Nước Mắt Và Nụ Cười , Câu Chuyện Năm Thứ Chín

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện :

Nước Mắt Và Nụ Cười , Câu Chuyện Năm Thứ Chín

Đây là một fic không ship couple , không Khải Thiên , không Khải Nguyên . Chỉ là màu cam và TFBOYS .

Chúc mừng Fantime năm thứ 4 ❤

Tác giả : Lam Vũ ( Yu )

Thể loại : ly biệt trùng phùng , giới giải trí .

Toàn văn + Phiên ngoại :

Vương Tuấn Khải - ba chữ mãi tôi cũng không thể quên.

Vương Nguyên - hai chữ khiến tâm cang tôi nhộn nhạo .

TFBOYS - một cái tên khiến tôi không thôi vương vấn .

Năm đó rời đi , năm đó từ bỏ , năm đó hèn nhát , năm đó lạnh nhạt .

Nhưng hôm nay tôi không hề hối hận .

Ngồi dưới hàng ghế của fan nhìn lên sân khấu , tôi nhận ra một điều : TFBOYS hôm nay đã không còn là TFBOYS của năm nào . Vương Nguyên hôm nay đã không còn dáng vẻ ngây thơ . Mà Vương Tuấn Khải từ lâu đã không còn là tiểu đội trưởng của tôi nữa .

Chính bản thân tôi - Dịch Dương Thiên Tỉ cũng không còn là tôi của quá khứ .

Thời gian qua đi , cảnh vật thay đổi , con người thay đổi , nhân tâm cũng đổi thay . Còn nhớ ngày xưa , mỗi năm tổ chức fanmeeting , cả ba người bọn tôi đều âm thầm cầu mong ánh đèn cam dưới sân khấu nhiều một chút , sau đó liền thất vọng đến muốn khóc . Rồi lại kề vai bá cổ nhau tự an ủi : năm sau nhất định có biển cam .

Bây giờ , bên dưới chẳng phải đã đồng nhất một màu rồi sao ? Chỉ là không phải màu cam mà là màu xanh lam cùng xanh lục liền kề .

Tôi ngồi giữa hàng fan , không khí sôi động , nóng đến nổi tôi cũng muốn quẩy theo bọn họ .

Mấy năm trước tôi cũng từng đứng trên sân khấu , bây giờ vật đổi sao dời , tôi đã đứng ở đây .

Năm đó tôi biến mất như bốc hơi khỏi nhân gian , khẳng định có rất nhiều Hạc mập đau lòng đi . Trong lòng tôi âm thầm tự hỏi trong số fan có mặt ở đây có bao nhiêu người từng là Thiên Chỉ Hạc ? Hay là một người cũng không có ?

Năm nay là năm thứ 9 , một năm nữa thôi cái mốc quan trọng kia cũng tới rồi . Sau đó là năm thứ 11 , 12 , 13 , 14 , ... rất rất nhiều năm sau nữa , liệu khán đài có nóng như hôm nay hay mọi người khi ấy đã lãng quên mất cái tên TFBOYS ? Tôi không dám nghĩ thêm nữa .

Mấy năm qua Vương Nguyên cùng Vương Tuấn Khải trưởng thành rất nhiều , công việc của họ như cánh buồm căng gió , một đường bằng phẳng , thành công vô cùng . Còn tôi , chỉ là một thầy giáo dạy nhảy ở Club , Hồ Nam xa xôi , tháng ngày như thoi đưa , người nhận ra tôi cũng đã không còn bao nhiêu người . Chỉ là tôi vẫn không quên được mấy trò đùa năm xưa với bầy Hạc mập kia , năm ấy dù vất vả nhưng ấm áp biết bao nhiêu .

Nghĩ lại , thật hồi tưởng a .

Tôi ngồi giữa biển người , bị mấy tiếng la hét khiến đầu óc cũng có chút trướng đau .  Thì ra trên sân khấu đang là tiết mục bốc thăm hàng ghế của fan để lên tương tác , thảo nào bọn họ kích động như vậy .

Nhưng không biết là do tôi may mắn hay xui xẻo , Vương Tuấn Khải a , giữa một biển người lại bốc trúng tôi . Thiên a , đừng đùa nữa , không vui đâu !  Nghe MC phía trên liên tục đọc lên ghế của mình tôi hấp tấp đưa vé ghế cho bạn fan bên cạnh , nhưng bạn đó kiên quyết không nhận , mấy bạn khác cũng bảo tôi lên đi không cần phải ngại , hình như họ cho rằng tôi là fanboy nên ngại thì phải . Thì ra fan tốt thế a , thì ra fan rất đoàn kết . Nhưng mấy tỷ tỷ à tôi không cần mấy tỷ tốt bây giờ đâu . Cứ nhận đi mà !

Phía trên MC sau vài lần gọi không thấy ai lên định kêu Vương Tuấn Khải bốc số khác thì mấy bạn bên cạnh đã vội kêu to có người rồi đẩy đẩy tôi lên , đừng đùa ! Sẽ chết người đó !!!

Tôi cúi đầu dùng khẩu trang che kín mặt , lại cố cúi thấp đầu cùng vài fan khác đứng một hàng trên sân khấu . Đừng đùa , thử ngẩn mặt lên coi , chắc chắn ngày mai top 1 tìm kiếm sẽ là :" Dịch Dương Thiên Tỉ đến tham dự Fan Meeting của TFBOYS . " Fan chính là máy soi , soi còn đáng sợ hơn mấy cái máy ở sân bay . Trước kia còn hoạt động trong nhóm , chính bản thân tôi cũng đã tự trải nghiệm không ít việc bị soi rồi bị trêu đâu ! Haha .
 
Giới thiệu gì mà giới thiệu , thôi được rồi lần nào lên mà không phải giới thiệu ! Đến lượt tôi rồi , mấy người không cần phấn khích vậy đâu , fanboy thôi mà , cũng không phải động vật quí hiếm !

Tôi cầm mic ấp a ấp úm nói bừa ra ba chữ Nhất Thiên Hy , người Nam Kinh ( Nhất = Dịch , Thiên = Thiên , Hy = Tỉ . Chính là âm đọc giống ) . Tôi cũng biết vừa nghe ba chữ Nhất Thiên Hy khẳng định hai người kia đã giật mình , trong lòng âm thầm mắng mình thông minh cả đời lại khờ dại một lúc , tại sao lại lấy tên giống Dịch ( Dương ) Thiên Tỉ như vậy !!!

Tiêu rồi , tiêu rồi , đứng gần hai người bọn họ như vậy nhất định sẽ bị nhận ra , biết vậy đã không đến , như vậy mới an toàn .

Một lúc sau , trò chơi kết thúc , tôi cùng với 2 fan khác là một nhóm , chúng tôi thắng rồi , vì thế được nhận chữ ký , cùng một cái ôm ấm áp , phần thưởng đặc biệt là ... hát - song - ca !!!

Mỗi người một bài , mỗi người đều được hát cùng Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải hai người bọn họ . Tiêu tôi rồi , tôi đành nhường cho hai cô nàng hát trước , Quên Lãng cùng Lãnh Luyện đều hát cả rồi ( xin lỗi vì đặt bừa tên bài hát , vì đây là năm thứ 9 , để logic nên không hát bài cũ nữa đương nhiên hát bài mới rồi , cùng với bối cảnh là Thiên rời nhóm , bài hát cũng chỉ hai người Khải cùng Nguyên hát ) . Tôi đứng một bên nghe họ hát trong lòng rung rẫy không ngừng , chất giọng tôi không đổi , nói chuyện thì còn có thể đè âm biến giọng , hát ra sẽ lộ , sẽ lộ đó !!!

Tới lượt tôi đến song ca cùng họ , tôi như bị mang đi hành hình , cam chịu nắm chặt mic , trong ngực tim đập như muốn nhảy ra ngoài . Bên tai nhạc bật lên , tôi ngỡ ngàng ngước lên nhìn hai người kia không biết từ khi nào đã đứng hai bên người tôi .
" Sủng Ái " - bài hát đã rất lâu rồi TFBOYS không nhắc tới , kể cả tất cả bài hát mà ba người từng hát cũng đã chìm vào quên lãng , vì công ty muốn vậy , thế thôi .

Sủng Ái bật lên , điệu nhảy chưa từng tập lại , bài hát đã lâu không nghe , fan bên dưới ngỡ ngàng , tôi bên trên thất thần . Lời bài hát quen thuộc , cơ thể không ghe điều khiển bật âm ra khỏi miệng . Tôi nghe bên tai là giọng ai đó thì thầm : " Đeo khẩu trang thì làm sao mà hát . " Nhưng tôi lắc đầu rồi vẫn tiếp tục hát . Bài hát rất lâu không dám bật lại , điệu nhảy đã lâu không không dám nhảy ra cùng lời bài hát ngọt ngào năm nào , nay lại phô bày sự ngọt ngào đó cho tôi thấy , họ tha thứ cho tôi .

Fan ồn ào , fan reo hò , fan ngạc nhiên , fan hát theo . Thì ra ánh đèn từ trên sân khấu nhìn xuống đẹp như vậy , thì ra tôi đã lỡ quên mất nhiều thứ như vậy .

Sủng Ái kết thúc , Sổ Tay Rèn Luyện Tuổi Thanh Xuân bật lên rồi Heart .

Vừa hát nước mắt cũng đã chảy ra , giọng đã khàn đi , Heart ... Heart ... Heart , thì ra năm đó có ba thiếu niên như vậy , bên nhau như vậy , vô lo vô nghĩ , chỉ vì ước mơ , chỉ vì đam mê , từng bước từng bước , dù chân đẫm máu , dù tay trầy xước , dù cơ thể đau nhức , cũng không dừng bước , cũng không hề tiếc hận .

Năm đó tôi ra đi , nói là vì sự phát triển họ, là vì hai người họ , thì ra tôi chính là vì ích kỉ , thì ra tôi chỉ vì bản thân mình .

Nước mắt rơi , chảy dài trên khuôn mặt , bài hát đã hát đến câu cuối cùng , tôi vô lực buông lơi mic , hai người bên cạnh cũng đồng dạng , ba cái mic nện xuống sàn , âm thanh định tai nhức óc , nhưng ba người trên sân khấu không quan tâm đến điều đó , chỉ còn như ba đứa trẻ ôm lấy nhau mà khóc .

Khẩu trang gỡ ra , ban đầu fan đã lờ mờ nhận ra vấn đề nhưng bây giờ khuôn mặt kia càng khiến họ vui mừng , phấn khích đến mức khóc òa , thì ra từ bài Heart đã khóc , thì ra đèn lam lục đã tắt từ lâu , chỉ còn lại ánh cam mờ ảo do ánh đèn điện thoại mở ra chiếu sáng khắp nơi , biển cam năm nào vẫn luôn ao ước , thì ra mất đi rồi mới biết tầm quan trọng của nó . Fan năm đó giờ đã trưởng thành , cái gì duy ái , cái gì ship couple , bây giờ cùng ngồi trong biển cam , bạn là tôi , tôi là bạn , chúng ta mãi mãi không xa rời .

Heart năm nào tươi sáng , non nớt như ba cậu thiếu niên , nay đã bừng lên trong màu cam , năm thứ chín khép màn bằng nước mắt , là nước mắt vui sướng chứ không phải nước mắt tiếc hận .

End

Bạn nghĩ đã hết ?

Tôi vẫn chưa thỏa lòng , nhưng bạn thích kết này ? Vậy thì bạn dừng lại được rồi . Vì bên dưới là một cái kết khác , tôi không nói cho bạn biết là HE hay SE đâu .

Bạn tò mò ? Bạn hiếu kỳ ? Vậy kéo xuống đọc đi :

Ngày 6 tháng 8 năm 202X * kết thúc trong nước mắt gây chấn động toàn Fandom . Sự kiện Dịch Dương Thiên Tỉ đến Fantime , sự kiện ba người họ trùng phùng trên sân khấu khiến hầu như tất cả các fan đều hy vọng mấy ngày sau công ty sẽ ra thông báo Dịch Dương Thiên Tỉ trở lại nhóm hoạt động . Họ đều hy vọng năm thứ 10 kia ba người có thể cùng đứng trên một sân khấu .

* ( Năm thứ 9 là năm 2022 , nhưng Vũ không hề muốn tương lai diễn ra như trong fic , vì vậy năm 202X là phù hợp nhất )

Cố nhân có một câu nói , trời không phụ lòng người .

Nhưng đối với trường hợp này thì không !
Cả Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải , cùng tất cả các fan đều chờ , nhưng ngày qua ngày , tháng qua tháng , mọi thứ vẫn đều đặn diễn ra không hề thay đổi , giống như sự xuất hiện ngày hôm đó của Dịch Dương Thiên Tỉ không có ý nghĩa gì cả .

Như đã nói , thời gian như thoi đưa , ngày 6 tháng 8 năm 202X vừa qua nay năm 202X+1 đã đến . Cái mốc mười năm đã cán , con người trưởng thành , idol trưởng thành , fan trưởng thành . Chỉ là năm đó , khi nói hẹn ước này là ba người cùng nói , nhưng năm nay , người đi qua hẹn ước này chỉ còn lại hai người . Biển cam trải vừa dài vừa rộng , phủ cả hội trường to lớn , chỉ mong cánh cuối cùng của Tứ Diệp Thảo quay lại . Nhưng đành ôm tiếc hận hát lên một bài Lãnh Luyện , ôm đau đớn hát lên một bài Giải Mộng Chi Nhân ( như đã nói mấy cái tên này toàn chém gió ) .

Vương Tuấn Khải cùng Vương Nguyên đứng trên sân khấu , đôi mắt chăm chăm nhìn xuống khán đài , hắn nói :

- Xin mọi người nhìn người kế bên mình, nếu như phát hiện ra vị ' fanboy ' năm ngoái , xin giơ tay kêu lên !

Mấy fan bên dưới lục đục nhìn người cạnh mình , mãi cũng không có hồi đáp .

Vương Nguyên đứng bên cạnh , ánh mắt ảm đạm , mic đưa đến bên miệng cũng không nói được lời nào . Biển cam bên dưới từng là giấc mơ lớn nhất , cũng chính là mong muốn được fan công nhận TFBOYS chứ không phải từng thành viên ! Nay có biển cam rồi lại thấy không đủ , con người là vậy , quả thật rất tham lam .

Mấy lời cảm ơn , mấy lời xin lỗi nghẹn lại nơi cổ họng . Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên đã nói xong phần thư gửi fan năm thứ Mười của mình .

Mấy nhân viên bên dưới lần lượt đưa mic cho từng fan , ai cũng đều có cơ hội nói .

Cảm ơn , xin lỗi , chúc mừng , cầu mong , vui , buồn , nụ cười hay nước mắt . Mấy lời fan nói từng chữ đều khiến nước mắt chảy ra , không muốn yếu đuối , không muốn rơi lệ , nhưng nội tâm con người yếu ớt, đáng khóc thì sẽ khóc .

Fan xem live tream cũng được nói , fan ngoại quốc cũng được nói . Hôm đó là buổi fammeeting dài nhất ở Trung Quốc . Từ 1h trưa kéo dài đến 8h tối . Tám tiếng đồng hồ đó sau này có thể chính là ký ức sâu nhất của mỗi người có mặt ở đó . Kể cả nhân viên công tác cũng không kiềm được nước mắt chực trào . Tám tiếng đó đưa mỗi người đi qua niềm vui và nỗi buồn , sự sâu lắng và cảm động .

Xã hội dơ bẩn thay đổi bản chất con người , nhưng sâu thẫm bên trong cũng chỉ là những tâm hồn ngây thơ nhất , đời người ngắn ngủi liệu đi qua được mấy cái mười năm ? Có thể khóc thì cứ khóc , có thể cười thì cứ cười , cần gì quá cứng ngắc để hoài phí tuổi trẻ ?

Ánh cam sáng rực rỡ , trên đầu bông giấy tung bay , hai người trên sân khấu nắm tay cúi đầu chào , nước mắt vẫn chưa khô đọng lại trên má . Bỗng nhiên có một âm thanh vang lên :

- Này , cần gì gấp gáp vậy ? ' Fanboy ' tớ đây còn chưa được nói câu nào mà , mấy cậu gấp cái gì ?

Cánh màn mở ra , từ bên trong một người bước ra .

Khuôn mặt quen thuộc , dáng người quen thuộc , bên má là đồng điếu quen thuộc cùng đôi mắt hổ phách ấm áp . Quen thuộc vô cùng .

- Này , sao lại bị á khẩu vậy ? Tớ quá đẹp trai quá nên nhận không ra rồi sao ? Hôm nay quan trọng như vậy làm sao thiếu tớ được chứ .
Nói cho các cậu biết tớ đã đến từ lúc các cậu đang trang điểm kìa , nhưng có người kêu tớ đợi đến giờ mới đi ra , làm hại tớ phải ngồi đến tám tiếng đồng hồ .
Được rồi , không lang mang nữa, ùm ...

Một khoảng lặng kéo dài .

- Thật ra năm đó là tớ không đúng , tớ ra đi không nói . Nhưng tớ xin lỗi , xin lỗi vì tất cả , xin lỗi tất cả mọi người . Thật xin lỗi .

- Này ! Cậu khóc sao ? Thiên Tỉ của bọn tớ kiên cường lắm . Không sao , bọn tớ hiểu mà .

Một lời vừa dứt hai vòng tay đã vội vàng ôm lấy Dịch Dương Thiên Tỉ , pháo nổ liên tục được bắn lên , hoa giấy bay đầy sân khấu . Bài Heart bật lên , fan hát , idol hát .

Chúng ta là một , bạn là tôi , tôi là bạn . Chúng ta là biển cam . Chúng ta được gọi là Tứ Diệp Thảo ( 四叶草 ) .
Fan chúng ta là một cánh của Cỏ Bốn Lá . Chúng ta nắm chặt tay nhau sẽ vượt qua tất cả , chúng ta ở bên nhau cùng gắn kết sẽ đem lại may mắn cho tất cả mọi người .

Ba người đồng hành , vạn năm bất biến .

À không ...

Chúng ta cùng đồng hành vạn năm bất biến .

Tôi là bạn , bạn là tôi , chúng ta là biển cam , chúng ta là Tứ Diệp Thảo .

我是四叶草 。我们是四叶草 。

我爱TFBOYS 。我们爱TFBOYS 。

Toàn văn hoàn .

00:50
5/8/2017

Tâm sự mỏng : Vũ Vũ đáng yêu hôm qua chơi dại , uống hết một ly lớn caffe đậm . Cuối cùng cả đêm đều không ngủ được . Trong một đêm viết được hai fic , haha .
Hôm nay đăng chúc mừng Fantime , ngày mai phải quẩy tung tóe , mai phải sống như không có ngày hôm sau . Haha . ❤ .

Yêu mọi người lắm , những năm kế tiếp cùng tiếp tục nắm tay nhau bước đi nha .

Lam Vũ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net