Chương 58: Ngươi tốt, ta cũng tốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
không phải là người làm việc qua loa cẩu thả, hắn cũng không phải tiểu tử không biết chuyện. Nếu đã đồng ý đến Vĩnh Phúc cung, sẽ không có đạo lý trở lại ngủ. Đến chỗ của Đoan phi, nhưng cả đêm lại quay về Chiêu Dương điện, đây không phải là gây chuyện cho nàng sao?

Đang suy nghĩ, Lý Duệ đã bước vào.

"Tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế". Hoàng Hậu cùng cung nhân trong điện vội vàng quỳ xuống hành lễ với Hoàng Thượng.

Lý Duệ không nói gì, chỉ phất phất tay, Đức Bảo theo sát phía sau hiểu ý hắn, liếc mắt ra hiệu cho cung nhân trong điện, tất cả cùng nhau lui ra ngoài.

"Ngài đây là bị làm sao vậy?" Nhìn sắc mặt Lý Duệ ửng hồng, vẻ mặt không giống với bộ dáng mọi ngày, Triệu Yên Dung bước lên phía trước cởi áo choàng cho hắn, kéo hắn đến bên cạnh bàn ngồi xuống, tự tay rót cho hắn ly trà.

Lý Duệ uống một hơi cạn chung trà xuống bụng, trên trán có chút mồ hôi, nhưng mà vẻ mặt cũng đã thả lỏng một chút.

"Cái tiện nhân kia..."Hắn oán hận mắng một tiếng.

Triệu Yên Dung biết Lý Duệ không phải mắng nàng, nghĩ tới nghĩ lui, bị hắn mắng thành như vậy cũng chỉ có thể là Đoan phi. Cũng không biết Đoan phi như thế nào lại xui xẻo như vậy, nàng thật vất vả đưa Hoàng Thượng đến chỗ của nàng ta, lại làm cho Lý Duệ nổi giận đùng đùng rời đi, cũng không biết nàng đã làm cái gì.

Nghĩ muốn hỏi có chuyện gì xảy ra, lại thấy vẻ mặt chờ đợi của Lý Duệ nhìn nàng, mắt hắn có chút đỏ: "Yên Dung, trên người nàng có tốt không?"

Cái gì tốt? Triệu Yên Dung sợ run một hồi lâu mới phản ứng được hắn hỏi cái gì, trên mặt nóng lên, nâng tay liền bấm hắn một cái, nhưng mà vẫn thành thật gật đầu nói: "Hôm qua buổi tối đã sạch sẽ'.

Lý Duệ thở phào một cái, không nói hai lời, bắt đầu cởi bỏ quần áo của nàng.

"Nè, nè, ngài muốn làm cái gì đây?"

Cho đến bây giờ cũng chưa từng thấy qua bộ dáng gấp gáp như khỉ của hắn, giống như có người cầm roi rượt hắn.

Triệu Yên Dung chỉ kịp kêu lên hai tiếng, đã bị hắn khiêng lên vai, đặt ở trên giường.

"Trên người ngài có mùi gì vậy?"Bởi vì dựa vào rất gần, mũi Triệu Yên Dung dựa vào trên vạt áo của hắn, một mùi hương ngòn ngọt sộc thẳng vào mũi.

Thanh ngọt tinh khiết mùi lê, còn có thêm vài mùi hương thoang thoảng khác mà nàng không biết rõ là mùi gì, phức tạp lại có chút đơn giản, giống như có chút hỏa nho nhỏ theo mùi hương đưa vào mũi, chui vào cơ thể, đốt cháy máu trong khắp cơ thể.

Nam nhân hô hấp hỗn loạn, mang theo cơ thể nóng rực đè nàng xuống dưới, bao trùm cả hô hấp của nàng, toàn bộ đều nuốt xuống.

"Nàng ta hạ dược?" Triệu Yên Dung bị Lý Duệ hôn đến ánh mắt mơ màng bỗng thanh tỉnh, nhiệt độ cơ thể nam nhân nóng như lửa đốt cùng vị trí kia cứng rắn nóng hổi nói cho nàng biết, hắn nhẫn nhịn một đường đến đây có bao nhiêu khó chịu.

"Hô.." Lý Duệ một tay chống lấy thân thể của mình, mày rậm nhíu lại thật chật hít sâu một hơi: "Trước kia ta chưa từng ngửi qua, có thể là Thái Hậu ban cho nàng kích tình hương".

Lý Duệ thích ở thời điểm hoan ái cho thêm chút hợp hoan hương để trợ hứng, nhưng cũng chỉ có công dụng trợ hứng, cũng không có tác dụng lớn như vậy. Có thể làm cho nam nhân như Lý Duệ mất kiểm soát, hương này cũng thật rất lợi hại.

Chắc là Lý Duệ nhớ đến lời hứa với chính mình, cũng bởi vì hương khí tác dụng quá mạnh, cho nên mới tức giận như vậy, cũng không để ý Đoan phi giữ lại, vô cùng lo lắng chạy đến đây tìm nàng hạ hỏa. "Nếu hôm nay trên người ta còn không sạch sẽ, ngươi sẽ làm sao bây giờ?"

Triệu Yên Dung tự mình động thủ cởi hết y phục trên người mình, hai tay ôm lấy cổ của Lý Duệ nói: "Vĩnh Phúc cung cách chỗ ta xa như vậy, cũng rất cực khổ cho ngươi phải chịu đựng".

Lý Duệ liếm liếm môi, lấy chóp mũi của mình cọ vào chóp mũi của nàng, thanh âm có chút khàn khàn: "Biện pháp hôm qua người dùng cũng rất tốt, nếu hôm nay ngươi còn không thuận tiện, chúng ta làm như ngày hôm qua cũng được".

[1]


[2]

[3]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net