh thức, anh còn chưa tỉnh ngủ hẳn, sờ tìm điện thoại di động nhận điện thoại, liền nghe được bên kia truyền đến một tiếng quát giận dữ.

"Tử Duệ, anh quả thật rất quá đáng, đưa nội dung trong đĩa CD ra ngoài ánh sáng thì có ích lợi gì đối với anh chứ? Anh không ngại mất mặt sao? Đừng thấy tôi cho anh chút mặt mũi thì anh lên mặt!" Đường Chấn sắp bị tức đến điên rồi.

Mộ Tử Duệ hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì: "Cậu à, làm gì mà mới sáng sớm cậu đã quát mắng rồi, cậu đang nói cái gì vậy?"

"Tôi đang nói gì anh vẫn chưa rõ sao? Mộ Tử Duệ, tôi đã sớm nói qua với anh rồi, nếu anh dám đưa nội dung trong CD ra ánh sáng, thì tôi sẽ lập tức công bố những chuyện xấu trong năm đó của nhà họ Mộ các người ra ngoài, để cho nửa đời sau của mẹ anh phải trải qua ở trong tù!"

Vào lúc này Mộ Tử Duệ cũng đã hoàn toàn tỉnh táo: "Cái gì mà đưa nội dung của CD ra ngoài ánh sáng chứ? Cậu nói lại lần nữa? Con không có đưa ra ánh sáng......"

"Không phải anh đưa ra ánh sáng thì còn có thể là ai hả? Anh chờ đó cho tôi!" Cúp điện thoại cái "đùng".

* di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn

Lúc ăn điểm tâm, Đường Hân hả hê nhìn hình ảnh Giang Mỹ Kỳ mặc sườn xám cô dâu ở phòng vệ sinh thân thiết cùng người đàn ông khác bị chụp được trên trang bìa của tờ báo.

"Lần này cuối cùng nhà họ Đường cũng gặp báo ứng, làm cho mọi người đều biết, trong đêm hôn lễ, con dâu mình lại làm loạn cùng người đàn ông khác!" Đường Hân hả hê nói: "Cậu của các để ý nhất chính là thể diện, lúc trước họ cố ý bôi nhọ Nhà họ Mộ chúng ta, lần này để xem ông ta còn mặt mũi nào đi ra ngoài gặp người khác!"

Mộ ngốc nghếch tò mò: "Mẹ, mẹ đang xem cái gì? Có chuyện gì xảy ra sao?"

Đường Hân hả hê nói: "Thiên Thần, thật may là con không có cưới con bé Giang Mỹ Kỳ đó, bằng không không biết con phải bị mang bao nhiêu cái nón xanh (ý chỉ vợ ngoại tình) nữa! Trong đêm kết hôn con bé Giang Mỹ Kỳ đó đã làm loạn cùng người đàn ông khác trong phòng vệ sinh, lần này nhà họ Đường mất hết mặt mũi rồi còn đâu."

Nếu là trước kia, khi hai nhà chưa trở mặt, gặp những chuyện như vậy, nhất định bà sẽ nổi trận lôi đình, cho người đi điều tra rõ ràng xem là ai làm.

Mộ ngốc nghếch tò mò cầm lấy tờ báo, nhìn tấm hình khổng lồ ở trang đầu, ngẹo đầu nhìn chằm chằm cảnh tượng bên trên, Giang Dĩ Mạch ở bên cạnh lặng lẽ kéo anh, muốn anh ăn cơm thật ngon, chớ nhìn chằm chằm loại hình ảnh này.

"Bà xã, bóng lưng của người đàn ông này rất giống Tử Duệ......"

"Khụ......" Mộ Tử Duệ ở một bên đang yên lặng ăn cơm thì suýt chút nữa bị sặc. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn

Giang Dĩ Mạch liếc nhìn Mộ Tử Duệ, cũng nhìn về phía hình ảnh khổng lồ mà Mộ ngốc nghếch đang đưa đến trước mắt cô, phía trên chỉ có bóng lưng của một người đàn ông nhưng không được rõ ràng lắm, nếu Mộ ngốc nghếch không nói, thật sự sẽ không chú ý.

Đường Hân vừa nghe xong, lập tức đoạt lấy tờ báo nhìn kỹ lại, bức ảnh này chắc chắn đã được xử lý, cố ý làm mờ bóng lưng của người đàn ông, nhưng ngược lại hình ảnh của Giang Mỹ Kỳ thì rõ ràng đến khác thường.

"Tử Duệ, đây là chuyện gì? Người đàn ông này có phải là con không?" Đường Hân từ việc Mộ Tử Duệ mới vừa rồi đột nhiên bị sặc mà suy ra, chuyện này nhất định có liên quan đến nó.

"Mẹ, mẹ để con yên tĩnh ăn điểm tâm có được hay không? Mười giờ con phải đến công ty dự cuộc họp Hội Đồng Quản Trị đấy." Mộ Tử Duệ cố ý né tránh vấn đề này, anh không muốn thừa nhận chuyện này ở trước mặt Giang Dĩ Mạch.

"Con hay trả lời mẹ trước, người đàn ông này có phải là con hay không?"

Mộ Tử Duệ cũng không còn tâm tình ăn điểm tâm, buông chén đũa xuống: "Con đến công ty trước."di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn

"Con đứng lại đó cho mẹ!" Đường Hân đập tờ báo xuống bàn: "Người đàn ông này chính là con phải không? Có đúng hay không?"

"Không phải!" Tâm tình Mộ Tử Duệ cũng phiền não theo: "Người đàn ông đó không phải là con!"

"Tử Duệ, con thật là hồ đồ! Sao lại có thể làm loạn cùng Giang Mỹ Kỳ còn bị chụp được loại hình ảnh này nữa chứ?" Vẻ mặt Đường Hân như đưa đám nói, bà biết người đàn ông này chính là con trai mình, con trai mình không chịu thừa nhận cũng chỉ là vì không muốn thừa nhận trước mặt Giang Dĩ Mạch mà thôi, bà lại càng muốn phá hủy hình tượng của con trai mình trong lòng Giang Dĩ Mạch.

Dĩ nhiên, hình tượng vốn đã không tốt rồi, lần này thì càng kém hơn.

"Con đã nói không phải là con!" Mộ Tử Duệ liếc mắt nhìn Giang Dĩ Mạch, nhanh chóng dời tầm mắt: "Con đến công ty trước."

Giờ phút này ở nhà họ Đường cũng đang diễn một màn gia đình đại chiến.

Giang Mỹ Kỳ nghe lời của mẹ mình nhắm mắt trở về nhà họ Đường, dĩ nhiên cha mẹ của Đường Hạo Thiên không chịu để cho cô vào nhà, buộc cô ký giấy thỏa thuận li hôn.

Cô liền lấy cớ dọn dẹp hành lý đi theo Đường Hạo Thiên vào nhà họ Đường, sau đó quỳ gối trước mặt Đường Hạo Thiên cầu xin tha thứ, làm thế nào cũng không chịu đi ra ngoài.

Đường Hạo Thiên không nhịn được khi nhìn thấy dáng vẻ điềm đạm đáng yêu của Giang Mỹ Kỳ khóc thút thít cầu xin, nên không cứng rắn đuổi cô ra cửa, nhưng Đường phu nhân thì nhất quyết không tha cho cô.

Coi như cô có quỳ xuống cũng vô dụng.

Đường phu nhân cho người giúp việc đuổi cô ra ngoài, Giang Mỹ Kỳ khóc lóc nói: "Mẹ, con biết con sai rồi, sau này con sẽ ngoan ngoãn, tuyệt đối không làm ra những chuyện có lỗi với Hạo Thiên nữa, xin mẹ tha thứ cho con lần này."

"Đừng nói nữa... Mau ký tên đi."

"Con không đi, mẹ." Mặt Giang Mỹ Kỳ đầy nước mắt: "Con có chết cũng phải chết ở nhà họ Đường. Mẹ, mẹ cũng không muốn ký giả nhìn thấy con gặp chuyện không may ở nhà họ Đường rồi viết linh tinh chứ?"

Nhà họ Đường kiêng dè nhất chính là thể diện nhà mình, hết cách làm khó Giang Mỹ Kỳ rồi, nên không dám cứng rắn đuổi cô ta đi, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

Giang Mỹ Kỳ liền ở lại nhà họ Đường, mấy ngày trôi qua, cũng rất ngoan ngoãn, bình thường ở nhà họ Giang chỉ làm thiên kim tiểu thư, nhưng bây giờ ở nhà họ Đường thì cái gì cũng phải làm.

Đường phu nhân còn cố ý cho người giúp việc xin nghỉ, giao tất cả mọi chuyện cho cô ta làm, coi cô ta như người giúp việc mà sai bảo, ngoài mặt Giang Mỹ Kỳ không dámnói một câu oán hận, nhưng lại bí mật khóc lóc kể lể với mẹ của mình trong điện thoại rằng mình bị đối xử không tốt.

Lần nào Thiệu Thiến cũng khuyên cô phải nhẫn nại, rất nhanh sẽ tốt hơn.

Hiện giờ chuyện này bị người ta đưa lên báo, khiến cuộc sống của cô càng ngày càng khó hơn. di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn

Sáng sớm, Đường Chấn vừa nhìn thấy trang đầu của tờ báo buổi sáng đưa hình ảnh con dâu mình thân thiết cùng Mộ Tử Duệ ở phòng vệ sinh, hơn nữa nội dung còn viết rõ ràng là ở ngày cử hành hôn lễ Giang Dĩ Mạch đã thân thiết cùng người đàn ông khác trong phòng vệ sinh.

Về thân phận của người đàn ông thì báo chí không nói tới một chữ.

Hơn nữa trên bức hình, bóng lưng của người đàn ông đã được xử lý, nếu như không quen biết Mộ Tử Duệ, lại không chú ý nhìn kỹ, thì căn bản sẽ không nghĩ đến người đàn ông này là anh ta.

Đường Chấn ngồi trên sofa ở phòng khách, giận đến điểm tâm cũng không ăn.

"Tự cô nói đi, cô tự mình biến khỏi đây, hay là để tôi cho người đuổi cô chạy ra!" Đường Chấn lạnh mặt hỏi: "Hôm nay coi như cô có gọi ký giả tới đây thì tôi cũng không sao cả, vì bây giờ mặt mũi của nhà họ Đường chúng tôi đã bị cô vứt sạch rồi, nếu tiếp tục giữ cô lại thì càng làm cho nhà họ Đường chúng tôi càng thêm xấu hổ mà thôi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net